Phượng Tần

Chương 7




“Nương nương ngàn vạn lần đừng nói cái gì thương lượng, có chuyện gì xin trực tiếp phân phó nô tài đi làm là được rồi.” Tiểu Tương cung kính địa nói.

“Ta đây cứ nói thẳng tốt hơn, Tiểu Tương, ngươi có thể không gọi ta là nương nương được không? Nói sao đi chăng nữa thì ta cũng là nam nhân a, gọi ta như vậy cảm giác có chút là lạ, không bằng như này đi, ngươi trực tiếp gọi tên ta là được rồi, như thế nào?”

Tiểu tương nghe xong, vẻ mặt khiếp sợ nói: “Bẩm nương nương, tuy rằng nương nương thân ở trong lãnh cung, nhưng nương nương vẫn là hầu phi của Hoàng Thượng, Tiểu Tương chính là nô tài, là không thể trực tiếp gọi tên nương nương.”

“Cái gì? Ta là hầu phi của Hoàng Đế? Chẳng lẽ Hoàng Đế này là nữ nhân?” Phượng Tần theo kịch truyền hình biết cái gọi là phi chính là vợ của Hoàng Thượng.

Tiểu tương vừa nghe, lập tức bất chấp thân phận tiến đến lấy tay che miệng Phượng Tần, cẩn thận nói: “Nương nương, đừng nói lung tung, Hoàng Thượng là nam nhân. Tuy rằng chỗ này hẻo lánh, chính là chúng ta nói chuyện phải cẩn thận tai vách mạch rừng.”

“Tai vách mạch rừng? Chẳng lẽ nơi này trên tường còn có thể sinh ra lỗ tai sao?” tiếng Trung của Phượng Tần vốn không tốt, lần này Tiểu Tương nói thành ngữ, liền khiến Phượng Tần hồ đồ .

Vũ Nhi cùng Tiểu Tương hai người vừa nghe thiếu chút nữa ngất xỉu, Vũ Nhi vội vàng giải thích nói: “Phụ thân, theo như lời của Tiểu Tương tai vách mạch rừng có ý là mọi người xung quanh có thể nghe được lời người nói.” Ai, ngay cả Vũ Nhi mới bốn tuổi cũng biết, xem ra phụ thân lần này thật sự bị bị bệnh rất nặng, ô. . . . . . Phụ thân, đều là lỗi của Vũ Nhi.

“Nguyên lai là ý như vậy a, lời nói của Tiểu tương thật đúng là khó hiểu. Chúng ta quay về chính đề, nếu Hoàng Đế là nam nhân, ta cũng vậy nam nhân, Vũ Nhi kia là sao vậy?” Vừa mới được giáo huấn, Phượng Tần lần này nhỏ thanh hỏi han: “Không phải ta lấy nữ nhân nào rồi sinh ra chứ?”

Vấn đề này hỏi ra quả thực khiến hai người kia thiếu chút nữa miệng sùi bọt mép.

“Bẩm nương nương, nô tài dám dùng đầu mình đảm bảo tiểu chủ tử quả thật là Hoàng Thượng cùng nương nương thân sinh ra.”

Vũ Nhi trừng mắt nhìn phượng tần nói: “Phụ thân, người cũng đừng tái đoán nữa, để cho người đoán vài lần nữa, Vũ Nhi cũng không biết hội biến thành cái gì .”

Ô. . . . . . Trước kia chợt nghe nói qua Hoàng Đế cổ đại đều là thực hung dữ, xem ra tuyệt nhiên không phải giả, nhìn bộ dạng nhi tử trừng mắt nhìn mình sẽ biết, Phượng Tần đã xác định 200/100 Vũ Nhi là nhi tử của Hoàng Đế . Dường như có điểm không đúng, chính ta cũng là nam nhân a, sao vậy sinh? Chẳng lẽ khoa học kĩ thuật ở cổ đại so với hiện đại còn phát đạt?”Tiểu tương, chúng ta đều là nam nhân, làm sao mà sinh hài tử được?”

“Nương nương có điều không biết, nơi này có loại trái cây gọi là song diệp phượng hoàng quả, là chuyên dùng cho người không thể sinh nhưng lại muốn có hài tử trong bụng đó.”

“Có loại quả thần kì như vậy sao? Chỉ cần ăn là có ư?”

“Cũng không phải ăn là có, nếu nương nương muốn được giải thích rõ ràng, vậy phải bắt đầu nói từ việc gieo trồng cây này .”

“Nga, thế Tiểu Tương ngươi nói mau, bất quá ngươi có thể nói đơn giản đi được không? Giống cái gì tai vách mạch rừng a, những từ khó lí giải có thể không nói tới được không?”

“. . . . . .” Vũ Nhi không nói gì.

“Vậy được rồi, nô tài liền tận lực nói đơn giản chút.” Ô. . . . . . Nương nương trước kia chính là tài tử  có tiếng, hiện tại khỏe mạnh , thế nhưng ngay cả một ít thành ngữ  đơn giản đều không hiểu.”Theo nô tài biết mỗi một cây song diệp phượng hoàng quả chỉ mọc ra một trái, chỉ cần hai người mỗi người tích một giọt huyết rỏ xuống, như vậy vài ngày sau sẽ mọc ra trái. Người ăn song diệp phượng hoàng quả chỉ cần cùng người kia phát sinh quan hệ sẽ hoài thượng hài tử, nếu như  dùng cho người khác mà không phải người dùng huyết mình gieo thì song diệp phượng hoàng quả sẽ trở thành vô ích .”

Phượng Tần nghe xong liền gật gật đầu nỏi: thế phải giải thích ta và Hoàng Đế trước kia dùng cách này để sinh Vũ Nhi chứ