Phi Thường Độc Sủng: Nữ Nhân Của Tàn Bạo Vương Gia

Chương 201: Rắp tâm trả thù (3)




Edit : Anh Túc

Beta : Dực

“ Khác ca ca, huynh xem loại này tên quy trúc bối, rất ít khi nở hoa vào lúc này, thật là kì lạ nha!”

Hữu Nhàn hứng trí giới thiệu , khóe miệng tươi cười, hai má ửng hồng , mắt hạnh long lanh sáng rực, mị lực mê người, rực rỡ vô cùng.

Chúc Kiếm Khác say mê nhìn nàng.

“ Đúng vậy, thực kì lạ… ”

“ Không chỉ vậy, còn có… ”

Hữu Nhàn lộ ra vẻ tươi cười khó thấy,xoay người, nhấc chân lại không chú ý tới tảng đá dưới chân, vấp phải, liền ngã về phía trước.

“A…”

Thuộc Phong nắm chặt tay, muốn thi triển khinh công để cứu nàng.

“ Cẩn thận!”

Chúc Kiếm Khác tay mắt lanh lẹ kéo tay nàng ngã vào trong ngực mình.

Luận tướng mạo , võ nghệ, trong số những hoàng thân quốc thích Chúc Kiếm Khác chính là một kẻ nổi bật nhất, con người uy dũng hiên ngang, tác phong dũng mãnh nhưng lại không hề thô tục

Đặc biệt đối với Hữu Nhàn lại luôn nâng niu chiều chuộng.

Thuộc Phong ngay lập tức thu hồi bước chân, con ngươi màu đen càng thêm u ám.

“ Có khiến muội sợ hãi hay không?”

Chúc Kiếm Khác nôn nóng cúi đầu, nhìn nàng chăm chú, vội vàng hỏi.

Hữu Nhàn nhất thời bị dọa cho sửng sốt, một lúc sau mới phản ứng được,phát hiện hắn đang ôm nàng trong lòng liền giãy dụa từ trong ngực hắn thoát ra .

“ Không…không có việc gì…cám ơn ca….”

Thuộc Phong xiết chặt tay, các ngón tay trở nên trắng bệch, sắc mặt xanh lét, đôi mắt tà mị nheo lại, mất thật lớn khí lực mới có thể áp chế cơn tức trong lồng ngực.

“ Phong?”

Hữu Nhàn nhìn thấy hắn, vui mừng chạy chậm tới phía hắn.

“ Phong, ta tưởng chàng đã tiến cung gặp thánh thượng ?”

Nàng tươi cười với hắn, con ngươi trong suốt sáng ngời , kéo tay hắn thân mật hỏi.

“ Cho rằng ta vào cung gặp thánh thượng nên ngay ở nơi này cùng với nam nhân khác dạo chơi hoa viên sao ?”

Thuộc Phong quỷ dị liếc mắt nhìn nàng, ánh mắt sắc bén lại bắn thẳng tới chỗ Chúc Kiếm Khác.

Lồng ngực Hữu Nhàn liền căng thẳng, nàng nghe ra được ý tứ trong câu nói của Thuộc Phong.

“ Phong, không…không không phảỉ là như vậy, ta chỉ….”

“ Ngươi đi về trước, về phòng chờ ta. ”

Hắn nắm lấy cánh tay nàng, lạnh lùng nói.

“ Nhưng… ”

Hữu Nhàn bất an nhìn hắn, nàng cảm thấy hắn có ác cảm với Khác ca ca, ánh mắt hắn nhìn Khác ca ca luôn không được tốt.

“ Quay về ! ”

Lần này giọng điệu của hắn càng thêm khó chịu.

Hữu Nhàn lùi lại, bất giác rùng mình.

“ Được! ”

Nàng quay người, một mình yên lặng bước đi.

Chúc Kiếm Khác nhíu mày không vui, thì ra…

Hắn chính là như vậy đối đãi với Hữu Nhàn ? Luôn luôn hô to gọi nhỏ như vậy !

“ Ngươi không thể đối xử với nàng như vậy ! ”

Hữu Nhàn vừa đi xa. Chúc Kiếm Khác liền nói.

“ Là ta nên nói câu đó với ngươi ! ” Hắn nhướng mày, trong mắt xẹt qua một tia lạnh lùng “Ta đối đãi với nữ nhân của ta như thế nào , không tới phiên ngươi can thiệp ! Ngươi chỉ cần quản tốt con người của chính ngươi, hiểu được như thế nào là đạo lý nam nữ thụ thụ bất thân là được ! ”

“ Vừa rồi là tình huống khẩn cấp, ta có thể đứng trơ mắt nhìn nàng ngã xuống hay sao ? ”

Chúc Kiếm Khác hỏi ngược lại.

“ Cho dù ngươi không cứu, nàng cũng sẽ không hề bị thương ! ”

Chính hắn sẽ đỡ được nàng,không cần hắn biện cớ chiếm tiện nghi nữ nhân của hắn !

“ Được ! Ngươi nên để ý tới nàng, đối tốt với nàng một chút ! ”

Chúc Kiếm Khác nhíu mày, thấy vẻ mặt khẩn trương cuả Thuộc Phong, hắn biết, Thuộc Phong đã có ý với Hữu Nhàn.

“ A ” Thuộc Phong cười kinh miệt “ tất cả mọi người đêu biết nàng yêu ta, đây là chuyện thật! Chỉ dự vào điểm này, ngươi vĩnh viễn không có tư cách tranh giành với ta ! ”

“ Ngươi đã nói ngươi không cần, cớ sao lại để ý có người tranh với ngươi? ”

Chúc Kiếm Khác lấy câu hỏi tương tự hỏi lại hắn.

Thuộc Phong kinh miệt cười lạnh một tiếng.

“ Có một loại người là có khả năng tranh đoạt, còn có một loại người vĩnh viễn không thể tranh đoạt, không biết huynh thuộc loại nào ? ”

Sắc mặtChúc Kiếm Khác càng thêm khó coi.

“ Loại một hay loại hai , đều không can hệ tới ngươi ! ”

Thuộc Phong liếc mắt nhìn hắn, đột nhiên cười cười.

“ Nói thật, ta thật sự cũng khâm phục sức chịu đựng của ngươi. Tối hôm qua nghe âm thanh kích thích mãnh liệt như vậy cả một đêm , vậy mà vẫn còn muốn ? ”

“ Ngươi cố ý ? ”

Chúc Kiếm Khác trừng lớn mắt.

“ Như thế nào là cố ý ? ” Hắn ngoan độc dò xét “ Ta cùng Nhàn nhi là phu thê, cho dù ngươi không ở đây, chuyện vợ chồng chi thực chúng ta cũng sẽ thường xuyên làm, thậm chí còn khiến cho kẻ khác ghen tị !”

Ngữ điệu thực mờ ám của hắn nhằm khiến cho Chúc Kiếm Khác khó chịu.

Quả nhiên, Chúc Kiếm Khác cau mày, gương mặt run rẩy, theo bản năng nắm chặt nắm tay muốn tự kiềm chế bản thân.

“ Là Hữu Nhàn muốn ta ở lại, nếu không ta đã sớm rời đi ”

Chúc Kiếm Khác đè lại cảm xúc của bản thân, tận lực khiến cho mình trông có vẻ bình tĩnh.

“ Nhàn nhi chính là người lương thiện lại hiếu khách, người ở kinh thành không có phủ đệ , nên nàng mới muốn ngươi ở lại. ”

Ý tứ muốn đuổi khách nằm ngay trên mặt chữ.

Chúc Kiếm Khác nắm tay càng chặt, cố gắng áp chế đáy lòng khó chịu.

“ Ta đã đồng ý với nàng sẽ ở lại thêm mấy ngày nữa, tuyệt đối sẽ không thất tín với nàng. Trừ phi là chính miệng nàng nói không chào đón ta ở lại, nếu không dù ngươi nói khó nghe hơn nữa cũng vô dụng ! ”