Quan Sách

Chương 815: Không chiến không nghỉ




Diễn đàn phát triển kinh tế khu vực huyện mỗi năm đều có đề tài thảo luận hot thu hút sự chủ ý của mọi người.

Đại bộ phận đề tài thảo luận nóng đều xuất hiện trong quá trình diễn đàn kinh tế khu vực huyện. Một bài Bí thư đưa ra một vài quan niệm mới về phát triển, sau đó các bên quan tâm, mọi người cùng thảo luận, cuối cùng đề tài đó trở thành hot.

Nhìn chung vấn đề nóng vài năm qua của diễn đàn bao gồm vấn đề tăng thu tăng sản xuất của nông dân, hợp tác xã nông sản, sự phát triển của doanh nghiệp nông nghiệp.

Còn nữa, việc thực thi và thao tác cụ thể của thu hút đầu tư, xây dựng khu kinh tế khu vực huyện, và tập thể kinh tế khu vực huyện làm thế nào để khích lệ sức sống của các doanh nghiệp nhỏ.

Chính vì những vấn đề nóng này xuất hiện, diễn đàn thảo luận giải quyết hoàn thiện những vấn đề này, từ đó kinh tế khu vực huyện trong nước mới có được phát triển nhảy vọt.

Sự xuất hiện của điểm nóng, chính là chỗ điểm sáng của diễn đàn phát triển kinh tế khu vực huyện tồn tại.

Bởi vì năm nào cũng có điểm nóng, nên diễn đàn mới ngày càng thu hút được sự quan tâm từ nhiều phía, quy mô mới ngày càng lớn.

Mà nhân dịp diễn đàn phát triển kinh tế khu vực huyện khai mạc kỳ đầu tiên, mọi người thảo luận điểm nóng, tìm điểm nóng, cũng trở thành công tác không biết mệt của cơ cấu nghiên cứu kinh tế và giới truyền thông.

Không thể không nói, chính vì sự tham gia tích cực của giới truyền thông, diễn đàn phát triển kinh tế khu vực huyện mới có sức sống ngày hôm nay.

Nhưng lần này, vấn đề điểm nóng xuất hiện lại khiến hầu như toàn bộ giới truyền thông bất ngờ mạnh mẽ.

Tiết mục phỏng vấn người lãnh đạo kinh tế khu vực huyện một lần của Đài truyền hình Hoàng Hải phát ra, nhận được sự hưởng ứng rất lớn.

Đối tượng phỏng vấn lần này là Bí thư Quận ủy Lân giác Hải Sơn, Lĩnh Nam, Bí thư Trần Kinh.

Trong buổi phỏng vấn, Trần Kinh đưa ra tư tưởng xây dựng đại quận huyện trong phát triển kinh tế khu vực huyện duyên hải.

Tư tưởng này của Trần Kinh là căn cứ vào góc độ suy nghĩ quy hoạch vĩ mô, quy hoạch lâu dài kinh tế khu vực huyện, coi quận huyện như một thành phố để quy hoạch.

Phải từ tư tưởng phát triển, môi trường sống nhân văn của thành phố, kết cấu kinh tế tổng thể, chế độ bảo đảm xã hội …để làm chuẩn theo thành phố.

Hongkong từ một thôn trang nhỏ bình thường của nước cộng hòa biến thành thủ đô của quốc tế, Lâm Cảng từ một làng chài trở thành một thành phố tuyến một phát triển nhất nước cộng hòa, những ví dụ này đều chứng minh, sự phát triển của một địa phương, phải có quy hoạch cao.

Lúc Trần Kinh đang nói vấn đề này, nhắc đến câu nói “chí cao xa”

Hắn nói từ góc độ cá nhân, nói một ngươi muốn có thành tựu, đầu tiên nhất định phải có chí hướng lớn, người bình thường sao biết được chí của anh hùng?

Lập chí của con người cao xa, đây là một thứ tâm tính, một tâm tính yêu cầu nghiêm khắc đối với mọi phương diện của bản thân.

Có loại tâm tính này, người như vậy liền không giống phàm phu tục tử…

Cũng cùng lí lẽ trên, sự phát triển của một nơi cũng nên có lập chí cao. Trong quá khứ, rất nhiều ví dụ đều chứng minh u ác tính lớn nhất của hiện trạng kinh tế khu vực huyện chính là chạy theo cái trước mắt, rất nhiều nơi thích những công trình chỉ có cái vỏ, phát triển gây hư hại.

Còn nữa, những vấn đề như vì thiếu quy hoạch lâu dài, phát triển kinh tế khu vực huyện có rất nhiều địa phương làm hỏng, thiếu sức cạnh tranh trung tâm của khu vực huyện, kết cấu kinh tế bất hợp lý nghiêm trọng, năng lực rủi ro của khu vực thiếu, đây đều có liên quan tới vấn đề quyết sách,

Trần Kinh đề xuất tư tưởng phát triển đại quận, chính là muốn tận sức giải quyết mấy vấn đề này.

Muốn xây dựng huyện thành nhỏ thành xinh đẹp, tiện lợi như thành phố, đây là quan nhiệm Trần Kinh luôn nhấn mạnh.

Tiết mục phỏng vấn Trần Kinh sau khi được phát, ngày hôm sau, giới truyền thông ồn ào, cơ quan nghiên cứ các mặt đều thảo luận sôi nổi.

Mà trong tiết mục phỏng vấn ngày hôm sau, Bí thư Huyện ủy của huyện Vũ Châu nổi tiếng Tô Bắc, Lý Khắc Ba, thảo luận về việc xây dựng đại quận của Trần Kinh

Ông ta bác bỏ một cách vô tình đề tài thảo luận này của Trần Kinh, hơn nữa còn viết chiến thư cho Trần Kinh ngay tại trận, muốn tiến hành tranh luận với Trần Kinh trên diễn đàn.

Huyện Vũ Châu được xếp trong danh sách 10 huyện mạnh toàn quốc, một huyện Vũ Châu nho nhỏ mà tập trung ba thương hiệu thời trang trong 10 thương hiệu thời trang nổi tiếng toàn quốc, ngành công nghiệp thời trang là đầu rồng của huyện Vũ Châu, một huyện thành nhỏ. Giá trị sản lượng kinh tế đạt quy mô trăm tỷ, Vũ Châu không nghi ngờ gì chính là đại khu ngôi sao của kinh tế khu vực huyện toàn quốc.

Mà Bí thư Huyện ủy huyện Vũ Châu, Lý Khắc Ba lại là nhân vật truyền kỳ từ Bí thư chi bộ thôn trưởng thành thành Bí thư Huyện ủy, ông ta cũng là con cưng của giới truyền thông.

Bởi vì ông ta trợ giúp trong vô ý, lí luận xây dựng đại quận của Trần Kinh càng lan truyền nhanh.

Có người phản đối, cũng có người ủng hộ, song phương đều tự có luận điểm của riêng mình, mỗi nơi có quan niệm của mình, đúng là người có lòng thì nhìn thấy nhân, có trí thì nhìn thấy trí. Diễn đàn còn chưa bắt dầu, thảo luận đã hừng hực khí thế, hiện tại diễn đàn kinh tế khu vực huyện Hoàng Hải, là lần đầu tiên trong lịch sử như vậy.

Trần Kinh tự bản thân cũng không dự liệu được một lần phỏng vấn có thể dẫn tới nghị luận nóng hổi như vậy, nhất là đến từ Lý Khắc Ba của Tô Bắc, hắn càng không liệu tới.

Lý Khắc Ba từng tham gia tiết mục phỏng vấn Bí thư ngôi sao của CCTV, nổi tiếng cả nước. Trần Kinh không so được với người ta.

Nhưng đối với ngôn luận ương ngạnh trong buổi phỏng vấn của Lý Khắc Ba, nói Lân giác nói ngoa về phát triển kinh tế, nói mà không có thành tích công tác thực tế, khiến Trần Kinh rất giận.

Khi hắn nhận được phỏng vấn của phóng viên Lĩnh Nam, đã đưa ra phản bác nghiêm khắc, trình bày chỉ tiêu kinh tế của Lân giác hai năm qua, mà truyền thông của Lĩnh Nam đang xem xét không có nơi đắc chí.

Khi đó trên nhật báo Nam Phương còn có bài văn, tiêu đề rất bắt mắt.

“Người khác 10 năm, Lân giác 2 năm”

Bài báo này lấy số liệu thực tế làm chuẩn, đưa tin dựa vào việc nghiên cứu số liệu khách quan về tốc độ phát triển cao hai năm qua của Lân giác, hơn nữa cuối bài còn kèm theo phát biểu hùng hồn của Trần Kinh: “Chừng hai năm nữa, huyện Vũ Chu sẽ bị Lân giác đuổi kịp và vượt qua”.

Nhật báo Nam Phương vừa đăng bài này, khắp nơi xôn xao.

Tất cả mọi người coi bài báo này là Trần Kinh hưởng ứng chiến thư của Lý Khắc Ba, hai người Lý Khắc Ba và Trần Kinh, một người là Bí thư truyền kỳ, một người là tuổi trẻ khí thịnh, rất nhiều người cảm thán, năm nay diễn đàn kinh tế có điểm sáng rồi.

Bởi vì không cẩn thận thành danh nhân, Trần Kinh cả ngày chỉ dám trốn trong khách sạn, cho dù ra ngoài ăn cơm, cũng bị một đám phóng viên đuổi theo, hắn thật sự thiếu kinh nghiệm làm danh nhân, cảm giác chống đỡ không được, hắn không thể trêu vào, chỉ có thể chọn chạy trốn.

Nhưng cả ngày trốn trong phòng, ba bữa cơm đều do nhân viên phục vụ mang tới, thật sự rất khó chịu, cực kì khó chịu.

Hắn bật máy tính lên, lướt web không mục đích, bên tay phải hắn đặt một tờ nhật báo Nam Phương, bài báo kia rất bắt mắt.

Trần Kinh chỉ cần lướt qua một lần, hắn đã biết bài văn này do ai viết.

Nhật báo Nam Phương ngoại trừ Đường Ngọc, còn ai có thể ngấm ngầm viết bài báo này?

Trần Kinh từng nói đùa với Đường Ngọc, nói phong cách viết báo của cô tổng kết lại chính là hai từ “khắc nghiệt”

Nhất là loại bài liên quan tới đối thủ, đối với sự công kích của đối thủ, cách chọn từ đúng là rất khắc nghiệt.

Vũ Chu nổi bật trong cả nước, dưới ngòi bút của cô đã trở thành gà đất chó kiểng, thậm chí ngay cả Lý Khắc Ba, cũng bị cô khéo léo trở thành trưởng thôn Lý, hình tượng Lý Khắc Ba hiện ra dưới ngòi bút của cô, chính là hình tượng Trưởng thôn điển hình khoác áo bông cũ, tóc rối bời, hai tay chống nạnh, quê mùa bỏ đi.

Ý ngầm của cô chính là, cán bộ quê mùa như vậy, biết cái gì về kinh tế khu vực huyện?

Trần Kinh có mấy lần không kìm được định gọi điện cho Đường Ngọc, phê bình lối viết văn quá mức của cô, đó đâu còn là một bài văn khách quan?

Đây rõ ràng là muốn thêu dệt chuyện.

Bài văn ở báo Đảng viết thành phong cách những tờ báo giải trí lá cải, Đường Ngọc này đúng là e thiên hạ chưa đủ loạn.

Tuy nhiên cú điện thoại này Trần Kinh cuối cùng vẫn không gọi, gần đây quan hệ giữa hắn và Đường Ngọc hơi tế nhị, có thể ít liên lạc thì nên tránh hết sức.

Tuy nhiên Trần Kinh rõ ràng còn đánh giá thấp sức ảnh hưởng của bài văn này.

Trong vòng 24h từ khi bài văn đăng tải, hắn nhận được ít nhất 20 cuộc điện thoại.

Những cuộc điện thoại này đến từ khắp nơi trên cả nước, mà trong đó đặc biệt nhiều là từ Lĩnh Nam.

Bộ máy thành viên Lân giác Lĩnh Nam ai cũng gọi tới.

Bí thư Thành ủy Hoàng Hoành Viễn, Chủ tịch thành phố Lý Thanh Hương cũng không chậm.

Lý Thanh Hương trong điện thoại ngược lại với vẻ nghiêm khắc thường ngày, bà nói:
- Trần Kinh, diễn đàn lần này, cậu cho nổ quả pháo quá vang, tôi hy vọng cậu tiếp tục cố gắng, nhất định phải giành lấy danh dự cho Hải Sơn, Lĩnh Nam chúng ta.

Phong cách nhất quán làm việc của cậu chính là nhận chuẩn sự việc mới làm, không quá e dè.

Phong cách này cậu phải tiếp tục phát triển.

Trong trường hợp này, cậu không phải e dè, có bộ máy Hải Sơn thậm chí là nhân dân Lĩnh Nam hậu thuẫn cho cậu, cậu ngại gì?

Bà dừng một chút nói:
- Trần Kinh, cậu nhớ kỹ cho tôi, khi diễn đàn chính thức thảo luận, cậu không thể ở thế hạ phong, cậu phải đem hết những bản lĩnh tích lũy mấy năm nay ra, phải giết chết bộ dạng kiêu ngạo của người Tô Bắc, làm cho họ nhớ kỹ, ai mới là vòi rồng của kinh tế cả nước.

Điện thoại của Lý Thanh Hương vừa ngắt, Kiều Chính Thanh không ngờ cũng gọi tới.

Ngược lại với sự trực tiếp của Lý Thanh Hương, Chủ tịch tỉnh nói nên cẩn thận trước sau.

Ông ta nói:
- Tiểu Trần, cậu tới đâu, động tĩnh lại lớn tới đó, cái này dường như thành phong cách của cậu rồi. Lý luận xây dựng đại quận kia của cậu, sao trước đây tôi chưa từng nghe? Không phải tôi tạt nước lạnh vào cậu, lý luận đó của cậu, tôi thấy có rất nhiều vấn đề.

Tuy nhiên suy xét tới việc cậu tham gia là diễn đàn, diễn đàn thảo luận, là mọi người thảo luận nghiên cứu, ai cũng nói chân lý, diễn đàn còn giá trị gì.

Trần Kinh nói:
- Chủ tịch Kiều, anh nói như vậy, nhất định là phát hiện vấn đề, mong anh chỉ đạo cho tôi.

Kiều Chính Thanh cười ha hả nói:
- Cậu nghĩ một đằng nói một nẻo, tôi thấy cậu đầy tự tin, lúc này có thể nghe lọt sự chỉ điểm của người khác sao?

Ông ta dừng một chút nói:
- Chỉ điểm thì tạm thời tôi không nhắc lại, cậu cứ tham gia thật tốt diễn đàn lần này, sau khi trở về chúng ta lại thảo luận hoàn thiện, cậu chẳn phải là hẹn chiến đấu với “Lý Kim Cương” sao. tên tuổi của anh ta rất vang dội, được coi là một trong tám đại Kim Cương trong số cán bộ Tô Bắc, Kim cương này có vài phần khí công cứng đấy.

Cậu đấu với anh ta có chút giống nghé con mới sinh không kinh gì hổ, tuy nhiên không sao, coi như một cơ hội học tập đi.

Đẩy mạnh học tập giao lưu giữa những cán bộ ưu tú, cũng là tôn chỉ của diễn đàn, có cơ hội lần này hãy nắm cho chắc.

Trần Kinh kết thúc trò chuyện với Kiều CHính Thanh, trong lòng buồn bạc, hắn kinh ngạc sau một lúc lâu mới mơ hồ cảm giác Kiều Chính Thanh đây là đang dùng phép khích tướng?