Siêu Sao

Chương 45: Lục tổng, chào anh (hai)




Đây là lần đầu tiên Đường Phong một mình cùng Lục Thiên Thần ăn cơm, tiểu Vũ rõ ràng là người đại diện của cậu, lại bị Lục Thiên Thần đuổi đi, lại nhớ tới dáng dấp vui mừng đem cậu bỏ lại, Đường Phong thực sự rất muốn cải tạo suy nghĩ của tiểu Vũ, một chân chó đúng nghĩa!

Xe dừng trước cửa của một nhà hàng, Lục Thiên Thần đưa chìa khóa cho người đem xe vào bãi đậu xe, Đường Phong đi bên cạnh người đàn ông, lúc hai người cùng vào quản lý liền nhiệt tình tiếp đón, hiển nhiên Lục Thiên Thần là khách quen ở đây, càng rõ ràng chính là ánh mắt kinh ngạc của quản lý khi thấy cậu, Đường Phong biết mình tuyệt đối không phải người thường đi ăn cùng Lục Thiên Thần ở chỗ này.

Sẽ là ai, Ca Trần?

“Lục tổng, vẫn như cũ sao?” Quản lý đứng ở một bên nhỏ giọng hỏi, con mắt thỉnh thoảng nhìn qua Đường Phong.

Lục Thiên Thần có chút không kiên nhẫn, liếc mắt nhìn Đường Phong ngồi đối diện, sau đó đưa thực đơn qua: “Muốn ăn cái gì thì chính mình gọi.”

Đường Phong cũng không khách khí làm kiêu, mở ra thực đơn gọi mấy món vừa sang vừa hợp khẩu vị bản thân, hợp khẩu vị bản thân là thứ nhì, sang mới là hàng đầu, khó có được Lục tổng mời cơm, cậu nhất định là phải vô cùng hãnh diện.

“Làm theo lời cậu ta.” Lục Thiên Thần con mắt cũng không thèm động một chút.

“Tốt, ngài chờ.” Quản lý rất nhanh lui xuống, trước khi đi không quên khép hờ cửa.

Lần này Đường Phong học thông minh, đối phó người như Lục Thiên Thần không nên mở miệng trước, ngươi nói càng nhiều đối phương càng dễ nắm được nhược điểm cùng sơ sót của ngươi, cho nên cậu vẫn cúi đầu, yên lặng không nói gì mà uống nước trái cây, nếu muốn so ai có thể chịu được bầu không khí xấu hổ này, Đường Phong hắn cũng tự nhận không tầm thường.

Chết qua một lần da liền dày lên hai tầng, mệnh “trộm được” sẽ không cần phải quan tâm cảm giác cùng cái nhìn của người khác.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trong bàn cũng không ai nói chuyện, cho đến khi quản lý dẫn người đem thức ăn lên cả hai vẫn tự làm việc của mình, uống nước trái cây, xem tạp chí, ngoạn điện thoại di động.

“Ngài dùng thong thả.” Sắp đặt xong, quản lý khom lưng rồi rời đi, lần này thực sự khóa cửa, trên cánh cửa có một đôi mắt thần nhi nhỏ không cẩn thận bị Đường Phong thấy, hắn cả kinh thiếu chút nữa bị sặc.

“Uống chậm một chút.” Lục Thiên Thần giương mắt, tiện tay cầm khăn tay đưa tới.

“Cám ơn.” Đường Phong đón lấy, nghiêng người cúi đầu lau nước trái cây dính bên khóe miệng, thật mất mặt.

“Cậu không chỉ thay đổi tính cách, hiện tại ngay cả cử chỉ cũng trở nên cao nhã.” Lục Thiên Thần diện vô biểu tình, hắn cầm lấy dao nĩa bắt đầu phân chia nộn thịt bò, cũng không liếc mắt nhìn Đường Phong.

“Cám ơn Lục tổng khích lệ.” Binh đến tướng ngăn, ít nói ít sai sót.

“Cậu trước đây lúc ở cùng ta nói rất nhiều.” Mỗ tổng tài giống như vô ý nói một câu.

“Lục tổng hoài niệm tôi của trước kia sao?” Đói bụng, Đường Phong cầm lấy chiếc đũa bắt đầu từ đĩa rau, mặc dù cậu lớn lên ở nước ngoài, nhưng vẫn thích nhất các món ăn hay là đặc sản của Trung Quốc, nhất là lẩu Tứ Xuyên, quả thực chính là món ăn hắn không thể ngừng yêu thích, nếu như bác sĩ không căn dặn cậu cái này không thể ăn, cái kia không thể ăn, cậu đã sớm ăn lẩu thường xuyên tại nhà rồi.

“Không, tôi càng thích cậu bây giờ.” Lục Thiên Thần nói ra vô cùng tự nhiên.

“Cám ơn Lục tổng thưởng thức.” Tuyệt đối trả lời bằng giọng quan, nhưng từ miệng Đường Phong nói ra cũng không gây cảm giác cứng ngắc, ngược lại còn có cảm giác hài hước.

Nuốt xuống thịt bò trong miệng, Lục Thiên Thần mắt nhìn đặt ở một bàn thực vật hỏa hồng trước mặt Đường Phong, con mắt có chút mị mị, cúi đầu tiếp tục ăn món hào thanh đạm: “Tìm cậu tới là muốn nói cho cậu biết một cái tin tốt.”

“Chuẩn bị tăng tiền lương cho tôi?” Đường Phong vừa cười vừa nói.

“Gần như vậy.” Lục Thiên Thần nhìn Đường Phong đem thịt bò xào gừng nhét vào trong miệng, con mắt run rẩy, cầm lấy chén nước uống một ngụm sau đó mới tiếp tục nói. “Bộ phim mới của đạo diễn Lý Nguy đã quyết định chọn cậu.”