Nhị Thứ Nguyên Chi Phi Thiên Thành Tiên

Chương 19: 《thiên tằm thần công》




Lý Mạc Sầu dáng vẻ vẫn lạnh như băng nói: "Sau khi sư phụ và Tôn bà bà chết, phái Cổ Mộ chỉ còn lại hai tỷ muội ta, sư muội tuy muốn theo ngươi tu luyện 《Ngọc Nữ Tâm Kinh》 nhưng quy cũ vẫn còn, trừ phi ngươi vượt qua thử thách bằng không thì đừng hòng ta cho sư muội theo ngươi."

"Long Nhi đã là Nhất Lưu võ giả Sơ Kỳ muốn tu luyện 《Ngọc Nữ Tâm Kinh》 tầng cao hơn nghe nói chỉ có song tu, ước mơ của ta là trái ôm phải ấp sẽ có nhiều mỹ nữ nhưng ta sẽ liều mình bảo vệ tốt tất cả, nếu được thì theo, không được chúng ta cũng nên là hàng xóm tốt." Lý Thông thản nhiên nói.

Lý Thông là người có quy tắc, phải nói rõ ràng, ghét nhất cái loại lừa gạt chơi song thì rong.

Tiểu Long Nữ trong lòng ban đầu mơ hồ có chút bất an, bởi vì sư phụ của nàng đã từng nói 'Trung Nguyên nam nhân không có một người nào tốt, toàn lũ lừa đá dối trá, vì lẽ đó Cổ Mộ không có nam nhân tồn tại'. Lý Thông là người Đại Việt nàng hi vọng sẽ không giống lũ dối trá, chuyên lừa gạt.

Lý Mạc Sầu cũng khá sợ sệt, sư muội đang tuổi dễ động tình, đặc biệt đang khá có cảm tình với Lý Thông, nàng từng bị Lục Triển Nguyên lừa dối, mặc dù đã bị nàng giết nhưng cũng không muốn sư muội rơi vào kết quả giống nàng.

Nghe Lý Thông trả lời, hai người đồng thời thở phào nhẹ nhõm, Cổ Mộ chỉ ghét đàn ông lừa dối mà thôi, còn phong lưu thì quy cũ không có nhắc đến, Bắc Tống đế quốc địa vị của nữ lưu rất thấp, được phái Cổ Mộ truyền cho võ công, các nàng có thêm điều kiện để tuyển chọn người trong mộng, như Lý Thông không lừa dối, có thể bảo vệ mình là tốt lắm rồi.

Lý Thông thuận miệng nói: "Nghe giang hồ đồn rằng, Cổ Mộ có quy cũ chỉ cần có người vì các ngươi mà chết, thì các ngươi có thể theo người đó. Ta nghĩ phái Cổ Mộ sẽ không có quy cũ bại não này, nhưng chắc chắn sẽ phải làm một việc khá nguy hiểm mà người thường chắc chắn phải chết."

Tỷ muội Lý Mạc Sầu hai mắt liền sáng lên, Lý Mạc Sầu cảm thấy kinh ngạc: "Không sai, phải làm một việc khá nguy hiểm, người Đại Việt thật lợi hại, nói chuyện với các ngươi người có đọc sách thật đỡ mệt mỏi. Không bằng lũ vô học Trung Nguyên, khi ta đang đi thì có người xong ra tự sát làm hại ta mang tiếng giết người mà đầu. Ngươi rất thông minh, có tư cách để sư muội ta đi theo rồi."

"Long Nhi nha đầu ngươi luôn mặc đồ màu trắng, sẽ không phải các ngươi trong Cổ Mộ nuôi tằm hơn nữa là Băng tằm." Lý Thông không để ý lắm lời khen của nàng nhìn Tiểu Long Nữ, thấy nàng gật đầu, Lý Thông không khỏi vuốt cằm âm thầm suy nghĩ sau đó có chút không dám tin nói: "Đừng nói các ngươi Cổ Mộ trấn phái công pháp không phải là 《Ngọc Nữ Tâm Kinh》 mà là 《Thiên Tằm Thần Công》 nha.”

Lý Thông vừa dứt lời, Tiểu Long Nữ hai người giật mình nhìn hắn, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn nhau, nghĩ không ra Lý Thông chỉ thông qua vài chi tiết nhỏ có thể suy luận ra bí mật của phái Cổ Mộ mình. Phải biết, khi Vương Trùng Dương là Trung Nguyên Bắc Tống thiên hạ đệ nhất cao thủ, thường xuyên ra vào Cổ Mộ cũng chỉ biết đến 《Ngọc Nữ Tâm Kinh》, càng buồn cười tự cho là đúng khắc lên 《Cửu Âm Chân Kinh》 ở quan tài thị uy với phái Cổ Mộ.

Người đời chỉ biết Lâm Triều Anh hận Vương Trùng Dương, nhưng không biết nàng hận hắn vì hắn quá ngu chứ không phải vì tình. Hai nàng không khổi so sánh Lý Thông một người bình thường đến từ Đại Việt không tính là cao thủ với Vương Trùng Dương Trung Nguyên Bắc Tống đệ nhất cao thủ, càng so sánh càng ảo não, Trung Nguyên nhiều đời thua Đại Việt không phải không có cái lý của nó.

Lý Thông chỉ nói chơi mà thôi, hắn cứ nghĩ phái Cổ Mộ chia làm hai đường chuyên tu Băng thuộc tính Tiểu Long Nữ, Độc thuộc tính Lý Mạc Sầu, ngoài ra còn có Khu Trùng Thuật có thể nuôi tằm kết hợp ám khí ngân châm dệt may thành quả là Tiểu Long Nữ lúc nào cũng mặc áo trắng. Nhìn thấy vẻ mặt các nàng, để hắn không ngờ rằng mình đã đoán đúng.