Quan Sách

Chương 135: Không tha cho hắn




Khả năng chịu đựng của Thư Trị Quốc đối với chuyện của tập đoàn Thái Thủy đã tới cực hạn rồi!

Đây là phán đoán của Triệu Nhất Bình.

Vào lúc này Hoàng Tiểu Hoa không có lý do gì để nói dối, nếu theo như lời Hoàng Tiểu Hoa nói là thực, Trần Kinh dẫn theo phóng viên kia đi hiện trường là mưu kế của Thư Trị Quốc, thì rõ ràng gặp ngay tình huống kia!

Tính tình Thư Trị Quốc như thế nào Triệu Nhất Bình là hiểu rõ nhất, nếu như Thư Trị Quốc giải quyết vấn đề, sẽ đánh vào chỗ xung yếu của đối thủ, trước tiên nhất định phải lợi dụng cơ hội tuyên truyền chủ đề. Hiện tại, Trần Kinh dẫn phóng viên tới hiện trường rồi, còn chuyện gì tốt hơn so với chuyện này để tuyên truyền chứ?

Rốt cuộc Thư Trị Quốc chỉa mũi nhọn vào ai?

Triệu Nhất Bình vừa nghĩ vấn đề này, sau lưng liền lạnh lẽo, cảm thấy không ổn!

Chuyện tỉnh thành cử phóng viên đến, Triệu Nhất Bình vẫn vô cùng để ý. Khổ tâm làm chiến tích phim quảng cáo “Ấn tượng Lễ Hà” của Thư Trị Quốc đã bị làm cho tệ hại, toàn bộ bộ máy đi theo Thư Trị Quốc cũng đều mặt xám mày tro.

Triệu Nhất Bình thì muốn thờ ơ lạnh nhạt, muốn chứng kiến Thư Trị Quốc trong tình huống đối mặt với nguy cơ sắp tới cơ!

Y có thể nào nghĩ đến, trước khi nguy cơ của Thư Trị Quốc xảy đến, thì chính y hiện tại liền gặp ngay một cuộc khủng hoảng chứ?

Nhẹ nhàng nhắm mắt lại, trong đầu y lóe ra khuôn mặt tươi cười như hoa kia của Chủ tịch nhà máy xi măng Thiệu Băng Oánh, có đôi khi, lúc đó y thật muốn xé toạt bộ trang phục thời trang của Thiệu Băng Oánh, tiến lên đem đến bên giường êm kia chinh phục.

Cái loại xinh đẹp quyến rũ bên trong này của Thiệu Băng Oánh, bản lĩnh câu dẫn đàn ông này, quả thực có thể nói không thể ngăn cản, ít nhất Triệu Nhất Bình vẫn ngăn cản không được!

Triệu Nhất Bình thường nghĩ, tập đoàn Thái Thủy đã tiến vào Lễ Hà nhiều năm, vào thời điểm Thiệu Băng Oánh dẫn theo đám người phụ tá, có thể nói là tay không tấc sắt mà đến. Nhưng hiện tại, tập đoàn Thái Thủy chiếm mấy trăm mẫu đất, có hai hầm mỏ, giá trị sản lượng hằng năm vài trăm triệu.

Lễ Hà có người nói “ tập đoàn Thái Thủy chính là mặt mũi của Lễ Hà, chính là danh thiếp của Lễ Hà”. Nhưng vì trưng ra cái danh thiếp này, Lễ Hà lại trả giá bao nhiêu?

Triệu Nhất Bình nhận thấy, việc tiến vào đặt trụ sở của Thái Thủy đến hiện tại, thì rõ ràng nhân dân Lễ Hà hy sinh mới tạo nên huy hoàng cho nó. Một người phụ nữ có khả năng làm được điểm này ư?

Thiệu Băng Oánh làm không được, Thư Trị Quốc dựa vào cái gì cấp hỗ trợ lớn như thế cho Thiệu Băng Oánh? Còn có Mã Bộ Bình, có lẽ Mã Bộ Bình chính là thua bởi trên thân thể của người phụ nữ này. Hiện tại quay đầu lại, trên người Thiệu Băng Oánh có hay không cũng lưu lại dấu ấn của Mã Bộ Bình?

Mỗi lần nghĩ đến vấn đề này, thân thể Triệu Nhất Bình liền phát sốt, nóng lên, tư vị của quyền lợi vô cùng, thân thể giống như yêu ma của Thiệu Băng Oánh, có thể coi như là hy sinh quyền lợi trên tế đàn hay không?

Gần đây, tập đoàn Thái Thủy xảy ra rất nhiều chuyện, bọn họ muốn huyện đại diện cạnh tranh xí nghiệp ông trùm cấp tỉnh, bọn họ muốn tiếp tục khuếch trương, một lần nữa tiến lên nhánh dây chuyền sản xuất thứ hai. Quan trọng hơn là, Thái Thủy tồn tại ở Lễ Hà đã gặp phải sự bất ổn rất nghiêm trọng… sự bất ổn này, Thái Thủy cũng còn trông cậy vào ảnh hưởng chủ yếu mà chính quyền có thể tuyên truyền.

Triệu Nhất Bình cảm thấy, mỗi một lần cùng Thiệu Băng Oánh nói chuyện, thực ra đối phương đều hướng y ám chỉ điều gì đó. Ánh mắt mập mờ kia, nó làm cho người ta suy nghĩ, mang theo một chút cười khẽ nũng nịu, còn có cô ta ngẫu nhiên vươn tay chỉ vào mình nói câu kia:
- Phó bí thư Triệu, ông có thể chấm dứt việc khi dễ tôi là hạng đàn bà con gái nhé!

Gặp phải tình huống như thế này, Triệu Nhất Bình nghĩ, chuyện đã đến nước này, đã cho phép Thư Trị Quốc và Mã Bộ Bình tận sức làm người tốt, Triệu Nhất Bình y lẽ nào không được làm?

Hiện tại, tập đoàn Thái Thủy động tí là gây chuyện, đủ loại chuyện này, tổn thương lớn nhất không phải là xí nghiệp, mà là hình tượng Lễ Hà. Hình tượng Lễ Hà đã chống đỡ không nổi loại thương tổn này rồi! Đã đến lúc chính quyền Đảng ủy Lễ Hà nên có hành động.

Gần đây Triệu Nhất Bình lập một kế hoạch, chuẩn bị đem vài khu mỏ bên ngoài thị trấn Dịch Chu trưng thu toàn bộ, sau đó lấy giá tượng trưng để chuyển giao cho Thái Thủy.

Điều kiện là Thái Thủy mang tiền đến đem nhóm công nhân viên chức cũ gây rối kia biến đi.

Đồng thời, tốn chút tiền để di tản nhóm người sống xung quanh khu mỏ, đối với chuyện di dân, Triệu Nhất Bình nghĩ còn có thể chuẩn bị danh sách, đem một bộ phận di dân này đi làm đập chứa nước, danh sách báo lên, khiến cho Phòng di dân tỉnh phải chi ra một khoản tiền nữa.

Nếu chuyện được giải quyết như vậy, tập đoàn Thái Thủy vì trả tiền ít, nên thu được hồi báo nhiều. Mà Huyện ủy Lễ Hà, chính quyền lại đạt được ổn định xã hội và hòa bình lâu dài, có thể nói là đạt được yêu cầu!

Thái Thủy vẫn là lớp vỏ danh tiếng của Lễ Hà như cũ, và theo đó thực lực của Thái Thủy càng ngày càng mạnh, danh thiếp trưng ra này nhất định cũng trở nên càng ngày càng nổi tiếng!

Kế hoạch này của Triệu Nhất Bình nhận được sự đồng ý của Thiệu Băng Oánh, công việc gần đây của Thiệu Băng Oánh là quấn quít lấy y để đem kế hoạch này có thể chứng thực lại.

Mà ngay tại lúc kế hoạch này đã đi vào quy củ đâu vào đấy, Thái Thủy lại bùng nổ chuyện công nhân viên chức, kế hoạch của Triệu Nhất Bình phải gác lại, tất cả tính toán của y cũng muốn thất bại.

Huyện ủy mời dự họp hội nghị liên tịch chuyên môn bàn bạc sau khi tiếp tục sắp xếp hạng mục công việc.

Hội nghị liên tịch lần này chỉ chậm hơn kế hoạch mà Triệu Nhất Bình chủ trì triệu tập đến làm việc có nửa ngày, mục thứ nhất của hội nghị liên tịch, chính là khẳng định Triệu Nhất Bình cùng xí nghiệp cùng với công nhân viên chức ba bên hoàn tất điều khoản thỏa thuận liên quan. Cho rằng cuộc đàm phán của công nhân viên chức xí nghiệp là thành công, có hiệu quả tránh khỏi được tình thế lan tràn.

Nhưng sau mục thứ nhất này, Thư Trị Quốc nói chuyện, lại thoáng cái khiến cho sự tình trở nên căng thẳng.

Thư Trị Quốc nói:
- Sự kiện tồi tệ lần này cùng với nhiều vụ phát sinh trước đây về việc gây rối và tranh chấp của tập đoàn Thái Thủy, đã ảnh hưởng nghiêm trọng tới việc ổn định xã hội Lễ Hà ta. Hình tượng Lễ Hà ta cũng vì vậy mà bị tổn hại nghiêm trọng!

Bà con nói chúng ta như thế nào? Căn cứ vào phản hồi, bà con nói nhiều nhất chính là chính quyền chúng ta không hành động! Hôm nay, Phó chủ tịch huyện Vương ở đây, anh là chủ trì công tác chính quyền, bà con nói các anh không hành động, anh phải trả lời vấn đề này!

Thư Trị Quốc tức giận, lời nói vừa chuyển, nói:
- Phó chủ tịch huyện Vương, hôm nay chúng ta là hội nghị liên tịch, anh đã không trả lời được vấn đề này. Chúng ta cũng có thể cho anh một ít thời gian, về sau với chuyện của tập đoàn Thái Thủy, anh phải tốn chút tinh thần và sức lực hơn, những điểm mấu chốt quan trọng mà anh cần phải chú ý.

Cái gì mới gọi là hành động? Tôi muốn thấy được kết quả là tất cả đều vui mừng, bà con hài lòng, xí nghiệp hài lòng, xã hội liền ổn định, hài hòa!

Lời này Thư Trị Quốc vừa nói ra khỏi miệng.

Vừa mới chuẩn bị đi ra ngoài nhận điện thoại Hoàng Tiểu Hoa giống như bị người ta làm định thân pháp đứng ngây người ngay tại chỗ, y quay đầu lại nhìn mặt Triệu Nhất Bình, sắc mặt Phó bí thư Nhất Bình âm trầm tới cực điểm rồi. Hoàng Tiểu Hoa quay đầu đi không đành lòng nhìn lại, vào lúc này Thư Trị Quốc động tới Triệu Nhất Bình, quả thực là xảy ra ngoài dự kiến mọi người.

Mà Triệu Nhất Bình trước mặt Thư Trị Quốc, cũng là yếu đuối không chịu nổi một kích, ông ta chủ động yêu cầu chịu một phần Thái Thủy, quản lý một năm, xem như đụng phải một năm xui xẻo, vừa mới để ý được một chút đầu mối ưng ý, không nghĩ tới Thư Trị Quốc đã gạt y qua một bên.

Hoàng Tiểu Hoa lại không kìm nổi liếc mắt nhìn Thiệu Băng Oánh một cái, người phụ nữ lẳng lơ mị hoặc đến tận xương ngày thường này, hôm nay mặc một thân trang phục công sở, mang một cặp mắt kiếng viền đen, đang ngồi ngay ngắn trên ghế, tai nhìn mũi mũi nhìn tâm, hoàn toàn chính là một bộ dáng phong độ của người phụ nữ mạnh mẽ, lại nói chỗ nào có nửa phần cảm xúc dao động chứ?

Trần Kinh mang theo Phương Uyển Kỳ vào Lễ Hà đã ba ngày rồi, trừ buổi sáng ngày đầu hai người đi Thái Thủy, tâm tình không phải rất vui vẻ ra.

Hai ngày rưỡi còn lại, tâm tình tương đối mà nói cũng rất nhẹ nhàng.

Tuyến đường mà Trần Kinh dẫn Phương Uyển Kỳ phỏng vấn hoàn toàn chiếu theo tuyến đường đi quay trong cuộn phim “Ấn tượng Lễ Hà”. Công việc trên lâm trường Hồng Thổ Pha, phong tục tập quán dân tộc Hỏa Lật Tiêm, chợ Cây Nho thị trấn Dịch Chu, vòng qua đập chứa nước khí thế hùng vĩ nơi ngọn núi trấn giữ, tiếp xúc những thứ này tức là hai người đã tiến hành theo lộ tuyến.

Dĩ nhiên, những thứ này đối với việc tham quan là điểm chính, nhưng phần ấn tượng Lễ Hà hướng đến là phần chiến tích. Trần Kinh hài lòng với xứ sở, chính là lúc chiến tích trong cuộn phim dung nhập vào văn hóa xứ sở, văn hóa xứ sở Thổ Gia tộc của Lễ Hà dung nhập vào trong cuộn phim, chẳng những khiến cho cuộn phim có tính chân thật, mà quan trọng hơn là, khiến cho cuộn phim trở nên có lực hấp dẫn.

Cuộn phim “Ấn tượng Lễ Hà” này, tuyệt đối là một thước phim quảng cáo hạng nhất, nhưng hiện tại lại thành một tài liệu giáo dục sai trái, mà làm được hết thảy chuyện này vừa vặn là Phương Uyển Kỳ.

Trải qua vài ngày tiếp xúc, Trần Kinh cũng hiểu biết cô gái này, cô gái này trên nhiều khía cạnh kỳ thật vẫn còn con nít. Mặc dù, cô nhận được sự giáo dục tốt đẹp, có tố chất cần thiết của người làm tin tức, còn có ý thức phòng vệ của phụ nữ rất tốt.

Nhưng cô đối với cuộc sống, đối với nhận thức xã hội, cùng với phương diện nhân sinh quan cá nhân vẫn còn rất là hồn nhiên. Cuộc sống của cô bên trong ánh mặt trời với quá nhiều bóng râm bảo vệ, đối với lòng người hiểm ác, đối với sự đấu đá nhau chốn quan trường, cô gần như là cách biệt.

Nhưng có một điểm, trình độ thông minh của Phương Uyển Kỳ làm cho người ta giật mình.

Rất nhiều vấn đề Trần Kinh đã cố ý giấu diếm, căn bản là không giấu được cô, chỉ cần có một chút dấu vết để lại, cô có thể tìm được tổng quát, vì thế biết rõ được toàn bộ sự việc.

“Là một hạt giống tốt!” có đôi khi Trần Kinh sẽ nghĩ như thế, một phóng viên nho nhỏ Phương Uyển Kỳ, còn có năng lực như thế, nếu cô tham gia chính trị, thì năng lực tuyên truyền có thể đạt được bao nhiêu?

Có đôi khi, Trần Kinh hơi hoảng hốt, bởi vì trong lúc Phương Uyển Kỳ làm việc, lúc hòa nhập vào cùng bà con Lễ Hà, thời điểm mọi người cùng nhau mặc sức thả lỏng chơi nhạc, cô lại bày ra vẻ mặt ngây thơ này, thật sự làm cho người ta khó mà tin được, người phụ nữ này sẽ làm cho người cầm quyền cao nhất Lễ Hà bất an, như bất an đứng ngồi không yên.

Trần Kinh đối với cách nói nhiều mâu thuẫn của đôi vợ chồng son Phạm Giang kia, cũng hoàn toàn không tin tưởng!

Phương Uyển Kỳ chứng tỏ hoài bão cùng khí phách, không giống như một cô gái lưu luyến tình cảm. Nói không khoa trương, Phương Uyển Kỳ là cao cao tại thượng (xa rời quần chúng), là người không rõ khó khăn của người bình thường. Nhưng cô đã được giáo dục tốt, khiến cho trên người cô có một loại hơi thở của tự nhiên.

Có đôi khi Trần Kinh sẽ bỗng nhiên nghĩ, hắn nghĩ nếu Phương Uyển Kỳ cũng giống hắn được điều động xuống dưới để đến nơi thấp nhất chịu đựng rèn luyện mấy năm, khiến cho cô cũng chịu va chạm và rèn luyện, thì tương lai kia tuyệt đối sẽ là một người có tiền độ khó lường.

Dĩ nhiên, Trần Kinh cũng không thể mặc sức thả lỏng như Phương Uyển Kỳ được, bởi vì trong lòng hắn không lúc nào không nghĩ đến nhiệm vụ mà Thư Trị Quốc giao cho hắn.

Nhiệm vụ này nói ra cũng đơn giản, chỉ cần Phương Uyển Kỳ nhẹ tay, chuyện sẽ được giải quyết. Nhưng cẩn thận ngẫm lại, chuyện sao lại đơn giản như vậy chứ? Nếu thực sự đơn giản như vậy, thì Thư Trị Quốc còn cần gì tự mình triệu kiến Trần Kinh?

Trần Kinh trả một cái giá lớn như vậy, mạo hiểm lớn như vậy, nếu cuối cùng xử lý chuyện không tốt, Thư Trị Quốc sẽ bỏ qua cho hắn sao?