Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 651: Thiếp mời của anh, là thiệp cưới của em (1)




Editor: May

Cô liền muốn kết hôn như vậy sao?

Đúng vậy... Cô liền muốn kết hôn như vậy.

Đối tượng kết hôn, không phải người cô yêu sâu đậm.

-

Buổi tối, sau Tần Dĩ Nam đưa cha mẹ trở về nhà họ Tần, gọi cho Tống Thanh Xuân một cú điện thoại.

Lúc này đêm đã khuya, trong tất cả phòng điều trị nội trú an tĩnh không có bất kỳ tiếng vang nào, Tống Thanh Xuân sợ chính mình nghe điện thoại ảnh hưởng đến bệnh nhân khác, trước cúp điện thoại của Tần Dĩ Nam, sau đó khoác áo, xuống lầu, đi đến trong vườn hoa của bệnh viện, mới gọi điện thoại lại cho Tần Dĩ Nam.

Tống Thanh Xuân và Tần Dĩ Nam nói chuyện phiếm hai câu, chờ đến khi Tần Dĩ Nam đến cửa tiểu khu, anh dừng xe ở ven đường, ngữ khí không khỏi nghiêm túc lên: “Tống Tống, anh biết hiện tại em kết hôn với anh, là vì để cho bác Tống vui vẻ, nếu như bác Tống có một ngày không còn, lúc đó, nếu em muốn đổi ý, có thể nói với anh bất cứ lúc nào...”

Tống Thanh Xuân không nghĩ tới Tần Dĩ Nam bỗng nhiên sẽ chuyển đề tài lên trên chuyện nghiêm túc như vậy, cô cầm điện thoại di động trầm mặc một hồi lâu, mới nhẹ nhàng mở miệng nói: “Anh Dĩ Nam, nếu như chúng ta kết hôn, em sẽ không ly hôn với anh...”

Lúc nói ra câu nói sau cùng, hốc mắt Tống Thanh Xuân vẫn bỗng dưng ửng hồng lên, cô tạm dừng một lát: “... Nhưng nếu như, anh gặp được cô gái mình thích hơn, càng muốn trôi qua cả đời hơn, anh có thể nói với em, em sẽ trả lại cho anh hạnh phúc và hôn nhân của anh.”

...

Cắt đứt điện thoại với Tần Dĩ Nam, Tống Thanh Xuân không có gấp trở về phòng bệnh.

Cô ngồi ở trên ghế dựa công viên nghỉ ngơi, tùy ý gió lạnh xào xạc thổi một lúc lâu, thổi tới toàn thân đều lạnh buốt một trận, mới chậm rãi chớp chớp mi mắt, cầm điện thoại di động lên, ở trên sổ ghi chép viết một câu: Ngày 12 tháng 12, đám cưới.

Sau khi ghi chép xong, Tống Thanh Xuân nhìn thoáng qua ngày tháng, hóa ra, cách ngày cô và Tô Chi Niệm giống như là người lạ, chỉ mới qua mười ngày ngắn ngủn... Nhưng thời gian mười ngày này, sao lại khiến cho cô thấy xa xôi giống như là kiếp trước kiếp này vậy chứ?

Ngoại trừ một lần lúc trước anh và cô trùng hợp gặp mặt ở câu lạc bộ kinh thành, trong mười ngày này, anh và cô cũng chưa từng gặp mặt lại.

Tống Thanh Xuân nghĩ, lần chạm mặt tiếp theo của anh và cô, thân phận của cô không chỉ là Tống Thanh Xuân, con gái Tống Mạnh Hoa, thiên kim đại tiểu thư của xí nghiệp Tống thị, nữ dẫn chương trình TW... Cô còn sẽ thêm một thân phận mới, vị hôn thê của Tần Dĩ Nam, hoặc là vợ của Tần Dĩ Nam.

Tống Thanh Xuân mỉm cười ngẩng đầu lên, hung hăng bức lui nước mắt trở về đáy mắt.

Đáy mắt vốn đen nhánh sáng ngời của cô, ảm đạm đi từng chút một. -

Cuộc hôn lễ này, đối với Tống Thanh Xuân mà nói, càng giống như là một câu trả lời, không có quá nhiều hạnh phúc, cũng không có quá nhiều thích thú, càng không có thấp thỏm và mong đợi, cho nên cô thật rất muốn tất cả đều đơn giản.

Nhưng Tống Mạnh Hoa không bằng lòng, Tống Mạnh Hoa nói cái gì mà ông chỉ có một đứa con gái là cô, lễ cưới nhất định phải làm tầng tầng lớp lớp, phong phong quang quang.

Tống Thanh Xuân nói được, vậy liền làm tầng tầng lớp lớp, phong phong quang quang.

Cuộc hôn lễ này chuẩn bị xuống, không có người nào nhìn ra Tống Thanh Xuân không phải thật sự muốn kết hôn.

Bởi vì cô biểu hiện rất tốt, tốt đến khiến cho người cảm thấy cô là mang theo tràn ngập hạnh phúc, đi vào cung điện hôn nhân này.

Lúc đặt khách sạn, cô xin phép nghỉ; lúc chọn thực đơn món ăn, cô vẫn xin phép nghỉ; ngay cả những thứ bánh kẹo cưới và thiệp mời rải rác vụn vặt, cô cũng cố ý xin phép, tự mình đi tới tiệm chọn lựa thật lâu.