Quan Khí​

Chương 1120: Lời của Bí thư Vương




Hồ Minh Viễn đến xã Thắng Lợi thì nơi đây càng náo động. Cả Bí thư và Chủ tịch xã Thắng Lợi đều hoảng sợ.

Bí thư xã Ma Trường Hải thực ra đã biết tin phóng viên báo tỉnh tới. Lúc ấy y hẹn Chủ tịch xã Lý Giang đến nhà đánh mạt chược. Chánh văn phòng đến nói với y là thấy phóng viên tỉnh tới, y vừa thắng nên xua tay nói:

- Sau khi xã Thắng Lợi thành điểm trợ cấp của tỉnh thì phóng viên tỉnh đã tới vài lần. Nói tôi và Chủ tịch Lý lên huyện họp, phái người khác phụ trách.

Khi y nhận được điện của Cao Viễn, nói là Bí thư tỉnh ủy đến xã Thắng Lợi, y rất sợ. Xã bây giờ chỉ có một phóng viên Vương từ tỉnh tới. Bây giờ phóng viên Vương là Bí thư Vương sao?

Y tát mạnh vào tai mình, biết lần này xong đời rồi. Bí thư tỉnh ủy tới mà mình còn nói là lên huyện họp, nếu điều tra thì chức của mình không phải xong đời sao?

- Huyền Tài, ai đi cùng Bí thư Vương đến thôn Thụ Thiên?

Ma Trường Hải hỏi.

- Là Phó chủ tịch xã Lâm và Lý Vĩnh Tân.

- Mẹ thằng Lâm Y Quý.

Ma Trường Hải rất tức tối. Lâm Y Quý vẫn luôn chống đối y, lần này đúng là nguy hiểm.

Lý Giang cũng lo lắng nói với Ma Trường Hải:

- Chủ tịch Cao đang chạy dến xã, yêu cầu trước khi trời tối phải gặp được Bí thư Vương. Bây giờ không thể đợi được, anh thấy nên phái ai đi, hay chúng ta tự đi?

Ma Trường Hải cắn răng nói:

- Hai chúng ta cùng đến thôn Thụ Thiên.

Hai người nhìn nhau và biết chỉ có thể như vậy. Hai người liền dẫn theo mấy thanh niên cùng nhau đến thôn Thụ Thiên.

Ma Trường Hải và Lý Giang tuy là cán bộ xã nhưng sau khi làm lãnh đạo thì bao giờ trèo núi. Cũng may có mấy thanh niên giúp nên bọn họ mới tới được thôn Thụ Thiên.

Ma Trường Hải bực nhất là khi y vừa đến thôn Thụ Thiên thì không biết sao người trong thôn vây quanh. Chị dâu Lý Tam Nha còn đòi y làm chủ cho Lý gia, nói phóng viên tỉnh phá hủy hôn nhân của nhà bọn họ.

Biết Bí thư Vương đang ở nhà Triệu Đại Sơn, Ma Trường Hải vội vàng chạy đến. Lúc này lại biết Bí thư Vương đi cùng Triệu Đại Sơn lên núi.

Lúc này chị dâu Lý Tam Nha vẫn đang không ngừng nói Vương Trạch Vinh ỷ thế hiếp người, yêu cầu Bí thư làm chủ cho nhà bọn họ.

Vợ Triệu Đại Sơn ở bên nói:

- Tam Nha đúng là may mắn. phóng viên Vương nhận nó làm con gái nuôi, nghe nói phóng viên Vương còn cho nó lên huyện học.

Ma Trường Hải và Lý Giang nhìn nhau. Lý Giang trừng mắt nhìn chị dâu Lý Tam Nha mà rất bực bội. Y không nhịn được nói:

- Mẹ nó chứ, tôi sao không gặp chuyện tốt như vậy?

Ma Trường Hải cũng gật đầu đồng ý.

Vương Trạch Vinh nhận con gái Lý gia làm con nuôi. Lý gia không muốn phát triển cũng không được.

Chị dâu Lý Tam Nha vẫn ở đó hò hét, Ma Trường Hải lớn tiếng nói;

- Câm mồm, chuyện tốt rơi xuống đầu Lý gia các người đó.

Lý Giang cười hì hì nói với chị dâu Lý Tam Nha:

- Đừng thấy phúc mà không biết. Tam Nha có bố nuôi như vậy là phúc của Lý gia.

Thấy các lãnh đạo xã Thắng Lợi tới, Vương Trạch Vinh biết việc mình đến xã Thắng Lợi đã không thể giấu. Vì thế hắn đứng đó nhìn mấy người cán bộ kia đi tới.

Thấy Vương Trạch Vinh đứng đó, bí thư đảng ủy xã Ma Trường Hải không biết nói gì cho tốt. Y đứng trước mặt Vương Trạch Vinh mà nói:

- Bí thư Vương, nhận được thông báo của cấp trên nói mời ngài lập tức về Tỉnh ủy. Lãnh đạo trung ương sẽ đến Nam Điền kiểm tra công việc.

Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Biết ai đến Nam Điền không?

Ma Trường Hải cung kính nói:

- Bí thư Vương, nghe nói là Ủy viên trưởng Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc đến Nam Điền.

Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Tôi biết rồi.

Lúc này Lâm Y Quý không biết mình nên nói gì. Y thật không ngờ mình vô tình đi cùng Bí thư tỉnh ủy.

Vương Trạch Vinh là Bí thư tỉnh ủy. Điều này làm Lâm Y Quý không thể tin. Mình đi với phóng viên báo tỉnh hóa ra lại là Bí thư tỉnh ủy. Nhìn các lãnh đạo xã Thắng Lợi, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Tỉnh ủy thông báo tới sao?

Ma Trường Hải lần đầu tiên gặp lãnh đạo cao cấp như Vương Trạch Vinh nên cung kính nói:

- Bí thư Vương, chúng tôi nhận được thông báo của huyện. Nói mời ngài mau về tỉnh, có việc rất quan trọng.

Vương Trạch Vinh gật đầu. Mọi người về nhà Triệu Đại Sơn. Lúc này trong nhà Triệu Đại Sơn có không ít thôn dân vây quanh.

Lý Tam Nha sau khi nhận Vương Trạch Vinh làm bố nuôi liền đi theo hắn. Cô đã coi Vương Trạch Vinh là người thân của mình.

Nhìn Lý Tam Nha, Ma Trường Hải nói:

- Vị trí địa lý thôn Thụ Thiên rất đặc biệt, tín hiệu điện thoại di động không thể tới. Lãnh đạo huyện bảo chúng tôi đến đây thông báo với Bí thư Vương trước.

Vương Trạch Vinh cũng biết việc này liền gật đầu đi vào trong thôn.

Lúc này Lâm Y Quý cũng đã bình tĩnh lại. Nghĩ tới biểu hiện của mình trên đường, y thấy con đường quan trường của mình có thể phát triển mạnh. Vì thế tâm trạng của y rất vui vẻ.

Về nhà Triệu Đại Sơn, lúc này vợ Triệu Đại Sơn cũng biết Vương Trạch Vinh là Bí thư tỉnh ủy. Chị ta nhìn Vương Trạch Vinh với ánh mắt đầy sợ hãi. Về nhà Triệu Đại Sơn, chị dâu Lý Tam Nha vẫn còn làm loạn lên.

Thấy chị ta như vậy, Ma Trường Hải và Lý Giang đúng là không biết nói gì. Không ngờ cơ hội ngàn năm có một còn bị người Lý gia gặp phải, đây là chuyện như thế nào chứ? Nghĩ Vương Trạch Vinh nhận Lý Tam Nha làm con nuôi, Ma Trường Hải đúng là không biết mình nên làm như thế nào. Không biết sao chuyện Vương Trạch Vinh là Bí thư tỉnh ủy đã lập tức truyền kahwps thôn.

Quan to như Vương Trạch Vinh, thôn dân đúng là rất sợ hãi và không biết nên làm như thế nào.

Lý Tam Nha vừa theo Vương Trạch Vinh đi vào thì phát hiện thôn đã thay đổi nhiều. Người nhà cô có vẻ rất kính sợ cô. Mặc dù không biết xảy ra chuyện gì nhưng cô biết việc này đều do bố nuôi Vương Trạch Vinh mang tới, vì thế trên đường hết lòng phục vụ Vương Trạch Vinh. Thấy Lý Tam Nha như vậy, Vương Trạch Vinh đúng là không biết nói gì.

Bí thư tỉnh ủy đến thôn Thụ Thiên. Việc này làm cho cả thôn Thụ Thiên chấn động. Bọn họ dù như thế nào cũng không ngờ lại xảy ra chuyện này. Từ trước đến giờ Lãnh đạo tỉnh ủy có bao giờ quan tâm tới thôn Thụ Thiên. Bây giờ Bí thư tỉnh ủy Vương Trạch Vinh lại tự mình đến thôn Thụ Thiên.

Khi Vương Trạch Vinh về thôn thì tình hình trong thôn sớm thay đổi rất lớn. Biết Vương Trạch Vinh là Bí thư tỉnh ủy, các thôn dân ngoài kính sợ ra thì không biết nói gì.

Vương Trạch Vinh cũng không nghĩ nhiều. Hắn gọi Ma Trường Hải và Lý Giang đến rồi nói:

- Sau này thôn Thụ Thiên sẽ được trọng điểm giúp đỡ, hy vọng các anh có thể làm tốt nơi này.

Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ một vấn đề rất quan trọng. Ủy viên trưởng Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc sao lại chạy đến Nam Điền. Tư Mã Hoàng đến Nam Điền đã nói rõ là hy vọng đỡ Tiền Minh Phú lên. Việc này mình phải tính toán kỹ mới được.

Vương Trạch Vinh cẩn thận suy nghĩ và biết đây là Tư Mã Hoàng đến để tạo thế cho Tiền Minh Phú.

Tình hình trong nhà Triệu Đại Sơn đã thay đổi một cách rõ ràng. Không ai ngờ phóng viên báo tỉnh lại là Bí thư tỉnh ủy Vương. Nhìn Vương Trạch Vinh còn trẻ như vậy, người trong thôn rất khó hiểu. Chẳng qua thấy Bí thư và Chủ tịch xã đi theo Vương Trạch Vinh, không ai dám cho rằng Vương Trạch Vinh là Bí thư tỉnh ủy giả.

Nhìn cán bộ xã đứng xung quanh, Vương Trạch Vinh nói:

- Tình hình xã Thắng Lợi rất nghiêm trọng. Cán bộ lãnh đạo chúng ta phải dồn hết tâm trí làm cho quần chúng nhân dân thoát nghèo. Tình hình một chính quyền xã nói rõ nhiều vấn đề. Nếu như quần chúng nhân dân của chúng ta không thể sống, như vậy xã hội sao có thể ổn định, xã hội sao có thể phát triển một cách hài hòa được. Lần này đến thôn Thụ Thiên, những điều thấy được làm tôi rất sợ. Ở tình huống này mà xã Thắng Lợi còn như vậy, điều này nói rõ vấn đề gì? Nói rõ trong lòng cán bộ chúng ta không hề có quần chúng nhân dân.

Nhìn bí thư đảng ủy xã Ma Trường Hải, Vương Trạch Vinh nói thêm:

- Về sau thôn Thụ Thiên sẽ là trọng điểm hỗ trợ của tôi. Tôi sẽ không ngừng đến đây tìm hiểu tình hình, xã Thắng Lợi các đồng chí cũng phải coi phát triển nơi này là việc lớn.

Thôn Thụ Thiên thành điểm mà Vương Trạch Vinh chú trọng giúp đỡ.

Mọi người nghe vậy thì biết Bí thư tỉnh ủy Vương đã hạ quyết tâm giúp thôn Thụ Thiên phát triển. thôn Thụ Thiên nhất định sẽ phát triển nhanh chóng.

Thôn dân ở đây đều biết Bí thư tỉnh ủy đến thôn Thụ Thiên, mọi người đều vây đến đây. Chưa từng thấy quan lớn như vậy nên mọi người rất sợ Vương Trạch Vinh.

Điền Hoài Trụ nghe thấy Vương Trạch Vinh là Bí thư tỉnh ủy thì rất sợ hãi. May mà lúc ấy không cứng rắn chống đối, nếu không to chuyện rồi.

Nhà Lý Tam Nha càng thêm kỳ quái, nghe Vương Trạch Vinh là Bí thư tỉnh ủy thì rất sợ hãi và không biết nói gì.

Vương Trạch Vinh không muốn nghĩ nhiều, ngoài việc bố trí vài việc ở thôn Thụ Thiên. Ở đây đối với thôn Thụ Thiên là vấn đề giao thông. Hắn đưa ra vài yêu cầu đối với xã Thắng Lợi ra thì Vương Trạch Vinh không nói gì nữa. Hắn lập tức về xã. Tư Mã Hoàng đến thì Vương Trạch Vinh biết mình còn nhiều việc phải làm.