Sứ Giả Địa Ngục

Chương 14: Màn chào hỏi




Mới sáng sớm 5h hôm sau mà lớp S-1 đã bị Lucy khua chiêng gõ trống gọi dậy rồi. Nhìn đứa nào cũng trong trạng thái ngái ngủ đứng ngáp ngắn ngáp dài ở trong sảnh của tầng 2 này. - Con không mau lấy lại tỉnh táo.

- Sensei, cô không ngủ cũng nên để tụi này ngủ chứ?

Số 91 lên tiếng cằn nhằn, Lucy nhìn một lượt mấy cái đứa lười biếng này.

- Có vẻ như các cô cậu chưa hiểu tình hình thì phải. Nghĩ rằng thắng trận đồ đầu tiên là có thể vui vẻ sao? Làm ơn tỉnh dậy dùm cái đi. Nên nhớ là do lớp 4 chưa thèm động tay chân thôi. Sang đến trận đồ thứ 2 không còn dễ dàng đâu vì chỉ giết được boss và qua bảng mới sống sót. Mà theo như dự tính Boss tầng 2 này có một đặc điểm thú vị đây. Cho nên tôi mới chuyển sang phương án khác. Tất cả chúng ta trong tuần này sẽ không học về phép thuật khả năng riêng của mình mà sẽ củng cố cận chiến, đánh nhau bằng chính sức mình.

- HẢ?

Cả đám hét lên vẫn là trừ Shu ra, cái khỉ gì mà bắt họ đánh nhau bằng chính sức mình, cô chủ nhiệm này có bị làm sao không? Vậy là lúc này họ phải mặc đồ thể thao và chạy đều xung quanh học viện rộng lớn này làm nhiều người ngạc nhiên. 20 đứa thấy bất công khi họ phải chạy trong khi Lucy lại ngồi trên một cái hộp màu đen bay theo bên cạnh.

- Đừng có thắc mắc hay thấy bất công vì con Boss lần này mà thôi. Tôi đã nói gì chứ, chỉ có đánh bại nó bằng chính sức mình thôi.

- Sensei, cô không thể cứ vô lí vậy chứ? Các lớp khác đang nhìn chúng ta đó.

Số 10 khá bất mãn, Lucy chẳng nói gì, cô nhìn cái lũ này.

- Lo mà chạy đi, đứa nào trốn đừng có trách tôi.

- Cô tính đi đâu vậy sensei?

Yui cất tiếng nhẹ nhàng hỏi, Lucy mỉm cười nói một câu rất chi là tự nhiên.

- Tôi đi ăn sáng.

- HẢ?

Cả lớp lại bất bình, Lucy được đi ăn sáng còn họ phải chạy như lũ điên thế này. Lướt qua Nicolas thì Lucy mỉm cười một cái sau đó ôm cái hộp đi bộ về phía dãy ktx kiếm cái gì lót bụng buổi sáng. Khi Lucy vừa định đi vào ktx thì một nhóm người chặn lại, bọn này mặc trang phục màu đen có đường viền trắng kì quái, là đặc thù của DA số 5 và số 6.

- Các người là môn đệ của hai DA cuối cùng sao?

- Đúng vậy thưa Angry-sama.

Một tên cúi đầu mỉm cười. Lucy nhận ra ở chúng không hề có thiện chí, hắc khí cứ phóng ra không giấu giếm gì hết.

- Là hai vị sư phụ muốn gửi lời hỏi thăm tới Angry-sama thôi.

Lucy vừa lúc đó cảnh giác lùi lại sau và dơ chiếc hộp đen đó lên phía trước. Ba vệ cắt trên chiếc hộp đó, Lucy biết ngay chúng chẳng thiện ý gì mà. Vụ va chạm này đã khiến nhiều học sinh đứng ở sảnh chính xem, ngay đến đám lớp 1 kia nhìn thấy đang chạy cũng ngừng lại. Natsu đã ngăn cản họ đừng có nhúng tay vào nếu không càng rắc rối hơn. Vừa ăn snack khoai tây Natsu vừa theo sát tình hình hiện tại. Một trong bốn tên môn đệ đó đã xông lên, Lucy vừa ôm cái hộp vừa lùi lại và tránh lé, cô không muốn chiến đấu ngay tại đây. Teddy lúc này lại không có ở đây, rõ ràng bọn này đã tìm hiểu chắc rằng Teddy đã rời học viện để tiện đường lộng hành mà. Xem ra Angry số 5 và 6 thực sự muốn tiêu diệt Lucy.

- Đừng có làm càn, ở đây có rất nhiều học viên đó.

- Cô sợ sao Angry-sama? Mọi người thường nói Angry số 4 là một trong những DA sở hữu sức mạnh tối thượng khủng nhất. Vì vậy bọn này là cũng vì muốn thỉnh giáo thôi.

- Bớt lời đi.

Lucy ngửa người ra tránh cú đá như lưỡi dao của tên đó rồi cô bật ra sau trống cái hộp bên cạnh mình. Cái hộp đã được bật mở, bên trong là một thanh kiếm kì quái với hình con mắt trên chỗ tay cầm và còn có nhiều hoa lá trang trí nữa.

- Aizzz, xin lỗi khi lôi ngươi vào trận chiến.

- Đừng có lo Lucy, ta sẵn sàng nếm máu tanh vì ngươi mà.

Thanh kiếm đó phát ra giọng nói nhí nhảnh, Lucy đã dùng thanh kiếm này xông lên tấn công. Tên môn đệ đó dơ chân lên đỡ lấy nhưng nhận ra rằng thanh kiếm này có thể cắt được mọi thứ. Hắn bật lại lùi về sau và rồi cả bốn bọn chúng dàn hàng vây xung quanh Lucy.

- Xem ra đã đến lúc hành quyết cô rồi. Mở ra, cánh cổng địa ngục Tartarus.

Bốn tên đó vừa rứt lời thì ngay lập tức một vòng tròn màu đen phát sáng quay tròn dưới chân Lucy trong phạm vi vị trí ô vuông của 4 tên đó. Vòng tròn này đang cố hút Lucy vào đó, thanh kiếm kia hét lên.

- Lucy, là cổng địa ngục Tartarus đó. Mau nghĩ cách thoát đi.

- Ngươi lo cái gì chứ hả? Sợ chết đến mức đó sao?

Lucy nhếch miệng cười mặc cho mình đang chìm dần kia, ánh mắt cô chiếu lên mấy tên này.

- Nói thật là tôi chưa có ý định chết đâu. Nếu bị giam ở Tartarus không những không trở về nhà mà còn không hoàn thành nhiệm vụ Zero-sama giao cho. Mà trên hết là vì tôi không từ bỏ cái đám học trò ngu ngốc kia đâu, chúng không thể thắng mà thiếu tôi được. Cho nên tôi sẽ không sợ mà đắc tội với số 5 và số 6 vì giết 4 người các ngươi đâu.

Lucy nói một hồi và rồi xung quanh người cô phát ra một ánh sáng màu đỏ, nhiều người nhận ra đây là Heart. Sức mạnh của Heart thật là khủng, và rồi khắp người của Lucy xuất hiện những sợi xích màu đỏ có rỏ máu đang xuyên lên và cắm xuống đất vòng ngoài của vòng tròn ma pháp này để kéo cô ra. Họ nhận ra rằng máu trên sợi xích đó chính là của Lucy.

- Giờ thì chết đi.

Lucy vừa rứt lời thì bốn cái đầu của 4 tên này lìa khỏi cổ mà rơi xuống. Rõ ràng trong cái đám này không đứa nào là môn đệ thật sự, chỉ là được bọn môn đệ chính truyền cho ít sức mạnh để giả dạng nhưng mở được cổng Tartarus xem ra lại là một điều đáng tuyên dương. Những sợi xích đó đang dần biến mất và vết thương của Lucy vẫn còn.

- Lucy ngươi bị làm sao vậy hả? Ngươi muốn chết hay sao mà dùng Heart kiểu này? Nên nhớ ngươi là DA duy nhất sở hữu Heart đấy.

- Haha, đâu phải. Có người trong DA còn giữ được một nửa của Heart mà.

Lucy cười lớn và rồi cô nhìn bốn cái xác kia, trong chớp mắt chúng đang bốc cháy bởi ngọn lửa xanh dương làm mọi người tò mò. Teddy đang xuất hiện từ xa rồi từ từ tiến lại gần chỗ Lucy.

- Không sao chứ Lucy?

- Sắp đến ngày triệu tập DA rồi, họ chào hỏi có vẻ hơi quá.

- Đừng sử dụng Heart nữa nếu không cậu càng kêu gọi đám linh hồn phản loạn và bọn hắc ám sư mà thôi.

- Teddy-chan cậu giúp tớ một chuyện được chứ?

Lucy mỉm cười lên tiếng nhờ vả, thật là hiếm khi. Teddy chỉ gật đầu rồi đi mất chẳng lưu lại chỗ này lâu. Lucy thở dài, thanh kiếm kia cũng biến mất, cô bẻ tay rồi xoay xoay người cho đỡ mệt mỏi.

- Xem ra mình phải cố gắng để sống thêm vài năm nữa tại đây thôi. Ít nhất là cho cái đám kia đứng đầu một lần cho biết.

Lucy mỉm cười rồi xoay người đi vào trong ktx hoàn toàn không thèm bận tâm cái đám ngốc đang đứng kia nhìn.

- Sensei đang nói lung tung cái gì vậy chứ?

Jenny có phần không hiểu. Natsu nhìn cái biểu hiện này cô xoay người nhìn mọi người.

- Chạy tiếp thôi.

- À, ờ.

Họ cùng nhau chạy tiếp mà mỗi người theo đuổi một suy nghĩ. Nicolas thấy rất lạ, Lucy có thể chữa lành vết thương rất nhanh mà tại sao ban nãy vết thương vẫn rỉ máu. Và cái câu nói kì lạ của Lucy kèm với đó là có DA sở hữu được một nửa của Heart sao?