Quan Sách

Chương 44: Khách sạn khủng hoảng !




Cả nhà Trần Kinh ngây ra như phỗng.

Tất cả mọi người đều nhìn cái dáng vẻ niềm nở của Diêm Danh trước mặt Trần Kinh, thậm chí có người bắt đầu còn dụi dụi mắt của mình.

Diêm Danh là con người như nào, từ trên xuống dưới nhà họ Trần đều biết, bình thường cứ ỷ mình có tiền, nghênh nghênh tự đắc, còn anh chị em nhà họ Trần thì y không để trong mắt, cứ động nói đến là lại phô trương nhà họ Diêm.

Ngay tại buổi sáng ngày hôm nay, Diêm Danh chưa bao giờ nhìn thấy Trần Kinh, làm sao mới có vài tiếng đồng hồ, y lại có thể nhanh trí như vậy được? Khi về lại còn cố ý mang cho Trần Kinh món mà hắn thích nhất, đến thằng ngốc cũng có thể nhìn ra, ý nình bợ của y với Trần Kinh rất rõ ràng.

Trần Triết lảo đảo suýt nữa thì ngã, y ngơ ngác nhìn bộ dạng niềm nở của Diêm Danh trước mắt, cả người ngẩn ra.

Hoàng Lệ cười hi hi nói:
- Hôm nay trang sức của Xán Xán là vừa lòng nhất! Cô dâu của chúng ta thật lộng lẫy!

Cô vừa nói vừa vồn vã bước đến bên cạnh Trần Nguyệt Đình nói:
- Chị à, em và Xán Xán vừa cùng nhau xem một bộ váy, rất hợp với chị, em cũng mua nó cho chị rồi, chị quay lại nhìn xem có vừa ý không?

Cô đưa cái túi cho Trần Đình Nguyệt, Trần Đình Nguyệt vẫn chưa chú ý tới.

Hoàng Lệ bình thường trong mắt làm gì có người chị cả này? Bình thường nói câu lịch sự cũng khó, hôm nay lại còn tặng đồ nữa? Sự nhiệt tình này trong tâm trí của Trần Đình Nguyệt nhất thời thay đổi không kịp.

Trần Kinh nhìn Diêm Danh giả bộ như vậy, hắn lặng lẽ lắc đầu, rồi lại nhìn biểu cảm kỳ lạ của mọi người trong phòng, hắn thản nhiên nói:
- Được rồi, cám ơn anh! Hôm nay anh và chị họ quá dẫn Xán Xán đi dạo cả ngày, thật vất vả cho anh chị quá!

- Không vất vả, không vất vả! Tôi coi Xán Xán như em ruột tôi vậy, giúp em ấy lo liệu việc hôn lễ cũng là việc nhà mình mà!
Diêm Danh khua khua tay nói.

Trần Kinh cười cười không nói gì nữa, nhưng lúc này Trần Triết bước lên nói nhỏ vào tai Diêm Danh, đem chuyện chưa rõ đầu đuôi của nhà hàng nói cho y biết, cuối cùng nói:
- Chồng chị họ này, tất cả chuyện này anh quyết định, anh xem nhà hàng Thất Hỷ có được không? Nhà chồng Xán Xán là nhà giàu, bắt bẻ người ta quá, nhà hàng ba sao này có thể đến được sao?

Diêm Danh nhăn mặt nhíu mày, do dự một lúc rồi nói:
- Chuyện này phải do cậu cả và cậu hai quyết định, nhà hàng ba sao có hơi kém một chút, nhưng không thể thuê tốt hơn được, có thể có biện pháp nào không?
Thái độ của y khiêm tốn, nói là để Trần Chi Đống và Trần Chi Hoa quyết định, nhưng ánh mắt không vững nhìn về phía Trần Kinh.

Bà dì bước lên nói:
- Tiểu Diêm à, hai ông cậu của con thì có thể có cách nào cơ chứ? Nếu có cách thì đã không phải đợi con đến rồi, con làm ăn ở ngoài, biết nhiều người, con nghĩ xem có nghĩ ra được cách gì không, chúng ta không lo tốn tiền, nhưng phải tìm được nhà hàng nào để chúng ta có thể diện chút đúng không?

Ánh mắt Diêm Danh nhìn về phía Trần Kinh, Trần Kinh đang nói chuyện với Trần Đình Nguyệt, Hoàng Lệ nhìn thấy vậy, cảm thấy ông xã mình có chút thể diện.

Ban ngày ở của hàng châu báu Trần Kinh đã ra mặt, đó cũng không có nghĩa là Trần Kinh chuyện gì cũng có thể giải quyết công bằng, chỉ có điều nhìn cái dáng điệu kia của Trần Kinh, Diêm Danh làm thế nào cũng không bì được người trong nhà. Nhưng không đọ được với Trần Kinh, thì cũng phải hơn được những người khác trong nhà, đó cũng là thể hiện địa vị trong nhà.

- Ông xã à, hay là ông gọi vài cuộc điện thoại tìm Tổng giám đốc Trương xem họ có cách gì không, chỉ cần hơn nhà hàng Thất Hỷ là được rồi!
Hoàng Lệ nói.

Diêm Danh vẫn xem xét Trần Kinh, thấy hắn không có phản ứng gì, cúng không thấy phân vân, liền lấy di động ra, gọi điện thoại ngay tại phòng khách, những cuộc điện thoại gọi đi, chủ yếu là từ chối. Dần dần, mồ hôi trên trán Diêm Danh toát ra, tay móc vào túi áo lôi cái khăn tay ra lau mồ hôi.

- Đúng thật là, đây là cái ngày hoàng đạo gì cơ chứ, mẹ nó, đâu đâu cũng kết hôn, nhà hàng từ bốn sao trở lên ở Đông Thành này đều hết chỗ, đưa nhiều tiền cũng không được!
Diêm Danh đặt di động xuống than phiền nói:
- Lại phải xem phía bên Tây Thành xem sao, nhưng bên đó lại xa quá, không tiện lắm phải không?

- Bên đó thì xa quá, hơn nữa giá nhà hàng bình thường bên đó cũng cao hơn bên này, mặt khác trong thiếp mời chúng ta đều in mời khách ở khách sạn Lệ Đô, nếu chúng ta đổi như vậy, tất cả thiếp mời đều phải làm lại, lại còn một số thứ khác như lẵng hoa, biểu ngữ, cổng vòm đều phải in lại, cái này lại phải tốn một món tiền lớn nữa đấy.
Trần Chi Đống tiếp lời nói, ông trầm ngâm một lúc rồi vỗ đùi nói:
- Được rồi, vậy quyết định ở nhà hàng Thất Hỷ đi! Chúng ta không cần phô trương, mà chúng ta lại là nhà gái, chỉ cần con gái lợi hại, sau khi gả đi rồi, thì cũng sẽ không bị người ta khinh thường.

Trần Chi Đống lên tiếng, ông là ông chủ, lần này xem như là quyết định.

Vẻ mặt Diêm Danh ngượng ngùng nói:
- Cậu hai nói rất đúng, khách sạn Lệ Đô mấy ngày hôm nay ầm ĩ, người bình thường còn không có Thất Hỷ Vượng, chúng ta tổ chức hôn lễ là chuyện vui, Thất Hỷ Thất Hỷ là chính xác nhất!

Diêm Danh nói xong, đang muốn xem phản ứng của mọi người như thế nào, thì lại đột nhiên nghe Trần Kinh nói chuyện.

Y vội vàng quay đầu thì nhìn thấy Trần Kinh đứng bên chiếc điện thoại của phòng khách nhấc ống nghe nói :
- A lô, tôi tìm Tổng giám đốc Hồng! Tôi ở Văn phòng Lâm Giang.

Trần Kinh cầm ống nghe đợi một lát, hắn mới nói:
- Chào Tổng giám đốc Hồng, tôi là Trần Kinh đây! Không có việc không dám trèo lên Điện Tam Bảo, có việc phải nhờ đến sự giúp đỡ của ngài đây! Em gái của tôi kết hôn, theo kế hoạch vẫn đặt...

Trần Kinh nói chuyện rất nhanh, rất nhanh liến nói xong tình hình, rồi nói tiếp:
- Anh xem có tiện sắp xếp không? Nhà tôi chật chội quá, chẳng may không có phòng tiệc lớn thì làm cả phòng bên cũng được. Đều do chúng tôi sơ sót, không biết bên Lệ Đô lại kinh doanh phát đạt như vậy, nên đã đặt muộn...

- Được... được... Tôi đợi điện thoại của anh!

- Ba!
Trần Kinh gác điện thoại, trong phòng im lặng tưởng chừng như có thể nghe được tiếng kim rơi.

Trần Kinh vừa rồi gọi điện thoại cho ai? Khách sạn Lệ Đô ư? Tổng giám đốc Hồng nào của khách sạn Lệ Đô?

Không chỉ người nhà Trần Kinh ngạc nhiên, mà chính Diêm Danh cũng ngạc nhiên không hiểu nổi, buổi sáng ở nhà hàng châu báu Lý Đại Phúc Trần Kinh với Lý Tùng Sinh nói chuyện như anh em một nhà, bây giờ lại trực tiếp gọi điện cho Tổng giám đốc Hồng của khách sạn Lệ Đô, rất ngoan ngoãn, Trần Kinh rốt cục quen bao nhiêu nhân vật hoành tráng đây?

Trần Triết vẫn chưa hết ngạc nhiên, lẩm bẩm một câu:
- Thật hay giả đây, không phải đã nói là Lệ Đô hết chỗ rồi hay sao?

Vợ chồng Trần Đình Nguyệt cũng ngơ ngác nhìn nhau, cuối cùng Trần Đình Nguyệt qua lôi Trần Kinh nói:
- Kinh à, chị và chồng chị lần trước đã đến Lệ Đô cả buổi sáng, bên họ thật sự đã hết chỗ rồi, chúng ta cũng hết cách, em gọi điện thoại liệu có được không?

Trần Kinh cười cười lắc đầu nói:
- Em cũng chỉ là thử một lần...

- Reng...reng...
Điện thoại trên bàn rung chuông, Trần Kinh đi đến nhấc điện thoại lên nói:
- A lô, ồ, tôi đây! Được chứ, vậy thì tốt, tốt lắm, không vấn đề gì, không vấn đề gì...

- Cảm ơn, rất cảm ơn! Không cần khách sáo, thật sự là không cần khách sáo...

- Ba!

Trần Kinh lại gác điện thoại lên, Trần Nguyệt Đình đứng dậy nói:
- Thật sự là có thể, điều này sao có thể... bọn họ... cái này...cái này...

- Chúng ta đi vài người, nhìn địa điểm xem thế nào đi, hôm đó có vài tiệc rượu kết hôn, nhà hàng cần sắp xếp hợp lý địa điểm.
Trần Kinh nói.

- Tôi đi!
Diêm Danh nói đầu tiên, sắc mặt Trần Triết lúc đó khó coi lạ thường, y có chút không bắt kịp cảm xúc, mọi người trong phòng đều xem xét Trần Kinh, ánh mắt biến hóa tinh tế của mọi người hắn đều nhìn thấy rõ ràng, hắn sao lại không hiểu, mình chỉ biết đọc sách, người em họ khiêm tốn, sao lại biến thành con người có thủ đoạn, có quyền lực như vậy chứ?

Gọi điện thoại cho Chủ tịch khách sạn Lệ Đô nữa? Hồi trước khi làm công trình điều hòa, tổng thanh tra Cục hậu cần không cho phép, Diêm Danh và đối thủ của mình làm hoàng đế, Trần Kinh không ngờ bây giờ có thể trực tiếp nói chuyện với Chủ tịch?

Trần Triết trong lòng đầy nghi hoặc, nghi ngờ nhất là vợ chồng Trần Chi Đống, miệng hai vợ chồng già ấy cả ngày kêu lo.

Chuyện của con trai chính là hiểm họa bên trong lòng họ, bọn họ lo lắng Trần Kinh ở nông thôn quá lâu, về sau sẽ chẳng làm nên trò trống gì. Bây giờ Trần Kinh cũng hai mươi lăm tuổi rồi, cũng đến độ tuổi tìm bạn gái để tìm hiểu nói chuyện người lớn rồi. Nhưng điều kiện của Trần Kinh bây giờ, trong huyện làm gì có cô gái nào chấp nhận hắn?

Hai ông bà Trần Chi Đống thường ngày than phiền nhiều nhất là chuyện này, nhưng hôm nay, Trần Kinh chỉ gọi điện thoại qua loa, thì đã làm cho họ cảm thấy đứa con này không giống như đứa con trong tưởng tượng của mình, từ ánh mắt của mọi người xung quanh, và giọng điệu của Trần Kinh khi gọi điện thoại cũng có thể nghe ra.

Trần Kinh nói điện thoại đâu ra đấy, rõ ràng là giọng điệu của lãnh đạo, điểm này thì hai vợ chồng không xa lạ.

- Nếu không thì tất cả chúng ta đều đi xem xem, xem cho yên tâm!
Bác trai Trần Chi Hoa đề nghị nói, hai mắt của y hướng về phía Trần Kinh dò xét, trong lòng nghi hoặc có chút không tin tưởng.

Cả nhà xuống sân, xe của Diêm Danh vốn không đủ chỗ, Trần Triết liền gọi điện gọi xe đến.

Trần Kinh khua tay, nói rằng không phải gọi xe, khách sạn có xe đến đón.

Chỉ chờ có hai phút, có một chiếc xe thương vụ vừa sang trọng vừa dài từ cổng tiểu khu tiến đến, logo rất bắt mắt, không ngờ là Bentley.

Những người thanh niên nhìn thấy chiếc xe sắc mặt liền biến đổi, loại xe Bentley cả tỉnh Sở Giang chỉ đếm trên đầu ngón tay, mà chiếc Bentley này của khách sạn Lệ Đô là chiếc xe sang trọng nhất của khách sạn này, chỉ số ít người ở Sở thành biết khách sạn Lệ Đô có một chiếc Bentley dài.

Mặc dù có người đồn đại, nói chiếc xe này lai lịch bất chính, có người lại nói chiếc xe này chính là xe đồ chơi của người khác đào thải lại, nhưng nhà hàng sử dụng chiếc xe này, chính là không được, bình thường mọi người từ xa nhìn thấy, đều có thể khoe khoang với bạn bè nửa ngày rồi.

Chiếc Bentley chạy êm ru, xe dừng trước một đám đông và Trần Kinh, một anh chàng đẹp trai phong độ bước xuống xe, tiến thẳng đến phía Trần Kinh nói:
- Phó phòng Trần, tôi đến muộn một chút, mong ngài thứ lỗi!
Y dừng một chút rồi nói tiếp:
- Bây giờ xuất phát chứ?

Trần Kinh gật gật đầu nói:
- Bắt đầu đi, Tổng giám đốc Hồng của các anh khách khí quá!

Người thanh niên cười cười, nhiệt tình mở cửa mời mọi người lên xe, Diêm Danh sớm đã ném chìa khóa cho Trần Triết, y vội vội vàng vàng đi theo sau Trần Kinh.

Đến khách sạn Lệ Đô, giám đốc kinh doanh của khách sạn Lệ Đô đã đợi họ từ lâu, cô trực tiếp đưa cho Trần Kinh sơ đồ khách sạn, để Trần Kinh tự chọn địa điểm, tuyệt nhiên không đề cập đến chuyện những người khác đã đặt chỗ ở khách sạn Lệ Đô. Tình cảnh này lại làm cho vợ chồng Trần Nguyệt Đình trong lòng bồn bực, sớm biết chuyện này, để Trần Kinh đến tất cả mọi việc đều không quyết định một cách nhẹ nhàng sao?