Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 172: Đan phương đưa tới phân tranh (ba)




Edit: kaylee

"Ưu việt?" Lão giả áo xám cười lạnh một tiếng: "Ngươi có được hai đan phương lại chỉ giao cho ta một tờ, còn muốn ưu việt? Ta không có ra tay giết ngươi đã là nể mặt hai đan phương này rồi! Cố Minh, ngươi dạy nhi tử thế nào? Vậy mà mở miệng đòi ưu việt với lão phu?" (L: haha ~ ngu chưa ~)

Phù phù!

Cố nhị gia sợ tới mức quỳ xuống, run run rẩy rẩy nói: "Đại nhân, con ta đầu óc có chút vấn đề, xin ngươi đừng so đo với hắn, hắn không có tâm, chúng ta vốn chính là phục vụ vì đại nhân, cho nên hai đan phương này giao cho đại nhân ngài là đương nhiên, căn bản không cầu có ưu việt gì."

"Hừ!" Lão giả áo xám lạnh lùng nói: "Ta đi về nghiên cứu đan phương trước, nếu không có việc gì đừng gọi ta, còn có, đừng quên nhiệm vụ lúc trước lão phu giao cho ngươi."

Cố nhị gia thân mình khẽ run lên, vừa muốn nói gì, bóng dáng của lão giả chậm rãi trở thành nhạt ngay tại trong tầm mắt của hắn, cho đến biến mất không thấy.

Từ đầu tới cuối, Cố Hướng Lâm gắt gao nhìn Cố nhị gia, ánh mắt kia mang theo thất vọng còn có đau đớn thật sâu….....

"Lúc trước người nói với ta, nếu giao đan phương cho lão sẽ mang đến cho ta ưu việt không đếm được? Nhưng mà, ta đã giao đan phương ra ngoài, vì sao một chút ưu việt đều không có cho ta?"

Nghe nói như thế, Cố nhị gia liền tức giận nói: "Nếu không phải ngươi ẩn dấu một tờ tới cuối cùng, cũng không đến mức làm cho ta cũng không chiếm được ưu việt! Vị đại nhân này tính tình vốn lớn, chỉ cần có một điểm làm cho lão không vừa lòng, lão sẽ phủ định hứa hẹn lúc trước! Cho nên, còn không phải đều là chính ngươi làm hại?"

Lúc trước, hắn trợ giúp người này ám toán Cố Thiên, chỉ là vì không tìm được thi thể của Cố Thiên, lão đã thu hồi hứa hẹn ban đầu.

Cho nên nếu không có Cố Hướng Lâm che giấu, cũng sẽ không có loại kết quả này.

Tất cả đều là sai lầm của hắn! (L: đổ tội cho nhau làm gì ~ tham thì thâm ~ người ta cũng đâu có ý định cho lợi ích gì ~ ngu thì chết:v)

Đúng lúc này, Thông Tín lệnh bài trong tay Cố Hướng Lâm truyền đến một tiếng nói trung khí mười phần: "Lâm nhi, ta cảm thấy đan phương đặt ở chỗ con cũng không an toàn, cho nên, lát nữa ta phái một ố cao thủ tiến đến tiếp ứng con. Này, Lâm nhi, con nghe được ta nói chuyện sao? Lâm nhi……….."

Giọng nói của nam nhân vang lên bên tai, Cố Hướng Lâm lại vẫn luôn không có trả lời, hắn nhanh nắm chặt Thông Tín lệnh bài, bên môi lộ tươi cười chua sót.

Lúc này đây, hắn thật là nhấc tảng đá đập chân mình!

Chẳng những tổn thất hai đan phương, lại còn, mất đi tín nhiệm của nghĩa phụ.......

"Cố Nhược Vân, đây đều là do nàng hại ta!"

Không sai, đều là nữ nhân kia!

Nếu lúc đó nàng không giao đan phương cho bản thân, cuối cùng sẽ không có loại kết quả này! Tất cả tất cả đều là nàng làm hại!

"Thiếu công tử, thiếu công tử, việc lớn không tốt!"

Ngay tại lúc hắn vừa bước chân ra khỏi mật thất, đột nhiên một âm thanh vội vã truyền tới, chợt nhìn thấy một gã đệ tử thở hổn hển chạy tới, sốt ruột nói: "Thiếu công tử, hiện tại đại lục đều truyền khắp, nói thiếu công tử cướp được hai đan phương, hiện tại cao thủ vô số thế lực đều chạy tới bên này……...."

Ông!

Cố Hướng Lâm đầu óc trực tiếp nổ tung, mồ hôi lạnh theo thái dương rơi xuống, hắn chỉ cảm thấy muốn ngất đi, tay chân không có sức lực, thiếu chút nữa thì tê liệt ngã xuống đất.

"Xong rồi, lúc này đây, ta hoàn toàn xong rồi…….. Là ai? Là ai truyền tin tức này ra ngoài?"

Cố Nhược Vân!

Bỗng nhiên, Cố Hướng Lâm nhớ tới khuôn mặt thanh tú kia, hận nghiến răng nghiến lợi!

Trừ bỏ Bách Thảo Đường, ai còn có thể truyền bá tin tức nhanh như vậy?

Khó trách lúc đó nàng tốt như vậy giao ra đan phương, thì ra là ám toán hắn ở chỗ này!

Tốt, rất tốt! Cố Nhược Vân, tất cả những thứ này đều là ngươi đang ép ta! Ta tuyệt đối sẽ không để ngươi sống dễ chịu!!!