Nữ Phụ Tiên Lộ Từ Từ

Chương 12: Thần bí lão giả




Mộ Ly chán nãn đi tới tàng kinh các, vừa đến cửa thì bị một thanh âm làm hoảng thần.

" Người đến kẻ nào." Chỉ thấy lúc này vốn là một con hình thù kì lạ tượng thú phát ra một đạo ánh sáng từ đội mắt, vốn bình thường tượng đá lúc này hoạt động đứng lên, một con như sư như cẩu bằng tượng đang chuyển động trước mặt nàng.

" Vãn bối ngoại môn đệ tử Mộ Ly đến đây tiếp nhận nhiệm vụ quét dọn kinh các." Mộ Ly đè nén hoảng sợ tâm tình cung kính nói với tượng thú, nàng biết tượng thú này là hộ môn thú tàng kinh các, mặc dù không cao siêu tu vi nhưng lại có một đôi mắt có thể nhìn rõ hắc bạch.

" Tiểu sư a ngươi đây là đe doạ tiểu hài tử đâu." Tượng thú vốn định nói lời gì nhưng lúc này một tang thương giọng nói cắt đứt hắn.

" Chủ nhân ta ngửi thấy hơi thở của." Tượng thú vốn định nói ra nhưng thấy nơi đây đông đệ tử qua lại nên thôi.

" Được rồi tiểu sư, ngươi dẫn nàng tới ta động phủ." Âm thanh tang thương ấy lại vang lên.

Liếc nhìn Mộ Ly một cái tiểu sư thú dẫn nàng đi phía sau kinh các.

.............................................................................

" Vào đi."

Vừa đến một động phủ Mộ Ly nghe được thanh âm này vì thế liền vào trong.

Bên trong bày biện đơn sơ, phía bồ đoàn đang ngồi một hoa râm lão giả, lão giả nhìn như không có bất kì khí tức gì, chỉ xem như một bình thường lão gia gia gần đất xa trời.

" Đệ tử Mộ Ly tham kiến tiền bối." Mộ Ly một bên cung kính làm lễ.

"'Ừm, ngươi có biết vì sao tiểu sư hắn ngăn ngươi lại sao." Vẫn nhắm mắt lão giả nhàn nhã nói.

Nghe hắn hỏi vậy Mộ Ly trong lòng lộp độp đứng lên, chẳng lẽ hắn biết trên người mình bí mật gì sao, nghĩ đến đây nàng không khỏi sợ hãi, không biết người trước mặt có ác ý gì hay không nhưng quả thất hắn muốn gây bất lợi với mình nàng không có sức chống trả.

" Đệ tử ngu muội mong tiền bối chỉ giáo." mặc dù tân tình đang hoản loạn nhưng nàng vẫn bình tình trả lời.

" Ngươi thật sự không biết, một bán yêu âm dương miêu tộc lại có lá gan đi lại như vậy ngươi nói xem ngươi đây là ngu ngốc hay do ngươi gan lớn đây." Nói tới đây hắn đột ngột mở mắt ra, một đôi mắt như tinh quang có thể soi gọi mọt vật, thấy nàng hoảng sợ ra mặt hắn liền trấn an nàng. " Không cần lo lắng ta không có ác ý, ngươi thật may mắn chính là gặp ở ta nếu như để mấy lão quái vật kia nhìn thấy nói không chừng người đã không còn mạng."

" Ngươi tu vi còn nhỏ yếu nên có một số việc ngươi hiện tại không nên biết, như vậy đi ngươi sau này ở đây tu luyện, ở đây có một vật có thể khiến ngươi che dấu huyết mạch, nên nhớ không để người khác biết ngươi là âm dương miêu tộc thành viên."

" Được rồi người cùng đệ tử khác trao đổi nhiệm vụ đi." Nói xong hoa râm lão giả phất tay ý bảo tiễn khách.

" Tiền bối.... Đệ tử xin phép cáo lui." Mộ Ly định nói gì thêm nhưng khi thấy hắn nhắm mắt lại nàng chỉ đành ném vào trong lòng xin phép cáo lui.

Một bên sau khi nàng rời đi hoa râm lão giả lầm bầm. " Không ngờ nàng còn có truyền nhân, xem ra năm ấy ta không phí công, không biết nha đầu này thiên phú cùng ngộ tính thế nào ta xem phải quan sát nàng rõ mới được."

.............................................................................

" Sư huynh ta đến nhận nhiệm vụ." Mộ Ly đưa ngọc giản nhiệm vụ cho để tử trông coi.

" Sư muội a, ngươi mới luyện khí một tầng thế nhưng đến đây tiếp nhận quét dọn nhiệm vụ, phải biết nơi đây rộng lớn như vậy nếu không đột phá luyện khí tầng bốn không thể sử dụng pháp thuật ta nghĩ ngươi sẽ bận đến nổi không có thời gian để tu luyện." Trong coi đệ tử nhíu mày nhìn, phải biết hắn đã là luyện khi thập tầng nhưng loại nhiệm vụ hao tốn thời gian như vậy hắn thật sự không tiếp nhận, phải biết tu luyện càng lên cao cần nhiều thời gian để tu luyện, nếu không thọ nguyên gần hết mà không đột phá xem như cùng với đại đạo vô duyên.

" Đa tạ sư huynh nhắc nhở, dù sao nhiệm vụ cũng đã tiếp nhận sư muội không thể làm gì hơn." Mộ Ly cảm kích nói.

" Như vậy được rồi, ta đây bàn giao công việc cho ngươi." Thấy nàng vẫn cố chấp như vậy coi các đệ tử cũng không nói nhiều thêm "phải rồi ngươi là ở phía sau nhà rỗ phía sau đi, bởi vì nơi đây cách ngoại môn cũng khá xa ta e rằng ngươi không có nhiều thời gian như vậy đi, để ta thông báo với trưởng lão."

" Làm phiền sư huynh rồi." Mộ Ly một bên cảm kích.

Chuẩn bị đầy đủ tư trang Mộ Ly hôm nay dọn tới nơi ở mới, mặc dù biết rõ nơi đây nàng sẽ bị lão giả hôm ấy giám sát nhưng dù sao còn đỡ hơn nguy hiểm bên ngoài, loài mèo vốn nhạy cảm cùng trực giác nhạy bén nàng tin tưởng hắn không có ý hại mình, ít ra là hiện tại.

" Đây là nơi ở của ngươi, từ ngày mai ngươi bắt đầu làm nhiệm vụ, nên nhớ không được làm phiền người khác đặt biệt là Mục trưởng lão." Trông coi tàng kinh các tên là Diệp Mực cho biết.

" Đa tạ Diệp sư huynh nhắc nhở, ta đây không làm phiền sư huynh nữa." Mộ Ly khách khí.

Cũng không quan tâm gì đến nàng, Diệp Mực rất nhanh ly khai nơi đây, Mộ Ly lúc này mới có dịp nhìn rõ hoàn cảnh nơi này. Phía sau tàng kinh các là một dãi đất trống, mặc dù không có kết giới nhưng không có bổn phận thì không được phép vào khu vực này, nơi đây hoa đào tung bay cả một không gian như một bức tranh thêu hoa rực rỡ, nhà rỗ mặc dù không lớn lắm nhưng vừa đủ một người sử dụng, bên trong tiện nghi đầu đủ, có phòng luyện công phòng vệ sinh, đặc biệt tàng kinh các bên trong linh khí dày đặc hơn nhiều so với ngoại môn, coi như đây là đền bù cho nàng đi.

" Xem ra đây là nơi ta phải ở một thời gian dài nha, ta không thể tu vi thua kém được, cái cảm giác bị người khác nhìn chằm chằm thật khó chịu." Hạ quyết tâm Mộ Ly quyết định vào phòng tu luyện, dù sao nàng có một ngày nghĩ ngơi, xem ra hôm nay phải hảo hảo tu luyện một phen.

Vào phòng, Mộ Ly bày ra kết giới, đây là kết giới có sẵn trong phòng, mặc dù có kết giới nhưng Mộ Ly biết bằng bản lãnh của vị tiền bối ấy cố thể xem rõ nàng bên trong kết giới đang làm gì.

Một đêm tu luyện không nghĩ, hôm nay Mộ Ly đã thu công tỉnh dậy từ sớm, một ngày một đêm tu luyện nàng cảm nhận tiến bộ rất nhiều, không hổ là địa phương nồng đậm linh khí, tốc độ hấp thu của nàng tăng hơn nhiều lần so với ở ngoại môn.

" xem ra phải chuẩn bị làm việc thôi." Mộ Ly chuẩn bị một chút sau đó đi vào tàng kinh các.

Quét dọn tàng kinh các mặc dù ngheo nhẹ nhàng nhưng thật sự không nhẹ, buổi sáng khi các đệ tử còn chưa đến họ phải quét dọn nơi đây sạch sẽ, các thư tịch ở tầng một rất nhiều nên việc dọn dẹp ở đây cần nhiều thời gian nhất, công việc này mất khoản nữa ngày mới có thể xong việc, đến giữa trưa nàng phải quét sạch bớt cánh hoa đào rơi, cây đào đại thụ này không biết thuốc giống loại nào nhưng quanh năm nở hoa, hầu như mỗi ngày phải quét dọn, nếu nàng có thể đến luyện khí kỳ tầng bốn thì việc làm sạch nơi đây sẽ tốn thời gian rất ít.

Mộ Ly đi vào tàng kinh các bên trong, lúc này không có một bóng người, nhưng dù không có đệ tử trông coi cũng không có ai dám tuỳ tiện ra vào, ai bảo ở trước cửa có một đại gia hoả trấn thủ chi.

Nhìn tầng một nơi đây cùng kinh các trong không gian của nàng cũng không sai biết lắm, bởi vì không có nhiều thời gian nên Mộ Ly nhanh tay bắt đầu công việc, đầu tiên là chỉnh sữa lại các thư tích về đúng vị trí, đây mới là công việc tốn nhiều thời gian nhất, tàng kinh các có một danh sách thư tịch, mỗi thư tịch cần sắp xếp đúng vị trí của chúng, bởi vì số lượng quá nhiều nên tầng một chỉ là thư tịch mà không phải là ngọc giản, Mộ Ly đi đến một đống thư tịch trước mặt, đây là thư tịch mà đệ tử cần sao chép để mang về, sau khí sau chép vào ngọc giản xong mọi loại thư tịch đều ở nơi đây, may mắn Mộ Ly có một trí nhớ tốt nên nàng cũng không tốn nhiều thời gian để sắp xếp lại đúng vị trí.

Mãi cho đến giữa trưa Mộ Ly mới xong công việc nơi đây, bởi vì tu vi nguyên nhân nên nàng không được phép tiến vào, cũng may là chỉ ở tầng một, từ lúc nàng dọn dẹp xong đến giờ không ít đệ tử ra vào, bởi vì nhìn nàng không được sạch sẽ cho lắm nên không ai quan tâm đến, thậm chí một ít Mộ gia đệ tử cũng không nhận ra nàng.