Phiến Tử x Công Lược x Xuyên Việt

Chương 46: Vuốt ve x thiết định x nuôi dưỡng




Đứng ở trước mặt Lạc Dịch là Bạch Hủ Dực cả người đều táinhợt, tóc dài màu bạc, làn da trắng bệnh, hai mắt che bởi một mảnh vải trắng,quần áo cũng trắng đến mức nhìn không chút vết bẩn. Sắc mặt tuyết trắng phảngphất như mấy năm không thấy ánh mặt trời, cả khuôn mặt âm nhu đến cực điểm,giống như u hồn hấp thụ linh hồn con người, đó là một loại bệnh trạng mĩ. Đốivới Lạc Dịch mà nói, y chính là một con quỷ, hơn nữa là một con quỷ hung tànnhất.

Bạch Hủ Dực ngồi xổm xuống yêu thương vuốt ve làn da LạcDịch, cái thần thái phảng phất như đang vuốt ve sủng vật trân quý nhất khiếnLạc Dịch nhịn không được run run.

“Ta thực vừa lòng.”

Lời nói kế tiếp cũng là cho người đứng phía sau — cũngchính là người ép buộc mỗ phiến tử “rửa sạch”.

“Ngươi có thể đi gặp hư vô thần.”

Lạc Dịch khẽ mím môi, những lời này cùng cái câu trong quákhứ “Ngươi có thể đi gặp thượng đế ” không có gì khác biệt, rõ ràng khiến đốiphương đi tìm chết. Nhưng là “rửa sạch nhân” lúc nghe được Bạch Hủ Dực nói lờinày, cả người đều là biểu tình cuồng nhiệt đến cực điểm, như là nhận đượcvinh hạnh vô cùng, lời nói đều mang theo kích động run rẩy: “Tiểu, tiểu nhân tạơn quốc sư đại nhân!!!”

Người nọ cơ hồ là chân nhảy chân cong nhảy nhót đi ra, toànbộ phòng liền còn lại Lạc Dịch, còn có Bạch Hủ Dực.

Cho nên Lạc Dịch không chịu được nhất chính là phần tử tôngiáo này. Lạc Dịch dưới đáy lòng phẫn hận. Tôn giáo biến thái này, quốc giabiến thái này, mà hắn hiện tại phải đối mặt với biến thái như vậy!

Tay Bạch Hủ Dực rất lạnh lại trắng mịn, giống như là mộtloài bò sát, hoạt động xung quanh trên thân thể của Lạc Dịch. Lạc Dịch cả ngườibị ép buộc đến mức một chút khí lực cũng không có, hoàn toàn là tình trạng bikịch ta là thịt cá mặc cho người làm thịt, để Bạch Hủ Dực giở trò một phen.

Bạch Hủ Dực như là sờ thế nào cũng sờ không chán mà vuốt vemột lần lại một lần, từ trên xuống dưới, nơi này nơi ấy, đều sờ soạng, hiện tạitrên làn da Lạc Dịch đều là dấu vết véo ngắt đỏ hồng. Người nọ thậm chí cảmthấy còn không thỏa mãn, cởi ra y bào, tê liệt nằm Lạc Dịch chỉ có thể trơ mắtnhìn y bào trắng bóc kia từ từ rớt xuống, lộ ra một thân thể gầy yếu tái nhợt.Bạch Hủ Dực từ mắt cá chân, cổ tay, xương hông tới eo đều có chút màu bạc lấplánh, nhìn kỹ sẽ phát hiện đó là vảy bạc thật nhỏ, vừa vặn xếp thành hình dángkỳ dị.

Tổ tiên tên này tuyệt đối là Bạch Xà tinh, tuyệt đối! Khôngthể nhúc nhích mỗ phiến tử chỉ có thể ở trong lòng phỉ báng, trơ mắt nhìn thânthể trắng bệch bệnh trạng dán lên. Bạch Hủ Dực dùng toàn bộ thân mình đi vuốtve Lạc Dịch, cảm thụ được làn da ấm áp của Lạc Dịch, hai thân thể gần đến mứckhông một kẽ hở. Tay ngườinọ như trước không thành thật di chuyển khắp nơi, bởi vì phía trước đã dán lêntoàn bộ, cho nên tay y chủ yếu chuyển tới phía sau Lạc Dịch.

Nhận thấy được tay Bạch Hủ Dực đã đặt trên mông của mình,Lạc Dịch càng khóc không ra nước mắt. Người nọ một chút ý tứ khách khí đềukhông có, ngắt nhéo sờ mó, ép buộc như thế giày vò như thế, giống như mông hắnkhông phải là thịt, mà là giống như bột nhão. Cảm giác sưng tấy đau rát theo cáimông bắt đầu lan tràn, Lạc Dịch thậm chí hoảng hốt cảm thấy mông hắn bị chà đạpđến mức to lên thêm một vòng.

Thượng tà a, mau phái người tới chứng kiến tên quốc sư biếnthái này đi!…… Được rồi có lẽ bọn họ chỉ biết hâm mộ ghen tị và chỉ tríchhắn không biết điều: Quốc sư nhà chúng ta lâm hạnh ngươi là vinh hạnh củangươi…… Sát!

Lạc Dịch toàn bộ tâm đều đang lệ rơi đầy mặt, trên thực tếhắn từ đầu đến cuối đều là bộ dạng mặt than, không có biện pháp, đối mặt BạchHủ Dực hắn sớm dưỡng thành thói quen mặt than. Lạc Dịch cảm thấy người nọ dùngsức mở tay ra, như là muốn nắm giữ toàn bộ cái mông của hắn mà gắt gao bópchặt. Lạc Dịch đau đến mức thiếu chút nữa kêu “Ngao” một tiếng, hắn thật vất vảlấy được một chút khí lực kéo ra một chút khe hở, như vậy hắn mới thấy đượcgương mặt biến thái kia.

Lạc Dịch không nói lời nào, chỉ là mặt không chút thay đổinhìn Bạch Hủ Dực. Bạch Hủ Dực cách một tầng vải cùng Lạc Dịch đối mặt thật lâusau, âm âm nhu nhu nở nụ cười.

“Đã lâu không thấy, ngươi vẫn là bộ dáng như vậy.”

Lạc Dịch trầm mặc nhìn Bạch Hủ Dực, bởi vì hắn còn chưa nghĩra đầy đủ phương pháp tránh khỏi biến thái. Bạch Hủ Dực như là đã sớm quen LạcDịch trầm mặc và coi thường, y lại ôm Lạc Dịch vào trong lòng, gắt gao dán vàokhông để lộ một chút kẽ hở.

“Nửa năm,” Bạch Hủ Dực chôn đầu ở bả vai Lạc Dịch, môi dánlên làn da Lạc Dịch, khi nói chuyện khiến Lạc Dịch ngứa đến mức muốn tránh ra:”Từ sau khi ngươi chạy đi, ta thế nhưng đã tỉnh lại.”

Bạch Hủ Dực ghé môi vào tai Lạc Dịch, liếm một cái, Lạc Dịchcả người đều cứng lại, cái loại cảm giác này so với bị lưỡi rắn liếm qua khôngcó gì khác biệt.

“Ta không nên cắt đứt gân chân của ngươi, không nên phế bỏtay phải của ngươi.” Bạch Hủ Dực khẽ cười: “Bởi vì như vậy ngươi vẫn có thểđứng lên, trốn thoát khỏi ta.”

“Bạch Hủ Dực.” Lạc Dịch rốt cục nhịn không được mở miệng,hồi ức thảm thiết trong quá khứ kia khiến thanh âm không tự giác đề cao: “Cútngay!”

Bạch Hủ Dực chỉ là cười, âm nhu vô cùng mà cười, hắn khôngnhìn Lạc Dịch thét lên, nhẹ nhàng ôn nhu tiếp tục nói: “Cho nên ta đã nghĩ ra,trong vòng nửa năm ngươi rời đi, ta đã vì ngươi chuẩn bị một chiêu đãi rấttốt.”

Bạch Hủ Dực rốt cục buông Lạc Dịch ra, sau đó như mong muốnchống lại Lạc Dịch phẫn nộ mang theo kinh sợ. Chính là như vậy, Bạch Hủ Dực cảmthấy mỹ mãn nghĩ, khiến người nọ không còn coi thường hắn, khiến biểu tình vôtình đến mức tận cùng kia của người nọ xuất hiện một khe hở.

“Bất quá trước đó.” Bạch Hủ Dực kéo tay trái Lạc Dịch, gầnnhư yêu thương vuốt ve hắc hoàn trên cổ tay trái Lạc Dịch, đưa tới đôi môikhông chút huyết sắc kia mà hôn: “Ta phải làm cho mọi thứ trên người ngươikhông thuộc về ta, dọn dẹp sạch sẽ……”

Cổ tay trái truyền đến một trận đau đớn, Lạc Dịch hoảng sợnhìn Bạch Hủ Dực tinh tế cắn xé làn da xung quanh hắc hoàn, hắn không dám tưởngtượng, đây là điều mà tên biến thái này sẽ làm……!

“Bạch Hủ Dực!” Lạc Dịch dùng sức rút tay về, lại hoàn toànkhông có khí lực, chỉ có thể ngoài mạnh trong yếu phát ra cảnh cáo.

Bạch Hủ Dực ngừng cắn xé, nghiêng đầu nhìn hắn, bộ dáng kiathậm chí mang chút ngây thơ vô tội.

“Nó đối với ngươi rất quan trọng?”

Lạc Dịch cả người bị cố định không thể nhúc nhích, như làcon mồi bị xà chăm chú nhìn không có chỗ trốn.

“Vậy nó càng nên biến mất.”

Lạc Dịch hôn mê, đầu óc lại nhớ về quá khứ, khi đó Lạc Dịchnhìn nhiệm vụ S cấp vừa đến, rơi lệ đầy mặt mà tỏ vẻ nhiệm vụ S cấp lần nàybiến thái đến mức tột đỉnh, sau đó bắt đầu phát sầu đối với tư liệu.

Tư liệu công lược cung cấp luôn tỉ mỉ và đầy đủ, về tư liệucủa nhân vật công lược Bạch Hủ Dực lần này, tổng kết mà nói, đây là một quốcgia biến thái, dưỡng dục ra một đám biến thái.

Kết cấu thời không này phi thường đơn giản, toàn bộ thiên hạgồm bốn quốc gia: Nam Tần, Bắc Sở, Đông Nguỵ, Tây Yến. Nằm ở phía nam Tần quốctrọng văn khinh võ, toàn một đám văn nhân thanh tú đối lập là Bắc Sở quốc lạihình thành một đám võ công, võ quan triều đình so với quan văn càng được hoannghênh Đông Nguỵ quốc bởi vì một thương nhân phát đạt dị thường, do đó hìnhthành kết cấu địa vị thương nhân ngoài ý muốn tăng vọt Mà Tây Yến quốc nhỏnhất, lại là tôn giáo cao nhất. Từ thế kỷ 21 đến Lạc Dịch phi thường rõ ràng,thứ gì một khi cùng tôn giáo nhấc lên quan hệ, liền có vẻ dị thường phiền toáivà phức tạp.

Tây Yến quốc thờ phụng hư vô thần, toàn bộ quốc gia vì hìnhtượng vị thần thân người đuôi rắn này mà điên cuồng. Ở Tây Yến, có được quyềnlực tối cao không phải vua, mà là chưởng quản cúng bái và quốc sư, một quốc sưthậm chí có thể xử tử một hoàng đế — bởi vì đại biểu quốc sư là hư vô thần. Tuyrằng quốc sư bên ngoài cũng không tham gia vương tộc thống trị Tây Yến Quốc,nhưng là ai cũng biết người chi phối Tây Yến quốc chân chính là ai.

Cứ như vậy, người được chọn làm quốc sư là vô cùng quantrọng. Quốc sư thường là người có huyết mạch của bạch tộc, bởi vì bộ tộc kiaquả thực là hóa thân của hư vô thần– hư vô thần thân người đuôi rắn, vật tổcủa Tây Yến quốc là xà. Bạch tộc nhân gây cho người khác có cảm giác như mộtcon rắn, bọn họ có người thậm chí còn có vảy rắn. Vậy nên toàn bộ dân chúng TâyYến đều điên cuồng mà tin tưởng, bạch tộc là sứ giả hư vô thần phái tới.

Quá trình bạch tộc chọn quốc sư tiếp theo rất đơn giản, bọnhọ đem tất cả hài tử có tư chất dùng phương pháp đặc thù trói chặt hai chân, đểcho bọn họ chỉ có thể giống xà mà bò trên mặt đất, sau đó toàn bộ ném vào thánhđịa — vạn xà quật. Người sống sót chính là người kế nhiệm, cũng là quốc sư đượcTây Yến quốc công nhận. Lạc Dịch sau khi nhìn đoạn tư liệu này, sắc mặt đặc sắcvô cùng: thiết định biến thái như vậy, quốc gia biến thái như vậy.

Bạch Hủ Dực làm quốc sư, y tự nhiên vĩ đại vô cùng, hơn nữacó cùng bi kịch với các tiền bối: Hai chân bởi vì từ nhỏ buộc chặt mà gần đánhmất năng lực hành động, chỉ có thể dùng xe lăn. Vì thế Bạch Hủ Dực đều cùng vớicác tiền bối âm lãnh như nhau, … Cuồng loạn như nhau. Lạc Dịch lạnh lùng nhìnquá khứ vô cùng “Huy hoàng sáng lạn” của Bạch Hủ Dực, đột nhiên cảm thấy tiềnđồ và nhân sinh của chính mình mịt mù vô cùng.

Mụ mụ…… Vì cái gì hắn phải đi tiếp xúc với cái tên biếnthái này, hơn nữa vật phẩm công lược quả thực là hung khí mưu sát hắn……

Nhiệm vụ đã nhận, Lạc Dịch cũng chỉ có thể lệ rơi đầy mặtbắt đầu vì chính mình vạch ra một lối thoát. Hắn nhìn tư liệu, đột nhiên nhãntình sáng lên.

Lạc Dịch đột nhiên phát hiện, nhiệm vụ lần này nói khôngchừng phi thường dễ dàng. Bởi vì Bạch Hủ Dực có tiếc nuối, Tây Yến quốc các đạiquốc sư đều có tiếc nuối — ai cũng không hy vọng mình giống một phế nhân sốngcả đời, cho dù có được quyền lợi cao nhất. Lạc Dịch là ai, từ thế kỉ 21 xuyênviệt tới hắn còn có được kết quả của công nghệ cao – công lược thần khí, phươngpháp trị liệu một bại liệt không có một ngàn cũng tới một trăm đi?

…… Tuy rằng giống võ công, tất cả tin tức công lược cungcấp đều là lý thuyết trên giấy, động thủ vẫn là hắn lang băm không chút kinhnghiệm này. Y thuật nha, luyện một lần là có thể…… Đi? Lạc Dịch bi thươngnghĩ. Trải qua nhiệm vụ thảm thương trước, nhiệm vụ lần này hắn tính toán tốcchiến tốc thắng. Lạc Dịch quyết định trực tiếp tìm tới chính chủ cùng hắn đạtthành giao dịch: Hắc! Tiểu ca, ta đến giúp ngươi đạt thành nguyện vọng, tiềnthù lao chính là vật phẩm công lược kia là được rồi, ca không cần tiền.

Về phần nhân vật cần sắm vai lần này, Lạc Dịch dùng cônglược tìm một hồi lâu, rốt cục tìm được “Quỷ y”. Đây quả thực là thân phận tạora vì nhiệm vụ lần này. Quỷ y là một người, hoặc là nói một loại danh hiệu lưutruyền. Bọn họ đối với y độc điên cuồng vô cùng, đem tất cả mọi thứ đều coi làvật thí nghiệm và tài liệu, ngay cả con người – đây quả thực là lý do để LạcDịch đòi được thứ kia từ chỗ Bạch Hủ Dực nha.

Về phần tính cách…… Trên thế giới này khiến người taghét nhất là cái gì? Ngạo mạn, lạnh lùng, hay là vô tình vô nghĩa? Lạc Dịchcũng không tin, hoàn toàn là hành vi giao dịch, không chút động tác dư thừa,cộng thêm một gương mặt như kiểu người ta thiếu mình mấy trăm lượng, sẽ còn cógia hỏa không có mắt nào đó sẽ sinh ra một cái “tình thú” không cần thiết vớihắn!?

Lạc Dịch nhìn Bạch Hổ thành Tây Yến quốc, là nơi phủ quốcsư, gợi lên sáng lạn cười.

Như vậy, cần chỉ giáo nhiều nga, Bạch Hủ Dực.

Trước khi tỉnh lại, một cảm giác đói khát cường liệt quặnđau bụng của hắn. Lạc Dịch cố hết sức mở mắt ra, ánh mắt mê mang nhìn một hồilâu, mới nhìn rõ tất cả xung quanh.

Đó là một cái ***g lớn vô cùng, chế tạo từ vàng ròng, bêndưới phủ kín thảm mềm, mà Lạc Dịch thì đang bị nhốt trong cái tù ***g này. LạcDịch không chú ý tới điều này, hắn thậm chí không chú ý mình bị lột sạch sẽkhóa bên trong ***g, thanh niên chỉ có thể lăng lăng nhìn cổ tay trái, đã khôngcòn thấy hắc hoàn quen thuộc, thay thế là một vòng vết máu. Lạc Dịch chỉ cảmthấy toàn bộ thân mình như nứt ra, thật lâu không thể nhúc nhích.

Không có, không có, công lược và xuyên việt không có.

Có người kéo tay trái của hắn tinh tế liếm thỉ vết máu, thânmật vô cùng, người nọ âm nhu cười: “Ta đã tháo hắc hoàn ra, bởi vì nó rất chặt,vậy nên ta không thể không sử dụng một chút thủ đoạn.”

“Ta chỉ có thể cắt đứt tay trái của ngươi, tháo nó ra sau đónối lại.” Bạch Hủ Dực thanh âm rất nhẹ, nhẹ đến mức không nghe thấy được tànkhốc và huyết tinh trong lời nói: “Cứ như vậy, thân thể của ngươi liền hoàntoàn sạch sẽ.”

Lạc Dịch bắt đầu phát run, hắn không khống chế được kêu to,trong thanh âm lộ vẻ sợ hãi: “Công lược! Công lược! Còn có xuyên việt! Đáp lạita, nhanh lên đáp lại ta a……!”

Bạch Hủ Dực nghiêng đầu, đôi mắt bị bịt kín nghiêm túc nhìnLạc Dịch cơ hồ cuồng loạn thét chói tai. Y giữ chặt Lạc Dịch đang không ngừnggiãy giụa, cả người như rắn mà quấn quanh.

Xà nói: “Lạc Dịch, ngươi là của ta. Từ hôm nay trở đi, ngươichỉ có thể nhìn ta, ngươi chỉ có thể nghĩ đến ta, ngươi chỉ có thể ăn thứ tacho ngươi, ngươi chỉ có thể để mình ta đụng vào. Thích không? Đây là cái ***gvì ngươi mà chế tạo. Ta sẽ cả đời khóa ngươi, nuôi dưỡng ngươi, cho nên LạcDịch, ngươi phải nghe lời, phải ngoan ngoãn, ngoan ngoãn….”