Sát Thủ Vú Em

Chương 36




Edit: Ring.

“Phía sau!” Thông Hoa Đại Toán hô lớn, đồng thời đội Vạn Hoa của Quân Lâm Thiên Hạ cũng rối loạn.

Lâm Uyên Các vừa xuất hiện liền bắt đầu tấn công Vạn Hoa của Quân Lâm. Chinh Chiến Công Tước cùng Khiêu Hải Tự Sát Ngư vừa cắn mana vừa phóng thích hàng loạt các kỹ năng lớn nhỏ.

Cùng lúc đó, các dame phía trước cũng đã phản ứng lại, lập tức chạy ra sau trợ giúp. Kỹ năng của Cung Thủ có vẻ linh hoạt, Hỏa Pháp cũng nhanh chóng chuyển sang cận chiến mà xông vào đám đông mở Bát Quái bảo vệ Vạn Hoa, Thủy Pháp lúc này đã không kịp mở trận Thủy Đàn trên diện rộng nữa rồi.

Đợt đầu tiên không khống chế tốt, Quân Lâm Thiên Hạ mất quyền chủ động.

Lâm Uyên Các tiến lùi có chiến thuật, một khi hết máu liền lui về khu an toàn phía sau. Thành viên Quân Lâm Thiên Hạ mắt thấy đối phương chỉ còn lại mấy trăm, mấy nghìn máu nhưng lại không thể làm được gì, cảm giác thất bại cũng theo đó mà nảy sinh.

Nhưng đám người Chinh Chiến Công Tước đã sớm chuẩn bị tốt thì vừa chạy chỗ vừa phóng kỹ năng, miễn cưỡng có thể kiếm được mấy thương vong trong khi điểm số không ngừng gia tăng cách biệt!

“Đừng rối loạn!” Huyết Sắc Tịch Dương hô lớn: “Chết rồi hồi sinh nửa máu đừng ra! Chúng ta tập hợp một lần nữa!”

Trên chiến trường chỉ còn lại một số lượng không nhiều lắm người của Quân Lâm Thiên Hạ.

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Huyên, Thỏ Thỏ, rời khỏi trận chiến, nhanh phù về Tây Ninh Thành!

Hai Vạn Hoa đang thêm máu ở xa lập tức mở phù trở về Tây Ninh Thành rồi sau đó mới truyền tống về Lâm Thủy Trấn lại. Chinh Chiến Công Tước ỷ vào mình máu dày phòng cao mở Tật Phong Đan nhanh chóng chạy thoát. Hoa Sinh Mê cùng Khiêu Hải Tự Sát Ngư thì bất đắc dĩ chết một lần.

Nhìn phù Tây Ninh Thành trong túi đồ, Mạt Nhã Huyên đột nhiên nghĩ đến một chuyện.

Vì sao người của Lâm Uyên Các lại đột nhiên từ Nhâm Gia Trường sang Lâm Thủy Trấn được?

Chỉ Gian Lưu Sa đầu tiên sẽ để bang chúng tập hợp lại, hơn nữa còn dặn bọn họ mỗi người tự chuẩn bị phù về thành, sau đó lại cùng nhau truyền tống đến Mãng Thương Sơn chạy từ từ đến. Cái hắn muốn đánh không phải là công kích trực tiếp mà là chiến thuật!

Cũng như lời hắn đã nói trước đó, Quân Lâm Thiên Hạ tấn công quả thật rất lợi hại, nhưng khuyết điểm lớn nhất chính là ở vấn đề chiến thuật!

Hắn biết nếu 20 giờ mà người của Lâm Uyên Các còn chưa xuất hiện ở Lâm Thủy Trấn thì chỉ huy bên này nhất định sẽ nghĩ đến Tứ Loan Bá, cho nên mới dẫn mọi người xuất hiện ở Nhâm Gia Trường. Nhưng hắn lại không chọn Tứ Loan Bá, bởi vì một khi chỉ huy bên đây phát hiện Lâm Uyên Các không chạy từ Tứ Loan Bá đến như những gì mình dự đoán mà chọn một con đường xa hơn thì hẳn sẽ xuất hiện tâm lý may mắn, thấy may vì mình đã phát hiện hành động của đối phương kịp lúc!

Như vậy, chỉ huy sẽ tin chắc lần này Lâm Uyên Các chọn chiến thuật tốn công mà bình thường mọi người đều chê mệt không dùng đến.

Nhưng bọn họ lại kéo dài thật lâu, từ 20 giờ đến 20 giờ 10 phút, khiến chỉ huy cùng bang chúng của Quân Lâm cứ ở trong tình trạng khẩn trương cao độ, sau đó mới dẫn dắt mọi người Lâm Uyên Các thả chậm tốc độ di chuyển.

20 giờ 10 phút, khi chỉ huy bên đây cảm thấy người Lâm Uyên Các hẳn phải đến Lâm Thủy Trấn rồi thì Chỉ Gian Lưu Sa lại bảo mọi người xuống tọa kỵ, mở phù đã chuẩn bị trước trở về Tây Ninh Thành, sau đó lập tức chọn truyền tống đến Lâm Thủy Trấn. Như vậy, phòng tuyến của Quân Lâm lập tức xuất hiện sơ hở.

Mấu chốt nằm ở chỗ phù về Tây Ninh Thành và thời gian hệ thống trì hoãn khi biểu hiện vị trí của đối phương trong danh sách Kẻ thù.

Huyết Sắc Tịch Dương vì phớt lờ ý kiến của Ôn Tiễu khiến cho đợt đầu tiên Quân Lâm trực tiếp thua đến một hai trăm điểm.

Nhưng nếu nghe theo Ôn Tiễu thì thế cục sẽ hoàn toàn tương phản, biến thành Quân Lâm Thiên Hạ đánh cho Lâm Uyên Các trở tay không kịp.

Mọi người của Quân Lâm Thiên Hạ lúc này đã tập trung ở khu an toàn của Lâm Thủy Trấn. Nhóm Vạn Hoa thì đang bận rộn chạy trong đám đông hồi máu và thêm trạng thái cho mọi người. Đợt này tuy thua đậm nhưng mở bảng chiến hồn vẫn có thể thấy Chinh Chiến Công Tước và Khiêu Hải Tự Sát Ngư đang đứng đầu, bỏ xa những người còn lại. Hoa Sinh Mê đứng thứ ba tuy cách biệt không lớn lắm nhưng cũng đã nâng Vạn Hoa lên một đẳng cấp mới.

Vạn Hoa lúc này chưa chết cũng chỉ có Mạt Nhã Huyên và Thỏ Bảo Bối.

Đợt đầu tiên đã thua đến vậy, khí thế của Quân Lâm Thiên Hạ nháy mắt tụt hẳn xuống.

“Đừng ủ rũ! Còn hơn nửa tiếng nữa, cố gắng còn có thể lật ngược tình thế!” Thông Hoa Đại Toán an ủi. Thật ra tâm tình của chính hắn cũng không tốt, nhưng làm bang chủ thì không thể đứng im nhìn tinh thần bang chúng xuống dốc không phanh: “Huyết Sắc, tiếp tục!”

“Thêm trạng thái! Toàn bộ nghe tôi chỉ huy, cùng nhau truyền tống đến Tứ Loan Bá!” Khí thế của Huyết Sắc Tịch Dương rõ ràng yếu hơn hẳn: “Chúng ta chạy từ từ sang!”

Toàn bộ Quân Lâm Thiên Hạ đồng loạt truyền tống đến Tứ Loan Bá, cùng chạy theo Huyết Sắc Tịch Dương.

Trên màn hình, các loại tọa kỵ xen lẫn vào nhau, khí thế lướt qua tất cả các quái tầm 50 cấp trên bản đồ.

“Qua cầu rồi đừng đến Lâm Thủy Trấn! Chúng ta kéo sang Trần Phủ đối diện tập hợp. Mọi người chuẩn bị xong liền mở trận Thủy Đàn. Trần Phủ không có điểm truyền tống, xem bọn chúng vào thế nào được!”

Khoảng cách từ Tứ Loan Bá đến Trần Phủ không xa, chỉ ba bốn phút, toàn bộ người của Quân Lâm đã tập hợp đầy đủ.

Cửa chính Trần Phủ bị bao phủ bởi vô vàn thác nước, các gia đinh trong Trần Phủ đều chìm trong Thủy Đàn.

Trong Quân Lâm lúc này vô cùng im lặng, mọi người đều không vui nổi. Tuy nhiên, không khí trong đội Ôn Tiễu lúc này lại vẫn náo nhiệt như trước.

[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Củ Lạc, em thấy sao?

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Này còn cần em phải nói sao?

[Đội ngũ] Thỏ Báo Bối: *xoa xoa đầu* Củ Lạc đừng giận, bọn họ không nghe lời cứ để bọn họ thua đi.

[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Chiến lược này vẫn có vấn đề đúng không?

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Phí sức.

[Đội ngũ] Thỏ Bảo Bối: Uầy mọi người nghĩ đến cảm nhận của em một chút đi, nói nguyên câu có được không?

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Ý của Công Tước là bây giờ Lâm Uyên Các dẫn trước chúng ta những 300 điểm, chỉ cần cố gắng giữ tình hình như vậy thì chắc chắn sẽ thắng. Chúng ta thủ ở đây nhưng Lâm Uyên Các nhất định sẽ không tấn công. Cho nên chúng ta phòng thủ cũng chỉ là phí sức mà thôi!

[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Tấn công là cách phòng thủ tốt nhất!

[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Đúng, tiến lên, giành lại quyền chủ động!

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Mọi người đều có đầu óc chiến lược như vậy sao lại không đi chỉ huy?

[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Đây xấu hổ!

[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Đây mệt lòng!

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: ……

……

Trên thực tế, Quân Lâm Thiên Hạ chờ ở Trần Phủ một lúc lâu mà Lâm Uyên Các vẫn chưa đến. Ngược lại Chỉ Gian Lưu Sa lại đột nhiên gửi tin nhắn riêng cho Ôn Tiễu.

“Thế nào, Hoa Hoa không gì làm không được? Bang của cô có ổn không?”

“Phi!” Ôn Tiễu đánh chữ trả lời: “Quen với ông lắm sao? Hoa em gái nhà ông ấy!”

“Cô muốn làm em tôi tôi cũng không để ý đâu.” Chỉ Gian Lưu Sa trả lời: “Thế nào? Bang không có ai lắng nghe ý kiến của mình có phải khó chịu lắm không? Chỉ huy tốt là phải bồi dưỡng từ từ, Thông Hoa Đại Toán không đủ tinh mắt a!”

“Ông vậy mà lại xếp gián điệp vào Quân Lâm!” Ôn Tiễu tức giận đánh chữ. Chỉ Gian Lưu Sa là làm sao mà biết được?

“Gián điệp? Cô coi thường tôi quá rồi!” Chỉ Gian Lưu Sa trả lời: “Toàn bộ Quân Lâm chỉ có mỗi đội của cô là tấn công điểm truyền tống. Người cấp trưởng lão như Chinh Chiến Công Tước vốn có tác dụng dẫn đầu, không ai theo nghĩa là sao? Nghĩa là hắn đang đi ngược đường chứ gì nữa! Trong đội cô nhất định là có người đưa ra ý kiến, cho nên tôi tạm thời đoán đó là cô. Thế nào, đúng là cô phải không?”

Ôn Tiễu trợn mắt há hốc: “Ông là giun đũa sao?”

“Chưa đến mức đó. Chẳng qua đấu với Quân Lâm lâu rồi nên mới đưa ra kết luận như vậy thôi. Gần đây Quân Lâm ngoài cô ra cũng không có ai mới. Thế nào, vào bang tôi không?”

“Ít nhất còn một đội nguyện ý tin tưởng tôi.” Ôn Tiễu trịnh trọng trả lời: “Có mấy người bạn thật tình còn may mắn hơn có một đám người vì mệnh lệnh mà không thể không nghe theo ông nhiều.”

“Haha, không sai.” Chỉ Gian Lưu Sa nhanh chóng trả lời: “Vậy hy vọng lần này các cô có thể thắng!”

20 giờ 30 phút!

Lâm Uyên Các vẫn chưa đến.

“Như vậy không được, chúng ta phải chủ động! Còn nửa tiếng nữa là kết thúc rồi!” Thông Hoa Đại Toán cũng bắt đầu sốt ruột.

Huyết Sắc Tịch Dương không biểu lộ sự lo lắng ra lời nói nhưng trên thực tế, hắn lại sốt ruột hơn bất kỳ người nào.

“Đánh đi! Cho dù thua cũng phải thua thật thích! Mặc kệ thắng thua, chúng ta cũng phải khiến người của Lâm Uyên Các mệt chết!” Huyết Sắc Tịch Dương đột nhiên hạ quyết tâm: “Mọi người lên tọa kỵ, Võ Tôn và Thích Khách đi đầu! Võ Tôn vọt vào Thủy Đàn phóng Đại Lực Kim Cang phá Thủy Đàn! Thích Khác dùng Tật Hàng vọt ra phía sau chém Vạn Hoa!”

Đây mới là sự kích thích mà mọi người mong muốn!

Tất cả nhanh chóng lên tọa kỵ, người người hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang vọt qua, không hề quan tâm đội hình gì nữa mà chỉ một lòng tiến lên.

Thủy Đàn của Lâm Uyên Các “Ào ào” đánh lên.

Cưỡi Heo Cướp Ngân Hàng là người đầu tiên xông vào, tab Im Lặng Như Tờ quăng một chiêu Tu La Định!

Thủy Đàn của Im Lặng Như Tờ bị ngắt, đồng thời Cưỡi Heo Cướp Ngân Hàng cũng ngã xuống đất. Từ lúc xông vào đến lúc tử vong chưa đến 10 giây!

Nhưng có người đầu tiên là sẽ có người thứ hai!

Thủy Đàn của Lâm Uyên Các từ từ yếu dần, Huyễn Ảnh Bộ của các Thích Khách để lại vô số vòng sáng trên mặt đất.

Hỏa Pháp bảo vệ Vạn Hoa liên tục phóng kỹ năng. Một khoảng nước màu lam hòa lẫn với một khoảng lửa đỏ chói mắt, khiến màn hình trở nên ngập tràn màu sắc.

Cho dù thua thì cũng phải thua một cách kiên cường, thua dứt khoát anh dũng!

Cung Thủ, Nỏ Thủ cùng các Pháp Sư của Quân Lâm dốc toàn lực công kích. Nhất thời, trên trời ngập tràn những mũi tên li ti bay. Hai bên đồng loạt dốc hết hỏa lực tấn công nhau!

“Ầm ầm ầm!”

“Vụt vụt!”

Trong vô vàn kỹ năng công kích chấn động của Cung Thủ và Hỏa Pháp, tiếng “Tạch tạch” phát ra từ Luân của Hoa Sinh Mê bị át mất.

Những người hy sinh vì đợt giành lại quyền chủ động này đều cắn Hình nhân hồi sinh trở lại, sau đó tiếp tục lao vào chiến đấu với dây máu chỉ một nửa!

Tuy như vậy sẽ mất nhiều điểm hơn nhưng lúc này không còn ai quan tâm nữa. Quyền chủ động từ từ trở lại với Quân Lâm Thiên Hạ.

Điểm số: 674-219!

Thua hơn 400 điểm.

Nhưng chiến lược này rõ ràng kích động hơn so với rụt rè đánh lén và bình thản chờ đợi nhiều!

“Xông lên!” Trong tiếng gọi cao vút của Huyết Sắc Tịch Dương, các thành viên Quân Lâm đồng loạt xông lên như vũ bão. Một đám người chơi nhiệt huyết sôi trào hòa cùng khúc chiến đấu hào hùng.

“Giành cửa chính!” Huyết Sắc Tịch Dương hô lớn: “Đạp đổ hai bên cửa, đừng đi vào! Đóng cửa đánh chó!”

[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Thích!

[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Nên như vậy!

[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Huyên, đừng thêm máu nữa, cùng nhau cướp điểm nào!

Dưới không khí sôi trào, nhóm Vạn Hoa của Quân Lâm Thiên Hạ cũng dừng thêm máu mà kề vai chiến đấu với nhóm đánh xa. Điện Luân Vạn Hoa luân phiên công kích xuyên tường, nháy mắt khiến Lâm Uyên Các bị đả kích không nhỏ.

“Tiếp tục! Đừng ngừng, đánh vào!” Huyết Sắc Tịch Dương gào thét: “Đừng vào cửa! Dựng Thủy Đàn lên, đúng rồi!”

Điểm số: 721-387.

“Rút ngắn hơn 100 rồi, mọi người cố gắng!” Huyết Sắc Tịch Dương tiếp tục nói: “Không chừa lại một mống nào hết! Ngừng! Đừng vọt vào tặng điểm! Để bọn họ tập hợp! Để bọn họ tập hợp!”

~