Phi Duyệt Quân Tâm

Chương 33: Đi dạo phố với 9527




Tra Tiểu Tân cầm ngân phiếu trong tay đưa cho hắn dặn dò: “9527, cầm một trăm lượng này chia đều cho các gia đinh trong vương phủ, nhớ kỹ, mỗi người chỉ có năm lượng, nhiều hơn sẽ không đủ, ngươi nói ngươi mới tới đây hy vọng bọn họ sau này có thể chiếu cố nhiều cho ngươi.”

Gia Luật Hằng thản nhiên nhận lấy, nhìn nàng một cái mê chết người liền cười: “Tốt”. Tâm lại nghĩ thầm, nữ nhân này quả nhiên đủ xảo quyệt, kêu mình lấy lòng những người đó vì công việc của mình, sau này lỡ như bắt chịu trách nhiệm chính là trách trên đầu hắn, không sao cả, dù sao vài ngày nữa có cơ hội thuận lợi hắn sẽ trở về Ấp Quốc.

“Ta tính còn dư mười hai lượng, ngươi đi tìm nữ tử nào đó hay đánh bạc cũng được, cầm dùng đi.” Tra Tiểu Tân vỗ vỗ bờ vai của hắn hào phóng nói, tiền tài đối với nàng vốn là vật ngoài thân, không bằng dùng những thứ này để thu mua lòng người làm mình có cuộc sống tốt hơn vậy mới là thuật cai trị.

“A, ta có thể dùng mười hai lượng này mời ngươi đi ra ngoài ăn nhiều đồ ăn không?” Gia Luật Hằng khẩn thiết nhìn nàng, ánh mắt thẳng kia có thể làm người sống chết ngất.

“Tốt lắm! Dù sao ta cũng chưa từng đi ra ngoài nha!” Tra Tiểu Tân nghe được đề nghị của hắn cười đến ánh mắt lóe sáng, phấn khởi giống trẻ con.

Hai người nhìn đối phương mà cười, tay Tra Tiểu Tân còn khóac lên vai hắn, trong mắt người ngoài nhìn qua cũng là có chuyện mờ ám.

Hoa Nguyệt đứng trên nhà Thuỷ Tạ nheo mắt nhìn hai người, nha hoàn Diệp Tử xem thường nói: “Nương nương, nàng ấy thật đúng là không biết xấu hổ! Mới vài ngày đã cấu kết cùng gia đinh mới tới, nếu không bây giờ tới đó……”

“Không cần.” Hoa Nguyệt phất tay, cười sâu xa, ánh mắt biến lạnh: “Ngươi theo dõi hai người này cho ta.…gian phu dâm phụ, chờ Vương gia trở về, ta muốn xem trò hay!”

“Dạ!”

Chạng vạng, mặt trời chiều giống như mực màu sắc đậm sặc sỡ nhuộm đẫm cả phía chân trời, mạnh mẽ mà mê hoặc.

Trên đường phố người đến người đi, tiếng hoan hô, người bán hàng rong giọng nói thật lớn rao hàng, trong thanh lâu truyền ra tiếng của nhiều nữ tử xinh đẹp, không khí rất vui vẻ và phồn thịnh.

Tra Tiểu Tân tò mò nhìn trên đường xung quanh, ánh mắt chợt lóe sáng giống ánh sao long lanh, phòng theo phong cách cổ xưa, nhà theo phong cách cổ xưa, người bán hàng cầm hộp phấn son rao bán đều khiến cho nàng vô cùng hứng thú. Nhất là đi qua kỹ viện đôi khi ngẩng đầu lên hướng trên lầu cao giơ tay cả huýt sáo với các nữ tử, làm người qua đường đều nhìn lại.

Gia Luật Hằng nghĩ nàng là cố ý giả ngây thơ, sinh lòng chán ghét, nhưng ánh mắt vẫn chăm chú nhìn nàng: “Ha ha, đi dạo trăm ngàn lần nơi đây, làm sao ngươi còn giống lần đầu tiên dạo vậy?” Gịong nói nghe giống như vô cùng thân thiết, nhưng ẩn chứa phía sau là nụ cười nhạo báng.

“Chiều tối mỗi ngày đều thay đổi, đám mây mỗi ngày đều di động, đường phố tự nhiên cũng thiên biến vạn hóa, chỉ là đối với mỗi người khác nhau thôi.” Tra Tiểu Tân nghoảnh nhìn đông tới nhìn tây, rồi quay lại nhìn hắn, một đôi mắt chói lọi phát sáng nụ cười hồn nhiên như trẻ con.