Ôn Thủy Đun Harry

Chương 29




Tia phép thuật màu lam bắn ra từ đầu đũa phép của Harry, lớp băng dưới chân cậu nhanh chóng lan ra khắp nơi, mặt biển đông cứng bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được. Một vài người cá gần bờ vội lặn xuống nước, chưa đến hai phút thì bán kính mặt nước 500m quanh Harry đã đóng băng toàn bộ. Con bạch tuộc bị đóng cứng trên mặt băng. Các Thần Sáng vội vã bước trên băng mà tiến đến chỗ nó.

Sau khi thực hiện thần chú xong, Harry cảm thấy pháp lực trong cơ thể mình như vừa bị rút đi một lượng rất lớn, mặt dần trắng bệch. Draco nhanh chóng đỡ lấy cậu, truyền sang cho cậu rất nhiều pháp lực thì mặt Harry mới đỡ trắng.

“Harry!”

“Draco, mau đi khống chế con bạch tuộc kia! Vừa rồi nó kêu gọi đồng loại, nếu để lâu sợ sẽ có thêm nhiều sinh vật hắc ám kéo tới.” Harry đẩy Draco ra, dùng bùa chú hiện lên trong đầu. Không thể không nói, các bùa chú hắc ám mà Grindewald để lại đều rất mạnh, dùng bừa một cái cũng có thể hoàn toàn xoay chuyển cục diện trận đấu, nhưng lại cực kì tiêu hao pháp lực. Nếu như cậu dùng thân thể hồi năm sáu mà thi triển thần chú thì không vấn đề gì, nhưng cơ thể cậu hiện giờ không tốt, nếu như tiếp tục làm vậy thì Draco sẽ nổi điên, Scorpio sẽ khóc, giáo sư sẽ phun độc. Nhưng tình hình bây giờ không hợp để cậu suy nghĩ nhiều. Harry chậm rãi bước trên mặt băng, các Thần Sáng đang chiến đấu cùng con bạch tuộc, người cá thì đang công kích bên dưới.

Harry cẩn thận tránh tất cả công kích của bạch tuộc mà bước đến, Draco thấy cậu giơ đũa phép lên thì theo phản xạ mà gào lớn, “Harry, không được!”

“Fetzen!”

Lớp băng rất nhanh liền bị nghiền nát, trên đầu bạch tuộc nổi lên mấy ụ máu màu xanh lam làm nhiễm toàn bộ biển khơi, các xúc tu bị đóng băng cũng nổ tung hết, văng khắp nơi. Draco ôm lấy Harry đã hôn mê, hung tợn mắng, còn các Thần Sáng và người cá thì bị pháp lực mạnh mẽ của Harry dọa sợ.

Draco lớn tiếng gọi Hermione sang quản lí mọi việc, mình thì ôm Harry về nhà. Hắn vừa đặt cậu xuống giường thì cha đỡ đầu đã nổi giận đùng đùng mà đẩy dửa vào, theo sát là Lương Y gia đình. Lương Y nhanh tay kiểm tra thân thể Harry, Draco khẩn trương nắm tay cậu, cơ thể căng cứng, chỉ cảm thấy thời gian kiểm tra dài quá, mỗi giây mỗi phút đều là tra tấn. Snape bất đắc dĩ giải thích tình trạng của Harry.

“Harry thế nào rồi?”

“Thiếu gia, cậu Potter không sao cả. Chỉ là nghỉ ngơi quá ít hơn nữa pháp lực lại cạn kiệt, nghỉ ngơi một thời gian sẽ ổn thôi. Trong lúc đó đừng để cậu Potter bị nhiễm cảm hay làm lụng quá vất vả.”

“Còn dược…”

“Không, không nên dùng dược, để cậu ấy tự nhiên khôi phục là tốt nhất. Hơn nữa cậu Potter ngâm nước cả một đêm, hàn khí trong cơ thể rất nặng, mỗi ngày ngâm nước nóng nửa giờ là được rồi.”

Tảng đá lớn trong ngực Draco cuối cùng cũng được dỡ xuống, hắn hôn trán Harry một cía rồi để cậu cho gia tinh chăm sóc. Hắn và giáo sư quay về hồ Sayr, còn rất nhiều chuyện đang chờ hắn giải quyết.

Harry ngủ trọn một ngày đêm mới thức dậy, sau khi đứng lên chỉ cảm thấy cả người bủn rủn, đầu như muốn nổ tung. Scorpio đang ngồi cạnh giường cậu đọc cuốn ( Tóm tắt lịch sử tộc rồng), bên cạnh còn có cuốn từ điển, khuôn mặt nhỏ nhắn nhíu lại làm Harry buồn cười.

“Scorpio…”

Bé vừa nghe thấy giọng ba mình liền vui mừng bỏ sách xuống, nhào vào lòng ba, “Ba, ba, ba dậy rồi!”

Draco ở phòng bên cạnh xử lí công việc gia tộc nghe thấy liền vội vàng buông bút chạy sang, thấy Harry ngồi ở đầu giường cười híp mắt dịu dàng trò chuyện với Scorpio, không nói hai lời đã bước tới ôm mặt cậu hôn. Scorpio vội che mắt lại.

Harry biết hắn rất tức giận, rất lo lắng, nên thành thành thật thật há miệng nhận nụ hôn có chút thô bạo này, thậm chí lúc Draco rời đi còn cắn nhẹ đầu lưỡi hắn. Draco thấy cậu như thế, không đợi Harry phản ứng đã hôn tiếp.

“Ngài Harry Potter-Malfoy, tôi nói trước, chiêu này của ngài không phải lúc nào cũng dùng được đâu.” Harry cười to hai tiếng, ra vẻ trêu đùa. “Miễn sao dùng với anh được là ổn rồi.” Nói xong liền lướt tay từ gò mà, lồng ngực, bụng của Draco, thậm chí còn sờ sờ qua bên dưới. Draco hung tợn trừng cậu. “Em đang châm lửa đó Harry.”

“Đúng vậy đó, ngài Draco Malfoy, dù sao còn ba tháng nữa là chúng ta lên giường được rồi.” Harry nói xong đã nhanh thoát khỏi vòng tay mạnh mẽ của Draco, liếc sang Scorpio đang nhìn lén. “Cục cưng, nhìn lén là không tốt nha.”

“Ba ơi, lên giường là gì ạ?”

“Là ngủ chung đó nha.” Harry cười híp mắt, nhìn vẻ không tình nguyện của Draco thì càng vui vẻ hơn.

“Không phải ngày nào ba với cha cũng ngủ chung ư, tại sao phải đợi ba tháng nữa?” Harry nhìn ánh mắt ngây thơ của con trai, quăng vấn đề khó nói này cho Draco.

“Con có thể hỏi cha con nha.”

Draco bất đắc dĩ xoa mái tóc vàng rối của Scorpio. “Cục cưng, đợi con học xong khóa giáo dục sinh lí thì sẽ biết tại sao, bây giờ thì đừng hỏi, được chứ? Bà nội đã chuẩn bị trà chiều xong cho con rồi đó, còn có bánh gatô sôcôla con thích nhất nữa.”

“Oa! Tốt quá! Thích bà nội nhất!” Scorpio vừa nghe thấy có đồ ăn ngon đã hưng phấn lên. Draco đi bên cạnh Harry, nhéo nhéo vòng eo đầy đặn của cậu, huýt sáo.

Harry lườm hắn. “Anh hư quá đó.”

“Há, trai không hư không ai thích mà. Cưng à, mông của cưng thật nảy nha.” Draco lưu manh trêu. Harry đẩy kính, làm bộ nghiêm trang trừng hắn. “Không, ba mẹ dạy tôi phải tránh xa mấy thằng nhóc hư hỏng. Làm ơn cách xa tôi ra một chút.”

Draco rốt cục nhịn không được mà bật cười lớn. “Em trông rất giống mấy học sinh xuất sắt cấm dục đấy.”

“Vai thằng nhóc hư hỏng của diễn cũng không tệ đâu, làm em nhớ đến hồi năm ba anh chọc em nhiều thế nào.”

“Ha, có thể là anh thích em từ năm đó mà không biết đấy.”

Hai người vừa cười nói vừa đến nhà kính. Lucius và Narcissa đang ưu nhã mà thưởng thức trà bánh. Từ ngày Scorpio theo Lucius học lễ nghi thì càng ngày càng giống một quý ông nhỏ. Tuy Harry nghĩ rằng như vậy thì còn đâu vẻ đáng yêu của trẻ con nữa, nhưng cũng không thể phản bác phương thức giáo dục của hai cha con Draco. Thật ra như vậy cũng không tệ, có một Draco nhỏ, nghĩ một chút thì như vậy cũng rất đáng yêu, không phải sao.

“Harry, con vẫn khỏe chứ?”

“Con rất khỏe, thưa mẹ.”

Một nhà câu có câu không trò chuyện. Ăn uống xong, Lucius kiểm tra bài tập của Scorpio, Harry và Draco thì đến thư phòng. “Draco, bên người cá thế nào rồi?”

“Họ về lại thành phố dưới biển rồi, anh có lời nhắn của họ này.” Draco vẫy đũa, lấy ra tin nhắn của nhân ngư vương. “Họ nói gì thế?”

“Nhân vương nói, ba ngày sau họ sẽ đến hồ Sayr, cảm ơn sự trợ giúp của chúng ta.”

“Cũng rất thông tình đạt lí.”

“Người cá trước giờ là chủng tộc rất lịch sự. Còn con bạch tuộc kia sao rồi?”

Harry tựa vào tấm đệm, lưng cảm thấy thoải mái hơn. Draco chậm rãi xoa thắt lưng đau nhức của cậu. “Cha đỡ đầu đã mang thi thể về Bộ nghiên cứu rồi, còn không thèm ra khỏi hầm nữa. Người cá cũng được mang về đáy biển an táng rồi. Chuyện đáng mừng duy nhất là vụ này không bị truyền ra ngoài.”

“Cũng tính là mừng mà. Draco, anh cũng đừng có trông chừng em kĩ quá chứ, lúc cần thì em cũng phải đi thôi.” Harry lấy một cuốn bùa chú hắc ám từ giá sách, hoàn toàn không thấy ánh mắt của Draco.

“Harry, anh thật muốn khóa chân em trong phòng ngủ luôn mà.” Draco bất đắc dĩ thở dài. “Với lại, bây giờ em cũng không còn là Cứu thế chủ nữa.”

“Cho dù có phải hay không thì cũng chẳng liên quan gì, em chưa bao giờ muốn làm Cứu thế chủ cả.”

“Được rồi, Harry, hứa với anh, đừng quá cố gắng. Nếu em gặp chuyện, anh không biết mình sẽ làm ra chuyện gì nữa.”

Harry nhìn vẻ mặt nghiêm túc của người yêu, bật cười, “Em biết mà.”

“Có ai nói với em là mỗi khi em nói dối đều cười chưa?”

“Không, anh là người đầu tiên đó.” Draco ôm lấy cậu. Hắn vẫn luôn có dự cảm không tốt, luôn cảm thấy hắn sẽ mất đi Harry. Nghĩ đến đây thì vòng tay hắn không khỏi siết chặt thêm. Harry vươn tay ôm cổ hắn, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng hắn. Cậu biết mình khiến Draco không có cảm giác an toàn, đây không phải là hiện tượng tốt. Nhưng cậu không thể ngăn rắc rối đến tìm mình, có lẽ đây là thể chất trời sinh của cậu rồi, phát ra hormone hấp dẫn nguy hiểm.

Draco ôm Harry một chút rồi buông ra, dịu dàng nhìn cậu, “Anh đã nghĩ ra tên cho các con.”

“Tên gì?”

“Bọn chúng sinh vào tháng chín, nên trai tên Esther, gái tên Leia, giống như anh bọn chúng.”

“Esther và Leia. Em rất thích. Đến lúc đó, dù thế nào thì chúng ta cũng phải yêu thương đều cả hai, nếu không bọn chúng sẽ đánh nhau mất.” Harry cười, cùng Draco nói về tương lai. Nhà của họ sẽ một công chúa nhỏ, đến lúc đó bé sẽ có hai người anh trai luôn yêu thương mình, thậm chí có thể dạy hư bé. Scorpio sẽ là người anh tuyệt vời nhất. “Con trai sẽ mang họ Potter.”

“Được, vậy gọi Esther Potter.”

Giống như gia tộc Malfoy, gia tộc Potter cũng cần một người thừa kế. Draco đã có Scorpio, vậy thì Esther sẽ là của cậu. Đương nhiên, cậu cũng rất sẵn lòng để Leia mang họ Malfoy.

Thế nhưng, chẳng ai nghĩ đến, Leia Malfoy tương lai lớn lên không phải là một nàng công chúa đáng yêu, mà là một nữ vương bá đạo cường thế, làm cho Harry sâu sắc cảm thấy phương thức giáo dục của mình hình như có vấn đề.