Nương Tử Đứng Lại: Hoàng Hậu Muốn Đào Hôn

Chương 56: Bây giờ chúng ta kết thúc rồi!




Không nghĩ tới, vì để cho ta chết tâm, nàng cứ thế không thương tiếc như vậy, để cho ta từ một “hôn quân, sắc quỷ” trở thành thánh quân…

Liễu Nhi ơi Liễu Nhi, nàng thật dụng tâm lương khổ đấy.

Ánh mắt nhìn Diệp Mộ Liễu thâm sâu mấy phần, đáy mắt Lý Ngọc mềm mại như nước.

Vì muốn là cho Lý Ngọc hết hi vọng hoàn toàn, Diệp Mộ Liễu chỉ cúi đầu thản nhiên nói:

“Lý Ngọc, lần này cha ta tham ô số lượng quá lớn. Ta nghĩ người không có khả năng phục chức rồi!”

“Sao… nhưng mà chuyện đó với chuyện nàng làm Hoàng phi thì có liên quan gì?”

Đối với những lời nói đột nhiên này của Diệp Mộ Liễu, nhất thời Lý Ngọc không kịp phản ứng. Biểu tình giờ phút này của hắn có chút đờ đẫn nhưng lại làm cho lòng của Diệp Mộ Liễu hết sức vui vẻ.

“Lý Ngọc, đến bây giờ chàng vẫn không rõ sao?”

Thở dài một hơi, Diệp Mộ Liễu ẩn ý nói:

“Lần trước đã nói với chàng, ta không để ý chàng nghèo khổ, ta không sợ cùng cha chịu khổ đó là bởi vì có ch ta ở đằng sau! Khi đó ta thật sự thích chàng, mà cha ta lại sống chết không đồng ý, đương nhiên ta phải làm chút gì đó mới có thể để cho ông đi vào khuôn khổ.”

“Nhưng mà trong lòng ta và ông đều hiểu, ông chỉ có mỗi mình ta là con gái, dù sớm hay muộn cũng có ngày ông sẽ tha thứ cho ta. Vì vậy, một chút khi đó cho dù khổ một chút ta cũng không sợ, bởi vì ta biết thời gian đó hết sức ngắn ngủi. Nhưng mà Lý Ngọc, hiện tại đã khác rồi…”

Nhìn biểu tình trên gương mặt Lý Ngọc thay đổi liên tục đến nhíu mày, trong lòng Diệp Mộ Liễu vừa vui mừng vừa chua xót, nhưng vẫn kiên cường, cắn răng nói:

“Bây giờ cha ta không còn ngày để đông sơn tái khởi, mà ngươi, mấy ngày qua chúng ta đều hiểu, ngươi không giàu có, tiềm lực và năng lực, không phải sao, Lý Ngọc!”

“Liễu Nhi…”

Nghe nàng nói trật tự rõ ràng, từng chữ từng chữ như lưỡi dao, dù biết rõ là giả nhưng trong lòng Lý Ngọc vẫn cực kì khó chịu.

Hắn há mồm muốn nói, lại bị Diệp Mộ Liễu lập tức cắt ngang.

“Cho nên Lý Ngọc, ngươi nói không sai, ngươi không thể cho ta phong quang, vinh quang và phú quý, cũng không thể cho ta hạnh phúc. Cho nên, giữa chúng ta kết thúc rồi!”