Nộ Xà Triền Quân

Chương 35




“Làm sao đây, ta muốn thế nào cũng thấy không đủ.” Thanh âm khàn khàn còn mang theo dư âm kích tình.

Không chỉ thỏa mãn với thân thể phù hợp, y còn muốn nhiều hơn, không ngừng ở việc muốn Quân Bất Phàm cười, y còn muốn. . . . . .

Ngón trỏ trong suốt như ngọc múa máy trên ngực Quân Bất Phàm, cảm nhận thân thể ấm áp trên người hắn.

Thật muốn mổ tim hắn ra xem bên trong có y tồn tại hay không?

“Ừ. . . . . .” Bị y vuốt ve, Quân Bất Phàm thân thể lại bắt đầu nóng, mở hé đôi mắt đẹp mê mang nhìn y.

“Lại muốn rồi đúng không?” Biết rõ cố hỏi, búng một cái lên quả trái cây trước ngực Quân Bất Phàm, lập tức nghe thấy tiếng người hít khí.

“A. . . . . .” Đôi môi nửa mở phun ra tất cả đều là sương mù.

Cúi đầu hôn lên môi hắn, định đem lưỡi xà dò vào trong miệng hắn, mút lấy đầu lưỡi hắn, thuận thế quấn lấy.

“Ô. . . . . .” Hắn nhắm hai mắt, bật ra rên rỉ.

Bàn tay xuôi theo hông mò tới giữa hai đùi, nơi đó rất cứng làm y cười đắc ý, cầm chặt hệ rễ khuấy động.

Bây giờ so với lúc còn trong động phủ thú vị hơn nhiều, cho dù Quân Bất Phàm muốn phản kháng cũng ngại thân phận y hôm nay, nhìn bộ dạng hắn muốn động thủ lại không dám làm gì, y cảm thấy chơi thật vui!

“Ừ. . . . . . nhẹ thôi. . . . . .” Quân Bất Phàm khẽ yêu kiều, chứ không bài xích y tiếp xúc.

“Thân thể ngươi càng ngày càng *** đãng, rốt cuộc là tốt hay xấu đây.” ở bên tai hắn lẩm bẩm.

Bàn tay sờ mó đầu nhũ sưng to, rồi dùng ngón tay kéo ra tiểu hoàn xà trên đầu nhũ, cho chút ít trừng phạt.

Y muốn Quân Bất Phàm không thể rời khỏi mình, trước đó dám lừa Tang chịu đưa hắn chạy trốn đúng là rất can đảm!

“A. . . . . .” Hắn rên rỉ càng ngày càng lớn, nhắm trúng tâm viên ý mã.

Cúi đầu phát cuồng mút lấy hai đầu nhũ trơn mịn, đôi khi dùng lưỡi ma sát trêu chọc, có khi lại như đứa bé tham lam mút lấy.

“A. . . . . . Không. . . . . .” Tình dục bị y vén lên hoàn toàn, trong đôi mắt mơ màng tràn đầy ngọn lửa dục vọng .

Hai tay hắn giữ chặt thành giường, thân thể cong về phía sau, hai đùi thon dài cân xứng không dư chút thịt không kịp phòng bị mở ra, bộ ngực bằng phẳng cũng thuận theo thở hổn hển phập phồng lên xuống.

Vuốt ve bên trong đùi, kéo hai chân hắn quàng qua hông mình, cự vật hăng hái đưa đến cửa huyệt sớm được dịch làm ẩm ướt nhẹ nhàng ma sát, chứ không nóng lòng vào trong.

“Muốn ta vào sao?” Đỉnh vào nửa tấc, phần đầu lập tức bị khe huyệt bao trùm.

Thật là muốn chết, đây rõ ràng không phải trừng phạt hắn mà đang trừng phạt mình, mới vào đã hút chặt thế, bảo y làm sao đi tiếp?

“Đợi. . . . . . chờ một chút. . . . . .” Quân Bất Phàm trừng lớn hai mắt, nhìn cự vật giữa chân, rồi hít một ngụm khí lạnh.

Cái gì …long căn của hoàng thượng biến lớn đến thế, khoảng gấp đôi của hắn thậm chí còn hơn, nhớ tới tình cảnh ban nãy, khó trách hắn cảm thấy khó chịu. . . . . .

Hắn vốn dĩ cho rằng giải tỏa dục vọng một lần đã đủ, hôm nay lại phát hiện một lần căn bản không đủ, dục vọng lần này so với trước đó càng thêm mãnh liệt.

“Còn đợi cái gì chứ?” Sắc mặt lạnh lẻo, hạ thân dùng sức đỉnh về phía trước, thoáng cái thẳng vọt vào.

“Không, không phải là. . . . . .” Bị đỉnh đến hai mắt trắng dã, Quân Bất Phàm ôm chặt bờ vai y mới không để mình bất tỉnh.

Quân Bất Phàm cảm giác cự vật đỉnh vào nơi sâu nhất trong cơ thể hắn, cảm giác lạnh thấu xương giống như xà yêu, nhưng thời gian chỉ một cái chớp mắt, lạnh lẽo hóa thành ngọn lửa đốt đi ý chí hắn ──

“A. . . . . .” Hắn buồn bực hừ một tiếng, bên trong thân thể hắn trọc dịch thuận theo chân chảy ra ngoài, giúp y như vào nơi không người một lần so với một lần xâm nhập càng sâu.

“Gọi đi, gọi càng lớn tiếng càng tốt.” Dùng sức đâm vào chỗ nổi lên, tròng mắt lấp lánh tia sáng màu vàng.

Chỉ cần đè Quân Bất Phàm dưới thân thể, mãnh liệt chinh phục sẽ tụ tập trong đầu, sau khi nghe Quân Bất Phàm rên rỉ dục vọng mới cảm thấy thỏa mãn.

“Không. . . . . . sẽ bị nghe . . . . . .” Thở dốc không ngừng, hắn bướng bỉnh cắn chặt răng, không để mình kêu thành tiếng.