Phúc Hắc Ma Quân Yêu Nhiêu Hậu

Chương 97: Phượng Thủy Linh trả thù 1




Phượng Thiên Vũ cảnh giác nhìn xung quanh, đang có người nhìn bọn họ?

"A Vũ, ngươi đang nhìn gì thế?"

Mộc Mộc trông thấy nàng đảo mắt liếc nhìn bốn phía, tò mò hỏi!

Không có gì mà? A Vũ đang nhìn cái gì vậy?

Ngay khi Mộc Mộc định thu hồi lại tầm mắt, bỗng xuất hiện một bóng dáng màu vàng nhạt, khóe môi Mộc Mộc co lại, nam nhân này sao lại tới đây?

Phượng Thiên Vũ đã sớm thu hồi ánh mắt, nàng lại không để ý tới, nàng đang lo lắng về chủ nhân của ánh mắt kia, cảm giác có chút kì lạ!

Dạ Huyễn Ngọc đi lên trước, môi mỏng khẽ nhếch: "Ta ở nơi này!"

Không một lời chào, nói chuyện thật tự nhiên, nhìn thoáng qua Mộc Mộc rồi im lặng!

Mộc Mộc đứng lên, mỉm cười: "Nam nhân, ngươi biết cái gì gọi là lễ phép không?"

Dạ Huyễn Ngọc liếc nhìn nàng một cái, không thèm để ý nàng, nhìn thẳng vào Phượng Thiên Vũ: "Câu trả lời của ngươi!"

Mộc Mộc lệ rơi âm thầm, nàng rõ ràng lại bị nam nhân này coi thường !

Phượng Thiên Vũ cúi đầu, nhìn hoàng liệm trên cổ tay, ánh mắt nhu hòa: "Lý do!"

“Viện chủ!"

Dạ Huyễn Ngọc tích chữ như vàng phun ra đúng hai chữ, hắn tin tưởng nàng hiểu rõ ý tứ của hắn, chứ không phải như cái đầu heo kia đeo trên mình bảo vật nghịch thiên mà cũng không biết, đúng là đầu heo!

Phượng Thiên Vũ cầm lấy ly trà bên cạnh, thả đến bên môi, nhẹ nhàng nhấp một cái: "Tên của ngươi!"

Phượng Thiên Vũ biết rõ ý của hắn, đan viện không có phân phó chỗ ở cho bọn hắn, nếu ra bên ngoài ở, miễn cưỡng cũng có thể tìm được một chỗ, chẳng qua là nhiều hơn một chuyện không bằng bớt đi một chuyện, dù sao ở đây cũng còn mấy căn phòng trống, ở lại thì cứ ở lại đi.

Hơn nữa, nam nhân trước mặt này biết được nguồn gốc Thập Tự Giá của Mộc Mộc, nàng cũng rất muốn biết đến cùng Thập Tự Giá là cái vật gì!

Mộc Mộc xuyên đến đây, chắc chắn sẽ có liên quan tới cái Thập Tự già này!

"Dạ Huyễn Ngọc!"

Dạ Huyễn Ngọc nghe nàng hỏi như vậy đã biết nàng đồng ý, cũng không giấu giếm nói ra tên của mình!

"Phượng Thiên Vũ, Mộc Mộc!"

Cúi đầu, Phượng Thiên Vũ nghe được tên hắn, sau đó cũng nói ra tên mình cùng Mộc Mộc!

Mộc Mộc nghe thấy vậy, đối với hắn làm một cái mặt quỷ, xú nam nhân, dám coi thường nàng!

Mặt Dạ Huyễn Ngọc vạn năm không thay đổi vẫn không có biến hóa, nhưng sâu trong thâm tâm lại đang suy nghĩ, không lẽ nữ nhân này thật là đầu thai của heo?

Nhưng vào lúc này, Thanh Ngư đầu đầy mồ hôi chạy ra từ hướng hậu viện, hổn hển nói.

"Mộc Mộc tỷ, Thanh Loan tỷ nói tỷ ấy để quên cái gì ở trong phong học rồi, chúng ta giúp tỉ đi lấy đi!"

Mộc Mộc nghi hoặc, Thanh Loan có đồ gì để quên ở đó sao?

Nhưng Thanh Ngư đã nói như vậy, nàng liền đi thôi, vừa vặn không phải trông thấy bộ mặt đáng ghét của tên nam nhân này: "A Vũ, ta cùng Thanh Ngư đi xem một chút, tí nữa sẽ trở về!"

"Ừm!"

Phượng Thiên Vũ cũng không có nói thêm cái gì, chẳng qua là liếc nhìn Thanh Ngư nhiều hơn một chút, hơi thở trên người Thanh Ngư rất không ổn định, chẳng lẽ rất mệt nhọc sao?

"Đi thôi, Mộc Mộc tỷ!"

Ngay khi Phượng Thiên Vũ đang suy nghĩ, Thanh Ngư đã kéo Mộc Mộc chạy ra khỏi đình viện!

Thanh Ngư không nói lời nào, một đường mang theo Mộc Mộc đi ra khỏi sân nhỏ, cất bước ra ngoài!

Mộc Mộc theo ở phía sau, đi được một hồi, phát hiện cảnh vật chung quanh không đúng, lên tiếng hỏi: "Thanh Ngư, chúng ta đi sai đường rồi, đây không phải là đường đi đến phòng học!"

Thanh Ngư dừng lại quay đầu, nở một nụ cười ngọt ngào với Mộc Mộc: "Mộc Mộc, không sai a, là con đường này, đường hoàng tuyền dành cho ngươi!"

Lời này vừa nói ra, toàn thân Mộc Mộc liền đề phòng, cảnh giác nhìn Thanh Ngư: "Ngươi không phải là Thanh Ngư, là ai?"

Nữ nhân này không phải là Thanh Ngư, tại sao lại phải giả mạo Thanh Ngư để lừa gạt nàng?

Nữ nhân giả mạo Thanh Ngư tươi cười, từ trên người xuất ra một viên đan dược màu đen: "Không nghĩ tới nữ nhân kia cho một viên Dịch Dung đan tốt đến như vậy, ngay cả Phượng Thiên Vũ cũng không phát hiện được!"

Nói xong liền đem đan dược nuốt vào, dưới ánh mắt kinh ngạc của Mộc Mộc nàng ta đã biến về bộ dáng thật của mình!

Mộc Mộc lạnh lùng nhìn dung mạo chân thật của nữ nhân trước mặt, ánh mắt tối sầm lại, nàng không biết nữ nhân này, như vậy nàng ta chính là thẻ thù của A Vũ, đã như vậy nàng sẽ giúp A Vũ giết nàng!

"Ngươi lừa ta nhằm mục đích gì?"

"Đương nhiên là muốn giết ngươi rồi!"

Phượng Thủy Linh nói xong, nhanh chóng công kích Mộc Mộc!

Chỉ cần giết nữ nhân này, chính là đâm một kích vào Phượng Thiên Vũ, Phượng Thiên Vũ, ta nói rồi, những người bên cạnh ngươi, ta đều muốn giết sạch!

Mộc Mộc lạnh lùng mỉm cười: "Muốn giết ta, để xem ngươi có năng lực đó hay không!"

Nàng không thể triệu hồi Thanh Điểu bởi vì nàng không có không gian vì vậy Thanh Điểu luôn ở trong không gian của A Vũ, bây giờ nàng chỉ có thể dựa vào thực lực của bản thân mình để giao chiến với nữ nhân này!

Không biết từ đâu ra, trên tay Phượng Thủy Linh cầm chặt một thanh kiếm đâm tới Mộc Mộc một cách điên cuồng!

Hai mắt Mộc Mộc tối sầm lại, rất nhanh ngưng tụ lực lượng đồng thời né tránh những công kích của Phượng Thủy Linh!

Đột nhiên, một đạo lực lượng cường đại chuẩn xác từ Phượng Thủy Linh đánh thẳng vào Mộc Mộc, tránh không kịp, Mộc Mộc liền bị cỗ lực lượng đả thương!

Trong không khí bỗng truyền đến một đạo âm thanh kiều mị: "Phượng Thủy Linh, chủ nhân nói, tốc chiến tốc thắng, mang theo nàng trở về!"

Phượng Thủy Linh thu hồi kiếm, không cam lòng nói: "Ta muốn giết nàng, người chủ nhân muốn không phải là nàng?"

"Phượng Thủy Linh, đừng trách ta không có nhắc nhở ngươi, chọc giận chủ nhân, giết ngươi, quá dễ dàng!"

Phượng Thủy Linh nhớ tới nữ nhân kia, tuy không cam lòng bỏ qua một cơ hội tốt như thế này, nhưng vẫn phải nói: "Ta sẽ đem nàng đến đó!"

"Vậy là tốt rồi, người ngàn lần đừng nên giở trò, khi chủ nhân giết được Phượng Thiên Vũ, đến lúc đó ngươi muốn giết nữ nhân này như thế nào cũng được, nếu kế hoạch không thành, ngươi sống không bằng chết đâu!"

Nữ nhân trong không trung nói xong, liền biến mất, té trên mặt đất, ánh mắt Mộc Mộc một hồi ảm đạm, nữ nhân vừa mới xuất thủ kia thực lực thật mạnh, một kích đã khiến cho nàng trọng thương, có khi A Vũ cũng không phải là đối thủ của nàng ta!

"Mệnh ngươi thật tốt!"

Phượng Thủy Linh nói xong, đưa tay xuất ra một chưởng đánh ngất nàng, đem nàng rời đi!

Thời gian chậm chạp trôi qua, trong sân, Phượng Thiên Vũ đăm chiêu nhìn về phía xa xa, không biết là đang suy nghĩ điều gì!

Thanh Ngư cùng Thanh Loan đi tới trông thấy bộ dáng này của nàng!

"Tiểu thư, người đang nhìn cái gì thế?"

Thanh Ngư tiến lên, rót cho mình cùng Thanh Loan một ly trà!