Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 360: Dự cảm không tốt (10)




Editor: May

Lúc Tô Chi Niệm nói ra ba chữ "Tống Thanh Xuân" kia, rõ ràng thấy vẻ mặt ôn nhuận nhu hòa của Tần Dĩ Nam cứng đờ rõ ràng, mi tâm anh bất giác nhẹ chau lại một chút, sau đó liền rơi xuống trên ngón tay nắm ly rượu của Tần Dĩ Nam, có lẽ là quá dùng sức, đầu ngón tay trở nên hơi trắng bệch.

Anh ta và Tống Thanh Xuân làm sao vậy?

Tô Chi Niệm nhẹ nhàng khép mí mắt một chút, giống như rất vô ý chuyển tay đặt trên hàng rào đụng vào cánh tay của Tần Dĩ Nam.

Tống Tống... Từ mấy ngày trước đây ở "Kim Bích Huy Hoàng", sau khi không chỉ nghe một lần mấy chữ "cô thích anh" ở trong đối thoại tranh cãi của cô và Đường Noãn, mấy ngày nay anh thường xuyên nghĩ đến cô, rồi lại thường xuyên khiến cho chính mình nhanh chóng quên cô.

Lúc trước, anh gần như mỗi ngày đều sẽ gửi vài WeChat với cô, hỏi thăm cô ăn cơm chưa, nhưng mấy ngày nay, anh nhiều lần quen cầm điện thoại di động lên nhấn WeChat của cô, đánh lời nói quan tâm, cuối cùng lại không gửi đi.

Đêm đó, cùng lúc với nhận thức của anh về Đường Noãn lật đổ, Tống Thanh Xuân cũng cho anh chấn động rất mãnh liệt... Anh chưa từng nghĩ đến, cô thích anh , dù cho tới bây giờ, chuyện đã qua nhiều ngày, anh vẫn cảm thấy có chút giống như là đang nằm mơ.

Những năm nay, anh ở trước mặt cô, không chỉ một lần hỏi thăm từng ly từng tí về Đường Noãn, cũng không chỉ một lần nói với cô mình rất thích Đường Noãn, càng không chỉ một lần biểu lộ ra tình yêu với Đường Noãn ở trước mặt cô... Nếu anh biết cô thích mình, anh tuyệt đối sẽ không làm như vậy...

Mấy ngày nay anh thời thời khắc khắc đều đang nhớ đến chuyện trước đây, càng nghĩ anh càng có chút không biết nên đối mặt với cô như thế nào.

Anh chưa từng nghĩ đến muốn tổn thương cô, nhưng lại tổn thương cô sâu nhất.

Hóa ra, ngày đó ở "Kim Bích Huy Hoàng", thời điểm Tống Thanh Xuân và Đường Noãn tranh cãi, Tần Dĩ Nam cũng ở đó... Cho nên, những năm gần đây, cô vô số lần nổi lên dũng khí muốn tỏ tình, lại vô số lần đều không nói ra lời tỏ tình, nhưng vẫn là bị Tần Dĩ Nam biết ...

Tô Chi Niệm cảm giác có một luồng đau nhức từ từ tỏa ra từ sâu trong đáy lòng.

Con người đều là ích kỷ, anh cũng không ngoại lệ, biết rõ cô thích anh ta, nhưng lại không bằng lòng cho anh ta biết cô thích anh ta, bởi vì sợ, sợ một khi tình cảm của cô bị anh ta biết được, bọn họ sẽ biến thành cục diện không thể tiếp tục...

Sau khi Tần Dĩ Nam trầm mặc thật lâu, mới quay đầu nhìn thoáng qua Tô Chi Niệm, đánh vỡ an tĩnh ngắn ngủi trên ban công: "Tống Tống thế nào?"

Ánh sáng nơi đáy mắt Tô Chi Niệm sáng tối chập chờn, qua một hồi lâu, anh mới mở miệng nói: "Gần đây bởi vì chuyện của Tống thị, tôi và cô ấy tiếp xúc có chút thường xuyên, gần đây cô ấy gặp phải rất nhiều phiền toái, cộng thêm Tống Thừa không ở đây, cô ấy trôi qua không hề thoải mái giống như khi nhìn vào..."

Bình tĩnh xem xét, Tần Dĩ Nam cảm giác không sai, Tô Chi Niệm chính xác là không thích anh ta, càng có thể nói bởi vì uống dấm, bởi vì ghen tị, bởi vì anh ta liên tiếp khiến cho Tống Thanh Xuân khổ sở, anh có chút căm thù anh ta.

Nhưng mình liên tục mơ thấy hai cơn ác mộng, khiến cho anh cảm giác thật rất hỏng bét... Tống Thừa chết, còn có anh ở đây, nếu anh xảy ra chuyện ...

Cho nên dù anh nhìn Tần Dĩ Nam không vừa mắt hơn nữa, nhưng anh ta lại là người duy nhất trên đời này mà anh có thể nghĩ đến, người có thể thật tâm đối tốt với cô.

Càng huống chi, Tần Dĩ Nam biết cô thích anh ta, cũng không có gì không tốt , dù sao có vài lời thề, Tần Dĩ Nam có thể cho, mà cả đời anh đều không thể cho.

"... Có mấy lần, tôi thấy cô ấy len lén trốn khóc một mình..."