Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật

Chương 60: Muốn đòi quyền nuôi dưỡng




Mẹ Chu vừa mang theo Tiêu Chi Ca rời đi, Lý Hiểu liền siêu thị trở về, sau khi về nhà lên lầu đặt đồ xuống gõ cửa, muốn biết mẹ Chu đã rời đi chưa, kết quả tới cửa, mẹ Chu đã rời đi rồi, mà mấy người Tiêu Tĩnh sắc mặt đều rất không tốt.

"Cháu mua đồ về rồi, có muốn tiếp tục không ạ?" Không biết có chuyện gì xảy ra, Lý Hiểu cũng không hỏi, chỉ là muốn mời mấy trong nhà.

"Được bác muốn thu dọn một chút, Tiểu Tĩnh đi xuống trước cùng Lý Hiểu đi." mẹ Tiêu mở miệng nói.

"Dạ." Tiêu Tĩnh gật đầu một cái, biết mẹ Chu đến khiến cha mẹ không vui, mặc dù bọn họ không nói gì, có lẽ cha mẹ muốn trao đổi một chút, cô hiểu ý cho hai người không gian trao đổi.

Cùng Lý Hiểu đi xuống lầu, không đợi anh đặt câu hỏi, Tiêu Tĩnh liền chủ động nói ý định mẹ Chu tới nơi này cho Lý Hiểu, dù sao bây giờ anh là bạn trai của mình, cũng có quyền biết một ít chuyện riêng.

"Bà ấy tính toán ở chỗ này mấy ngày?" Nghe được Tiêu Tĩnh nói chuyện, Lý Hiểu nhíu mày hỏi.

"Không biết."

"Nếu như bà ấy thật sự muốn đưa Chi Ca về, vậy em sử lý như thế nào?"

"Cái gì làm thế nào, đó là con trai của em, em sẽ không cho bà ấy, kể cả cha đứa bé đến, em cũng sẽ không cho, huống chi là bà nội." Tiêu Tĩnh kiên định nói.

"Em còn khoẻ mạnh một ngày, thì sẽ không để cho bà ấy được như ý."

"Đừng nói cái gì khoẻ mạnh, em còn trẻ, đương nhiên có thể sống thật tốt." Lý Hiểu sờ đầu Tiêu Tĩnh, "Yên tâm, có anh ở đây bên cạnh em, sẽ không để cho người khác khi dễ."

"Vâng." Tiêu Tĩnh gật đầu một cái, nghĩ đến mẹ Chu còn muốn để cho mình và Chu Quân hợp lại thì trong lòng không thoải mái, "Bà ấy còn muốn để cho em hợp lại cùng Chu Quân đó, anh nói xem nếu bà ấy biết sự tồn tại của anh, sẽ có phản ứng như thế nào?"

Nghe được Tiêu Tĩnh nói như vậy, đáy mắt Lý Hiểu thoáng qua một tia sáng loáng, "Muốn biết bà ấy có phản ứng gì, mang anh đi cho bà xem một chút thì biết không phải sao, anh nghĩ, bà ấy cũng sẽ không nhắc lại chuyện tái hôn nữa, có lẽ chủ ý Chi Ca cũng vậy."

"Thật?"

"Em không phải là nói qua, anh đối tốt với Chi Ca?" Lý Hiểu cười, "Nếu là như vậy, anh không để ý em chọn con hắn ta thay vì chọn anh, chỉ cần anh tỏ rõ sẽ coi Chi Ca như con trai ruột, bà ấy tự nhiên không đến nữa."

"Nào có chuyện dễ dàng như vậy." Tiêu Tĩnh ngã trên ghế sa lon, "Thuận theo tự nhiên, dù sao, em tuyệt đối không tái hôn tuyệt đối không để Chi Ca cho bọn họ."

Nghe được Tiêu Tĩnh kiên định nói sẽ không tái hôn, trong lòng Lý Hiểu vui sướng, đây chính là bạn gái của mình, sao có thể để cho cô có tình cảm với người đàn ông khác, càng kiên định càng tốt.

Chuyện Tiêu Tĩnh suy nghĩ, không dễ dàng như vậy, ở trong khách sạn ở một ngày, ngày thứ hai vừa rạng sáng, mẹ Chu liền xuất hiện lần nữa ở cửa nhà họ Tiêu, chuẩn bị một lần nữa lấy tình cảm để cảm động, lấy lý lẽ nói rõ, mặc kệ là tái hôn hay mang Tiêu Chi Ca đi, tóm lại, nhất định phải sử lý xong.

Chủ yếu là hai nhà quá xa, nếu như gần đó chút, chỉ cần ngồi một đường xe, coi như Tiêu Chi Ca đi theo Tiêu Tĩnh, chỉ cần cháu trai không đổi tên họ, mẹ Chu cũng có thể tiếp nhận, nhưng hiện tại chẳng những cách khá xa, hơn nữa còn sửa lại tên, chuyện này mẹ Chu như thế nào cũng không thể tiếp nhận được.

"Tiểu Tĩnh không có ở đây?"

Vào cửa nhà, cha Tiêu mẹ Tiêu cùng Tiêu Chi Ca ba người đang ăn bữa sáng, nhưng không có bóng dáng của Tiêu Tĩnh, mẹ Chu cự tuyệt ăn bữa sáng cùng mẹ Tiêu, mở miệng hỏi.

"Nó hả, đang ở trong nhà bạn trai đấy." Mẹ Tiêu bình tĩnh mở miệng.

"Bạn trai?" Mẹ Chu cho là mình nghe lầm.

"Đúng vậy a, nhắc tới đúng là Tiểu Tĩnh chúng ta có phúc khí, sau khi ly hôn trở lại, liền quen một người mặc kệ là nhân phẩm mọi mặt đều tốt hơn nữa lại không để ý con bé đã có đứa nhỏ, hơn nữa a, người này có quen biết thân thiết với chúng tôi, bà nói xem cái này có phải là duyên phận trong truyền thuyết không, ha ha, sau khi biết bọn nó có cảm tình, tôi và cha nó đều ủng hộ bọn họ lui tới, người đàn ông kia là một người vô cùng đảm đương, hơn nữa vô cùng thích Tiểu Tĩnh nhà chúng tôi, nó muốn gì là có được đó, còn chưa có kết hôn mà liền chủ động giao ra ví tiền của mình, hiện tại, đã đến độ nói chuyện hôn nhân rồi." Mẹ Tiêu có chút khoe khoang mở miệng, tối ngày hôm qua sau khi thương lượng cùng cha Tiêu, hai người nhất trí cho rằng, tuyệt đối không ủng hộ Tiêu Tĩnh tái hôn với Chu Quân, vì để sớm mẹ Chu bỏ đi chủ ý, chủ động nói cho bà biết chuyện Tiêu Tĩnh có bạn trai mới.

Trong mắt cha Tiêu và mẹ Tiêu, Lý Hiểu có thể giỏi hơn Chu Quân rất nhiều, nếu mẹ Chu còn chưa từ bỏ ý định, chỉ cần vừa nhìn thấy Lý Hiểu, sẽ biết con trai mình kém hơn bạn trai mới của Tiêu Tĩnh, tin tưởng chỉ cần người có đầu óc thì sẽ lựa chọn Lý Hiểu, đến lúc đó, bà không còn ý tứ quấn lấy con gái mình nữa rồi.

"Làm sao có thể, thời gian bọn họ mới ly hôn chưa được bao lâu." Mẹ Chu vẫn cảm thấy không thể tin, trong tiềm thức bà cho đây là mẹ Tiêu cố ý nói như vậy để cho mình chết tâm.

"Thế nào là không thể, thời điểm bọn họ chưa ly hôn, Chu Quân nhà bà làm lớn bụng con người ta, bây giờ bọn họ ly hôn, còn không cho con gái của tôi có bạn trai sao, nếu không phải là con gái của tôi làm chưa nghĩ kết hôn ngay, thì có lẽ hiện tại hai người đã cầm giấy chứng nhận kết hôn rồi đấy." Mẹ Tiêu đắc ý nói.

"Con gái của tôi cảm thấy lần đầu tiên gả có chút tùy tiện, lần thứ hai nên thận trọng hơn nữa, Lý Hiểu cũng nói, phải cho con gái tôi một hôn lễ lớn, dù sao, lần này, tôi nhất định muốn hưởng thụ thật tốt một chút cảm giác khi làm cha mẹ vợ, chồng, ông có chờ mong cảm giác đó không?" Gương mặt mẹ Tiêu mơ mộng.

"Có." Cha Tiêu phối hợp gật đầu một cái.

Mẹ Chu lòng tràn đầy tức giận, lại không thể phản bác, bởi vì mẹ Tiêu nói xong những câu có lý, con trai mình có lỗi với Tiêu Tĩnh trước, bây giờ ly dị rồi, không thể bắt Tiêu Tĩnh không có bạn trai được?

Chuyện Tiêu Tĩnh có bạn trai, khiến mẹ Chu có cảm giác mình bị người ta đoạt đi thứ gì đó, suy nghĩ một chút tính tình Tiêu Tĩnh, thật sự là chẳng dễ dàng tìm được người yêu, cô có thể ngồi tuyệt đối không đứng, có thể nằm tuyệt đối không ngồi, thế nào nhanh như vậy liền có bạn trai, bà hiểu rõ, hoặc là biết nhau trước, hoặc là mẹ Tiêu đang nói dối.

Theo bản năng, mẹ Chu cho rằng là sau một thời gian, bởi vì Tiêu Tĩnh làm con dâu mình mười năm, phương diện phẩm chất bà vẫn có hiểu biết, cho nên, sau khi tĩnh tâm lại, mẹ Chu liền đưa ra chất vấn, bày tỏ không tin lời mẹ Tiêu nói.

"Tôi hà tất phải nói sai làm gì, chuyện như vậy, nếu không phải là thật, tôi đây làm sao có thể nói con gái như vậy, làm sao có thể bịa chuyện được." Mẹ Tiêu bất mãn vô cùng khi mẹ Chu chất vấn nhân phẩm của mình.

"Chẳng lẽ muốn tôi kêu bạn trai nó đến cho bà xem bà mới chết tâm?"

"Được, tôi muốn nhìn một chút." Lời mẹ Tiêu nói chính là ý mẹ Chu đang muốn, không tự mình chứng minh, bà sẽ không chết tâm.

"OK, bây giờ tôi gọi ngay điện thoại." Mẹ Tiêu lấy điện thoại ra muốn gọi, lúc này, Tiêu Chi Ca vẫn không lên tiếng lại lên tiếng, "Bà nội, là thật, mẹ và chú Lý đang kết giao, hơn nữa mẹ trong nhà của chú."

"Cái gì?" Vẻ mặt mẹ Chu lóe lên, đến cháu trai cũng nói như vậy, vậy chuyện này chính là thật?

Mẹ Tiêu cố ý muốn làm cho mẹ Chu tức giận, gọi điện thoại cho Tiêu Tĩnh không nói trong nhà có người tới, chỉ nói làm bữa ăn sáng để cho bọn họ đi lên ăn, kết quả Tiêu Tĩnh trực tiếp mặc đồ ngủ lên lầu, sau lưng còn Lý Hiểu đi theo cả người tác phong nhanh nhẹn, vừa vào cửa, liền thấy sắc mặt mẹ Chu nhìn mình như lửa, làm cô hơi sợ.

"Mẹ, làm sao mẹ ở chỗ này?"

Thất thanh kêu lên, Tiêu Tĩnh vội vàng nói, "Bác, vì sao bác đến sớm như vậy?"

Ở trong lòng âm thầm đánh cái miệng, mười năm kêu mẹ, thành thói quen, vừa nhìn thấy mẹ Chu, đầu óc dưới tình huống không rõ, nghĩ cũng không nghĩ liền mở miệng gọi mẹ.

"Bác trai bác gái sớm, Chi Ca sớm, bảo bối Tĩnh, đây là vị nào?" Nghe được Tiêu Tĩnh gọi mẹ, biết cộ gọi lỡ, Lý Hiểu có kiến thức, cố ý thân thiết đặt tay trên bả vai Tiêu Tĩnh, trước hỏi thăm cha Tiêu mẹ Tiêu, sau đó cười híp mắt muốn Tiêu Tĩnh giới thiệu thân phận mẹ Chu.

"À, đây là mẹ chồng trước, bác, đây là Lý Hiểu, bạn trai mới của cháu." Mặc dù có chút lúng túng, nhưng đã gặp mặt, Tiêu Tĩnh liền thoải mái giới thiệu thân phận Lý Hiểu cho mẹ Chu biết.

Thấy cô thoải mái như vậy, cha Tiêu mẹ Tiêu còn có Lý Hiểu rất hài lòng, chỉ có sắc mặt mẹ Chu biến thành rất khó coi, giọng nói có chút khó chịu, "Tiêu Tĩnh động tác của cháu thật là nhanh, vừa li hôn, liền có bạn trai."

"A, tình cảm tới, cản cũng không được, giống như thời điểm tình cảm cháu và Chu Quân biến mất, thật sự là nghĩ cũng không nghĩ ra." Tiêu Tĩnh nghe giọng điệu mẹ Chu không tốt, vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười nhắc nhở mẹ Chu không cần ra vẻ làm bộ dáng thay Chu Quân xin lỗi, chuyện Tiêu Tĩnh kết hôn lúc trước cô không có suy nghĩ kỹ càng trong lòng thầm nói xin lỗi cha mẹ.

Quả nhiên, Tiêu Tĩnh nhắc tới như vậy, nhất thời mẹ Chu liền thoái chí, "Bác hôm nay tới cửa, vẫn là vì chuyện ngày hôm qua, còn muốn, thấy bác ở đây coi như có phân lượng, cháu có thể hợp lại cùng Chu Quân không, bây giờ nhìn lại, bác đây không có mặt mũi, hơn nữa cháu đã tìm được niềm vui mới, vậy bác cũng không ngăn cháu tìm kiếm hạnh phúc, nhưng là, Chi Ca là tôn tử nhà họ Chu chúng ta, tôn tử duy nhất, bác hi vọng nó có thể trở về cùng bác."

"Bác, bác nói lời này nói sai rồi, Chu Quân tìm con dâu cho bác, bác lập tức có đứa cháu trai hoặc là cháu gái, về sau a, bác muốn mấy cháu trai cháu gái, chỉ cần nói một tiếng, cháu tin tưởng Chu Quân sẽ vô cùng vui lòng thỏa mãn bác, tại sao có thể gọi Chi Ca là cháu trai duy nhất, nó còn là con trai duy nhất của cháu, hơn nữa là cháu ngoại của ba mẹ cháu đấy." Tiêu Tĩnh cười đáp lại.

"Con trai tự nhiên muốn cùng mẹ sinh sống, về phần bà nội, mặc dù cháu và Chu Quân ly hôn, nhưng mà hôm qua cháu đã bày tỏ thái độ rồi, chỉ cần bác nhớ nó, sang đây thăm, cháu dĩ nhiên đồng ý, duyên phận mẹ chồng nàng dâu mặc dù đã hết, nhưng mà, cháu không phải đi ra cửa nhà họ Chu là không nhận thức nữa, mặc dù Chi Ca đổi họ, nhưng trên người vẫn như cũ giữ lại dòng máu nhà họ Chu, đây là điều không thể thay đổi được, cháu cũng vậy chưa từng có muốn thay đổi cái gì, bác lúc nào thì nhớ nó thì có thể sang đây thăm, nhưng mà, điều kiện tiên quyết là nó phải cùng cháu sinh hoạt chung một chỗ."

"Trước sui gia, tôi thấy, bà lập tức sẽ phải bận rộn rồi, con trai của bà sẽ cho bà thêm tôn tử hoặc là cháu gái, đến lúc đó anh ta bận rộn công việc, bà phải chăm sóc nàng dâu trong tháng chửa, ban đầu Chu Quân vui mừng xác minh bày tỏ qua không hoan nghênh Chi Ca nhà chúng tôi, nếu bà thích Chi Ca, sẽ không để cho nó đi theo mẹ ghẻ chịu khổ đi, bà cũng đừng nói cái gì đi theo bà nội, đứa nhỏ này, vẫn phải cùng cha mẹ sinh hoạt chung một chỗ mới hạnh phúc, mặc kệ là cha mẹ là cha mẹ nuôi hoặc là bố dượng, điểm mấu chốt nhất, bà phải nhìn hắn có được cha mẹ tốt không." Mẹ Tiêu nói.

"Tiểu Lý Nhà chúng tôi bày tỏ sau này coi Chi Ca như con ruột, bà xem nó đã mua phòng ốc dưới lầu, trên giấy tờ bất động sản là tên tuổi Tiêu Tĩnh và Chi Ca, hành động trên, đã bày tỏ rõ, về sau, chúng tôi lầu trên lầu dưới, có thể giám sát, tôi tin tưởng, Lý Hiểu là một người nói được làm được, có nó làm cha Chi Ca, tuyệt đối sẽ hạnh phúc, Lý Hiểu, cháu nói có đúng không?"

Nghe được mẹ Tiêu điểm danh, Lý Hiểu mỉm cười gật đầu, "Cháu rất thích Chi Ca, chúng cháu rất hợp, Chi Ca, đúng không?"

Học thức uyên bác, có thể bồi mình chơi, còn có thể cho mình rất nhiều kiến thức, những thứ này Chu Quân chưa từng làm, Tiêu Chi Ca chân thành gật đầu, so với Chu Quân, Lý Hiểu càng giống như một người cha.

"Cháu rất thích chú Lý."

Cái tiểu tử thúi này, quả thật chính là sói, mẹ Chu nghe được Tiêu Chi Ca nói, thiếu chút nữa mắng chửi, vẻn vẹn một tia lý trí nói cho bà biết mắng chửi người là vô ích, rất có bị người họ Tiêu căm ghét, thậm chí bao gồm Tiêu Chi Ca, như vậy mình mang tôn tử về sẽ tăng lên không ít khó khăn, vì vậy, đè xuống cáu giận dưới đáy lòng, mẹ Chu cố cười nói.

"Chú Lý Hiểu, nhưng khá hơn nữa cũng không bằng được cha cháu, bà còn cảm thấy, chúa cùng cha sinh hoạt chung một chỗ tương đối tốt, huống chi Tiểu Tĩnh lập tức muốn kết hôn, về sau nói không chừng còn muốn sinh con, Chu Quân nhà chúng ta nuôi mấy đứa bé không thành vấn đề, các ngươi thì sao, về sau nói không chừng có áp lực rất lớn, vẫn là bác nuôi thì tốt hơn, Chi Ca có bác chăm, dĩ nhiên sẽ không để cho nó chịu một chút uất ức nào."

"Cháu không muốn cùng cha sinh hoạt chung một chỗ, cháu muốn cùng mẹ sinh hoạt chung một chỗ." Không đợi mọi người mở miệng, Tiêu Chi Ca đã biểu hiện thái độ, "Cháu đã không còn nhỏ, chính cháu có thể quyết định cùng ai ở chung một chỗ, bà nội, nếu như bà nghĩ đến cháu, thì bà tới thăm cháu, nhưng mà, cháu không đi cùng bà, cháu muốn cùng mẹ sinh hoạt chung một chỗ."

"Chi Ca, bà nội cách đây xa như vậy, thân thể bà nội không được khỏe, chẳng lẽ cháu muốn bà nội vất vả tới đây sao?" Mẹ Chu hận không thể cho tiểu tử thúi này một cái tát, nhưng suy nghĩ một chút mình còn phải lấy được ủng hộ của cháu trai, nhịn lại nhịn, tiếp tục ôn hòa nói.

"Vậy chờ cháu trưởng thành sẽ đi thăm bà nội, bình thường cùng bà nội nói chuyện điện thoại, video, như vậy không được sao?" Tiêu Chi Ca hoàn toàn không có tiếp thu tín hiệu mẹ Chu, phối hợp nói.

"Đây thật là, nuôi sói trong nhà." Mấy lần bị cự tuyệt, mẹ Chu rốt cuộc không nhịn được, than vãn một tiếng, hai mắt nhìn qua một lần, thân thể vô lực ngồi trên ghế sa lon, bà đây là vì cái gì?