Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

Chương 133




Đỗ Lôi Ti không nhịn được cười “Mộng Na, nói chuyện với em thật là vui!”

Bùi Mộng Na nói “Đừng nói nữa, gặp anh ta em mới biết thế nào là xui xẻo!”

“Sao cô lại nói như vậy? Cô mới xui xẻo, cô bây giờ nhìn rất giống đàn ông!” Mạnh Lạp nhìn cô nói.

Đỗ Lôi Ti buồn cười nhìn hai người nói chuyện, thật không ngờ chỉ một thời gian ngắn không gặp, hai người kia thay đổi rất nhiều!

Bùi Mộng Na không để ý tới anh nhìn Lôi Ti bụng đã hơi nhô lên nói “Lôi Ti, sao chị lại tới nơi vắng vẻ này?”

Cửa phòng mở ra, viện trưởng bưng trà đi vào, hiền lành nói “Chúng tôi ở nông thôn, chỉ có nước trà, mọi người đừng để ý!”

Bùi Vũ di theo viện trưởng nói “Dì, sao bụng của dì lại to lên vậy? Khuôn mặt gì có nhét gì vào sao?”

Mấy người lớn nháy mắt tối sầm mặt......

“Mọi người từ từ trò chuyện, ta đưa Tiểu Vũ ra ngoài!” Nói xong dắt Bùi Vũ đi ra ngoài.

......

......

Bùi Mộng Na vừa nghe thấy cháu mình nói, vội vàng hỏi “Chị dâu, chị có thai mấy tháng rồi?”

Làm sao bọn họ biết cô mang thai?

Không được, không thể để cho bọn họ biết, nếu không sẽ rất phiền toái!

“Không có......Không có mang thai, mọi người nhầm rồi, nhìn lầm rồi......” Đỗ Lôi Ti giả bộ ngớ ngẩn.

Bùi Mộng Na nhìn xuống bụng cô ý tứ đã rất rõ ràng!

“Ha ha.....Em nói gì vậy?” Đỗ Lôi Ti cười khúc khích, dùng tay chỉ lên bụng mình nói “Gần đây chị ăn hơi nhiều, lại hay ngồi nên bụng hơi to!”

“Phụt, chị cho rằng chị nói như vậy em liền tin sao? Em đã sớm biết rồi!” Bùi Mộng Na nói.

Mạnh Lạp mở to hai mắt, không dám tin nhìn cô gái bên cạnh nói “Sao tôi không biết? Sao cô không nói với tôi?”

“Mẹ kiếp, anh giống như ông giàm tại sao lại phải nói với anh? Anh thật sự giống gà mẹ rồi, còn muốn biết gì nữa!” Bùi Mộng Na nhìn anh ta nói.

Mạnh Lạp quyết định không làm mình mất mặt, quay đầu nhìn người phụ nữ đối diện mình “Lôi Ti, cô mang thai thật sao?”

Đỗ Lôi Ti thấy thật sự không thể lừa được, gật đầu đồng ý, xem như cho anh ta biết đáp án!

“Chị dâu, chị quyết định ở lại đây sao?” Bùi Mộng Na nhìn cô hỏi.

Đỗ Lôi Ti cúi đầu sau đó chậm rãi ngẩng đầu nhìn cô nói “Mộng Na, chị cảm thấy ở đây rất tốt, cũng rất thích hợp với chị, hơn nữa các bé ở đây rất đáng yêu!”

“Chị dâu,chị cảm thấy chị thích hợp ở đây sao? Chị tới đây chỉ là để trốn tránh trách nhiệm, chị biết không?” Bùi Mộng Na lại nhìn cô nói “Lại nói, xem như chị thích hợp ở đây nhưng mà con chị thì sao? Con chị thích hợp ở đây sao?”

Đỗ Lôi Ti nghe thấy cô ấy nói vậy chậm rãi cúi đầu, bàn tay nhẹ nhàng sờ bụng, trên thế giới này có người mẹ nào mà không hy vọng con mình được sinh ra trong hoàn cảnh tốt chứ?

Nhưng tình huống của cô bây giờ không cho phép cô làm như vậy, cô không muốn những tin tức kia làm ảnh hưởng đến đứa bé, cho nên, cô phải ở đây, cho con cô một cuộc sống yên bình!

“Mộng Na, em không cần khuyên chị, chị đã quyết định rồi!” Đỗ Lôi Ti dùng ánh mắt kiên định nhìn cô ấy nói.

Bùi Mộng Na nhìn thấy ánh mắt cô, biết cô đã có quyết định nhưng mà cô phải nghĩ cách kéo người quay về, lại nói nếu như chị ấy không về, vậy thì cô đã uổng phí công sức rồi......

“Lôi Ti, chị không còn thích anh em sao?” Bùi Mộng Na lo lắng hỏi.

Đỗ Lôi Ti nghe cô ấy nói, ánh mắt dần mờ di, yêu cùng không yêu thì sao chứ?

Yêu, từ này đã bị cô chôn sâu trong lòng, không để cho mình nhớ lại những chuyện trước kia......!

Không yêu, cô cố gắng quên đi người đàn ông kia, cô tự nói với mình, không cần yêu, bây giờ cả người đã đầy thương tích còn chưa đủ sao?

Nhưng mà, mặc kệ cô tự nói với mình thế nào đều không có tác dụng, bởi vì anh đã khắc sâu trong lòng cô......

“Mộng Na, em cảm thấy đối với chị bây giờ yêu còn tác dụng sao? Trong mắt chị, tình yêu của chị trong lòng anh trai em không đáng một xu?” Đỗ Lôi Ti mất mát nói.

“Lôi Ti, chị biết không? Vẻ mặt chị bây giờ đang nói cho em biết, chị vẫn còn yêu anh trai em!” Bùi Mộng Na khẳng định.

Mạnh Lạp không thể nhìn nổi, hai người phụ nữ này chỉ vây quanh một đề tài duy nhất không chuyển, căn bản không nói vào vấn đề chính, xem ra phụ nữ thật là......

“Haiz, phụ nữ thật làm người ta nhức đầu, cô nói vào vấn đề chính đi!” Mạnh Lạp nhàm chán nói.

Bùi Mộng Na quay đầu nhìn anh ta, tức giận giơ tay, hung hăng nhéo lỗ tai anh ta, cáu kỉnh nói “Anh có phải đàn ông không? Suốt ngày gọi tôi là đàn ông? Có phải bây giờ anh rảnh quá rồi không? Nếu như anh rảnh quá thì anh ra ngoài chơi đi!”

Đỗ Lôi Ti cười nhìn đôi oan gia trước mặt nói “Nếu hai người ở chung với nhau sẽ rất thú vị!”

“Ai muốn ở chung với thái giám chứ?”

“Ai muốn cùng một người phụ nữ có tính cách như đàn ông này chứ?”

Hai người đồng thanh nói!

“Ha ha ha.....” Đỗ Lôi Ti cười, dùng ánh mắt mập mờ nhìn hai người “Hai người thật ăn ý?”

“Ăn ý gì chứ?” Bùi Mộng Na nói.

Mạnh Lạp bĩu môi, nhìn cô từ trên xuống dưới, sau đó nói “Cô không hổ là người nhà Tiểu Vũ, sáng nay Tiểu Vũ cũng nói vậy.

“Cái gì? Tiểu Vũ cũng nói vậy?” Đỗ Lôi Ti không xác định hỏi.

“Đúng!” Bùi Mộng Na bất đắc dĩ gật đầu.

Đỗ Lôi Ti nhìn thấy hai người ngồi đối diện vẻ mặt đều giống nhau, Tiểu Vũ cũng thấy như vậy, xem ra bọn họ thật sự có tướng vợ chồng!

“Chị dâu, chị đừng nói chuyện của em với tên thái giám kia nữa, bọn em tới đây chủ yếu là vì chị!” Bùi Mộng Na nhìn cô nói.

Đỗ Lôi Ti giả bộ hồ đồ “Chị có chuyện gì, bây giờ chị rất tốt, hai người cũng nhìn thấy, bây giờ có thể về rồi, nhưng mà không được nói cho bất kỳ ai khác biết về nơi này, biết không?”

Mạnh Lạp ngồi bên cạnh than thở “Thật sự không ngờ lòng dạ đàn bà độc ác như vậy, chúng tôi ngồi xe cả ngày, tôi còn ói trở thành bộ dạng kia, cứ như vậy đuổi chúng tôi về?”

“A......Hai người lái xe cả ngày tới đây sao?” Đỗ Lôi Ti không tin hỏi.

Mạnh Lạp dùng giọng thê thảm nói “Đừng nói nữa, cô ấy căn bản không biết lái xe, cả đoạn đường chúng tôi giống như ngồi trong xe đua tốc độ cao, đừng nói nữa!”

“Sao anh lại vô dụng như vậy chứ?” Bùi Mộng Na nhìn anh ta nói.

“Hai người đừng cãi nhau nữa, hai người muốn ăn gì, tôi sẽ giúp hai người nấu, ở đây là nông thôn cũng không có gì ngon!” Đỗ Lôi Ti nhìn hai người đang cãi nhau nói.

Bùi Mộng Na dùng ánh mắt hoài nghi nhìn cô, yếu ớt hỏi “Lôi Ti, chị biết nấu cơm sao?”

Đỗ Lôi Ti đứng đó nhìn cô “Bây giờ em đang chất vấn năng lực nấu cơm của chị sao?”

Bùi Mộng Na trong lòng lén đổ mồ hôi lạnh, năng lực nấu cơm của cô ấy thật sự có vấn đề nhưng cô cũng chỉ có thể thầm nghĩ trong lòng, chuyện bây giờ còn chưa hoàn thành, cô không muốn bị đuổi về sớm như vậy.

“Chị dâu, nếu chị muốn nấu cơm thì chỉ cần chuẩn bị cho tên thái giám kia thôi, em không ăn!” Bùi Mộng Na vội vàng nói, cô không muốn bị ngộ độc thức ăn.

Mạnh Lạp cảm thấy cô gái này hơi khả nghi nhưng không nói ra được là cảm giác gì, anh ta chỉ nói “Tại sao cô không ăn?”

Bùi Mộng Na giả bộ cười nói “Không có......Không có gì. Tôi không đói......”

“Dừng......” Đỗ Lôi Ti quay đầu nhìn anh ta nói “Tôi nấu mì với trứng cho anh được không?”

Mạnh Lạp vội vàng gật đầu “Có thể, có thể, bây giờ tôi rất đói bụng!”

Bùi Mộng Na nhìn anh ta cười nói “Lát nữa chị dâu bưng mì lên, anh cứ từ từ thưởng thức!”

Mạnh Lạp dùng ánh mắt hoài nghi nhìn cô hỏi “Cô có ý gì?”

“Lát nữa anh sẽ biết!” Bùi Mộng Na cười nói.

Mạnh Lạp thực sự buồn bực, tại sao cô ấy lại nói như vậy? Chẳng lẽ có chuyện gì anh không biết sao?

Bùi Mộng Na thầm cười trong lòng, bây giờ cô thật sự muốn nhìn thấy dáng vẻ lúc ăn cơm của anh ta, nhất định sẽ rất buồn cười......

Ha ha ha......

Mạnh Lạp nhìn nét mặt cô cười như không cười “A......Sao cô lại cười giống sấm vậy chứ?”

“Mẹ kiếp, anh mới là sấm ấy? Cả nhà anh đều là sấm!” Bùi Mộng Na tức giận nói.

Đỗ Lôi Ti đi vào phòng bếp, cầm cà chua nhìn xung quanh, cái này phải làm thế nào?

Mặc kệ, dù sao rửa đã rồi tính.....

Cầm cà chua đặt lên thớt, tay cầm dao, nhắm mắt hung hăng chém lên cà chua......