Nhị Thiếu Gia, Xin Anh Cách Xa Tôi Một Mét

Chương 48: Chiến dịch tranh sủng của Duy Khánh




Quả đúng như ai đó nói, những ngày sau đó, Duy Khánh bắt đầu bị thất sủng (Ri: -.-)

Kì Hân đi đâu cũng mang theo Thony đi. Hàng ngày đều bế Thony lên hôn hít vài lần, sau đó xoa đầu, lại còn luôn mồm "Chị yêu em".

Điều này làm cho ai đó cảm thấy mình bị bơ. Người này bắt đầu xa lánh Thony. Những lúc nó liếm chân người này thì lại bị ăn một phát đá.

Những tối hôm trước, Thony có thể lên giường ngủ với Kì Hân. Thậm chí cô còn đuổi anh về phòng ngủ, còn mình ngủ với Thony.

Duy Khánh tức không tài nào chịu nổi. Buổi tối cứ ăn cơm xong là sẽ lên phòng tranh chỗ, mặt dày ngồi trên giường mặc dù Kì Hân đuổi trở về phòng. Còn mình thì đá bay Thony đi.

Thony không hiểu gì, chỉ biết ngơ ngác mở to đôi mắt, đứng ngoài cửa đáng thương kêu "ẳng" một tiếng.

Kì Hân vì chuyện này mà dỗi Duy Khánh. Nhưng vừa nghe anh nói nếu buổi tối ngủ với Thony, anh sẽ bắt nó đi chỗ khác thì ngoan ngoãn nghe lời anh.

Sau đó, Duy Khánh dành lại được sự sủng ái của hôn thê.

Được hai ngày, vị trí của anh bị tụt dần tụt dần...

Ai cướp chỗ của anh?

À... Là Game bắn Zombie đó. (Ri: @@)

Kì Hân nếu không có Thony bên cạnh là sẽ giữ khư khư điện thoại, mải mê với những bạn Zombie đáng yêu ~ (Ri: Thế mới nói tính cách của chế dở hơi :v)

Duy Khánh bị thất sủng thì bực muốn đập đầu xuống bàn...

Buổi tối anh nhốt Thony ở ngoài, chỉ có anh và Kì Hân ở trong phòng.

Cô đang bắn Zombie. Số não thu được đã lên đến gần 1000 cái. Cô một chữ cũng không nói. Vô cùng tập trung tinh thần.

Duy Khánh ở bên cạnh đầu bốc khói...

Cả căn phòng rơi vào trạng thái im lặng ~

Kì Hân thấy quá im ắng thì mở mồm:

- Anh có muốn thi bắn zombie không?

Mặt của người nào đó vì câu nói này mà tối đi vài phần. Anh giật lấy điện thoại của cô, sau đó nghiêm mặt:

- Từ này phải hạn chế dùng điện thoại! Chơi Game không tốt cho mắt!

Kì Hân bĩu môi, sau đó nằm xuống, trùm chăn.

Một lát sau cô bật dậy, mở TV. Lần này cô chăm chú xem phim, lại coi ai đó là không khí rồi... (Ri: Không còn gì để nói :v)

Duy Khánh nghẹn họng, không muốn nói nữa. Anh gối đầu lên đùi cô, sau đó nằm ngủ.

Trước khi đi ngủ còn hôn cô, ôn nhu nói:

- Anh yêu em...

- Em cũng yêu anh... - Cô đỏ mặt đáp lại