Sẽ Mãi Bên Nhau

Chương 8




Đôi lời tác giả : Rất xin cảm ơn những bạn nào đã đọc đến chap này của tớ ạ *Cúi đầu* tuy là cốt truyện k còn mới nhưng tớ đang và sẽ cố làm cho nó đặc sắc. Chỗ tớ h đg nóng lắm ý mà vẫn cố ngồi viết truyện :) Mong các pn ủng hộ nhìu nhìu nhé . Chúc m.n đọc truyện vui vẻ.

Chap 8 : Tỉnh lại – Quá khứ đau khổ – “Có lẽ tôi yêu em thật rồi Gia Hân”

Sau n tiếng đồng hồ , ca phẫu thuật đã thành công.

– Chúc mừng thiếu gia , ca phẫu thuật thành công ngoài mong đợi . Cũng may là viên đạn đi chệch nên k có j đáng ngại. – Bác sĩ sau toát mồ hôi đi ra. Lúc nãy hắn đã dọa ông ta rằng nếu k thể cứu sống nó thì ông ta chuẩn bị mà về quê đi cấy.(tg : Hầy Khánh ộp pa à ! Quê ổng ở thành phố sao có lúa mà cấy ?* Hắn : ý kiến ? * tg : dạ hơm có j ạ )

– Bao h có thể vào thăm ? – Hắn nghe thế thấy vui kinh khủng

– Dạ ngay bây h .nhưng tốt nhất là nên để bệnh nhân nghỉ ngơi

– Cảm ơn – Hắn nói rồi bỏ đi, mặt lạnh k chút cảm xúc

– Dạ đây là trách nhiệm của chúng tôi thưa thiếu gia – ông bác sĩ giọng run run nói rồi chạy mất tăm

Hắn vào phòng nó, nó vừa đc phẫu thuật để lấy viên đạn ra nên đang ngủ rất say. Hắn bước đến bên giường nó rồi tự nhiên k kiềm chế đc mà hôn nó.Người con gái này lúc ngủ trông bình yên và yếu đuối đến lạ làm cho người ta như muốn đc che chở, bảo vệ mãi k thôi.Nó lúc tỉnh và nó bây h thực sự như 2 con người xa lạ. Hắn thầm nghĩ rồi chợt nhận ra tay mình đg nắm tay nó,liền khẽ kéo tay ra.

Nhưng hắn càng kéo, nó càng cầm tay hắn chặt hơn. – Mẹ … mẹ….đừng bỏ Hân mẹ ơi…Hân hứa sẽ ngoan ngoãn mà…mẹ ….mẹ…- Nó nói trong mơ làm hắn giật mình, nhớ lại lần đầu gặp nhau, nó cx đã nói kiểu như thế. Hắn đã cố điều tra những cx k biết đc tin tức j việc đó.

Những giọt nước mặt của nó chảy dài trên khuôn mặt thiên thần và trên cả bàn tay của hắn.Bỗng nhiên hắn thấy xót quá, cảm giác như có hàng ngàn chiếc dao đâm vào tim mình vậy, hắn cố lấy lại tinh thần rồi kéo tay mình ra, đắp lại chăn chó nó. Nhưng nó lại càng giữ tay hắn chặt hơnm những lời nói lúc nãy và những giọt nước mắt quý giá kia cũng tuôn ra liên hòi và ngày càng nhiều hơn. Hết cách, hắn đành trèo lên giường ôm nó ngủ.Hắn cx k hiểu tại sao mk lại làm vậy , chỉ là hành động bộc phát của bản thân.

Nhưng k ngờ cách đó lại có hiệu nghiệm đến vậy. Như cảm nhận đc hơi ấm, nó liền im lặng rồi chui vào lòng ai đó ngủ.

1 lúc sau…

– Ngôi sao ấy tỏa sáng trên bầu trời

Ánh sáng lấp lánh của ngối sao ấy xa xôi quá

Như em vừa bước vào trái tim anh

Ngôi sao ấy đã khắc sâu vào trái tim anh

Ngôi sao ấy luôn tỏa sáng trong lòng anh

Em có nghe thấy một giọng nói run run không?

Oh ngôi sao

Em có cảm nhận được trái tim đam mê của anh?

Em chính là ngôi sao của anh,

Đã từ lâu lắm rồi,

Anh đã biết em chính là tình yêu…._ Nhạc Chuông đt hắn vang lên (tg:Bài này quen quen)

– Alô – Hắn bắt mãy, giọng vẫn còn ngái ngủ

– H này mà m còn ở đó mà ngủ đc hả? Sao hôm qua m k về ? Em gái tao đâu ?- Bảo hét lên trong đt

– Này tao là ân nhân cứu mạng e gái m đấy ! Có cần hét lên như v k ?

– Tao xl đc chưa ? Vậy h em tao đg ở đâu ?

– Phòng 137 khu Vip bệnh viện nhà tao – Hắn nói

– Nó bị sao v ?

– Bị trúng đạn, qua cơn nguy hiểm rồi, chắc lát nữa sẽ tỉnh

– Đc r. Vậy t đến đó ngay đây. Chăm sóc e tao cho tốt. Nó mà bị lm sao tao bắt đền m đấy

– Mang cho bọn tao ít cháo – Hắn nói r cúp máy

15 phút sau…

Cả bọn đã đến mang theo 2 tô cháo nóng hổi. Và cảnh tượng mà 4 đứa đg thấy bây h là 2 tảng băng lạnh nắm tay nhau….

– Vào đi. Đứng đó lm j ? – Hắn nói lm 4 đứa giật mk – Đừng có hiểu lầm, tại cô ta nói mê trong lúc ngủ và giữ chặt tay tao nên tao ms phải lm v – Hắn tiếp tục ns khi cả 4 đứa đã ở trong

– Có ai hiểu lầm đâu – Vũ tỉnh bơ

– Chắc v – Hắn cx k muốn tranh cãi nhiều – Ngồi đó đi.

– Mày nói tao nghe xem tại sao cô ta lại khóc và hò hét quá mức về mẹ như v đc k – hắn quay sang Bảo

– Tao…tao…

– M k muốn ns tao k ép. Nhưng bọn mk bây h cx có thể ns là người thân. M phải ns xem có chuyện j để bọn tao còn tránh chứ

– Đc rồi v tao sẽ kể

__________________________Flash__Back___________________________________

Buổi sáng …..Tại 1 khu nhà dột nát….Ánh sáng yếu ớt len lỏi qua nơi này như tăng thêm phân u tối. Trong căn nhà là 1 người phụ nư vô cùng xinh đẹp , gan dạ cùng với 1 cô bé 4 tuổi , hồn nhiên và mang vẻ đẹp của 1 thiên thần….

Rào…Rào….Tiếng dội nước như lm người phụ nữ kia tỉnh lại – Anh là ai? Tại sao anh bắt cóc mẹ con tôi ? – Tiếng nói thanh cao xen lẫn tức giân và lo lắng vang lên

– Tôi là ai sao? Là ai thì hỏi ck cô đi rồi biết – Người đàn ông đó lên tiếng

– Ck …Ck tôi đâu – Người phụ nữa hoảng sợ

– Ha ha …. Ck cô sẽ k đến cứu cô đâu ….anh ta đg vui vẻ ở ngoài kia kìa

– Anh nói dối….ck tôi nhất định sẽ cứu tôi – Giọng người con gái ấy vang lên pha chút vẻ đau xót

– Hahahaha cô cứ chờ nhé

Rồi đột nhiên , người phụ nữa ấy đc cởi trói…..

– Cới trói cho cô theo lời ck cô yêu cầu. Sớm muộn j , các người cũng sẽ phải chầu diêm vương thôi

– Sẽ k bao h đâu – Người phụ nữ ấy hét lên

Rồi bà đi thăm dò quanh phòng, ô kìa, kia ko phải là cái bẫy sao ? Chả nhẽ…họ định giết cả gđ bà ? Ko thể để chuyện đó xảy ra đc . Nhất định trc khi ck bà đến , bà phải thoát đc khỏi nơi này. Nghĩ là làm , bà đã lấy chiếc trâm trên đầu mk xuống , lấy thân mình che cho con gái , từ từ đánh chết bọn lính gác cửa rồi đi. Nhưng k ngờ , đến khi tưởng như đã thoát đc thì … 1 chiếc súng lục đc giơ lên , nhắm thẳng vào cô bé kìa và …Pằng …. 1 tiếng súng vang lên, máu tươi chảy ra , nhưng những giọt máu đó , k phải là của cô bé đó ,mà là của người phụ nữ ấy. Lúc bà thấy bất an đã quay lại và kịp đỡ cho cô con gái của mình 1 viên đạn , rồi cố gắng che cho con gái mk và ôm cô bé vào lòng.

– Ha ha ha – Tên đó cười man rợ rồi lấy điện thoại gọi cho ba nó : – Ông Huy, hãy đến mà xem người ông yêu thương nhất chết trc mặt ông như thế nào nhé

1 lúc sau…Cô bé kia đứng dậy , mặt cắt k còn 1 giọt máu.

– Mẹ … mẹ ơi mẹ sao vậy ?… Mẹ…đừng bỏ con mẹ ơi …. – Giọng hét thiên thần vang lên , nước mắt hòa với máu như làm tăng thêm vẻ đau thương

– Con ngoan, đừng khóc nữa , từ h mẹ k thể chăm sóc con đc. Vì vậy hãy nhớ phải mạnh mẽ lên tuyệt đối k đc khóc . Con hiểu chứ ? Khi ba con và anh con đến , hãy chuyển lời rằng mẹ rất yêu ba , yêu anh và yêu cả con nữa. Con ngoan ,hãy nhớ lấy lời mẹ dặn đc k ? – Người phụ nữ đưa bàn tay yếu ớt của mk lên lau nc mắt cho cô bé , nhẹ nhàng dặn dò

– Mẹ…. Con hứa , con hứa sẽ làm tất cả những j mẹ yêu cầu mà, mẹ ….đừng bỏ con mẹ…Ko ….đừng – Cô bé hét lên , bàn tay đầy máu lay lay khuôn mặt mẹ. Người phụ nữ ấy đã chết, chết để đứa con gái mk đc sống.

Vâng.. Người phụ nữ ấy chính là mẹ nó, và cô bé thiên thần đó là nó của hồi 5 tuổi

– Nó đứng dậy lau đi nước mắt. Nó thề, thề rằng sẽ k bao h khóc , thề rằng sẽ lưu giữ khuôn mặt đầy sẹo của người đàn ông kia , thề sẽ trả thù cho mẹ nó bằng mọi giá

1 lát sau , ba nó đã mang người đến , lúc nãy nó đã ngất đi vì mệt mỏi. Khỏi phải nói , người đau lòng nhất lúc này chính là ba nó , và ba nó cx đã thề .Thề rằng sẽ giết chết cả gia đình tên đó

Ngày diễn ra tang lễ mẹ nó…

Tất cả những ông chủ , bà chủ của các công ti lớn trên thế giới đều đến , ai cũng đau khổ cả , cũng sướt mượt cũng khóc rất nhiều . Nhưng tuyệt nhiên , chỉ có duy nhất 1 cô bé 5 tuổi đeo chiếc khăn trắng kia trên đầu là k hề rơi 1 giọt nước mắt. Cô bé ấy đứng đó , khuôn mặt vô cảm nhìn vào chiếc quan tài và khung ảnh của mẹ, bàn tay nắm chặt đến bật máu.

_________________________End__Flash__Back_______________________________

– Nó thề , thề rằng sẽ giết chết cả nhà tên đó. Sẽ cho tên đó chết 1 cách thảm hại nhất có thể , sẽ đày tên đó xuống 199 tầng địa ngục. Người ta k biết , cứ mắng chửi nó, nó cx mặc kệ, nó đã hứa vs mẹ, sẽ k rơi thêm bất cứ 1 giọt nước mắt nào nữa.Chỉ có ba tao , tao và ông nội tao biết đc chuyện đó. Họ càng thêm đau lòng. Sau đám tang mẹ, nó nhốt mk trong phòng 1 tháng trời , k ăn chỉ uống nước mà sống. 1 tháng sau , nó ra ngoài vs bộ mặt k thể lạnh hơn. Nó bắt đầu xin đến Mĩ , bắt đầu đi học. Nó thông minh nên chỉ đến năm 14 tuổi đã tốt nghiệp xong 3 trường đại học danh tiếng. Năm 9 tuổi , nó bắt đầu xin vào khóa huấn luyện điệp viên trong thế giới ngầm và trở thành 1 trong 5 học viên xuất sắc nhất học viện. – Bảo nói tiếp

– Thật k ngờ, em là bạn thân nhất của nó nhưng cũng k hề biết đc nó lại có quá khứ đau khổ đến vậy – Diệp lên tiếng, cô đã khóc khi Bảo kể chuyện đó.

– Chưa hết đâu. Nhưg thôi. Chuyện này mọi người cx k cần biết – Bảo tiếp

– Chưa hết sao ? – Hắn nghe Bảo nói xong câu đó thì đơ người. Nó còn có cả những chuyện đau khổ hơn thế này nữa sao (tg: ông anh ơi , anh bảo là chưa hết chứ có nói là đau khổ hơn thế này nữa đâu tưởng bở hả … Hắn:con bé này k muốn sống nữa sao ? * tg : dạ em xin em xin ạ , em còn yêu đời lắm)

Thật k thể ngờ cô ấy lại từng đau khổ đến như thế.Tự nhiên hắn thấy tim mk đau quá, cứ như có hàng trăm nhát dao đâm . “Có lẽ tôi yêu em thật rồi Gia Hân” – Hắn nghĩ thầm

– Bây h ns cho tao biết có chuyện j xảy ra đc k – Bảo nói – Tại sao 2 đứa lại vậy ?

– K có j đâu. Tốt nhất chúng mày k nên biết – Hắn nói, mắt vẫn chăm chú nhìn nó 1 cách đầy yêu thương

– Chuyện của thế giới ngầm sao ? – Diệp hỏi

– Sao m biết – Nhật Anh ngạc nhiên

– Chuyện mà chỉ có 2 đứa này biết, hơn nữa bọn mk lại k nên biết thì chắc chỉ có chuyện cua thế giới ngầm thôi – Diệp tl

– Xem ra cô cx thông minh đấy – Hắn đáp – Thế giới đó nguy hiểm và k lường trc đc đâu nên tốt nhất m.n hãy tránh càng xa càng tốt

– Biết nguy hiểm tại sao 2 đứa mày lại dấn thân vào ? – Vũ hỏi

– K tại sao cả. Có những chuyện bây h tao k thể ns đc đâu. Chúng mày mau về đi

– Uk đc r. Vậy bọn tao/tôi đi – Cả lũ nói

15 phút sau , nó đã tỉnh. Nhưng trong phòng bây h k có 1ai. Nó có vẻ hơi thất vọng. Đang nghĩ đến tình huống xâu nhất thì hắn mang cháo vào:

– Cô tỉnh rồi sao – hắn nhìn nó, cười hiền

– Sao tôi lại ở đây – nó đã tỉnh , thấy hắn thì có chút vui.

– Cô bị trúng đạn , cũng may là k đáng ngại .- Hắn lại cười

– Anh ở đây 1 mk từ lúc đó sao ? – nó lo lắng hỏi

– K – hắn tl lm nó thấy hụt hẫng – Mấy người kia cx vừa ở đây về – Hắn cười

– Anh chọc tôi ? – Nó dỗi, trong trẻ con kinh khủng

– Ai chọc em ? Tôi trả lời đúng sự thật còn j – Hắn cười , k ngờ nó cx có lúc trẻ con như thế

– Sao anh dám … – nó nói với vẻ tức giận

– Dám gọi em là em chứ j ? Em kém tôi 1 tuổi k gọi là em thì là j – Hắn chen ngang lời nó – Mà em cx gọi tôi là anh còn j ?

– Đc rồi. Bản cô nương hôm nay đg ốm nên k chấp vặt anh – Nó giận

– Em giận anh đấy à ? Thôi thôi nha. Là chị đc chưa ? Dậy ăn cháo cho em nhờ bà chị ơi

– Già quá – Nó nhăn mặt

– Nếu sợ già thì chịu là em đi – hắn nói

– Không.bao.giờ – Nó nhấn mạnh

– Thôi ăn cháo k cãi nhau nữa – Hắn chịu thua

– Đc rồi. – Nó cười – Đút

– Đút sao ?- hắn ngạc nhiên

– Hồi trc tôi ốm hai tôi cx vậy vs lại tay tôi đang đau anh k thấy sao ? – nó cãi

– Đc rồi coi như tôi chiều em –Hắn cười rồi đút cho nó ăn

Trong khi đó … Ở khu vườn sau khách sạn

– Anh Bảo , gọi em ra đây làm j vậy ? – Nhật Anh vừa nhận đc tin nhắn của bảo liền chạy ngay xuống đây nhưng mãi chả thấy Bảo đâu