Phượng Thiên Đế Thần

Quyển 1 - Chương 31




Thực lực bạo tăng

Liên Y chìm đắm trong hấp thu huyền khí. Đạo nguyên tố của Thổ tinh linh giúp cho huyền khí trong cơ thể nàng càng thêm tinh thuần. Thậm chí tinh thuần gấp mười lần trước kia. Những tinh cầu đủ màu sắc trong đan điền càng trở nên xinh đẹp. Huyền thiên ngũ cảnh là năm tinh cầu thế nhưng bây giờ những tinh cầu khác chúng đang được hình thành nhanh chóng. Chỉ chưa đầy năm canh giờ, bốn tinh cầu còn lại đã hình thành. Hơi thở của nàng nhanh chóng kéo lên Huyền Thiên cửu cảnh. Làm cho Phong Ngân cùng Mặc Ly Thần Phong đang ngồi giữa không trung, từ trong trạng thái tu luyện cũng phải mở mắt nhìn. Bọn hắn biết nàng sẽ tăng lên cảnh giới nhưng mà không ngờ lại mạnh mẽ như vậy. Nhảy một bước từ Huyền Thiên Ngũ cảnh đến cửu cảnh. Trời ạ. Tốc độ này cũng khiến người ta quá sức ghanh tị đi.

" mười một tuổi mà đã đến Huyền Thiên cửu cảnh, không sai. " Mặc Ly Thần Phong khẽ tán thưởng. Đúng là tốc độ nhanh thật nhưng mà trước đây cùng tuổi nàng thì hắn đã đạt Huyền Vương cho nên hắn liền cân bằng.

Phong Ngân liếc hắn một cái.

" ngươi có biết mười tuổi nàng là cảnh giới gì không ?" một người kinh hãi không bằng nhiều người kinh hãi. Hừ hừ, Phong Ngân trong lòng âm thầm nghĩ.

" hẳn là Huyền thiên nhất cảnh đi " Mặc Ly Thần Phong nhíu nhíu mày nói.

" lúc ta gặp nàng, nàng không có một tia huyền khí. Thậm chí còn chưa biết tu luyện. Thân thể cực kì yếu ớt vì trúng độc mãn tính. " Phong Ngân chậm rãi nói. Ánh mắt hắn chưa từng rời khỏi Liên Y, trong mắt mang theo nhu hòa mà có lẽ chính hắn cũng không biết. Nhưng mà Mặc Ly Thần Phong là ai, hắn liếc mắt liền biết Phong Ngân đối Liên Y là tình cảm gì. Chỉ có điều Bạch Hổ Thần Quân thế nhưng lại yêu thích nhân loại ? Mà dường như chính bản thân còn không biết ? Ha ha, có ý tứ. Mặc Ly Thần Phong hắn chính là kẻ sợ thiên hạ bất loạn a. Thiên hạ loạn hắn còn cho thêm một mồi lửa a. Trong lòng vui sướng nhưng mà khi lời đến miệng lại là quan tâm thăm hỏi:

" là ngươi giúp nàng giải độc ?"

" không, là nàng tự mình giải độc, nàng thậm chí giúp ta khôi phục lại bản thể."

" khôi phục bản thể ? Vậy ngươi ... " Mặc Ly Thần Phong khiếp sợ. Khôi phục bản thể cho một Huyền Thần ? Lực lượng này nghịch thiên đến mức nào?

" phải, ta chính là bị thương nặng trong trận chiến mười vạn năm trước. Thân thể bị đánh nát. Thậm chí linh hồn cũng chỉ còn lại một tia yếu ớt. Thực lực tụt xuống Nhất cấp. Trí nhớ tự phong ấn." Phong Ngân khẽ gật đầu.

" Nhất cấp ?" là một Huyền Thần cao cao tại thượng, là Bạch Hổ Thần Quân người người tôn kinh vậy mà tụt xuống nhất cấp, yếu ớt hơn cả một ma thú mới sinh. Lại không biết mình là ai. Rốt cuộc thì trận chiến ấy thảm thiết đến mức nào ? Nhưng mà nghĩ lại, hắn chẳng phải cũng chịu chung số phận hay sao ? Người mà hắn thương yêu nhất bị thương nặng đến mức hắn phải phong ấn nàng, đồng thời phong ấn chính mình. Sư tôn nói với hắn chỉ khi nào chủ nhân Thổ linh châu xuất hiện thì hắn cùng Minh Nguyệt mới được cứu. Cũng chỉ có nàng mới cứu được vì nàng có hồi phục chi lực. Hắn chờ đợi, lại chờ đợi, liền đi qua chính là mười vạn năm.

" ta là ở gần một năm trước gặp được nàng. Thực lực của nàng lúc ấy chính là bằng không " Phong Ngân sở phi vấn đáp. Hắn tựa tiếu phi tiếu nhìn về phía Mặc Ly Thần Phong.

" thực lực bằng không a, thật yếu." Mặc Ly Thần Phong nhất thời thấy hắn nhìn về phía mình còn thật sự gật đầu.

" khoan đã, ngươi nói một năm trước mới gặp nàng, thực lực của nàng chỉ bằng không ?" Mặc Ly Thần Phong mở to mắt nhìn người bên cạnh. Không phải chứ, hắn nhất định là nghe lầm phải không ?

" đúng thế. Nàng theo thực lực không có huyền khí lên đến Huyền Thiên chỉ mất chưa đầy năm. " Phong Ngân cười cười, ha ha, hắn từ khi biết nàng liền bao lần khiếp sợ không thôi, bây giờ phải cho tên này chịu chung cảm giác a. Ân, khi dễ người rất thoải mái.

" chính xác mà nói từ lúc ta gặp nàng đến nay chính là hơn chín tháng thời gian a " Phong Ngân như sợ Mặc Ly Thần Phong còn chưa quá kinh hãi liền cho hắn thêm một trái bom. Ân, này là đủ kinh hãi rồi đi.

Quả thật, Mặc Ly Thần Phong kinh hãi rồi. Mười một tuổi đạt huyền thiên, có nghịch thiên thiên phú nguyên tố, nghịch thiên thiên phú tu luyện, một thân khí chất thanh lãnh, trầm ổn không kiêu ngạo không xiểm nịnh. Lại giúp một Huyền Thần khôi phục thân thể. Mà quan trọng là lúc mười tuổi còn chưa hề có một tia huyền khí. Hắn nhìn về phía cô gái còn đang chìm đắm trong tu luyện, thạch tủy thậm chí tạo thành dòng, chảy về phía nàng. Nàng như một cái động không đáy, hấp thu cùng cắn nuốt huyền khí. Rốt cuộc thì nàng là ai ? Sao lại có thể yêu nghiệt như vậy ? Hắn tuyệt không cho rằng Phong Ngân phải gạt hắn. Vậy nếu như từ nhỏ tu luyện, vậy nàng bây giờ có thể đến Huyền Vương ? Hay thậm chí là Huyền Quân ?

Như thấy được suy nghĩ của Mặc Ly Thần Phong, Phong Ngân đưa mắt nhìn về phía bóng dáng nhỏ bé giữa đầm thạch tủy, giọng nói trầm ấm vang lên thậm chí còn mang theo một tia đau lòng:

" mỗi một thiên tài đều có chuyện xưa. Nàng đạt được như bây giờ nhưng mà những gì nàng trải qua cùng chịu đựng, người bình thường vô pháp thừa nhận. Mười năm liền nổi danh phế vật, chịu người khi dễ, vô phương tu luyện, độc được hành hạ. Ngươi có thể bị đau đến tê tâm phế liệt mà vẫn chuẩn xác đâm châm, bức độc ? Ngươi có thể vì tiến hóa nguyên tố mà dùng lực lượng thất cấp ngồi trong băng đàm hấp thu hàn khí ? Ngươi có thể chịu cơn đau tẩy kinh phạt tủy suốt hai mươi tư canh giờ ? Hay người có thể dùng lực lượng Ngự thiên cảnh để chống lại uy áp của Huyền vương ? Còn nhiều lắm những điều nàng đã trải qua, nhưng mà nàng chưa bao giờ kêu đau, chưa bao giờ than thở, luyện đan thất bại cũng chưa bao giờ nản lòng, chân đứng không được thì dùng kiếm đỡ, chưa bao giờ nàng khuất phục. " Phong Ngân nhớ lại khoảng thời gian mà nàng trải qua ma luyện của hắn. Hắn bội phục nàng kiên cường, thưởng thức nàng kiên trì nhẫn nại, nhưng lại càng đau lòng nàng như vậy cố chấp, như vậy chịu đựng. Nhưng mà hắn biết hắn ngăn không được nàng, hắn chỉ có thể ủng hộ. Kẻ thù của nàng mạnh mẽ, thậm chí mạnh mẽ hơn nhiều so với những gì mà hắn đã từng nói với nàng. Khôi phục bản thể, hắn cũng khôi phục trí nhớ bị phong ấn. Thánh Môn thế nhưng cũng tham gia vào trận chiến kia, dù lúc đó nó mới chỉ là môn phái nhỏ. Nhưng là mười vạn năm, nó lại trở nên mạnh mẽ cùng thần bí như vậy. Những lão quái vật kia chắc chắn vẫn còn tồn tại. Dù không đạt đến một bước cuối cùng nhưng là thực lực nhất định viễn siêu. Nàng so với thật đúng là quá nhỏ bé, quá yếu ớt.

Mặc Ly Thần Phong cũng trầm mặc, thật không ngờ nàng lại trải qua nhiều chuyện như vậy chỉ là, thân thể nhỏ bé kia rốt cuộc ản chứa bao nhiêu sức mạnh ? Nàng có thể hay không đạt đến một bước kia ?

Ầm ầm ầm !

Tiếng nổ lớn đánh thức hai người đang chìm vào suy nghĩ. Hai người đồng thời nhìn lại.

Trên đầu Liên Y, tám loại màu sắc, đại biểu cho tám loại nguyên tố hình thành thành từng quả cầu nhỏ, đang chuyển động nhanh chóng. Huyền khí từ bốn phương tám hướng như cái lốc xoáy rót vào ngũ huyệt quan trọng. Động tĩnh này . . . hai người hung hăng hít một ngụm khí lạnh, bọn họ đột phá Huyền Thần mới tạo ra động tĩnh lớn như vậy, mà nàng chỉ đột phá Huyền Thiên . . . A, người so với người thật tức chết người.

Trong đan điền, từng tinh cầu chậm rãi biến đổi, chúng xoay thành vòng tròn, từ chậm chạm đến nhanh chóng, chúng dung hợp, nhưng lại tan ra thành tám loại nguyên tố. Riêng biến dị tử hỏa, nó quấn quanh hỏa nguyên tố như một con rắn nhỏ. Nhưng mà khi chuyển động ngày càng nhanh, nó dần tách khỏi hỏa nguyên tố, một mình tồn tại, dù rằng so với nguyên tố khác nó ít đến đáng thương.

Trên bầu trời, xuất hiện màu sắc thứ chín - một đạo tử lam. Nó không nhu hòa như lam sắc thủy nguyên tố, không cuồng bạo như tử sắc lôi nguyên tố. Nó làm người ta thấy lạnh lẽo, âm u, từ sâu linh hồn sợ hãi.

" A, nàng thế nhưng vừa đột phá vừa tiến hóa nguyên tố ? " Mặc Ly Thần Phong không nhịn được mà kêu lên.

Phong Ngân cũng mặc kệ hắn. Đôi mắt hổ phách nhìn chăm chú bóng dáng kiều tiểu. Nàng liệu có thể tiến hóa đến một bước kia không ? Trở thành toàn hệ nguyên tố ? Nhưng mà rất nhanh hắn lắc đầu. Không nói đến cái khác, chỉ nói đến ám nguyên tố thì nhất định không được. Ai cũng cho rằng quang nguyên tố là khắc tinh của ám nguyên tố. Nhưng sự thật không phải. Phục hồi chi lực mới là khắc tinh chân chính. Quang nguyên tố chỉ kìm hãm còn phục hồi chi lực chính là tiêu diệt.

Liên Y thấy tử hỏa thế nhưng tách ra đứng độc lập thì thật vui mừng, nhưng lực lượng của nó quá nhỏ bé, xem ra cần phải ăn thêm một miếng Thất diệp tử tham a. Nghĩ là làm, tâm trí vừa động, một mảnh rễ tử than đã thành thục, lớn gấp mười lần miếng hôm trước được nàng cho vào miệng.

" nàng ăn cái gì ? Là đan dược sao ?" Mặc Ly Thần Phong không kịp nhìn rõ thì Liên Y đã nhai và nuốt mất.

" là Thất diệp tử tham " Phong Ngân trầm giọng nói.

" thất diệp tử tham ? Cái đó không thể ăn loạn được đâu, nàng ăn mảng lớn như vậy cũng không sợ bạo thể ?" Mặc Ly Thần Phong khinh ngạc hỏi.

" ta biết." Phong Ngân khẽ gật đầu.

" biết ? Vậy mà ngươi cứ để nàng ăn như vậy ?" Mặc Ly Thần Phong không thể hiểu nổi hắn.

" ta còn lo lắng cho nàng hơn cả ngươi." Phong Ngân khẽ quát. Hắn tại sao lại không biết, nhìn nàng ăn vào Thất diệp tử tham liền hộc máu, nhìn nàng cực lực nhẫn nại, chịu đựng đau đớn tàn phá hắn liền đau lòng. Nhưng hắn làm sao, làm sao có thể ngăn cản ? Chưa bao giờ hắn thấy mình vô dụng như vậy.

" vậy ngươi . . . " Mặc Ly Thần Phong khó hiểu nhìn hắn.

" kẻ thù của nàng là Thánh Môn." Phong Ngân mím môi nhìn về giữa hồ.

" Thánh Môn ?" Mặc Ly Thần Phong nhíu mày, hơn mười vạn năm hắn ở chỗ này, gần như ngủ say, chẳng hề biết đại lục đã thay đổi thế nào.

" mười vạn năm trước bọn họ đã là một môn phái trung đẳng, trải qua trận chiến ấy, bọn họ bây giờ chính là quái vật thần bí nhất đại lục ." Phong Ngân nhẹ giọng giải thích với hắn.

" tồn tại hơn mười vạn năm ? Vậy những lão quái vật kia . . ." Mặc Ly Thần Phong cũng phải kinh ngạc. Như thế này thì thực lực của Liên Y quả thật quá nhỏ bé.

" A a a a a a a " tiếng thét đau đớn của Liên Y làm hai người giật mình.

Toàn thân nàng bạch y đã thành huyết y, mọi loại nguyên tố đang trở nên hỗn loạn, hỏa nguyên tố cực kì cuồng bạo, lại thêm kích thích từ tử hỏa, nó lan tràn và muốn cắn nuốt những nguyên tố khác. Kinh mạch một lần nữa bị phá nát. Nhưng mà Liên Y đang dung hợp các nguyên tố khác để chấn áp hỏa nguyên tố. Thổ tinh linh đã ra khỏi trạng thái tu luyện lo lắng bay xung quanh nàng. Nó cố gắng đưa thổ nguyên tố vào để giúp nàng nhưng tử hỏa quá mức quỷ dị, thổ nguyên tố một chút cũng không có tác dụng, thậm chí còn bị phản lại.

" Làm sao bây giờ, ngươi thử tìm cách giúp nàng đi. " Mặc Ly Thần Phong trông thấy tình trạng của Liên Y liền gấp như kiến bò chảo nóng. Với một cái hình chiếu như thế này thì thực lực còn chưa thể phát huy được ba phần, chẳng thể nào giúp nàng được. Nhưng mà Phong Ngân thì khác, hắn là Bạch Hổ Thần Quân, nguyên tố đại biểu cho hắn là quang minh nguyên tố, nhất định giúp được nàng.

" không thể " Phong Ngân nhàn nhạt đáp. Không ai biết tâm tình lúc này của hắn.

" vì cái gì a ? Chẳng lẽ ngươi cứ nhìn nàng đau đớn như vậy ?" Mặc Ly Thần Phong nhìn hắn, cái tên Phong Ngân này, hắn lạnh lùng khốc khốc như vậy làm cái gì. Chẳng lẽ hắn không đau lòng ? Mặc Ly Thần Phong hắn không phải người tốt gì, cũng chẳng phải kẻ thương hương tiếc ngọc. Nữ nhân duy nhất hắn yêu là Minh Nguyệt. Nhưng mà hắn thưởng thức Liên Y, nàng còn nhỏ như vậy, hắn không muốn một thiên tài tuyệt thế như nàng mà sớm hương tiêu ngọc vẫn.

" ta không thể ra tay được. Đây là thử thách nàng phải vượt qua khi muốn tiến hóa nguyên tố. Nhất là nguyên tố muốn tiến hóa lại là tử hỏa. Tử hỏa là thứ có thể thiêu đốt linh hồn của mọi loài kể cả nhân loại, ma thú, thần thú. Nên muốn thu phục tử hỏa không chỉ cần sức mạnh cường đại, chất dẫn mang tử hỏa - Thất diệp tử tham mà còn cần một ý chí cùng linh hồn cường đại." Phong Ngân cũng không có nổi giận mà chỉ trầm giọng nặng nề nói.

" linh hồn cường đại ? "

" phải, nàng đau đớn đến mức kêu lên như vậy tuyệt đối không phải cơn đau da thịt, xương cốt mà là hiện tại nàng đang bị tử hỏa thiêu đốt linh hồn. " đôi mắt hổ phách của Phong Ngân phát ra ánh sáng lạnh lẽo. Thánh Môn, những đau đớn mà nàng trải qua sau này hắn nhất định đòi lại trên người bọn họ.

" thiêu đốt linh hồn ?" đôi mắt vô hỉ vô bi của Mặc Ly Thần Phong hiện lên khiếp sợ. Đau đớn thể xác ít nhất còn có thể cứu chữa nhưng đau đớn từ linh hồn thì chỉ có người đó tự vượt qua mà thôi.

" vậy nếu nàng không thể . . ." Mặc Ly Thần Phong dè dặt hỏi.

" hôi phi yên diệt. " Phong Ngân như nghiến răng mà nói ra bốn chữ.

Mặc Ly Thần Phong chấn động mà nhìn hắn. Hôi phi yên diệt ! Cũng đồng nghĩa mãi mãi chẳng thể hồi sinh. Rốt cuộc thì hắn hiểu tại sao chỉ một thời gian ngắn mà nàng đạt cảnh giới người thường phấn đấu cả đời. Nàng tu luyện luôn đi trên bờ sinh tử, chỉ xảy chân một cái mọi thứ sẽ thành cát bụi. Thậm chí linh hồn cũng bị đánh nát.

Hai người không nói nữa mà nhìn về phía cô gái nhỏ giữa hồ. Nhất định sẽ được, nàng sẽ không thua.

Mà tận sâu trong cơ thể Liên Y, tử hỏa như một con mãng xà khổng lồ, không chịu nghe lời đang phóng hỏa về phía nàng. Linh hồn Liên Y như đứng trên dòng dung nham nóng bỏng chật vật chống lại cự mãng. Dù đã dùng băng nguyên tố cùng thủy nguyên tố nhưng không những không làm giảm bớt đau đớn, thậm chí băng nguyên tố còn như gia tăng sức mạnh cho tử hỏa.

Đau đớn từ linh hồn làm cho nàng không dưới một lần muốn tự tay kết liễu. Nhưng mà nghĩ đến cha mẹ, nghĩ đến kẻ thù đã làm nàng thống khổ vì độc bao năm và cuối cùng một khuôn mặt tuyệt mĩ vô song, một bóng dáng tử bào bệ nghễ thiên hạ, nàng còn nói với hắn bọn họ sẽ còn gặp lại. Không thể chết, nàng không thể chết. Hừ, thủy băng cũng không làm gì được ngươi phải không vậy thì ta dùng hỏa diệt hỏa. Để ta xem hỏa diễm của ta mạnh hay tử hỏa ngươi mạnh.

Nguyên tố biến hóa, tất cả các nguyên tố khác rút đi, trong tay Liên Y là một đoàn hỏa diễm đỏ rực, chân chính hỏa diễm.

" Hỏa diễm phần thiên " quát lạnh một tiếng, cả bầu trời tràn ngập trong hỏa diễm nóng bỏng. Phía sau lưng Liên Y thậm chí còn mọc ra một đôi cánh hỏa diễm đỏ rực. Liên Y đứng trong không trung, hai mắt nhắm nghiền, đôi tay vẫn không ngừng kết ấn. Tử hỏa mãng xà bị bao vây trong hỏa diễm. Nó gào thét trốn tránh. Bản chất của nó là hỏa, chỉ là trải qua biến dị cùng dung hợp nhiều loại nguyên tố thuộc tính mà thay đổi thế nhưng gặp hỏa diễm chân chính nó vẫn phải cúi đầu. Tất cả chỉ xảy ra trong cơ thể Liên Y cho nên hai nam nhân kia không biết được.

Hai người nhìn Liên Y nhắm mắt ngồi đó mà lo lắng, đã năm ngày năm đêm rồi. Tại sao nàng vẫn chưa tỉnh ? Vạn nhất ,. . . Không, không thể có vạn nhất.

Đột nhiên, quả cầu tử hỏa trên bầu trời bỗng trở nên rõ ràng, to lớn, dần dần bằng với các quả cầu nguyên tố khác. Không những vậy nó thu liễm trở nên ngoan ngoãn hơn nhiều.

" nàng làm được rồi, ha ha " Mặc Ly Thần Phong vui vẻ cười. Có trời biết hắn đã khẩn trương như thế nào, hắn thật sự không muốn nàng gặp nạn.

" nàng không gì không làm được. " Phong Ngân cũng không che dấu vui mừng.

Ha, ha, Bạch Hổ Thần Quân xem ra thật sự đã rơi vào bể tình a. Thế nhưng hắn vẫn chưa nhận ra. Có kịch hay rồi. Lo lắng buông xuống, Mặc Ly Thần Phong lại nổi lên tâm tư bát quái, vui sướng khi người gặp họa.

Uỳnhhhhhh

Một tiếng nổ lớn lại vang lên.

Bình cảnh bị phá vỡ.

Huyền khí không còn ở dạng từng quả cầu khí màu sắc đan xen nữa mà bây giờ trong đan điền của Liên Y là chín dòng huyền khí ngưng tụ như dòng sông nhưng đặc quánh như keo.

Hơi thở của Liên Y chậm rãi tăng lên.

Huyền Thiên cửu cảnh !

Huyền Vương !

Huyền Vương nhất cảnh !

Huyền Vương nhị cảnh !

Tới đây, Liên Y nhận thấy tốc độ tiến giai đã chậm chạp, nàng quyết định áp chế. Một đường bay thẳng từ Huyền Thiên ngũ cảnh lên Huyền Vương nhị cảnh. Chênh lệch này quá lớn. Nếu làm không tốt ngược lại sẽ chỉ có một bộ vỏ rỗng mà không phải thực lực đúng đắn.

Áp chế mất hai canh giờ, nhưng thực lực của nàng vẫn dừng lại ở Huyền Vương tam cảnh đỉnh.

Mặc Ly Thần Phong hiện tại đã bị nhiều kinh hãi cho nên hắn bây giờ không còn thấy ngạc nhiên nữa. Dù nàng lên đến huyền quân thì hắn cũng không ngạc nhiên nữa.