Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1082: Đó chỉ là hiểu lầm




Thẩm Uyển Vân đến, thân phận phía sau tấm màn của Lý Hồng cũng được phơi sáng, để cho Trương Nhất Phàm nhân biết được toàn bộ tình hình. Nhưng hắn còn chưa rõ, động cơ điều tra bối cảnh Diêu Mộ Tình của Lý Hồng.

Ngày thứ hai, Thẩm Uyển Vân bày một bàn, gọi cả hai người đến cùng một chỗ ăn cơm.

Đối với chuyện này, Lý Hồng cũng cảm thấy bất ngờ.

Bởi khi cô đang cùng Thẩm Uyển Vân ở trong phòng riêng, Trương Nhất Phàm đột nhiên tới.

Khi nhìn thấy Trương Nhất Phàm, sắc mặt Lý Hồng đột nhiên trầm xuống, lập tức quay đầu nhìn Thẩm Uyển Vân,

- Tiểu Vân, đây là có ý gì?

Thẩm Uyển Vân tỏ vẻ khó hiểu,

- Sao thế, chị Hồng?

Trương Nhất Phàm ngày hôm qua ở trên giường của Thẩm Uyển Vân đã sớm thương lượng tốt, bởi vậy, hắn mặt dày ngồi xuống,

- Không ngờ Bí thư Lý cũng ở đây, rất tốt, rất tốt!

Lý Hồng quay đầu nhìn Thẩm Uyển Vân, em có làm gì lừa chị không?

Thẩm Uyển Vân sao lại không hiểu ý của cô ấy, nói rõ lý do:

- Chút nữa em quay lại Bắc Kinh, trước kia khi chị Hồng không ở tỉnh Tương, em chỉ có anh ấy là bạn, cho nên em vừa báo cho anh ta, gọi đến thanh toán tiền.

Trương Nhất Phàm tiện thể nói:

- Đúng thế, đúng thế, tôi cùng Bí thư Lý Hồng cũng là đồng sự nhiều năm, lần này có thể làm tiệc tiễn biệt cho Thẩm tiểu thư, cũng là vinh hạnh của tôi.

Thẩm Uyển Vân nói,

- Chị Hồng, em cũng giống chị, rất ít bạn bè, giống như hai người. Em dám đảm bảo, chuyện của Vĩnh Lâm không có liên quan gì với Phó chủ tịch tỉnh Trương.

Cô kéo tay Lý Hồng,

- Tin em đi!

Lý Hồng nhìn cô, đột nhiên mỉm cười,

- Ăn cơm đi, chút nữa chị tiễn em ra sân bay.

Thẩm Uyển Vân chỉ vào Trương Nhất Phàm nói:

- Em chỉ có hai người là bạn, anh cũng không được chạy, đi tiễn em cùng chị Hồng.

Trương Nhất Phàm đảo mắt qua Lý Hồng,

- Được!

Toàn bộ bàn cơm, chỉ có Thẩm Uyển Vân và Lý Hồng hai người nói chuyện, Trương Nhất Phàm ngồi bên cạnh. Các cô nói chuyện trước kia, Thẩm Uyển Vân nói,

- Chị Hồng, đời này em sùng bái nhất chính là chị.

Lý Hồng liền nói,

- Em hôm nay ra sức vuốt mông ngựa, dùng đến không?

Thẩm Uyển Vân liền cười rộ lên,

- Xem ra em vỗ không được thoải mái, vậy chị cho ý kiến đi. Em vỗ lại.

Cô liền giơ tay đánh vào mông Lý Hồng.

Lý Hồng không hề nghĩ cô sẽ làm như vậy, nhất là ngay trước mặt Trương Nhất Phàm cũng dám cần quấy như vậy, không khỏi tức giận đến đỏ bừng mặt.

Thẩm Uyển Vân còn cố nhướn mắt,

- Không ngờ chị Hồng cũng thật là gầy, mông cũng chẳng có thịt là mấy.

Lý Hồng tức đến mặt tím tái, nhưng lại không thể trả đòn. Trương Nhất Phàm liền mượn cớ đứng lên,

- Anh đi toilet một chút.

Nhìn thấy hắn đi ra ngoài, Lý Hồng mới trừng mắt,

- Càn quấy!

Thẩm Uyển Vân lúc này mới thu hồi vẻ mặt cười hi hi,

- Kỳ thật em cũng không muốn nhìn thấy hai người như vậy, nhưng hai người đều là bạn tốt nhất của em, tất nhiên không thể ngồi nhìn được?

Lý Hồng liền trừng mắt nhìn,

- Có phải là như vậy, em liền có thể bán đứng chị?

Tổ chức tình báo bí mật Tây Phong, không có nhiều người biết đến. Thẩm Uyển Vân lại đem bí mật này nói ra, điều này làm cho Lý Hồng rất tức giận. Mắt Thẩm Uyển Vân hiện lên tia giảo hoạt,

- Hai con hổ đánh nhau, tất có bị thương, huống hồ là một ông một bà.

- Em!

Lý Hồng tức chết, Thẩm Uyển Vân lại còn nói mình là cọp mẹ, cô sao có thể không tức? Nhưng nhìn bộ dáng hi hi ha ha của Thẩm Uyển Vân, Lý Hồng chỉ có thể thở dài.

- Kỳ thực chị cũng không muốn tin, hắn lại là chủ của bức màn kia. Nếu thực sự là như vậy, chị thật sự rất thất vọng.

Thẩm Uyển Vân nói:

- Không thì để em bảo lão nhị tới tìm chị? Để anh ta nói với chị, dù sao em cũng nói không lại chị, chị cũng không tin em. Lần này vốn là lão nhị muốn đến, nhưng anh ấy đang có việc, em liền thay anh ấy tới.

Thẩm Kế Văn trước kia cũng thích Lý Hồng, nhưng theo đuổi không có kết quả, bởi vậy khi nhắc tới Thẩm Kế Văn, Lý Hồng còn có chút đỏ mặt. Ngoài cửa vang lên bước chân của Trương Nhất Phàm, Lý Hồng vội nói:

- Chuyện này chị tự biết có chừng mực, em đừng có đứng giữa quấy rối.

- Được, vậy em đây không nói nữa, hai người trao đổi tốt đẹp.

Thẩm Uyển Vân nhìn Lý Hồng, hì hì cười.

Sau khi Trương Nhất Phàm đi vào, hai người không hề nhắc tới chuyện này, chỉ ngồi ăn cơm. Thẩm Uyển Vân nhìn đồng hồ nói:

- Cũng tới thời gian rồi, hai người nhất định phải đưa em đến sân bay.

Lý Hồng nói,

- Chị không đi.

Còn chưa nói hết, Thẩm Uyển Vân liền nhảy dựng lên,

- Sao chị lại không đi? Chẳng lẽ để anh ấy…

Cô chỉ vào Trương Nhất Phàm nói:

- Để mình anh ta đưa em đi?

Trương Nhất Phàm nói,

- Vậy thế này, anh không đi nữa, để Bí thư Lý đưa em đi.

Thẩm Uyển Vân đứng lên tức giận,

- Thôi đi, em tự đi.

Cô một bên lấy áo gió, một tay lấy khăn quàng cổ,

- Hai người đều là những người bận rộn, không quấy rầy nữa.

Nói xong cô bỏ đi, Lý Hồng đành đứng lên giữ chặt cô lại,

- Em chính là có tật xấu này, chị đưa em đi làm được chứ gì?

Trên mặt Thẩm Uyển Vân lập tức tràn ra vẻ mỉm cười,

- Vẫn là chị Hồng tốt, chị Hồng thương em.

Cô hướng mắt về phía Trương Nhất Phàm,

- Còn anh, nếu bận thì thôi đi, em cũng không lấy làm lạ

Trương Nhất Phàm cất cao giọng nói:

- Bí thư Lý cũng đi rồi, anh không đi không được, đi thôi!

Thẩm Uyển Vân cười trộm, trên mặt vẫn còn sắc giận như cũ:

- Hừ, coi như hai người còn có lương tâm. Còn nữa, hai người đi cùng nhau, lúc về cũng dễ rồi, chỉ có một mình em cô đơn tịch mịch trên máy bay!

Trương Nhất Phàm cầm túi đứng dậy,

- Anh đi lấy xe!

Khi hai người xuống đến nơi, Trương Nhất Phàm đã gọi người lái xe đến.

Thẩm Uyển Vân nhìn lái xe trên xe,

- Tối nay không phiền đến lái xe, anh tự lái đi!

Trương Nhất Phàm nói:

- Lái thì lái, chỉ cần hai người không sợ.

Sau đó hắn liền ngồi vào ghế lái xe.

Lý Hồng do dự một chút, cuối cùng vẫn ngồi lên xe.

Đến sân bay cả đi về khoảng hai tiếng đồng hồ, kỹ thuật lái xe của Trương Nhất Phàm cũng không tồi, trước kia hắn vẫn tự mình lái xe. Hơn nữa đường ra sân bay cũng tốt, bởi vậy, không tới một tiếng đồng hồ đã tới sân bay.

Thẩm Uyển Vân đi rồi, chỉ còn lại hai người.

Đơn độc cùng Trương Nhất Phàm đứng một chỗ, Lý Hồng chuẩn bị ngồi taxi về, Trương Nhất Phàm liền gọi,

- Chúng ta nói chuyện một chút!

Lý Hồng nói:

- Có gì để nói, anh ngay cả người của Thẩm gia cũng lôi ra rồi.

Ý tứ là, Thẩm Uyển Vân biết gốc gác của mình, Trương Nhất Phàm lại quan hệ huynh muội gần gũi với Thẩm gia như vậy, Lý Hồng nghĩ bí mật này của mình, đã không còn là bí mật.

Trương Nhất Phàm đuổi theo,

- Lên xe đi, tránh để cho người khác nhìn thấy thì không hay.

Lý Hồng đương nhiên biết lợi ích trung gian này, đành phải ngồi lên xe của Trương Nhất Phàm, tuy nhiên lại là ngồi ở phía sau.

Trên đường đi, Trương Nhất Phàm nói:

- Ngày đó chỉ là hiểu lầm.

Lý Hồng nghe xong lời này, có chút tức giận,

- Nói điều này với em có tác dụng gì?

Ngoài lời nói ra, cái gì em cũng thấy rồi, các người từ một căn phòng đi ra, vào phòng kia để làm gì? Tắm rửa, ngâm suối nước nóng, chẳng lẽ chỉ là nói chuyện phiếm!

Trương Nhất Phàm biết lời giải thích này nhất định không thuyết phục được Lý Hồng, bởi vì tình huống lúc đó, thật sự không thể giải thích được với người khác.

Cho nên, Trương Nhất Phàm tiếp tục nói:

- Dù em có tin hay không, anh và cô ấy cũng không có chuyện gì xảy ra, hơn nữa anh cũng không tham gia vào việc ở Vĩnh Lâm. Điều này, em có thể điều ra sau.

Lý Hồng nói:

- Anh đều biết sao?

Trương Nhất Phàm gật gật đầu!