Siêu Sao

Chương 36: Cũng không phải là người lương thiện (hai)






Albert vừa nhấc nhẹ ngón tay, hắc y nhân bên cạnh lập tức đem điếu thuốc lá cùng bật lửa lên, người đàn ông tóc vàng hít sâu một hơi, chậm rì rì phun ra vài vòng khói: “Tới lúc nói chuyện chính sự.”

“Chúng ta lẽ nào không phải đang nói chuyện chính sự? Albert, nên học hài hước cùng thả lỏng, chúng ta thế nhưng là những nhân vật coi trọng thể diện.” Charles một phen nói ra hoàn toàn không có chút lực tin tưởng, nhưng hắn thoạt nhìn lại vô cùng tự tin, khiến người rất dễ đã bị hắn hấp dẫn.

Cười nhạt hai tiếng, Albert búng nhẹ, hắc y nhân một bên đem đến một cái rương đạt trên mặt bàn, Đường Phong co rút khóe mắt, đừng nói cho cậu những thứ bên trong là chất có hại hoặc là tiền và vân vân, cậu tuy rằng cũng quen biết một số người ở hắc đạo, nhưng bản thân của cậu cho tới bây giờ vẫn là một công dân tốt cực kỳ tuân thủ pháp luật.

“Mở ra.” Charles từ trong ngực lấy ra một hộp thuốc lá, Đường Phong biết người đàn ông này thích hút xì gà.

Hắc y nhân theo mệnh lệnh của Albert mở ra, không phải chất có hại cũng không phải tiền mặt, chỉ có mấy vật dụng ít người biết và vân vân ống tiêm.

Tình hình bây giờ khiến Đường Phong có ảo giác đang ở trong phim ảnh, cậu trấn định ngồi bên cạnh Charles, nếu Charles dẫn cậu đi theo có nghĩa người đàn ông kia sẽ không chú ý hắn biết được gì, nhưng Charles rốt cuộc có chỗ nào tự tin rằng cậu sẽ không hướng người khác loạn ngôn?

Đường Phong sẽ không ngu ngốc đến nỗi đi cảnh cục tố giác, quay đầu lại không chừng cậu sẽ phải thật sự chết thêm một lần.

Charles cầm lên ống tiêm tùy ý nhìn một chút, sau đó đem ra hai ống tiêm: “Thân ái, giúp tôi giữ một chút.”

Đây là lần đầu tiên trong hơn ba mươi năm Đường Phong tham dự đến giao dịch của hắc đạo, Đường Phong đưa tay tiếp nhận hai ống tiêm Charles đưa qua, cẩn thận dè dặt lại duy trì trấn định, chỉ có trời biết dịch thể trong hai ống tiêm là những thứ quỷ gì.

Khẩn trương sao? Đương nhiên sẽ.

Nhưng dưới loại tình huống này Đường Phong không được phép lộ ra một chút khẩn trương hoặc hoảng loạn.

Albert ngồi đối diện hướng Đường Phong nhìn thoáng qua mặt chàng trai nói: “Bảo Lục Thiên Thần đem người này cho tôi ngoạn vài ngày.”

Thao——-

Đường Phong âm thầm văng lời thô tục, thật đem cậu trở thành món đồ chơi?

“Ha hả, điều này tôi không làm chủ được, người của Lục Thiên Thần thì cậu phải đi hỏi lục Thiên Thần, thế nhưng hiện tại cậu ấy là của tôi.” Charles đem Đường Phong kéo lại, tay ôm thắt lưng chàng trai cực kỳ thân thiết lại dịu dàng hôn lên mặt Đường Phong, nhẹ nhàng khuyến cáo Albert hiện tại không thể đụng vào người chàng trai này.

Thế nhưng sau nửa tháng nữa thì sao?

Đường Phong hiện tại hận chết Charles, cậu biết suy nghĩ của những kẻ có tiền này, người khác có bọn họ cũng muốn thử xem, người khác càng không cho bọn họ càng hăng hái bừng bừng, việc Charles che chở cậu chỉ khiến hứng thú của Albert đối với cậu thêm dày đặc.

Sau khi sống lại cậu muốn trở thành siêu sao lần thứ hai, lần thứ hai chuyên tâm với điện ảnh, không phải chuyên môn trên giường của ba người đàn ông.

Huống chi Albert này lại có cả sở thích chơi trò biến thái.

Sau khi rời khỏi nhà hàng sắc mặt Đường Phong vẫn luôn không tốt, cậu không che giấu dùng trầm mặc biểu thị bản thân khó chịu, mặc kệ là ở trong mắt Charles hay Lục Thiên Thần, cậu hiện tại cùng những người khác có chút khác nhau nhiều lắm là món đồ chơi, cũng có thể là quân cờ.

Nhưng trong mắt Đường Phong, Charles cũng tốt, Lục Thiên Thần cũng tốt, Albert cũng tốt, hết thảy đều là một đám người vô lại.

Thật sự cho rằng cậu là tượng đất có thể tùy tiện nắm?

Đã như vậy cũng không cần gì phải khách khí, cậu từ một cô nhi đi lên vị trí của một siêu sao cũng không phải chỉ dựa vào hành động.