Quan Khí​

Chương 171: Chọn người




Tình hình huyện Khai Hà có vẻ phức tạp. Từ khi Giải Khánh Tài bị bắt, sau đó Cổ Kiến Quân cũng bị mang đi, tiếp theo là Quách Khải Quốc cũng bị điều khỏi Khai Hà, nghe nói Trịnh Chí Minh và Trương Thuận Tường đều bị các lãnh đạo thị ủy mắng cho té tát.

Vương Trạch Vinh cũng biết việc này. Vốn bởi vì việc ở Khai Hà, lẽ ra Trịnh Chí Minh cũng phải chịu một phần trách nhiệm trong việc này, tuy nhiên cuối cùng nhờ Lục Trung Thắng thông qua những mối quan hệ không rõ ràng, trao đổi điều kiện, cuối cùng bãi bình chuyện này. Rõ ràng là Trương Thuận Tường cũng được nhờ bởi Trịnh Chí Minh.

Trong khoảng thời gian này, khí sắc của Trịnh Chí Minh rất không tốt. Khi thông báo mời họp thường ủy, y nhìn vị trí vốn của Cổ Kiến Quân, cảm giác hơi ngơ ngẩn.

Thiếu hai thường ủy, cuộc họp này cũng hơi khó mở, nhưng không mở cũng không được. Thành phố đã yêu cầu Khai Hà khẩn trương đề cử hai thường ủy. Đây là sự tin tưởng đối với Khai Hà, cũng là một phương thức tranh đoạt từ trên thành phố.

Khi đi qua bên cạnh Viên Chí Minh, Vương Trạch Vinh cố ý giơ tay ra bắt tay Viên Chí Minh, cười nói:

- Tinh thần không tồi nhỉ.

Viên Chí Minh cũng cười nói:

- Cậu cũng không tồi.

Hai người đều nói rất bình thản.

Vương Trạch Vinh ngồi vào chỗ xong, đặt quyển sổ tay xuống bàn, sau đó lấy một cây bút từ trong túi áo ra, đặt trên sổ.

Trịnh Chí Minh thấy mọi người đã đến đông đủ, liền nói:

- Hôm nay mời dự hội nghị, đề tài thảo luận chủ yếu chính là nghiên cứu việc chọn hai thường ủy.

Nói tới đây, y cười khổ nói:

- Việc này cũng không dễ dàng. Vốn việc này do cấp trên quyết định, nhưng thành phố lại muốn chúng ta đề cử người lên.

Lý Duy Hà cười nói:

- Việc này vẫn đều là như thế, cũng thành lề thói cũ, thuyết minh thượng cấp coi trọng ý kiến bên dưới.

Trương Thuận Tường nhìn các thường ủy đang ngồi nói:

- Lần này coi như một trường hợp đặc biệt. Thiếu hai thường ủy tham gia hội nghị thường ủy.

Trịnh Chí Minh nói:

- Đầu tiên là đề cử người đi.

Viên Chí Minh nói:

- Căn cứ theo tình hình điều tra của chúng tôi, chúng tôi cho rằng Chánh văn phòng Huyện ủy có đồng chí Lưu Quang phù hợp tất cả các phương diện. Mặt khác, Bí thư Đảng ủy Công an kiêm trưởng phòng Công an có đồng chí phó trưởng phòng đương nhiệm là đồng chí Lưu Đại Cường.

Hai người mà Viên Chí Minh đề cử đều là do Trịnh Chí Minh bày mưu đặt kế, mục đích chính là đưa hai người này ra trước để chắc chỗ.

Trịnh Chí Minh chờ Viên Chí Minh giới thiệu tình hình hai người xong mới nói:

- Ban Tổ chức cán bộ đã tổ chức điều tra kỹ lưỡng, tôi cũng cho rằng hai đồng chí này không tồi. Đương nhiên, vẫn cần phải nghe ý kiến mọi người một chút.

Lữ Khai Trung đã thảo luận với Vương Trạch Vinh, hiện tại y theo sát bước chân Vương Trạch Vinh, vừa nghe thấy Trịnh Chí Minh nói vậy liền giơ tay lên:

- Tôi cũng xin phát biểu.

Nhìn Viên Chí Minh, Lữ Khai Trung nói:

- Hôm nay chúng ta lựa chọn nhân sự không giống trước kia. Đây là lựa chọn hai người vào thường ủy. Tôi cảm thấy ban Tổ chức cán bộ làm việc có chút khinh suất, sao mỗi vị trí lại chỉ đề cử một người. Như vậy là không đúng. Theo tôi biết, trừ hai người, còn có không ít người cũng phù hợp điều kiện. Ví dụ như chọn người vào vị trí Chánh văn phòng Huyện ủy, tôi cho rằng hiện tại đồng chí Lưu Minh Xuân ở xã Hoàn Thành cũng không tồi. Đồng chí này đã đảm nhiệm vị trí phó chủ nhiệm ban Kế hoạch hóa gia đình của huyện, năng lực rất mạnh. Mặt khác, đồng chí Mạc Đại Bưu của Công an huyện cũng rất không tồi. Đồng chí này cũng có năng lực rất mạnh. Tôi cho rằng lần này nên đề cử vài người để lựa chọn mới đúng.

Đột nhiên Lữ Khai Trung nhảy ra làm kỳ đà cản mũi, Trịnh Chí Minh cũng không bất ngờ. Y vẫn dự tính trước sẽ có tình huống như vậy, sắc mặt không hề có gì biến hóa, cười nói:

- Ý kiến của Khai Trung không tồi, tất cả mọi người thảo luận đi.

Thấy không khí trong hội trường có vẻ ngưng trọng, Tả Chính nhìn về phía Lữ Khai Trung nói:

- Tuy Khai Trung nói cũng có đạo lý nhất định, nhưng tôi cho rằng nếu ban Tổ chức cán bộ đã đề cử hai đồng chí này chính là đã trải qua suy xét kỹ lưỡng. Cần phải tin tưởng ban Tổ chức cán bộ của chúng ta.

Trịnh Chí Minh nhìn về phía Vương Trạch Vinh nói:

- Trạch Vinh, cậu cũng thảo luận đi.

Nghe được Trịnh Chí Minh điểm danh, Vương Trạch Vinh nói:

- Làm Phó chủ tịch huyện, tôi cảm thấy hiện tại công tác áp lực rất lớn. Từ sau khi Trưởng phòng Công an huyện chúng ta bị bắt, toàn bộ hệ thống chính trị, pháp luật của huyện gần như rơi vào trạng thái tê liệt. Tôi cho rằng phải mau chóng tuyển ra một đồng chí ưu tú đủ khả năng ổn định cục diện.

Đây cũng là điều Trịnh Chí Minh hy vọng thấy, bởi vậy gật đầu nói:

- Trạch Vinh nói rất đúng. Khai Hà xảy ra sự việc lớn như vậy, tôi cũng bị thành phố phê bình không còn mặt mũi nào, thật sự không dám ngẩng mặt lên nhìn ai!

Vương Trạch Vinh nói:

- Ở vị trí Trưởng phòng Công an, tôi đồng ý đưa ra vài đồng chí để lựa chọn. Tuy rằng đồng chí Lưu Đại Cường phù hợp điều kiện, nhưng là phó trưởng phòng thứ nhất dưới Giải Khánh Tài, tôi cho rằng anh ta chưa làm tròn trách nhiệm của một cán bộ cấp phó. Giải Khánh Tài xảy ra sự việc lớn như vậy, chẳng lẽ anh ta không hề phát hiện chút gì sao? Đương nhiên, điều này chỉ nói qua mà thôi. Về phần nói Chánh văn phòng Huyện ủy, tôi cũng tán thành đồng chí Lưu Minh Xuân đảm nhiệm. Dù sao đồng chí này cũng đã có rất nhiều kinh nghiệm công tác tại văn phòng. Văn phòng huyện ủy là thể diện của toàn bộ huyện, không có một đồng chí mạnh đủ các phương diện, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới hình tượng của huyện Khai Hà.

Lời này của Vương Trạch Vinh thể hiện rõ ủng hộ ý kiến của Lữ Khai Trung.

Trịnh Chí Minh nhìn qua mọi người, biết có để mọi người nói nữa cũng không nên cơm cháo gì, liền nghiêm túc nói:

- Tất cả mọi người đều có quan điểm của mình. Tôi thấy nếu không đề cử thêm ai khác nữa, vậy biểu quyết bốn người này.

Nói xong, Trịnh Chí Minh cố ý đợi một chút xem có ai đề xuất thêm ai khác nữa không.

Trong phòng họp chỉ còn lại tiếng người uống nước, không có ai nói gì. Tất cả mọi người đều biết, bốn người này chính là lựa chọn của hai phe.

Trịnh Chí Minh vừa hút thuốc vừa âm thầm quan sát những người ngồi họp. Trước mắt y vẫn khá yên tâm. Tả Chính, Viên Chí Minh, Trương Thuận Tường là xác định vững chắc ủng hộ mình. Cô ả Chu Lâm kia cũng đã lén tiến hành giao dịch, hẳn là cũng không thành vấn đề. Thiết Cương gần đây cũng khá ngả về mình, rõ ràng là không thích Vương Trạch Vinh. Có những người này ủng hộ, lần này việc chọn người trong hội nghị hẳn là không có vấn đề gì lớn.

Trịnh Chí Minh đợi một hồi nói:

- Nếu tất cả mọi người không đề cử người khác, vậy biểu quyết bốn người này đi. Tôi thấy trước hết biểu quyết việc chọn người vào vị trí Chánh văn phòng Huyện ủy. Hiện tại mọi người đề xuất hai đồng chí, một người là Lưu Quang, một người là Lưu Minh Xuân. Ai đồng ý đồng chí Lưu Quang làm Chánh văn phòng Huyện ủy thì mời giơ tay.

Trịnh Chí Minh nói xong liền giơ tay lên, theo sát sau đó chính là Trương Thuận Tường, Tả Chính và Viên Chí Minh. Trong lòng Trịnh Chí Minh rất an tâm. Đã có bốn người, chỉ cần thêm một người nữa là quyết định rồi.

Nhưng khi thấy Chu Lâm không giơ tay, tâm tình Trịnh Chí Minh vừa mới tốt lập tức nháy mắt biến thành xấu. Con mụ này làm quái gì vậy? Chẳng lẽ lại phản?

Thiết Cương cũng không biểu thị rõ ràng là ủng hộ bên nào. Bình thường trong các vấn đề nhỏ, y vẫn thường phân cao thấp với Vương Trạch Vinh. Hôm nay sự việc quan hệ tới thường ủy của Huyện ủy, y lại lựa chọn bỏ quyền.

Thấy Thiết Cương bỏ quyền, Trịnh Chí Minh thở phào nhẹ nhõm một hơi. Hiện tại là chín thường ủy, nếu Thiết Cương lựa chọn bỏ quyền, cho dù bên phe Vương Trạch Vinh tất cả đều ủng hộ Lưu Minh Xuân cũng không có tác dụng gì. Nghĩ đến đây, Trịnh Chí Minh nói:

- Đồng ý đồng chí Lưu Minh Xuân làm Chánh văn phòng Huyện ủy mời giơ tay.

Trịnh Chí Minh vừa nói xong, Vương Trạch Vinh, Lý Duy Hà, Lữ Khai Trung lần lượt giơ tay lên, tiếp đó, Chu Lâm cũng giơ tay lên.

Quả nhiên là con mụ thối tha này. Chẳng lẽ là coi trọng sức lực và tuổi trẻ của Vương Trạch Vinh sao? Trịnh Chí Minh phỏng đoán có chút ác ý.

Tuy nghĩ vậy nhưng Trịnh Chí Minh vẫn cười nói:

- Chín thường ủy, trong đó một bỏ quyền, ủng hộ Lưu Quang và Lưu Minh Xuân đều có bốn người. Việc này cũng hơi khó xử.

Lý Duy Hà cười nói:

- Vậy cứ báo cả hai người lên đi. Dù sao quyết định cuối cùng vẫn là ở thành phố mà.

Trịnh Chí Minh cười nói:

- Xem ra chỉ có thể như vậy. Chắc hẳn sẽ lại bị lãnh đạo phê bình, có chọn người cũng không quyết định được.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Việc này cũng chỉ sáng tổ không khí dân chủ ở Khai Hà thôi.

Có kết quả như vậy, Trịnh Chí Minh cũng đỡ lo lắng một chút. Mặc kệ nói như thế nào, báo cáo nhân sự lên thành phố, anh rể của mình vẫn có thể nói được một chút, có lẽ kết quả như vậy cũng được.

Tuy rằng bất mãn đối với Chu Lâm nhưng hiện tại Trịnh Chí Minh cũng không có biện pháp xử lý. Dù sao bí thư Đảng ủy Công an và Trưởng phòng Công an mới là trọng yếu, nhất định phải nắm bằng được vị trí này.

- Hiện tại biểu quyết vị trí bí thư Đảng ủy Công an và Trưởng phòng Công an. Lần này ý của thành phố là cả hai vị trí đều do một người kiêm nhiệm. Việc này thuyết minh cấp trên rất coi trọng công tác chính trị, pháp luật của Khai Hà. Mọi người nhất định phải suy nghĩ thật kỹ rồi hãy biểu quyết.

Nói tới đây, Trịnh Chí Minh nhìn mọi người chung quanh một vòng, khi nhìn tới chỗ Chu Lâm, trong ánh mắt Trịnh Chí Minh thoáng lộ ra một chút ác độc.

- Ai đồng ý đồng chí Lưu Đại Cường mời giơ tay.

Trịnh Chí Minh đầu tiên giơ tay lên.

Kết quả cũng không xuất hiện tình huống gì mới. Trương Thuận Tường, Tả Chính, Viên Chí Minh đều giơ tay. Nhìn Thiết Cương nhắm mắt ngồi ở chỗ không nhúc nhích, Trịnh Chí Minh cố ý đợi một chút, vẫn không thấy y có động tĩnh, trong lòng dậy sóng. Chẳng lẽ y lại bỏ quyền vào phút cuối!

- Đồng ý đồng chí Mạc Đại Bưu mời giơ tay.

Trịnh Chí Minh vừa dứt lời, Vương Trạch Vinh, Lý Duy Hà, Lữ Khai Trung đều giơ tay lên. Chu Lâm hơi nghiêng đầu, cũng giơ tay lên.

Vẫn là bốn đấu bốn, hiện tại sẽ chờ Thiết Cương tỏ thái độ.

Mở to mắt, Thiết Cương chậm rãi giơ tay lên.

Thiết Cương cũng là bất đắc dĩ, lão chiến hữu đã tìm tới nhà, Mạc Đại Bưu cũng có đủ thành ý đối với mình. Người ta muốn tiến bộ, chẳng lẽ vì tức giận Vương Trạch Vinh trong nhất thời mà ngăn cản người ta tiến bộ sao? Lão chiến hữu lâu năm nên quan hệ cũng khá thân thiết.

Thấy Thiết Cương giơ tay lên, hai mắt Tả Chính trợn trừng lên. Việc này sao có thể?

Viên Chí Minh đảo mắt nhìn Trịnh Chí Minh. Nếu thật sự khiến Mạc Đại Bưu thượng vị, thế cục Khai Hà chắc chắn phát sinh biến hóa lớn!

Lữ Khai Trung cười nói:

- Xem ra ủng hộ Mạc Đại Bưu vẫn nhiều hơn một chút. Điều này thuyết minh các thường ủy Huyện ủy cũng cảm thấy Khai Hà cần một đồng chí năng lực xuất chúng để chỉnh đốn hệ thống chính trị pháp luật một chút.

Hội nghị đã tới lúc này cũng đã quyết định xong việc chọn người. Mạc Đại Bưu là lựa chọn duy nhất cho vị trí bí thư Đảng ủy Công an, Trưởng phòng Công an. Chánh văn phòng Huyện ủy thì có hai người được đề cử.

Tâm tình Trịnh Chí Minh có vẻ không tốt, vội vàng nói vài câu xong liền tuyên bố tan họp.