Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1832




Tô Mạt nghiêng đầu, bắt lấy tay nàng ta, thật đúng là một nhà với Tào bang, ra tay đều giống nhau.

Nàng nhéo đôi má mềm của Linh Đang, cười nói: "Vị tỷ tỷ này, đừng thô lỗ như thế, nữ hài tử mọi nhà đều phải văn minh. Thẩm lão gia không dạy bảo các ngươi sao?

Vừa nghe thấy nàng ta nghi ngờ uy danh của tổ phụ, Thẩm Tinh Tinh càng thêm tức giận, ra tay càng thêm độc ác, muốn móc hai mắt của Tô Mạt ra.

Nàng ta chán ghét Tô Mạt, ánh mắt sao lại xinh đẹp như vậy, khiến cho người ta không nhịn được mà ghen tị.

Tuy nàng tự tin mình là đệ nhất mỹ nhân, nhưng nhìn thấy Tô Mạt, vẫn không nhịn được mà ghen tị, nhất là Tô Mạt cười cười nói nói, bộ dạng không hề nóng vội, càng khiến nàng thêm tức giận.

Thẩm tiểu thư tuy kiêu căng, nhưng cũng là Thẩm lão gia cũng phải bỏ công sức, tìm được thấy giáo tốt, có thể dạy được Thẩm tiểu thư thành thế này đã vô cùng cố gắng rồi.

Võ công của Thẩm tiểu thư không tầm thường, ở trong phòng đánh cũng sinh động, nếu là trên sân khấu, tất nhiên có thể khiến cho cả sảnh đường tán thưởng.

Đáng tiếc đây là phòng của Tô Mạt, hiện giờ trong mắt Tô Mạt, nàng ta chỉ là có chút tài mọn, so sánh cùng trẻ con nhà bình thường mà thôi.

"Thẩm tiểu thư, lực đạo của ngươi quá yếu, nếu là tranh đấu cùng với các tiểu thư khuê các, ngươi khẳng định giàng được quán quân rồi."

Chỉ là không thể ra ngoài hành tẩu giang hồ!

Thẩm Tinh Tinh bị chọc nộ khí xung thiên, nhất thời liền không quan tâm, liền dùng tới chiêu thức bảo mệnh của mình, mỗi chiêu đều vô cùng tàn độc hướng về phía Tô Mạt, móc mặt, sau lưng, ngực, bụng,..

Tô Mạt nhíu mày, nữ hài tử tuổi còn nhỏ, vậy mà lại ngoan độc như vậy, nếu là đánh nhau với người không biết võ công, vậy người đó xui xẻo rồi, bị nàng ta đánh cho không ra người, cả người đều bị đánh.

Khi Thẩm tiểu thư đá chân về phía nàng, Tô mạt nhướn mày lên, một chưởng đánh qua, Thẩm Tinh Tinh kêu thảm một tiếng, lập tức nằm úp sấp trên ghế.

Linh Đang và Phỉ Thúy ngẩn người, bởi vì từ nhỏ đến lớn, cho dù là khi đi học tiểu thư cũng không chật vật như thế này.

Lúc trước khi học võ công, lão gia kiên quyết cho người dạy nàng, vì để sau này nàng ta không đến mức khi không có ai bảo vệ mà bị bắt nạt.

Tiểu thư mỗi lần ra ngoài, vốn là đều có cao thủ hộ tống, nhưng lần này là trốn ra đi dạo, không muốn để cho ai biết, cho nên để những cao thủ đó ở lại Hàng Châu không đi cùng.

Nhưng nàng ta cũng không biết những người nàng gọi là cao thủ là như thế nào.