Ông Xã Thật COOL

Chương 15: Hội nghị thượng đỉnh 4 người




Châu Long Phát rất bận, thường xuyên phải bay qua bay lại giữa các thành phố lớn trong nước, trong một tuần thì có rất nhiều thời gian là ngồi trên máy bay, tuy mỗi thành phố đều có bất động sản của anh ta, đến bất kì thành phố nào ở đó cũng có biệt thự của anh ta, hoặc lớn hoặc nhỏ, ở đây cũng có, nghe nói ở ở vườn hoa Phú Xuân, đó là khu điển hình dành cho người giàu, mỗi một căn biệt thự bất kì giá cũng phải trên nghìn vạn. (Chục triệu tệ)

Chẳng ai biết được anh ta khởi nghiệp như thế nào cả, chỉ là 10 năm trước, trong giới làm ăn bất ngờ xuất hiện một con ngựa đen, anh ta là người rất có đầu óc trí tuệ, lý trí của anh ta rất đáng sợ, nhưng lại không có tính khí của những người có tiền, dường như không có chuyện gì có thể làm khó anh ta, luôn luôn là cái vẻ bình thản, nho nhã.

Thời gian 10 năm không ngắn, nhưng khiến cho một doanh nghiệp nhỏ bé trong chớp mắt trở thành một doanh nghiệp lớn nổi tiếng, điều đó khiến người ta không khỏi tò mò.

Anh ta lại có thể đồng ý đi xem mặt, xem ra người phiêu bạt sóng gió mười năm trời cuối cùng cũng muốn yên ổn rồi.

Cuối cùng sát thủ trên bàn đàm phán, lăn lộn trong chốn hiểm ác, tấm lòng ma quỷ được che bằng vẻ đẹp trai bên ngoài – Lý Minh Triết đương nhiên hiểu được rằng những người đàn ông như thế này một khi mà muốn an phận, thì khí chất của cô gái ngốc nghếch cô độc kia chính là hấp dẫn nhất.

Trong lòng chẳng có chút phòng bị gì, ánh mắt ngây thơ trong sáng, trong lúc vô ý sẽ để lộ vẻ ngốc nghếch nhưng vô cùng đáng yêu, tất cả sẽ cuốn lấy anh không thể gỡ ra được, khiến cho anh chỉ là nhìn thấy cô bất giác ngây ra, cái loại cảm giác vô cùng an toàn cũng sẽ lấp đầy trái tim anh, không chau chuốt quá mức, chỉ có vẻ ngốc nghếch, nhưng lại để lộ ra vẻ đẹp tự nhiên thuần khiết nhất.

Châu Long Phát chắc chắn không để ý tới Điền Tĩnh tính bốc đồng nóng nảy nhưng anh ta biết Đậu Đậu, có lẽ nào sẽ…

Nghĩ đến việc người con gái đó vô tình không cẩn thận để lộ ra vẻ ngây thơ đáng yêu và nụ cười ngọt ngào vô hại, Lý Minh Triết liền có mong muốn vào trong đó lôi cô gái đó ra đem về giam chặt trong nhà vĩnh viễn không thả cô ra, nhưng Lý Minh Triết không hành động mù quáng, mà ngồi lại trong xe yên tĩnh quan sát động tĩnh.

Quả nhiên Đậu Đậu nhìn thấy người phía sau thì rất đỗi ngạc nhiên, không ngờ rằng đối tượng xem mặt của Điền Tĩnh lại là lão tổng của Châu Thị – Châu Long Phát, người đàn ông có nụ cười ấm áp đó, Điền Tĩnh luôn miệng gọi là “tên giàu xổm”.

Nếu như người như anh ta mà được coi là “kẻ giàu xổm thô tục” thì trên đời này sẽ chẳng có thân sĩ nữa.

Vốn dĩ Điền Tĩnh bắt Đậu Đậu chuẩn bị một đống chuyện xấu không có lợi cho mình, thật không ngờ người đến xem mặt lại là người có khí chất quý tộc cao quý lại cộng thêm vẻ văn nhã như một thân sĩ, Điền Tĩnh chẳng biết nói gì, mà Đậu Đậu cũng cúi đầu rất thấp là kì đà chẳng dám nói lời nào.

Vẫn là Châu Long Phát mở lời trước, ánh mắt ám áp nhẹ nhành quét qua người đậu đậu, nhìn vào mắt điền tĩnh, nụ cười nhạt xuất hiện trên khóe môi “Điền tiểu thư hóa ra là bạn của Hùng tiểu thư, vậy cũng là bạn của tôi rồi.”

Châu Long Phát lăn lộn trong chốn thương trường nhiều năm, nhanh nhạy như vậy, vừa nhìn thấy vẻ không thành ý trong mắt Điền Tĩnh, còn kéo cả Đậu Đậu đến, chắc chắn là muốn làm rối cơ hội gặp mặt này vì vậy cố ý nhấn mạnh vào 2 chữ “là bạn”, nói rõ lập trường của mình luôn.

Điền Tĩnh đương nhiên hiểu được thâm ý của Châu Long Phát, mọi người dù gì cũng nó rõ cả rồi, vậy cùng nhau diễn cho xong vở kịch thôi, Điền Tĩnh cũng mỉm cười “Hóa ra là Châu tổng quen Đậu Đậu à, thực là trùng hợp.”

Đậu Đậu vờ như không nghe thấy gì, nhìn chằm chằm vào bàn chân dưới đất đếm kiến.

Châu Long Phạt không phải là không nghĩ qua Điền Tĩnh, gia đình cô ta có thực lực, hơn nữa lại có làm ăn qua lại với mình, nếu như có thể kết hợp được chắc chắn sẽ thắng lớn, nhưng Châu Long Phát lại nhìn thấy ánh mắt Đậu Đậu đang len lén ngước lên nhìn, rồi lại hoảng loạn cúi xuống như bị người ta phát hiện ra đang nhìn trộm, bất giác nở nụ cười.

Người sống với mình cả đời nên lựa chọn theo trái tim, chứ không dựa vào lợi ích, hơn nữa, mình đây cũng chẳng cần phải có người khác thêm vàng đắp ngọc vào người mà anh ta muốn là một người phụ nữ, một người phụ nữ có được sự thuần khiết ngây thơ.

Cô gái cúi đầu trước mặt chính là cô gái mà anh tìm kiếm đã lâu.

Lần đầu gặp, cô mặc một chiếc váy hồng nhạt, thanh khiết thoát tục, nhẹ nhàng mà đến, trong cặp mắt thuần khiết không vương một chút tạp chất, tính cách dịu dàng hiền thục, càng làm anh chú ý đến cô, Châu Long Phát nghĩ, có lẽ là Lý Minh Triết cũng xem chán các cô gái thông minh xinh đẹp rồi, cho nên mới để cô gái không chút tính toán, không chút tham vọng này ở ngay trước mặt mình.

Có thể bây giờ cô không xinh đẹp, không cao quý, nhưng một tâm hồn thuần khiết như thế này thì có dùng bất cứ thủ đoạn nào, dùng bao nhiêu tiền bạc cũng không thể có được, anh có thể đem cô biến thành một con thiên nga trắng đẹp đẽ nhất, cao quý nhất, khiến cô tự tin ưu nhã, khí chất mê người, anh sẽ làm cô được tái sinh, làm cô có thể hưởng thụ được cuộc sống tốt đẹp nhất mà một người con gái có thể được hưởng thụ.

Châu Long Phát nhìn thẳng vào Đậu Đậu không chút trốn tránh, ánh mắt tràn đầy thâm ý, nói chuyện xoay quanh các chủ đề vô cùng bình thường .

Điền Tĩnh được lệnh phải ngồi đủ nửa giờ, đành phải ngồi lại với Châu Long Phát, hai người chẳng có chủ đề chung nào chỉ có thể nói những chuyện xoay quanh Đậu Đậu, sau đó đến lần thứ 6 Điền Tĩnh lôi cô ra làm chủ đề Đậu Đậu không thể nhịn được nữa, ngẩng đầu trợn tròn mắt không chút khách khí lôi cả đống chuyện xấu của Điền Tĩnh ra nói.

“Cậu không phải là đợi lúc nhân viên phục vụ không chú ý chuồn mất, để ăn quỵt đó chứ!”

Điền Tĩnh trợn tròn mắt “Đậu Đậu chết tiệt, cậu còn nói nữa, chẳng phải là cậu quên mang ví tiền sao, mời khách mà không mang ví tiền cậu đúng là xấu xa!”

“…”

Châu Long Phát chỉ cười nhạt, rất có hứng thú xem hai cô gái này dìm hàng nhau.

Đậu Đậu đương nhiên không phải là đối thủ của Điền Tĩnh, chưa được hai câu đã bại trận rất tức giận, Châu Long Phát càng buồn cười sâu xa hơn, tự nhiên chuyển chủ đề sang mảng ẩm thực, Đậu Đậu chẳng có sở thích nào khác, chỉ thích đồ ăn ngon, đây có thể coi là đã tìm được chủ đề nói chuyện cùng Châu Long Phát rất vui vẻ.

Đậu Đậu mở to cặp mắt kinh ngạc “Thật không, Châu tổng anh cũng thích ăn ở quầy ăn à?!”

“He he, Hùng tiểu thư thật biết đùa, tôi cũng là người, là một người đàn ông rất rất bình thường, tại sao không thể ăn ở quầy ăn chứ?” Ngữ khí phản vấn của Châu Long Phát cứ như là nói chuyện với một người bạn đã quen từ rất lâu vậy, chẳng hề có chút kiêu ngạo như của người đang ở vị trí cao trái lại còn khiến cho người ta thấy thân thiết.

“…(Cười khan) Anh ở trong lòng tôi, có vị trí như một vị thần linh…”

“Vậy Hùng tiểu thư có lẽ phải thất vọng rồi, tôi còn nhớ tháng trước khi đến đây, trong con phố ẩm thực ở phía sau đường Đông có một hàng ăn Tứ Xuyên khá ngon, khẩu vị chính cống.”

Có phải là Lão Tứ Xuyên?!”

“Đúng rồi.”

Đậu Đậu lau mồ hôi, đó là cửa tiệm ở sâu nhất trong con phố, điều kiện vệ sinh haiza, tưởng tưởng một chút, Châu Long Phát gia sản hàng nghìn tỷ, trang phục trên người cũng mấy vạn một bộ ngồi ở trên cái ghế nhựa đầy dầu mỡ, vui vẻ cười ăn một suất ăn 25 tệ đầy dầu đỏ, kinh khủng… quá.

“Oa oa, Châu tổng, anh thật sự đã đến nhà hàng đó, anh có biết không, tôi rất thích đồ ăn ở đó, anh đã ăn thịt hầm cách thủy chưa, chính là cái loại cho thêm dầu, rất thơm đó!”

“Đương nhiên, bò hầm thập cẩm của họ cũng là số một.”



Lý Vũ Hiên ngồi bên ngoài không thể xem được tiếp nữa, được đó Hùng Đậu Đậu cô ngồi với người đàn ông khác hóa ra vẫn có thể đưa mày chớp mắt như vậy! Còn nữa, Châu Long Phát, anh dùng cái cặp mắt gì vậy, anh nhìn người con gái của tôi sao dám dùng ánh mặt đỏ ~ rừng rực như thế!

… Ý, đúng, không sai, thư kí của tôi đương nhiên là người con gái của tôi!

Một người luôn lạnh lùng như Lý Minh Triết hóa ra không chú ý đến hình tượng, mặt dữ tợn như hổ tiến vào Starbucks, giả vờ như tình cờ gặp ba người họ hẹn hò rồi chen một chân vào, Điền Tĩnh ngẩng đầu nhìn thấy Lý Minh Triết mặt đen xì như mặt hung thần, vỗ trán than thở cùng lúc nháy mắt với Đậu Đậu đang cùng với Châu Long Phát bàn về món ăn tứ xuyên, này Đậu Đậu ngốc, đàn ông nhà cậu cuối cùng cũng hiện thân… bắt kẻ gian phu rồi.

Đậu Đậu cũng phát hiện ra Lý Minh Triết, kinh ngạc há hốc miệng “Tổng giám đốc, anh… anh làm sao….

Lý Minh Triết quay mặt lườm Đậu Đậu một cái, rồi quay sang phía Châu Long Phát bắt tay hàn huyên “He Đậu Đậu vỗ mặt than khổ, tổng giám đốc đại nhân nụ cười của anh cứng quá, nói rất giả tạo…

Châu Long Phát nhìn lướt qua Đậu Đậu và Lý Minh Triết liền hiểu ra.

Buổi ra mắt quái dị của ba người giờ đã thành hội nghị thượng đỉnh 4 người, hai nam hai nữ cũng dễ kết hợp, chỉ có điều luồng khí sắc lạnh như kiếm kia thực sự khiến cho người ta phải thoái lui ba bước, Lý Minh Triết vốn dĩ khí chất rất lạnh lùng, lúc này đã sắp xuống dưới 0 độ rồi, đặc biệt là khi Châu Long Phát giúp Đậu đậu gỡ hạt cơm dính trên tóc một cách rất… tự nhiên.

Trong con mắt của người khác mà nói, đây là hành động vô cùng bình thường, chỉ là giúp cho bạn mình giữ gìn dung mạo một chút mà thôi, nhưng dưới con mắt của Lý Minh Triết lại không như vậy, đàn ông hiểu rõ đàn ông, đặc biệt là loại đàn ông ở vị trí cao như thế này, Lý Minh Triết có thể cảm nhận được, Châu Long Phát rất có hứng thú đối với cô gái ngốc nghếch này.

Nhưng vấn đề làm cô gái này không những không cảm nhận được, trái lại còn càng ngày càng thân thiết với anh ta, thậm chí ngày đi thưởng thức ẩm thực sau này cũng đã hẹn xong, mặc dù là chưa hẹn cụ thể là vào ngày nào, nhưng cũng khiến cho Lý Minh Triết cảnh giác.

Muốn trèo tường thì cũng phải xem xem là tường nhà ai chứ.

Khi café được đưa lên, Châu Long Phát cầm cốc café lên kiểm tra rồi đặt sang một bên, lặng lẽ chăm sóc cho hai cô gái, nếu như anh nói với bọn Điền Tĩnh mình không thích uống café thì sẽ khiến cho hai người quyết định chọn địa điểm ở đây ngượng ngùng.

Châu Long Phát mỉm cười lắc đầu, giả bộ dùng thìa khuấy khuấy cà phê không muốn trả lời, Đậu Đậu làm sao có thể hiểu được những suy nghĩ giấu kín trong lòng đó của Châu Long Phát, nhỏ tiếng nhắc Điền Tĩnh “Châu tổng chỉ uống trà, từ trước đến nay anh ấy không uống café.”

Mắt Lý Minh Triết sắc như dao nhọn.

Ly café của Đậu Đậu cũng được đưa lên, mùi vị của café xay quả nhiên thơm nồng hơn mùi vị của café hòa tan rất nhiều, Đậu Đậu chỉ uống có một ngụm mà thấy đắng đến nhăn cả mặt, đẩy ly café sang một bên.

Vẫn cho rằng hẹn hò bốn người sẽ rất ngượng ngùng khó sử, nhưng mỗi khi không khí đóng băng Châu Long Phát luôn đưa ra được những chủ đề mới, phần lớn đều là hai người đàn ông thảo luận về thời sự và giá nhà, thời gian trôi như bay, chớp mắt cái nửa tiếng đã hết, Điền Tĩnh viện cớ có việc muốn đi trước, Đậu Đậu cũng vội vàng đi cùng cô.

Lý Minh Triết cũng chẳng có ý muốn ở lại khách khí hỏi Châu Long Phát, Châu Long Phát nói tất cả cùng đi, nho nhã đứng dậy thanh toán, và còn mở cửa để cho hai cô gái ra.

Điền Tĩnh không lái xe đến, bố cô không cho lái xe ý muốn để người con trai kia đưa về, nhân tiện để tạo thêm cơ hội bồi dưỡng tình cảm, Châu Long phát lấy xe của mình ra chuẩn bị đưa Điền Tĩnh về nhà.

Nhưng khi mọi người nhìn thấy xe của Châu Long Phát, tất cả đều trợn tròn mắt kinh ngạc, ai có thể ngờ được, Châu Long Phát tiền nhiều đến mức đốt mấy tháng cũng không hết, lại đi lái chiếc Audi A6 chạy đầy đường.

Nói thật lòng, thực sự không biết gia sản nhà họ Lý rốt cuộc có bao nhiêu tiền, Đậu Đậu cảm thấy thực lực của Châu Long Phát còn trên cơ Lý Minh Triết, mà xe của Lý Minh Triết là chiếc Lexus chất lượng cao, nghe nói giá cũng hơn trăm vạn tệ, so với các vị tổng tài của các công ty khác toàn lái Cadillac thì đã gọi là kém lắm rồi.

Thật không ngờ Châu Long Phát lại còn kém hơn như vậy.

Châu Long Phát chẳng để ý đến ánh mắt kì lạ của mọi cười mà còn lịch sự mời Điền Tĩnh lên xe, Đậu Đậu nhìn Điền Tĩnh cầu khẩn, hi vọng cô sẽ đưa mình đi, nhưng Lý Minh Triết đã nhanh hơn một bước, anh kéo Đậu Đậu lại rồi chào tạm biệt Châu Long Phát “Châu tổng, hôm nay đã muộn rồi, hôm khác chúng ta sẽ nói chuyện nhiều hơn, để tôi đưa Hùng tiểu thư về.”

Châu Long Phát mỉm cười gật đầu, giúp Điền Tĩnh mở cửa xe.

Điền Tĩnh nhìn Lý Minh Triết với ánh mắt tràn đầy thâm ý, lên chiếc Audi A6 của Châu Long Phát, Đậu Đậu bị Lý Minh Triết kéo lên xe với vẻ mặt tối đen, nghĩ thế nào cũng không thể lý giải được tại sao tổng giám đốc đại nhân lại tức giận như vậy?

“Sau này tránh xa anh ta một chút.”

Lý Minh Triết lái xe, mắt nhìn chăm chú về phía trước, đột nhiên thốt ra một câu không đầu không đuôi, Đậu Đậu “á” lên một tiếng quay đầu nhìn Lý Minh Triết, nhưng phát hiện sắc mặt anh ta dường như rất xấu, khuôn mặt nhìn nghiêng đẹp đẽ lạnh băng băng.

“Tại sao?”

Lý Minh Triết nghiến răng, khó khăn nhắc lại một lượt “Tôi nói lần sau không cho phép ra ngoài ăn cơm cùng anh ta.”

Hùng Đậu Đậu chẳng hiểu vì sao “Tại sao chứ?”

Lý Minh Triết quay đầu trừng mắt khí lạnh bức vào người ta “Tôi nói không cho phép là không cho phép, nếu trái lời tôi sẽ cắt hết tiền thưởng, đuổi ra khỏi nhà.”

Đậu Đậu thất vọng cúi gằm đầu xuống, thốt ra một tiếng thều thào chẳng có chút sức lực nào “… Được thôi”

Không khí trong xe ngưng đọng lại.

Lúc sắp đến nhà, Lý Minh Triết cho xe dừng đợi đèn đỏ, quay quay mặt nhìn Đậu Đậu đang cúi thấp đầu buồn bã dựa vào cửa xe, trong lòng không kìm được mềm đi mấy phần, ngữ khí cũng bớt lạnh lùng hơn, mang một chút ấm áp hiếm có “Sau này muốn ăn gì, tôi đưa em đi.”

Đậu Đậu lại “ồ” lên một tiếng buồn bã, chẳng nói gì nữa.

Lý Minh Triết tức giận trong lòng, cô gái ngốc này, nói chuyện với người đàn ông khác thì nói mãi không hết chuyện, khi bên cạnh mình thì luôn cụt hứng, chẳng nhẽ cô ấy không nhìn ra, Châu Long Phát trong vòng mười năm mà có thể từ tầng lớp thấp nhất đi lên thành tầng lớp cao nhất trở thành một trong những người giàu nhất nước là nhờ dựa vào cái gì?

Thủ đoạn và tính toán của anh ta người ngoài không thể nhìn thấy, người trong ngành chỉ biết nên tránh xa anh ta một chút.

Chính là nói, anh ta dựa vào con đường đen tối mà khởi nghiệp.