Nữ Phong Lưu Thiếu Dạy Dỗ!

Chương 5: Mưa gió cùng đến




Editor: La Mạn Vân Linh

Lãm Nguyệt các là sân viện xa nhất trong Tứ trong vương phủ, cho nên muốn mời Thượng Quan Nhược Hi tới phải cần chút thời gian.

Trong đại sảnh, Dạ Thiên Triệt ngồi thẳng tắp, hơn nữa mặt không chút thay đổi, một bộ người khác chớ gần, Thượng Quan Nhược Ngôn thỉnh thoảng ngẩng đầu uống một miếng trà, ngẫu nhiên còn có thể không chút để ý nhìn xung qua để che dấu nội tâm bất an, còn Dạ Thiên Lăng thì thật sự nghiên cứu ngón tay mình, ai, móng tay lại dài quá.

Có thể là bởi vì ba người chờ lâu đến phiền chán, cho nên khi Thượng Quan Nhược Hi xuất hiện ở cửa đại sảnh, ánh mắt ba người đồng thời chặt chẽ khóa tại trên người nàng.

Thượng Quan Nhược Hi trực tiếp không nhìn hai vị Vương gia mới gặp hôm qua, hướng về phía Thượng Quan Nhược Ngôn cười ngọt ngào, “Ca ca.”

”Nhược Hi.” Thượng Quan Nhược Ngôn vội vàng đứng lên, ở trong tiềm thức của hắn, muội muội vừa mới trở lại “Bình thường”, thân thể nhất định rất suy yếu, cho nên hắn lập tức đi qua giúp đỡ Nhược Hi.

Dạ Thiên Triệt nhìn bóng dáng chậm rãi đến gần, cảm giác kỳ quái ngày hôm qua lại trở về, nàng thấy thế nào cũng không phải trở nên “Bình thường” đơn giản như thế, tựa hồ là hết thảy đều trở nên bất đồng.

Ở mặt ngoài, Dạ Thiên Lăng còn giơ ngón tay nghiên cứu, trên thực tế từ lúc Thượng Quan Nhược Hi vừa xuất hiện, hắn vốn không có lại nhìn qua ngón tay của hắn, ánh mắt vẫn đuổi theo bóng dáng của nàng, trong mắt ánh lên sự kinh diễm không che dấu chút nào, nàng, tại sao so với ngày hôm qua càng đẹp hơn rồi?

Thượng Quan Nhược Hi cũng không có ngồi xuống, làm nũng ôm cánh tay Thượng Quan Nhược Ngôn,một bộ dạng khẩn cấp “Ca ca, chúng ta hiện tại có thể về chưa?”

”Chúng ta chờ một chút rồi đi.” Thượng Quan Nhược Ngôn trấn an vỗ vỗ tay nhỏ bé của nàng, nhìn đến Nhược Hi cái dạng này, cuối cùng tim của hắn mới yên ổn được, mới khi nãy còn thật lo lắng nàng sẽ đột nhiên đổi chủ ý, thấy nàng bộ dáng khắn cấp vậy, hắn liền âm thầm thề, hôm nay mặc kệ khó cỡ nào đều nhất định phải mang muội muội rời khỏi Tứ vương phủ.

”Nga.” Thượng Quan Nhược Hi hiếm có chút nghi hoặc cong lên khóe miệng, không rõ vì sao còn phải chờ, hôm nay nàng đã sớm rời giường, còn kêu Tiểu Đào cùng Tiểu Lan thu thập xong mọi thứ, bất quá nếu nàng đã tự nhủ qua phải làm một hảo muội muội, đương nhiên, chuyện quan trọng đều nghe ca ca.

”Nhược Hi, ngươi thật sự muốn rời khỏi sao?” Dạ Thiên Lăng đột nhiên mặc kệ tất cả hỏi ra nghi vấn, hắn thật không ngờ nàng phải rời khỏi.

”Tất nhiên.” Thượng Quan Nhược Hi vẫn như cũ ôm cánh tay Thượng Quan Nhược Ngôn, hừ, hiện tại có ca ca, mới không thèm sợ các ngươi này đó Vương gia đâu!

Nhìn đến Thượng Quan Nhược Hi nhìn cũng không nhìn chính mình một cái, Dạ Thiên Lăng tức trắng mặt, “Ngươi, ngươi... thời gian trước rõ ràng còn muốn ở lì Tứ vương phủ! Ta xem ngươi là muốn học người khác diễn trò lạt mềm buộc chặt đi. “

Vốn Thượng Quan Nhược Hi cũng không có tính muốn cùng hắn so đo, dù sao người ta là Vương gia, nhưng nay nhìn đến hắn khí thế bức người như thế, nàng tức giận, lạnh lùng cười, “Thất vương gia, Nhược Hi rốt cuộc là thiệt tình thực lòng muốn rời khỏi, hay là đang chơi trò lạt mềm buộc chặt, chẳng lẽ ngươi còn đoán không ra sao!”

Ghét nhất loại nam nhân luôn tự cho mình là đúng!

”Ngươi!” Dạ Thiên Lăng tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, lại không thể cùng một nữ nhân so đo tính toán, sợ mất thân phận.

Thấy đến hắn như vậy, Thượng Quan Nhược Hi hướng bên người Thượng Quan Nhược Ngôn nhích lại gần, nhu nhược nói câu, “Ca ca, ta sợ.” Nhưng mà miệng thì nói sợ, kỳ thật ánh mắt còn khiêu khích nhìn Dạ Thiên Lăng, thế nào, cho ngươi tức chết!

”Nhược Hi, đừng sợ, có ca ca đây.” Thượng Quan Nhược Ngôn nhìn bộ dáng Thất vương gia nghiến răng nghiến lợi liền nhịn không được muốn cười, hắn như thế nào cảm thấy nha đầu Nhược Hi là cố ý đâu!

Đương nhiên, người có loại cảm giác này không đơn giản chỉ là Thượng Quan Nhược Ngôn, Dạ Thiên Triệt như nghĩ tới cái gì nhìn chằm chằm Thượng Quan Nhược Hi, không rõ vì sao đầu óc người bị hồ nước nhúng qua bỗng nhiên trở về bình thường, không, không phải bình thường mà là trở nên tương đương giảo hoạt.

”Uh, hết thảy Nhược Hi đều nghe ca ca.” Thượng Quan Nhược Hi quay đầu, lấy lòng nhìn Thượng Quan Nhược Ngôn.

Thượng Quan Nhược Ngôn không khỏi tim đập gia tốc, nếu Nhược Ngôn ngày hôm qua không có để ý Nhược Hi đột nhiên thay đổi như thế nào, vậy hiện tại hắn nghĩ làm bộ không phát hiện đều rất khó, muốn nói trên thế giới này ai hiểu biết Thượng Quan Nhược Hi nhất, kia chính là Thượng Quan Nhược Ngôn hắn!

Một năm kia khi phụ thân qua đời, Nhược Hi bảy tuổi, hắn mười một tuổi, đại nương (mẫu thân Nhược Hi) trốn đi, chính hắn - một đứa bé gồng mình gánh vác toàn bộ Thượng Quan phủ, một bên cố gắng học tập, một bên còn muốn chiếu cố si nhi muội muội này. Tuy nói Nhược Hi là một si nhi, nhưng tâm địa thiện lương, cho dù hiện tại đầu đột nhiên trở nên bình thường cũng không có khả năng biến hóa lớn như vậy... Nếu như không phải đã xem qua khỏa mỹ nhân chí (Linh: nốt ruồi thì phải, ta cũng không rõ lắm) màu đỏ sau lỗ tai nàng thì hắn cũng nhanh cảm thấy cô muội muội này khẳng định bị người đánh tráo.

Thần sắc của Thượng Quan Nhược Ngôn có chút phức tạp nhìn Thượng Quan Nhược Hi, bất quá hiện tại không phải lúc nói chuyện này, hai vị Vương gia kia còn đang nhìn chằm chằm huynh muội hắn đâu!

Dạ Thiên Triệt híp mắt nhìn nhìn Thượng Quan Nhược Hi, hắn có thể khẳng định một người không có khả năng rơi xuống hồ đầu liền trở lại bình thường, nàng trước kia chảy nước miếng tuyệt đối đều là cố ý trang, hắn đột nhiên cảm thấy chính mình bị nàng lừa gạt, tôn nghiêm cao quý của hắn bị người giẫm lên!

Dạ Thiên Triệt trầm tư nhìn huynh muội bọn họ, bỗng nhiên mở miệng nói:“Bổn vương cũng từng nghĩ qua, bỗng nhiên cảm thấy chuyện Nhược Hi rơi xuống hồ có thể là có người hãm hại, cũng không phải cái gì ngoài ý muốn, cho nên, bổn vương hẳn là phải cho Thượng Quan gia các ngươi một công đạo, bằng không người khác sẽ nghĩ rằng Tứ vương phủ ỷ thế hiếp người.”

Nàng muốn rời khỏi Tứ vương phủ? Vốn là có thể, bất quá hiện tại, hắn không nghĩ cho nàng toại nguyện!

”Tứ vương gia quá lời, Nhược Ngôn cho rằng, nay quan trọng nhất là đón muội muội về nhà tĩnh dưỡng, về phần chuyện khác, cái gì đều không quan trọng.” Thượng Quan Nhược Ngôn nâng mắt nhìn Dạ Thiên Triệt, không quá xác định trong lời nói của hắn rốt cuộc có ý gì, hắn ( TQNN) khi nào thì yêu cầu hắn (DTT) cấp một cái công đạo? Hắn dám sao? Dù sao thì Nhược Hi nay coi như là nhân họa đắc phúc, mất đi trí nhớ lúc trước, biến thành một người hoàn toàn mới.

”Thượng Quan thị lang nói cực kỳ đúng, bất quá Nhược Hi nếu là ở trong Tứ vương phủ rơi xuống hồ, tự nhiên Tứ vương phủ có trách nhiệm chiếu cố tốt nàng.” Nói xong, Dạ Thiên Triệt nhíu mày nhìn Thượng Quan Nhược Hi.

Huynh muội bọn họ hôm nay chọc hắn mất hứng, hắn cũng sẽ không thống khoái như thế phóng nàng rời đi, lại nói Thái y mình mời đến cũng không phải trang trí, tên Thái y kia từng nói qua nếu như Nhược Hi tỉnh lại cũng sẽ không có chuyện gì nguy hiểm đến tánh mạng, liền tuyệt đối sẽ không gặp nguy hiểm, tĩnh dưỡng? Trong Tứ vương phủ không thể tĩnh dưỡng được sao?

Thượng Quan Nhược Ngôn trợn tròn mắt, không phải lúc trước Tứ vương gia này rất chán ghét Nhược Hi sao? Vậy sao hiện tại giống như không nghĩ thả nàng rời đi đâu?

”Nhược Hi, ý của ngươi như thế nào?” Dạ Thiên Triệt không có ý định cứ như vậy buông tha Thượng Quan Nhược Hi, cứng rắn muốn ép nàng mở miệng nói chuyện.

Thượng Quan Nhược Ngôn cũng nhìn thấu điểm này, đang muốn mở miệng, bỗng nhiên cánh tay bị người nhẹ nhàng kháp một chút, đành phải bất đắc dĩ câm miệng, nói thật, nàng biến hóa ngay cả hắn đều cảm thấy kinh hãi, hắn không muốn làm cho Nhược Hi cùng này đó Vương gia có nhiều tiếp xúc, nhưng nay Tứ vương gia nhìn chằm chằm nàng không buông, hắn cũng không thể vẫn làm người phát ngôn.

Dạ Thiên Lăng ở một bên dần dần cảm giác được một cỗ mưa gió cùng đến, bất quá, giờ phút này hắn đồng dạng cũng chờ mong Thượng Quan Nhược Hi trả lời.