Sát Thủ Hoàng Phi Là Sói

Chương 176: Truyền thuyết xôn xao




Đó là cao thủ, còn sợ Triệu hoàng sao? Chỉ sợ là sau khi Triệu hoàng cưới Hội phi, mới lo lắng cho mình có thể ngày nào đó một giấc ngủ liền mất đầu hay không.

Tóm lại, có rất nhiều cách nói, nhưng kết cục chỉ có một, chính là Triệu Khải đoạt vị thành công, Thiên Ngọc Sơn cứu người thành công.

Sau đấy. . . . . . Hẳn là cả hai không liên hệ với nhau!

Tuy là Tân Đế Triệu quốc lo lắng mấy tháng, Thiên Ngọc Sơn hoàn toàn không có có một chút động tĩnh.

Giống như một đêm kia bọn họ cũng chưa từng xuất hiện, lần thứ hai vô thanh biến mất chốn giang hồ.

Dĩ nhiên, trừ đi hai phương diện này, còn có một nử tử rất đặc biệt thành truyền thuyết trong đêm đó.

Tất cả mọi người nhớ đó là một người mặc xiêm áo có màu sắc giống Tôn chủ Thiên Ngọc Sơn, xinh đẹp giống như đóa Tuyết Liên, vừa lạnh nhạt vừa tươi đẹp, nhìn một lần nhìn lại cũng không muốn rời đi.

Người nọ chắc làm ra vẻ giống Tôn chủ Thiên Ngọc Sơn, bằng không sao tôn chủ lại không biết dùng bao nhiêu sức lực đánh tới một chưởng.

Càng nhớ nàng kia bị đánh đến bay lên trời thì trong tay áo bay ra một dải lăng thật dài, cứ như vậy tan theo gió.

Còn có từ trong miệng nàng từng ngụm máu tràn ra, đêm đó giống như thấm đầy huyết tinh chi khí.

Sau lại nghe nói nàng kia được người cứu đi, tới cứu chính là một nam nhân, một thân trường bào màu đen, không thấy rõ tướng mạo, chỉ là thân pháp khinh công phiêu dật như vậy, tựa như nữ tử áo tím.

. . . . . .

Không khí bờ biển  rất tốt, gió thổi ở trên mặt ẩm ướt mặn mặn, man mát, vô cùng thoải mái.

Có nữ tử nằm ở bên bãi cát, trên người chỉ một thân váy mỏng màu tím nhạt, giày vớ cũng không mặc, chân của mình nửa đưa đến trong nước biển.

Mỗi một trận sóng, bọt nước văng lên cũng sẽ không quá mắt cá chân, gió hơi lớn hơn một chút, quần sam ướt một mảng lớn.

Đối với chuyện này nàng không thèm để ý chút nào, dù sao mặt trời mùa hè rất êm ái, toàn thân cũng sẽ không cảm lạnh.

Nàng chỉ là lười biếng đôi tay giơ lên, hình ảnh hoàn toàn giống như một bộ xương, lười biếng làm cho người khác giận sôi.