Quan Bảng

Chương 532: Ba thợ giày thối




Không vô duyên vô cớ yêu, dĩ nhiên cũng không vô duyên vô cớ hận, Triệu Nguyên cũng không nhận ra Tô Mộc trước khi đi, cố ý làm ra động tác như vậy là vì lấy lòng Hạ Kiếm Đường, lúc trước không tin, hiện tại biết thân phận của Tô Mộc, lại càng không tin. Phải biết rằng người đứng phía sau Tô Mộc là bí thư thị ủy, cho dù cha Hạ Kiếm Đường là Phó thị trưởng thì có thể thế nào? Hắn chịu không nổi động tác của Tô Mộc như vậy.

Tô Mộc dĩ nhiên không phải kính trọng Hạ Kiếm Đường vài phần, hắn sở dĩ làm như vậy, là muốn biết lai lịch của Hạ Kiếm Đường. Trước kia cho dù là bạn học, Tô Mộc và Hạ Kiếm Đường cũng không thân thiết, chưa nói đến tốt nghiệp nhiều năm như vậy, ai biết hắn sẽ biến thành như thế nào, tốt nhất là dựa vào quan bảng thăm dò.

Quan bảng xoay tròn, thật sự mang đến cho Tô Mộc chút vui mừng.

Tên họ: Hạ Kiếm Đường

Chức vụ: tổng tài kiến trúc Túc Lục, xã trưởng công ty du lịch Đệ Nhất, tổng tài hộp đêm Hỉ Ái.

Yêu thích: tiền

Độ thân mật: không

Lên chức: kim sắc mười lăm

Bệnh không tiện nói ra: thận hư bất lực

Bí mật: trước khi cha thoái vị, kiếm được số tiền phi pháp lên tới tám con số!

Hạ Kiếm Đường thích nhất là tiền, là một người từ đầu tới đuôi chỉ thích nói về tiền. Trong lòng hắn có tiền chính là lão Đại, không có tiền nửa bước khó đi. Vì tiền hắn có thể làm ra rất nhiều chuyện phạm pháp loạn kỷ cương, thí dụ như điều bí mật của hắn đã hiển lộ, trước khi Hạ Nhập Tương về hưu, sẽ đạt số tiền phi pháp lên tới tám con số, đó là khái niệm gì chứ? Tám con số, tính ra cũng ngàn vạn.

Con trai của một phó thị trưởng nhỏ bé, lại muốn trong ba năm tích lũy tài chính đến ngàn vạn, tưởng tượng cũng cảm thấy khoa trương! Cho dù hắn có thể làm ra tiền, cũng không thể kiếm được nhiều tiền như vậy ở thành phố Cổ Lan?

Hơn nữa Hạ Kiếm Đường gánh vác nhiều danh hiệu tổng tài, Tô Mộc không tin hắn có bản lãnh như vậy. Độ thân mật đối với Tô Mộc là số không, cũng không có gì lạ. Điều khiến cho Tô Mộc có chút bất ngờ chính là, Hạ Kiếm Đường cho thấy chính là kim sắc mười lăm, điều này đã nói rõ trong vòng mười lăm ngày hắn sẽ có thân phận mới. Mà thân phận này, không thể nghi ngờ sẽ làm cho bản đồ buôn bán của hắn một lần nữa khuếch trương.

Nếu hai người đã trở mặt, vậy cũng không cần thiết ôm lấy cái gọi là ảo tưởng nhân từ. Ở trong quan trường nếu anh muốn đánh ngã người nào, nhất định phải đánh ngã hoàn toàn, không thể cho hắn bất kỳ cơ hội trở mình. Bởi vì chỉ cần đối phương có cơ hội lật bàn, sẽ là tai nạn cho anh.

Hoặc là không làm, hoặc sẽ phải một kích trí mạng!

- Hạ Kiếm Đường không có tư cách để tôi làm như vậy. Tôi chỉ cảnh cáo hắn mà thôi.

Tô Mộc cười giải thích, hắn cũng không thể nói ra chuyện mình có quan bảng.

- Nhưng Tô Mộc, tôi nghe nói khu Cao Khai không dễ quản lý, không dám giấu diếm, công ty du lịch Giải Mộng của tôi từ rất lâu đã có giao thiệp với quản ủy hội của cậu, bởi vì ở khu Cao Khai có rất nhiều kiến trúc cổ đại, cũng là địa điểm du lịch nổi tiếng. Nếu cậu muốn triển khai công việc ở khu Cao Khai, sợ rằng sẽ không dễ dàng. Bởi vì Mai Ngự Thư rất khó đối phó, tôi còn nghe nói Đậu Kiến Huy Phó chủ nhiệm Đậu chỗ cậu, hình như còn có quan hệ không tệ với Đậu Long của khoa học Phi Long, nghe nói hai người còn là anh em bà con. 

Triệu Nguyên nói.

Chạy động ở bên ngoài khác với chui rúc ở trong nhà. Những lời Triệu Nguyên nói ra, tối thiểu Tô Mộc cũng không biết, hơn nữa còn là hoàn toàn không biết. Không ngờ Đậu Kiến Huy và Đậu Long còn có quan hệ như vậy. Nếu thế, trong chuyện khoa học Phi Long chiếm đoạt rất nhiều thổ địa ở khu Cao Khai sẽ có một số vấn đề đang đợi xác nhận.

Cam Thần ngồi bên cạnh, nghe hai người nói chuyện, nghĩ đến Nhâm Lập Quyên đã từng nói với mình thái độ của Tô Mộc, tâm tư khẽ động, cười nói:

- Tô Mộc, tôi biết bây giờ ở quản ủy hội sợ rằng cậu không dễ triển khai công việc, nhưng muốn chính thức có quyền lên tiếng, tuyệt đối phải nắm được quyền quyết định ở hai phương diện nhân sự và tài chính. Phương diện tài chính tạm thời không cần suy nghĩ nhiều, bởi vì vốn liếng của khu Cao Khai chính là như vậy, muốn suy nghĩ cũng vô ích. Nhưng nói đến phương diện nhân sự, bản thân tôi cảm thấy, cậu có thể múc phương diện làm điểm đột phá của cậu, chỉ cần xé mở lỗ hổng này, uy nghiêm của cậu dĩ nhiên sẽ được tạo dựng.

- Nói một chút xem!

Tô Mộc cười nói.

Nhận được khẳng định của Tô Mộc, suy nghĩ trong đầu Cam Thần lại nhanh chóng chuyển động, làm người sinh trưởng ở thành phố Cổ Lan, lại đang làm ở bộ tuyên truyền thị ủy, chuyện Cam Thần tiếp xúc tuyệt đối không phải là thứ Triệu Nguyên có thể so sánh. Hai người một ở trong triều một ở bên ngoài, hoàn mỹ kết hợp, sẽ cung cấp điểm đột phá tốt nhất cho Tô Mộc.

- Tài nguyên du lịch!

Ánh mắt Cam Thần lấp lánh tinh quang nói.

- Tài nguyên du lịch?

Tâm tư Tô Mộc khẽ động, điểm đột phá này hắn thật sự chưa nghĩ tới, trong kế hoạch của hắn, vốn muốn tiến hành lợi ích chí thượng, chờ bọn Lý Nhạc Thiên chạy tới rồi mới tiến hành. Nhưng nếu trước đó, có thể có một điểm đột phá xé mở loại cục diện trước mắt..., hắn cũng không ngần ngại. Dù sao có thể cầm quyền sớm một chút vẫn là chuyện tốt.

- Không sai, chính là tài nguyên du lịch!

Cam Thần nói như đinh chém sắt:

- Mặc dù tôi không thông thạo ngành du lịch, nhưng cũng biết một chút, đó chính là ở thành phố Cổ Lan, du lịch tuyệt đối là ngành nghề phát tài. Nếu không Hạ Kiếm Đường tuyệt đối sẽ không giao thiệp tiến vào, không tin cậu nhìn Triệu Nguyên xem, lúc trước công ty du lịch Giải Mộng làm ăn cũng rất tốt. Mà ở thành phố Cổ Lan cũng có hơn trăm công ty du lịch.

Dĩ nhiên chuyện của các công ty du lịch còn lại không liên quan đến chuyện của cậu, nhưng công ty du lịch Đệ Nhất của Hạ Kiếm Đường, chính là một cơ hội để cậu có thể xé mở cục diện bế tắc của quản ủy hội. Bởi vì công ty du lịch Đệ Nhất, hình như có một số giấy tờ không chính quy, mấu chốt nhất chính là hắn hình như còn có quan hệ với khoa học Phi Long. Công ty du lịch Đệ Nhất lũng đoạn thị trường ở thành phố Cổ Lan, sau lưng còn có khoa học Phi Long làm núi dựa.

- Khoa học kỹ thuật Phi Long?

Hai mắt Tô Mộc không khỏi nheo lại.

- Không sai, chính là khoa học kỹ thuật Phi Long!

Cam Thần nói.

- Khoa học Phi Long ở thành phố Cổ Lan chúng ta đừng nhìn tấm bảng công ty, người nào không biết Đậu Long khởi gia như thế nào. Cho dù là hiện tại, công ty an ninh dưới cờ Đậu Long cũng làm phương diện đó. Trước kia làm lưu manh, bây giờ muốn tẩy trắng, có thể sao? Cho dù Đậu Long muốn, những huynh đệ dưới tay hắn có đáp ứng không?

Hạ Kiếm Đường chính là nhận thức được điểm này, cho nên mới để cho khoa học Phi Long nhập cổ phần. Bởi vì chỉ cần khoa học Phi Long nhập cổ phần, như vậy ở thành phố Cổ Lan, sẽ không có ai dám đối địch với công ty du lịch Đệ Nhất. Phải biết rằng ban đầu khoa học Phi Long chính là mạnh mẽ chèn sập mấy công ty, lấy tư thái cường thế tuyệt đối ra đời. Vừa mới kiến thành đã là một tập đoàn buôn bán.

Triệu Nguyên ở bên cạnh giải thích.

- Cho nên nói?

Tô Mộc hỏi.

- Cho nên nói cậu muốn đứng vững chân ở khu Cao Khai, cây đuốc đầu tiên chính là nhằm vào ngành du lịch, khai đao tuyệt đối không sai. Tôi dám cam đoan cái mông của Hạ Kiếm Đường tuyệt đối không sạch sẽ, chỉ cần dựa vào chuyện công ty du lịch Đệ Nhất lũng đoạn thị trường ở khu Cao Khai đã có thể đủ trị tội bọn hắn rồi. Xoá sạch công ty du lịch Đệ Nhất, tìm hiểu nguồn gốc, múc một đám lãnh đạo của quản ủy hội có liên quan đến bọn hắn, không phải sẽ tạo lên uy nghiêm của cậu hay sao?

Cam Thần nói.

Vẫn là cảnh giới chưa đầy!

Tô Mộc mỉm cười không giải thích nhiều, lời nói của Cam Thần thật ra là một ý nghĩ, múc ngành du lịch khai đao. Vừa có thể lập uy, đồng dạng có thể làm chút chuyện cho Triệu Nguyên. Mà trọng yếu hơn là, Tô Mộc có thể mượn lần này kéo khoa học Phi Long xuống nước, như vậy thuận thế múc luôn Đậu Kiến Huy mới là trọng yếu nhất. Không đánh thì thôi, nếu đã đánh thì phải đánh chết con cọp lớn nhất. Động vào đám tiểu nhân vật, không phải là tác phong của Tô Mộc.

Nhưng bất cứ lúc nào làm bất cứ chuyện gì cũng phải cần cơ hội, nói thí dụ như hiện tại, Tô Mộc không thể trực tiếp động thủ như vậy, dù thế nào cũng phải có nguyên nhân mới được. Nhưng nếu tìm được điểm đột phá thì còn dễ nói....

- Tô Mộc, nếu như cậu thật sự muốn động đến khu Cao Khai..., tôi nghĩ cậu nên đi gặp một người. Người đó thật sự là một nhân vật truyện kỳ ở thành phố Cổ Lan chúng ta, rất nhiều quan lại quyền quý cũng thích đi thăm hỏi hắn. Hắn biết tất cả mọi chuyên lớn nhỏ của thành phố Cổ Lan chúng ta. Đừng thấy Đậu Long hiện giờ kiêu ngạo như vậy, nếu dựa theo bối phận, hắn cũng phải gọi người kia một tiếng thúc phụ.

Triệu Nguyên nói.

- Là người nào?

Tô Mộc cảm thấy hứng thú nói.

- Người này chính là Vọng Nguyệt chân nhân.

Triệu Nguyên chậm rãi nói ra một cái tên, khiến cho Tô Mộc không khỏi sửng sốt. Không phải chứ? Làm sao Vọng Nguyệt chân nhân lại chạy đến chỗ này rồi? Vốn cho là giữa hai người đã không có khả năng giao thiệp nào nữa, chẳng lẽ vì mấy câu nói của Triệu Nguyên, lại phải lôi kéo quan hệ với hắn hay sao?

Bởi vì có sự kiện tiên nhân nhảy, bây giờ Tô Mộc cũng không còn bài xích Vọng Nguyệt chân nhân. Hơn nữa nghe lời nói của Triệu Nguyên, ở thành phố Cổ Lan, Vọng Nguyệt chân nhân thật sự không phải tiểu nhân vật. Không chừng trong tay hắn thật sự có thứ gì giá trị, chẳng qua tại sao hắn phải đưa cho mình?

- Vọng Nguyệt chân nhân?

Sau khi Cam Thần nghe thấy cái tên này, vẻ mặt cũng không khỏi ngẩn ngơ.

- Sao vậy? Cậu cũng biết người này sao?

Tô Mộc hỏi.

- Chưa thể nói là quen biết, nhưng cũng nghe nói đến tên hắn. Nhưng những gì tôi nghe được có vẻ không tốt, nói người này hình như là hạng chơi bời trai gái, cờ bạc gì đấy. Trên đầu còn đeo danh hiệu quản lý hiệp hội đạo giáo, nhưng lại làm chuyện như vậy.

Cam Thần nói.

- Những thứ đó chỉ là bề ngoài, người này thật sự không đơn giản, tôi từng may mắn nhận được chỉ điểm của hắn, công ty du lịch Giải Mộng của tôi có thể làm ăn thịnh vượng một thời gian dài như vậy, là bởi vì hắn đã bố trí phong thủy cho công ty du lịch của tôi.

Triệu Nguyên nói.

- Vọng Nguyệt chân nhân...

Tô Mộc lẩm bẩm tự nói.

- Người này tuyệt đối là kỳ nhân, Tô Mộc, nếu cậu có thời gian..., chắc chắn nên đi gặp hắn.

Triệu Nguyên khẩn thiết nói.

Tô Mộc còn chưa có thói quen thả cái gọi là vận mệnh quan đồ lên trên người Vọng Nguyệt chân nhân, cho dù biết trong tay Vọng Nguyệt chân nhân có thể nắm giữ một số tài liệu, nhưng Tô Mộc cũng không muốn đi xem.

- Được rồi, đến đây thôi, hôm nay chúng ta không nói chuyện công, chỉ nói gió trăng.

- Đúng đấy, nào, uống rượu!

- Không say không về!