Nhóc Lanh Chanh Và Chàng Quản Gia Lạnh Lùng

Chương 12: Nói chuyện




-Quá khứ của tôi đen tối phải không?-Yin cười lạnh lùng

-Không đâu, nhưng tên Phong và ả So thì sao?-Yen hỏi

-Anh hai đưa hắn ra nước Mỹ và cho anh ba xử rồi-Yin

-Sao cô không khóc chứ?Cả gia đình lẫn bắt cóc?-Yen

-Anh nghĩ tôi vô tâm phải không? Không sao. Tôi không khóc vì tôi đã chai rồi cảnh này tôi bị đầy.

-Tôi tưởng cô giỏi võ lắm cơ mà

-Năm 9t tôi mới đi học võ,hic...hic-Yin

-Cô sao vậy?-Yen lo lắng

-Tôi nhớ mẹ quá huhu

-Mẹ cô đâu?

-Ở Ý đang sống đời thực vật.

-Sao lại vậy ?

-Do người tên Nguyễn Hoàng Thiên Lâm

-Papa cô?

-Uh, huhu

-Thôi không sao đâu, mọi chuyện sẽ ổn mà. Cô dựa vào vai tôi mà khóc. Ngoan

-Hức..hức

-Cô đỡ hơn chưa?Ơ-Yen định hỏi thì thấy Yin ngủ trên vai cậu rồi!

-Cô nhóc này thật là... Chị ơi tính tiền.

-44.000đ. Bạn gái em à, xinh thế

-Không phải đâu chị. Đây ạ

-Chị cám ơn sau đến tiếp nhé em

-Dạ-Xong Yen bế,Yin vào xe

-Ưm...-Yin chui vào ngực cậu ngủ như chú mèo nhỏ

-Ha ha nhìn nhóc đáng yêu thật-Yen thấy vậy cười khẽ

*Về nhà*

-Hai đứa đi đâu vậy?-Su làm mặt hình sự

-Ăn kem ạ-Yen

-Sao em lại bế Yin hả?-Zen hỏi

-Nhóc ngủ trong quán ạ

-Gọi thân mật ha. Nhóc cơ đấy-Kun nhìn mặt hình sự

-Kệ em.-Yen đỏ mặt

-Ừ thì kệ sao em đỏ mặt vậy?-Kun

-Thôi anh Kun, Yen em bế Yin về phòng đi-ZyZy

-Dạ-Yen hí hửng thầm cảm ơn ZyZy