Quan Thuật

Chương 3032: Cách này thật là




- Còn không phải Học thuyết ngụy biện sao? Cái gì "Cửu cung niệm hồn thuật", nói là nhân tinh khí thần là tư tưởng của con người, hồn thần biểu hiện bên ngoài.

Mà tư tưởng chính là linh hồn của con người, linh hồn của con người hòa tan vào trong thể xác của con người, trung tâm là bộ não, do bộ não khống chế.

Mà người có võ công cao đem nôi khí vận dụng đến lửa thuần một màu xanh, nội khí có thể hiểu rõ một người thông qua một suy nghĩ. Kinh mạch toàn thân như một thông đạo nội khí hẹp dài. Thật ra, cơ tể còn có rất nhiều huyệt, nếu như có thể dùng những huyệt này đưa nội khí vào làm thanh chi thông đạo phát ra, đó là khai thác phát triển cơ thể ở cảnh giới cao

Nếu như có thể luyện thành những cái này, trong lúc này khí có thể khống chế não. Tiến thêm một bước có thể đem nội khí kết hợp với suy nghĩ của bộ não, hồn ý đến khống chế công kích cùng với những thứ khác rồi.

Vì sao người luyện võ thân thủ Tiên Thiên có thể giết người từ xa năm dặm, năm dặm anh còn có thể thấy được kẻ thù của anh sao?

Đó đương nhiên là rất khó. Mà vì sao còn có thể giết, cũng là bởi vì anh đem hồn ý hòa tan vào nội khí bên trong.

Bởi vì, người võ công bậc cao nội khí có thể bức thành một đường khống chế trong phạm vi năm dặm. Mà sau khi dung hợp hồn ý của anh, tình cảm trong năm dặm anh đều có thể thấy, do đó áp dụng chủ động giết chết đối thủ.

Mà Cửu cung niệm hồn thuật này chính là nói làm thế nào để luyện, đem tư tưởng con người luyện đến mức dung hợp với nội khí.

Tuy nhiên, nếu gọi là Cửu Cung, nói đúng là thân thể có chín huyệt vị quan trọng nhất. Chỉ có đem chín huyệt vị đều luyện được hiểu rõ thông suốt một mạch mới có thể luyện thành Cửu cung niệm hồn thuật.

Do đó, có thể chấn động suy nghĩ, hơn nữa sinh ra dao động hồn, khống chế vật giết địch trong vòng năm dặm. Nam Vân Thiên Mi nói.

- Đây chẳng lẽ chính là Tiên Thiên một tầng rất cao. Cảnh giới "Niệm khí" có khả năng đạt tới tiêu chuẩn.

Cửu Cung niệm hồn thuật này nói là niệm hồn, trên thực tế là luyện tinh thần, ý chí tư tưởng kết hợp hoàn mỹ với nội khí.

Có lẽ đó là Cảnh giới Cao thủ Tiên Thiên cường nhân đột phát đến, đạt đến dấu hiệu của cảnh giới "Niệm khí" rồi. Diệp Phàm nói.

- Cũng không nhất định, cảnh giới niệm khí chỉ là niệm khí, cũng không thể nói là niệm hồn. Nói sâu hơn một chút, nhiều nhất chính là lần đầu niệm hồn. Không đạt được Cửu cung niệm hồn thuật đã là cảnh giới tối cao. Khí là khí của cơ thể người, là nội khí luyện ra, mà hồn là một cảnh giới rất cao. Đây thuộc về mặt tinh thần. Nam Vân Thiên Mi có suy nghĩ của mình.

- Hay là niệm hồn này chính là một cảnh giới niệm khí rất cao? Diệp Phàm lập tức cả kinh.

- Anh nói cũng có lý. Nam Vân Thiên Mi đều có chút xúc động rồi, hai mắt trợn lớn.

- Ôi, sư phụ cũng hứa hiện giờ chính là đang theo đuổi tìm kiếm đột phá cảnh giới niệm khí, đạt đến pháp môn cảnh giới niệm hồn. Đáng tiếc ông ấy không ở đây, nếu không, chúng ta có thể hợp lực nghiên cứu cái này một chút. Diệp Phàm thở dài.

- Sư phụ của anh đạt đến cảnh giới niệm khí rồi? Nam Vân Thiên Mi mở to mắt vẻ không tin.

- Đó là đương nhiên. Diệp Phàm cố ý kiêu ngạo gật đầu.

- Khoác lác quá, trên đời này Tiên Thiên chính là cảnh giới cao nhất rồi. Nam Vân Thiên Mi châm chọc nói.

- Ếch ngồi đáy giếng! Diệp Phàm hừ nói.

- Anh nói ai ếch ngồi đáy giết? Nam Vân Thiên Mi hừ nói.

- Ở đây còn có người thứ ba sao? Diệp Phàm hừ nói.

- Chỉ có ngườ ngu mới chạy trốn. Nam Vân Thiên Mi lôi chuyện cũ ra rồi.

- Đây không phải là trốn, đó là chiến thuật. Cô không phải bị tôi kéo đến đây thành công sao? Nếu không có vòng xoáy này, cô đã bị tôi lấy được rồi. Diệp Phàm nói.

- Đúng vậy rồi, anh là chân công rồi. Tuy nhiên, hai chúng ta hiện giờ cũng không khác gì nhau. Làm không tốt thì đây chính là phần mộ của chúng ta rồi.

Diệp Phàm anh thật tài tình, quá thành công rồi. Thánh công thiết kế đem mạng nhỏ của mình đều chôn vùi ở đây. Nam Vân Thiên Mi châm chọc, Diệp Phàm thật có chút nghẹn lời không trả lời được, hắn cười khổ nói:

- Đây chỉ là một điều không ngờ, không ngờ biết không? Trong cuộc sống, lúc nào cũng có điều bất ngờ đấy.

- Sao anh không đem điều không ngờ này đặt vào trong kế hoạch của anh. Điều này nói rõ cái gì, anh vẫn là ngu ngốc. Nam Vân Thiên Mi châm chọc tiếp.

- Tốt lắm, chúng ta nên dùng công phu nói chuyện tào lao để tìm cách đi ra ngoài.

Đúng rồi, Cửu cung niệm hồn thuật này có hay không công pháp? Vừa rồi trên vách tường này chỉ nói đến có danh tiếng này, có nhiều chỗ tốt.

Hình như là cũng không có xuất hiện công pháp gì cụ thể có phải không? Có phải biện pháp này là bánh có nhân? Diệp Phàm hỏi.

- Đúng là không nói công pháp, tuy nhiên có nói công pháp đang ở bên trong. Nam Vân Thiên Mi dừng một chút nói.

- Nói mau, làm thế nào để lấy được? Diệp Phàm có chút kích động, loại tuyệt thế công pháp đối với mỗi người luyện võ mà nói đều là đòn sát thủ.

- Tôi không nói cho anh thì sao, anh cầu xin tôi à? Nam Vân Thiên Mi lại nói.

- Cô có tật xấu, tôi cũng không phải muốn lấy thứ này. Có lẽ, đây chính là một đường ra. Nếu không, chúng ta thế nào cũng phải chết ở chỗ này. Tuy nhiên, trước khi chết có mỹ nhân lạnh lùng xinh đẹp làm bạn, cũng không tệ lắm. Diệp Phàm nghĩ một đằng nói một nẻo.

- Đồ biến thái. Nam Vân Thiên Mi đột nhiên nói.

- Biến thái, Nam Vân Thiên Mi, cô nói ai? Diệp Phàm hơi tức giận, nói chuyện nghiêm chỉnh với cô cô lại mắng mình.

- Tôi chẳng muốn nói anh, biện pháp trên vách tường biến thái. Nam Vân Thiên Mi giải thích một chút.

- Biện pháp này sao lại biến thái? Cô mau nói một chút. Nếu không, trên người cô và tôi không có lương thực lại không có thực phẩm dinh dưỡng gì, kiên trì không được vài ngày. Diệp Phàm nói.

- Biện pháp biến thái còn có thể nói, không nói được không, chúng ta tìm đường ra khác. Vừa rồi từ chỗ nào đến, chúng ta thử xem có thể đi ra ngoài không? Nam Vân Thiên Mi nói xoay người bò lên trên như một con thằn lằn.

Tuy nhiên, không lâu rầm một tiếng liền rơi xuống.

- Thế nào, có thể đi lên tôi đã đi lên rồi. Tôi thấy cô thông minh thật đúng là để nơi nào đó. Vòng xoáy bên trên áp lực lớn, cũng không phải là người có thân thủ như tôi và cô có khả năng chống lại. Nếu không, chúng ta cũng không thể rớt xuống. Diệp Phàm châm chọc nói, vẻ mặt vui mừng khi người khác gặp họa.

- Ôi Nam Vân Thiên Mi lần này phá lệ thở dài, nói - Thật ra, việc này chữ trên bức tường đã nói.

Nói giếng này trong ngoài có vòng xoáy áp lực, áp lực nước vô cùng lớn.

Nếu anh cố gắng phá vỡ dòng nước xông lên, vậy chúc mừng anh, anh là tuyệt thế cao thủ.

Nếu không, phải thành thật làm theo "Biện pháp" này.

- Cao thủ Tây Hạ nói tuyệt thế cao thủ chắc chắn so với Tiên thiên còn lợi hại hơn. Xem ra, con đường này chúng ta đi không thông, chỉ có thể dùng biện pháp biến thái kia rồi.

Diệp Phàm cũng thở dài.

- Không được. Nam Vân Thiên Mi đột nhiên kiên quyết

- Không được, vì sao? Chẳng lẽ biện pháp biến thái này có liên quan đến cô sao? Không thể nào, vị tiền bối này chẳng lẽ có thể tính toán, gần một nghìn năm trước có thể đoán ra Nam Vân Thiên Mi cô sẽ rơi xuống đây? Quả thực là buồn cười. Diệp Phàm nói.

- Không được là không được! Nam Vân Thiên Mi mặt không ngờ đỏ bừng lên. Diệp Phàm nhất thời nhìn thấy thế trợn tròn mắt.

Nam Vân Thiên Mi bướng bỉnh, lại leo lên một lần nữa. Tuy nhiên, cuối cùng vẫn là bụp một tiếng rơi xuống.

Bộ dạng như vậy tới tới lui lui gằng co mấy chục lần.

- Đừng có mù giằng co, nên giữ chút khí lực để dùng biện pháp biến thái kia. Nếu khí lực đều đã dùng hết, cuối cùng không có cách nào dùng biện pháp này thì thảm rồi. Diệp Phàm nằm nghiêng ở đáy giếng nhìn lên vách tường những chữ không hiểu.

- Hừ! Nam Vân Thiên Mi quay mặt sáng chỗ khác không để ý đến Diệp Phàm.

Diệp Phàm cũng leo lên thử thử, kết quả cuối cùng giống nhau. Bụp một tiếng rơi xuống. Có lẽ áp lực nước trên miệng hang không dưới một trăm ngàn cân lực, căn bản cũng không phải người có thể chống lại.

Một ngày một đêm trôi qua, hai người đều mệt mỏi không được.

Đều đã dùng hết cách, bao gồm cả đục tường cũng vô dụng.

- Ôi, cái này trả lại cho anh. Nam Vân Thiên Mi lấy ra hộp nhỏ chứa Phi Đao đưa cho Diệp Phàm.

Phi Đao trở về trong tay Diệp Phàm có chút xúc động giơ tay nhẹ nhàng vuốt vật đã rời xa mình hai năm Can Tương. Trong lòng chợt lạnh cảm thấy một cỗ ấm áp mềm mại kiếm ý.

Nhẹ tay vừa động, Cang Tương vui vẻ nhảy lên không trung ở vách đá vạch vài cái cắt đứt một tảng đá lớn.

- Kiếm này của anh hình như có tình ý với anh. Tôi đã thử dùng không thể nào thuận tay, giống như một đứa bé giận dỗi với tôi vậy. không thể tưởng được vừa về đến tay anh lại không giống như lúc trước. Nam Vân Thiên Mi hai mắt vừa động có chút hâm mộ.

- Đương nhiên là vậy, nhân phẩm của tôi cảm động nó đấy. Còn cô, ha ha Diệp Phàm đắc chí một chút, sau đó hỏi biện pháp biến thái. Tuy nhiên, Nam Vân Thiên Mi không nói.

Cũng không biết được là bao lâu trôi qua, hai người đều đói bụng đến hoa mắt rồi.

- Nam Vân Thiên Mi, thật sự cô không nói có phải không? Diệp Phàm kêu lên.

- Không nói thì sao, anh ăn thịt tôi sao? Nam Vân Thiên Mi lạnh lùng hừ nói hai mắt giống như kiếm nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

- Chẳng lẽ biện pháp biến thái này so với mệnh đáng giá hơn? Diệp Phàm hỏi.

- Đàn ông đều không phải là đồ tốt, tất cả đều là biến thái. Nam Vân Thiên Mi đổ mặt lên mắng.

- Cô lại mắng người khác.

Diệp Phàm giận.

- Không phải tôi mắng anh, tôi mắng biện pháp biến thái này, người này chắc chắn cũng biến thái. Nếu không, làm sao có thể nghĩ ra biện pháp biến thái này? Nam Vân Thiên Mi rất nghiêm túc không giống như đang nói đùa.

- Biện pháp biến thái này rốt cuộc là cái gì, anh giải thích rõ ràng xem, chết cũng phải để Diệp Phàm tôi biết được có phải không? Diệp Phàm quát, có chút tiếu táo.

- Nam nữ âm dương kết hợp mới có thể phá thiên đạo thứ nhất. Đây không phải là biến thái thì là cái gì? Nam Vân Thiên Mi nổi giận, thốt ra.

- A Diệp Phàm cuối cùng hiểu rõ, ngơ ngác nhìn Nam Vân Thiên Mi đang đỏ mặt lên thật lâu sau mới lên tiếng - Việc này, Cửu Cung niệm hồn thuật, chẳng lẽ là một loại song tu chi đạo, ví dụ như Hợp Hoan Tông muốn làm pháp môn âm dương song tu?

- Quỷ hiểu được! Nam Vân Thiên Mi tức giận nói.

- Cụ thể làm thế nào, không phải là chút chuyện nam nữ trên giường chứ? Nếu muốn phá vỡ đạo thứ nhất, chắc chắn không phải đơn giản như vậy có phải không? Diệp Phàm hỏi.

- Tôi đã nói đàn ông không phải đồ tốt từ trước, luôn nghĩ đến chuyện kia.

Nam Vân Thiên Mi hừ nói.