Ôm Ba Ba Tí Hon Đi Gặp Cha

Chương 10: Chỉ anh đáng tin!




Không quan tâm cảm giác của mẹ mình thế nào, Thẩm Đường Cửu ngược lại rất xác định chính mình không thể có đời sau xuất hiện, cho nên, câu này lầm bầm cũng là biến thành bọt nước, nhấn chìm ở trong không khí.

Thẩm Đường Cửu tại trước khi ngủ, vừa cẩn thận lục soát một chút về Đàm Minh Triết người này, lần này hắn dùng thủ đoạn đặc thù, cuối cùng cũng coi như tra được chút manh mối.

— Đàm Minh Triết, hai mươi bảy tuổi, hai mươi tuổi đến hai mươi hai tuổi mất tích, trước khi mất tích là nghiên cứu sinh ở đại học A quốc, IQ cao, luôn giành được học bổng, về sau xuất hiện ở A quốc N thị, Y thị, M thị cùng thành phố Z…

— Trước khi mất tích bên người cũng không có đứa bé, sau khi xuất hiện bên người lại mang theo đứa nhỏ, cũng chính là Đàm Tiểu Duệ.

Thẩm Đường Cửu thanh trừ hết tin tức chính mình tuần tra, khép lại máy vi tính, nâng cằm nghĩ ngợi — thông qua những tin tức này có thể phân tích, hẳn là đoạn thời gian Đàm Minh Triết mất tích bên trong gặp phải sự tình gì đó, cũng không biết cùng người như thế nào sinh ra đứa bé, nhưng đáng tiếc thân phận của mẹ đứa bé không thể nào tra được.

Bất quá, cũng không phải hoàn toàn không có manh mối.

Thẩm Đường Cửu nhớ tới thời điểm năm đó hắn đi A quốc giúp Lục

Dương, Lục Dương nhắc qua một cái tổ chức thần bí, tuy rằng lúc trước không ai gây sự với Lục Dương, thế nhưng bây giờ suy nghĩ một chút, hắn đi bảo vệ Lục Dương đoạn thời gian đó, thật giống cùng Đàm Minh Triết mất tích thời gian không sai biệt lắm…

Hơn nữa địa điểm cũng đồng nhất…

Nếu quả thật cùng tổ chức thần bí kia có liên quan, hẳn là đã có đối tượng để theo dõi.

Cái tổ chức kia cho người đuổi theo cậu ta, cậu ta không thể không nhiều lần đổi chỗ ở.

Xem ra tất yếu liên lạc Lục Dương một chút…

Thẩm Đường Cửu vừa tỉnh dậy nghe đến bên ngoài có động tĩnh, trước tiên sửng sốt một chút, sau đó nhớ tới trong nhà nhiều hơn một người, vì vậy cũng nhanh chóng rời giường.

Hắn men theo âm thanh đi đến nhà bếp, nhìn thấy Đàm Tiểu Duệ đang đứng trên ghế tựa chiên trứng.

Nghe đến tiếng bước chân của hắn, Đàm Tiểu Duệ quay đầu đưa cho hắn một cái cười mỉm: ” Chào chú Thẩm, cháu lập tức liền làm xong bữa sáng.”

Trong phòng bếp nhà Thẩm Đường Cửu đồ làm bếp đầy đủ mọi thứ, chỉ ngoại trừ không có quá nhiều nguyên liệu nấu ăn, Đàm Tiểu Duệ tại tủ lạnh tìm được mấy quả trứng gà, sau đó tại bên trong tủ bát tìm được chút gạo, gạo kê hạt đậu cũng đều có, vì vậy liền nấu cháo trứng chiên chuẩn bị bữa

sáng.

Thẩm Đường Cửu nhìn đứa bé nhỏ như vậy bận việc trong lòng vừa buồn cười liền đau lòng, tiến lên chộp lấy nách bé đem bé từ trên ghế ôm xuống dưới “Chú đến đây đi.”

“Cháu…” Đàm Tiểu Duệ vốn là nghĩ nói đến mình, chỉ thấy Thẩm Đường Cửu đã thuần thục thao tác, cũng là không nói gì.

Chú Thẩm này thoạt nhìn so với ba ba mình, kỹ năng nấu ăn hẳn là cũng không sai.

Vì vậy Đàm Tiểu Duệ liền bé ngoan chờ ăn cơm.

Thời điểm bé tại phòng ăn chờ cơm, Đàm Minh Triết ló đầu ra đến: “Bảo bối nhi, con nhớ nói với hắn đi A quốc Y thị.”

“…Được ạ, để con thử xem.” Dù như thế nào, bé dù sao cũng phải nghe lời ba ba, chỉ có nghe ba ba mới có thể có cơ hội để ba ba khôi phục.

“Bảo bối nhi thật ngoan.” Đàm Minh Triết khen, liền yên tâm thoải mái mà xuyên đi trở về.

Thẩm Đường Cửu đem bữa sáng bày ra xong, ngồi ở phía đối diện Đàm Tiểu Duệ, cười hỏi bé: “Cháu tuổi còn nhỏ như vậy, dĩ nhiên còn biết làm cơm?”

“Ân, ba ba cháu có lúc vô căn cứ, cho nên cháu liền học làm mấy món ăn đơn giản.” Đàm Tiểu Duệ một bên trả lời một bên cắn một cái trứng gà.

Thẩm Đường Cửu: “… Ân, để lại hỗn loạn như thế cho con trai còn nhỏ tuổi, quả thật là vô căn cứ.”

Đàm Minh Triết yên lặng lườm một cái.

Chắc

chỉ có anh đáng tin!

Ăn xong cơm. Đàm Tiểu Duệ ngóng ngóng mà nhìn Thẩm Đường Cửu, Thẩm Đường Cửu nhìn từ trên cao xuống mà liếc bé một cái: “Có chuyện cứ nói đi.”

” Chú Thẩm, chú có thể hay không mang cháu đi A quốc Y thị?”

A quốc Y thị?

Thẩm Đường Cửu trong đầu trước hết nghĩ đến tin tức tối hôm qua tra đượ, đồng thời cũng nhớ lại Lục Dương là ở nơi đó, hắn nghiêm túc hỏi: “Tại sao muốn đi nơi đó?”

“Cháu nhớ tới ba ba cháu trước đây nhắc qua nơi này, cho nên muốn nhìn có thể hay không tìm được chút đầu mối hữu dụng.” Đàm Tiểu Duệ trường thi phát huy đến cũng không tệ lắm.

Thẩm Đường Cửu gật gật đầu: “Vậy được, ngày hôm nay trước tiên nghỉ ngơi một chút, ngày mai chúng ta xuất phát.”

“Được ạ, cảm ơn chú Thẩm.”Bé không quan tâm ngày hôm nay xuất phát hay là ngày mai xuất phát, tóm lại là có thể đi Y thị.

“Trước tiên đừng nói cảm ơn. Cháu cùng ba ba đã sống ở Y thị rồi sao?” Thẩm Đường Cửu chuẩn bị trước tiên từ Đàm Tiểu Duệ nơi này tìm hiểu thêm tình huống lại nói.

“Ân, ở qua.”

“Còn nhớ rõ cho đó không?”

Đàm Tiểu Duệ lắc đầu: “Không biết, cháu khi đó khá nhỏ, nhớ không rõ lắm.”

“Ba ba cháu có bạn bè

gì không? Cháu còn có thân thích nào không?” Thẩm Đường Cửu tiếp tục hỏi, “Có biết mẹ cháu là ai chăng?”

Đàm Tiểu Duệ vốn còn muốn lắc đầu, Đàm Minh Triết lại ở trong túi áo náo loạn đâm đâm chọt chọt, con ngươi bé khẽ chuyển động, quyết định dựa theo lời ba ba giải thích trả lời: “Ba ba cháu nói… Cháu là ba ba sinh. Ba ba đã nói với cháu, cháu còn có một người cha, đi Y thị mới có thể tìm được cha.”

Cái gì?!

Thẩm Đường Cửu trong gió lăng loạn, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Đàm Tiểu Duệ, biểu tình cùng lúc trước Đàm Tiểu Duệ lần đầu tiên nghe lời này không sai biệt lắm — phảng phất dường như bị sét đánh — rõ ràng khiếp sợ nhiều hơn không tin a!

Đàm Tiểu Duệ đồng tình nhìn hắn: “Vẻ mặt này của chú cùng thời điểm ban đầu cháu nghe chuyện biểu tình không sai biệt lắm. Bất quá ba ba để cháu xem qua vết tích trên bụng, dài như vậy…” Bé khoa tay múa chân, không quan tâm có tin hay không, chính mình trước tiên miêu tả một chút chứng cứ, “Ba ba nói là thời điểm sinh cháu cắt ra…”

Thẩm Đường Cửu: “…”

Có thể thẳng thắn cùng đứa nhỏ nói chuyện về “mẹ” như vậy sao?

Người bình thường đều ước gì không cho đứa nhỏ biết

đến, mặc dù muốn cho đứa con lòng mang cảm kích cũng đều sẽ chờ đứa trẻ lớn hơn một chút, tìm một cách uyển chuyển mà báo cho, người này… Trước tiên không nghị luận đến rốt cuộc là nói thật lời nói dối… Ngược lại quả nhiên là người tính tình vô căn cứ.

“Cháu biết chú không tin, cháu kỳ thực cũng không tin, bất quá ba ba thường thường treo ở trong miệng, chắc không phải là giả đâu?” Đàm Tiểu Duệ để cho mình bày ra tin tưởng xen vào cùng biểu tình bất đắc dĩ thở dài.

Thẩm Đường Cửu không xoắn xuýt quá lâu, trong đầu hắn chuyển biến cũng nhanh, không lâu lắm liền từ ‘Đàm Minh Triết người này vô căn cứ’ chuyển tới suy nghĩ ‘Đàm Minh Triết người nọ là người trong ‘đồng đạo’

Hắn đánh giá Đàm Tiểu Duệ, Đàm Tiểu Duệ quả thật là không quá như Đàm Minh Triết, đương nhiên, cũng có nhiều chỗ giống nhau, chỉ là không quá rõ ràng, nói không chắc Đàm Tiểu Duệ cũng thật là Đàm Minh Triết tìm người thai nghén sinh ra.

“Đi xem xem chẳng phải sẽ biết?” Thẩm Đường Cửu vốn là muốn đi A quốc Y thị tìm Lục Dương, vừa lúc kiểm tra bảo bối của chính mình, thứ hai, cũng muốn tìm hiểu cái tổ chức thần bí Lục Dương nói đến, nói không chắc, Đàm Minh Triết cùng việc này cũng có chút liên quan…

Đàm Minh Triết tại bên trong túi

áo của Đàm Tiểu Duệ trộm nhìn xem Thẩm Đường Cửu, trong lòng âm thầm cân nhắc: Cái tên này, năng lực tiếp nhận vẫn thật mạnh mà!

“Ngày hôm nay đi với chú một chuyến đến công ty đi.” Thẩm Đường Cửu bồi mẹ hắn đi du lịch, thời gian thật dài không đi công ty, nhận phần ủy thác khó giải thích này lại phải xuất ngoại chạy một trận, thừa dịp ngày hôm nay rảnh rỗi, trở lại bàn giao chút việc, cũng hảo yên tâm.

“Cháu cũng đi?”

“Dĩ nhiên, cháu bây giờ là cố chủ của chú, chú phải đối với cháu phụ trách.” Thẩm Đường Cửu xoa bóp mũi tiểu tử, đi thư phòng thu dọn một chút, cầm cặp công văn, ôm Đàm Tiểu Duệ xuất phát.

Xe đứng ở trước một tòa cao ốc, Đàm Tiểu Duệ từ cửa sổ xe nhìn ra phía ngoài, ngẩng lên khuôn mặt nhỏ sùng bái nói:

“Chú Thẩm, công ty của chú thật là lợi hại nha!”

“Được rồi, đừng khen tặng chú.” Thẩm Đường Cửu xuống xe chìa khóa ném cho bảo vệ Tiểu Trần đã chờ đợi ở bên ngoài xe, sau khi mở ra cửa xe, liền đem Đàm Tiểu Duệ bế lên.

“Cháu chính mình đi là được…” Đàm Tiểu Duệ uốn éo người, tiến đến bên tai Thẩm Đường Cửu thấp giọng nói, “Bị nhân viên của chú thấy, chú có mất

mặt hay không?”

Đường đường là ông chủ lớn lại đi ôm đứa nhỏ…

Ngược lại ba ba, ba ba nhất định sẽ lầm bầm như thế.

Bất quá Thẩm Đường Cửu cùng ba ba bé, không giống nhau là được rồi, bé nhận thức Thẩm Đường Cửu không bao lâu, Thẩm Đường Cửu ôm bé số lần so với ba ba chịu khó nhiều lắm.

“Người nhỏ mà ma mãnh, nghĩ đến nhiều chuyện như vậy. Yên tâm, không có chuyện gì.” Thẩm Đường Cửu ôm bé tiến vào cửa xoay trò, đi vào đại sảnh huy hoàng.

Một cái nhà lầu này đều là công ty của Thẩm Đường Cửu, các tầng phân bố nhân viên đều đang bận rộn từng người huấn luyện.

Trước sân khấu lầu một, bảo an nhìn ra ông chủ lớn ôm đứa nhỏ vào cửa tất cả đều cứng.

Ai nha má ơi, đây là ông chủ âm thầm, sinh, con? Thật giống như, tiểu Thẩm Đường Cửu a.

Con người chính là có lúc liền như vậy, mắt thấy không nhất định là thật, nhưng nếu ở trong lòng không ngừng ám chỉ, liền tuyệt đối sẽ trở thành định luận không thể sửa đổi.

Nếu như Đàm Tiểu Duệ cùng Thẩm Đường Cửu có năm phần giống nhau, như vậy ở trong lòng mọi người không ngừng YY trong quá trình, năm phần giống cũng có

thể biến thành bảy tám phần giống…

Thẩm Đường Cửu đương nhiên cũng nhìn thấy cảnh nhân viên công ty bàn tán, ôm Đàm Tiểu Duệ đi tới trực tiếp hỏi khai: “Tán gẫu cái gì đây? Lớn tiếng một chút.”

Mọi người: “…”

Lập tức tan tác như chim muông.

Thẩm Đường Cửu: “…” Đến mức đó sao!

Đàm Tiểu Duệ dán vào lỗ tai của hắn nói: “Bọn họ đang nói cháu… Nói cháu là con của chú.”

“Đừng nói mò.” Thẩm Đường Cửu nhàn nhạt trở về ba chữ. Đàm Tiểu Duệ liền câm miệng không nói.

Thế nhưng, sau khi Thẩm Đường Cửu đi vào thang máy, Đàm Tiểu Duệ xem trong thang máy trừ bọn họ ra không có người khác, liền nói một câu: “Kỳ thực cháu thật muốn để chú làm cha cháu.”

“…” Đứa nhỏ này là có tâm lớn như vậy?

“Cháu nói thật.” Đàm Tiểu Duệ ôm cổ Thẩm Đường Cửu, “Ba ba rất ít khi ôm cháu, ngoại trừ lúc ngủ hò hét cháu, lúc khác có thể không để ý đến cháu thì sẽ không để ý đến cháu. Chú Thẩm chú quá tốt rồi, quả thực chính là bộ dạng người cha tốt trong lòng cháu.

“Không cần nịnh hót cũng được, chú cũng đã đáp ứng ủy thác của cháu.” Thẩm Đường Cửu mỉm cười cà cà mặt của bé.

“Cháu không nịnh hót.” Đàm Tiểu Duệ nghiêm trang mở miệng, “Cháu là thật muốn như vậy, nếu cha trong miệng ba ba nói là chú, cháu sẽ rất vui vẻ.”

Đàm Minh Triết ở bên trong túi áo của Đàm Tiểu Duệ lườm một cái, nhưng cùng lúc cũng buồn bực gõ cái đầu — con trai nói không sai, vị Thẩm Đường Cửu thiếu gia này, gia thế tốt, tướng mạo tốt, dễ tính, bản lĩnh cũng tốt, chính mình sớm làm sao không gặp đây! Nếu như sớm gặp khẳng định đã sớm thông đồng tới tay, không phải lao lực ngóng kéo mà đi kho JZ trộm tiểu nòng nọc.

Bất quá cũng không liên quan, cậu đi chính là kho IZ *** anh nổi danh nhất ở A quốc, trộm là cái bảo hiểm nghiêm mật nhất, người kia nhất định là người không thua *** anh Thẩm Đường Cửu!

Đàm Tiểu Duệ trừ ba ba vô căn cứ là mình, vẫn còn có một người cha ngưu bức.

Chính là không biết đối phương có chịu nhận thức hay không…