Sứ Giả Địa Ngục

Chương 54: Bữa tiệc quá khứ




- Ta đã từng nghe về một pháp sư phương nam, một pháp sư ánh sáng vạn năng với sức mạnh xứng tầm để đi bên cạnh Vua Bóng Đêm trong cuộc trinh phạt địa ngục thời kì sơ khai. Ta đã luôn mong muốn ngắm nhìn người con gái đó để xem xem cô ta trông thế nào. Quả đúng như lời của Aya nói, pháp sư ánh sáng vạn năng, Rin đích thực là một mỹ nhân.

Giọng nói tràn ngập ý cười cùng chút kiêu ngạo vang lên mà họ đồng loạt nhìn về phía con đường mà Lucy và Shiro từng đứng, một cô gái mặc trang phục kimono bắt mắt, tay cầm chiếc quạt giấy đang phe phẩy mà chân đi guốc có gắn chuông nhịp bước tạo lên âm thanh êm tai. Cô gái tóc đỏ rực này làm cho Shiro kinh ngạc thốt lên.

- Nữ hoàng.

- Không không Shiro, ta không phải nữ hoàng của ngươi. Nữ hoàng của ngươi đã chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng trước sự bảo hộ của Thánh Thần rồi.

Yami mỉm cười tiến về phía trước vẻ rất nhàn nhã. Khi chỉ còn cách Shiro vài bước chân Yami đột nhiên quay lại nhìn lên phía chỗ ngồi cao cấp kia mà ánh mắt dừng lại nơi Reiji.

- Vua địa ngục Reiji, đứa cháu thuộc dòng máu chính thống, hậu duệ của vua Shera, ta cũng đã nghe Aya nói về ngươi, sức mạnh đúng là ngang tầm con bé, nhưng vẫn còn kém xa một chút vì Aya vốn chưa bao giờ có đủ sức mạnh.

- Cô là ai?

Reiji lạnh giọng cất tiếng, hắn đã cảm nhận được người con gái này có một nguồn năng lượng cực khủng trong người. Nguồn năng lượng đó không ngừng được tăng lên. Yami mỉm cười cầm cây quạt phe phẩy mà những bông tuyết rơi càng ngày càng nhiều.

- Xin giới thiệu ta là chị gái song sinh của Aya tên Yami, là một pháp sư băng thuật. Ta thuộc dòng máu hoàng gia như ngươi nhưng lại là nhánh sau. Phụ vương của ta là em trai song sinh của cụ cố ngươi vua Shera.

- Cô...là chị gái song sinh của cô ấy thật sao?

Rin không tin được nhìn về phía Yami. Là chị song sinh thì tại sao năm đó họ không thấy cũng như chưa từng có tin tức nào cả. Yami mỉm cười quay lại nhìn Rin mặc cho Reiji đang đứng kia có hiểu hay không.

- Phải. Từ lúc sinh ra ta đã mang một cơ thể yếu ớt không thể sống được lâu cho nên họ đã đưa ta tới phương bắc cầu thuốc. Tại phương bắc ta đã lạc tới thế giới khác qua một cánh cổng và ngay lúc đó ta được đóng băng vĩnh cửu. Đủ mạnh để ta thoát được và tạo ra một thực thể ảo quay trở về tìm Aya nhưng cả nhà đã chết còn Aya trở nên đầy hận thù. Kẻ gây ra nỗi đau này cho bọn ta là ngươi, Vua Bóng Đêm và lão vĩ nhân. Nay Aya đã ngủ cho nên ta sẽ giải quyết mọi chuyện để khi con bé tỉnh dậy mọi thứ đã kết thúc.

Yami mỉm cười, ánh mắt nhìn bọn họ đầy tia sát khí. Ngay lúc đó Rin liếc mắt cảnh giác vì những bông tuyết kia đang bắt đầu kết tinh băng giá mà chĩa mũi nhọn nhằm thẳng hướng Rin.

Dễ dàng tránh được đòn đó Rin nhảy về phía sau, mái tóc đen rất dài đó không tránh khỏi bị dính vài vết băng xanh trong lạnh giá vẫn còn đang bốc hơi lạnh kia. Yami mỉm cười tiến tới vỗ nhẹ vai Shiro ý chỉ cô nàng hãy thả lỏng nghỉ ngơi. Mama ngay lúc đó được giải thoát nhưng liền bị những cây băng lớn từ trên trời rơi xuống ghim chặt tại chỗ.

- Ngươi có biết ta yêu thương Aya đến cỡ nào hay không? Nhìn con bé sống hết dưới thân phận này đến thân phận khác rồi vào nhà công tước đó mà ta hận bản thân không làm được gì. Aya phải một mình lạnh lẽo nơi ngục tù cuối cùng mà bản thân ta cũng không đi vào được vì ta không được phép tới gần ký ức chết mà con bé tạo ra hàng ngàn năm. Bọn ngu ngốc đó đã luôn sống trong không gian ký ức chết của con bé mà không hay biết gì cả. Công chúa Rennie đột nhiên rơi xuống hồ nước lạnh vào mùa đông đó cũng là do Aya làm. Tuy rằng là hậu duệ con cháu nhưng cũng chỉ là công cụ trả thù mà thôi.

- Lin đã giết Rennie sao?

Reiji nghe xong lời này có chút kinh ngạc. Không thể tin là cái chết bất ngờ đó của em gái hắn ta lại sâu xa như vậy.

- Đúng thế Reiji, em gái ngươi là do Aya đã giết. Tình yêu của ngươi với con bé hãy thu hồi lại đi, con bé và ta được xem là tổ tiên của ngươi đó. Đáng lẽ ta có thể đợi hai bên các ngươi đánh nhau đến người sống người chết để cuối cùng đưa Nicolas lên làm vua nhưng ta lại có một chút thay đổi khi nhìn phong ấn giấc ngủ của em gái mình. Ta muốn tái tạo lại địa ngục này, cháu có nghĩ thế không Nicolas?

- Vâng,

Nicolas bống dưng xuất hiện bên cạnh Yami làm mọi người ngạc nhiên, cậu nhóc tóc vàng ngày nào nay đã thay đổi trở thành một màu đỏ bắt mắt quen thuộc. Lucy quay lại nhìn Nicolas đầy kinh ngạc.

- Nicolas...

- Sensei trông thật thảm hại.

Nicolas mỉm cười mà đưa tay lên thì tia sáng đâm xuyên qua bụng Lucy bị hút về phía cậu nhóc. Yami xoa đầu Nicolas bé nhỏ mà ánh mắt tràn đầy sự dịu dàng và yêu thương.

- Nicolas thật ngoan, Aya nhất định sẽ tự hào về cháu.

- Cháu sẽ biến ước mơ của mẹ thành sự thật. Nhưng để làm được điều đó phải xem mẹ đã từng mong muốn điều gì.

Nicolas vừa rứt lời cậu nhóc đã bị hút vào hố đen. Lucy nhìn lên phía khán đài Sakura và Dolly đã biến mất không thấy dấu vết.

- Thằng bé thích hợp làm vua phải không?

Yami mỉm cười nhưng không nhận được sự đồng tình từ mọi người. Rin đứng đó nhìn Yami kia mà định xông lên nhưng Shin đột ngột xuất hiện ôm lấy cô vào lòng ngăn lại mọi ý định của cô.

- Shin ngươi đã đến tham gia bữa tiệc này cho nên ta sẽ không làm khó nữa chỉ cần ngươi để ta mang hai đứa nhóc Thánh Thần này đi một cách nhẹ nhàng là được.

- Cô vẫn không hề thay đổi Yami. Có lẽ cô ấy đã ngủ quá sớm để cô một mình ngoài này dong chơi như vậy.

- Ta luôn muốn con bé dừng tay nhưng khi con bé nỗ lực như vậy ta không thể nói thêm lời nào. Hẹn gặp lại ngươi Shin, hãy tận hưởng đi vì bữa tiệc cuối cùng sẽ là màn chiến thắng đặc sắc nhất của bọn ta. Shiro mau mang thằng bé kia lại đây.

Yami nhìn Shiro ra hiệu thì Shiro tiến tới đỡ Joon dậy cùng đi về phía Yami. Quay người lại Yami nhìn về phía Reiji và những người khác.

- Len, thay mặt Aya xin lỗi vì đã cướp đi sinh mạng của chị gái cậu. Nếu có thể cậu hãy bảo toàn mạng sống cho con bé Lucy, ta sẽ còn để mắt tới cậu rất nhiều.

Yami vừa rứt lời thì ba người họ đã biến mất, những bông tuyết ngưng lại mà màn trắng xóa kia tan biến như chưa hề xuất hiện làm người ta không theo kịp. Yami cứ như vậy, xuất hiện đột ngột mà đi cũng đột ngột.

- Vậy chúng ta có nên tiếp tục hay không?

Shin mỉm cười nhìn những người đứng trên cao mà các học viên còn ở lại đã sớm lạnh run người với cái bức khí kinh người của hắn. Len nhìn về phía Shin lạnh lùng vô cùng.

- Xem ra anh đã làm gì chị gái tôi rồi. Shin, chúng ta dù là trước nay hay hiện tại đều là kẻ thù vĩnh viễn không có hai chữ bạn bè.

- Cậu lại nói quá rồi Len. Dù sao thì nhìn các người cũng chẳng đủ tâm chí để tiếp tục, thôi thì cậu cứ để mắt tới con bé Lucy đó đi, sức mạnh mới đó chưa thể đồng hóa ngay lập tức đâu.

Shin vừa rứt lời Mama đã biến mất mà hắn tay ôm ngang eo Rin cả hai người cũng hòa vào không gian này mà không để lại bất cứ dấu vết nào. Len nhìn về phía Lucy đứng một mình dưới sân trong khi Teddy và Luke vội vã chạy ngay xuống sân đấu tới bên cạnh Lucy.

- Cậu có sao không Lucy?

- Không sao.

Lucy mỉm cười nhìn Teddy mà vết thương của vô đã hoàn toàn hồi phục một cách nhanh chóng không có một chút ngoài ý muốn gì. Luke nhìn Lucy mà thấp giọng hỏi.

- Lucy, cuối cùng thì cô vẫn đi theo nữ hoàng sao?

- Đúng vậy. Tôi sống chỉ vì nữ hoàng, những kẻ gọi là người thân kia đều chẳng là cái gì hết. Ngay đến Leo cũng chẳng đáng một chút nhớ nhung.

Lucy cười thật vui vẻ mà xoay người rời đi một cách ngạo mạn. Những đứa trẻ kia cũng lập tức lối gót theo giáo viên của mình trở về lớp. Chuyện này cuối cùng là dừng lại ở đây.

Thánh điện sứ giả.

Nicolas buông tay khiến Sakura và Dolly ngã ngồi trên nền sảnh lạnh lẽo mà nhìn chăm chú vào thứ nằm phía sau bức màn đen kia.

- Nicolas thứ đó... bên trong đó là...

Sakura kinh hãi hết nhìn cái thứ trước mặt lại nhìn Nicolas đứng phía sau mình mỉm cười một cách lạnh lùng. Nicolas thực sự vô cùng xa lạ, sự xuất hiện lần này của cậu ta làm cho Sakura không ngờ tới được. Dolly hoàn toàn không hiểu nhìn Nicolas.

- Cậu là ai? Tại sao lại đem bọn tôi tới đây chứ?

- Cô là một kẻ điều khiển phải không?

- Tôi điều khiển rối.

Dolly không hiểu Nicolas muốn gì nhưng cũng trả lời. Nicolas mỉm cười nhìn Dolly.

- Không sao, điều khiển là tốt rồi. Tôi sẽ sao chép sức mạnh đó của cô. Sakura khi tôi hé mở màn chắn kia cậu hãy tiến vào và đưa tôi tới không gian ký ức chết của mẹ được chứ?

- Tại sao lại là tôi?

- Tôi đã thấy điều đó, năng lực ký ức chết đó của cậu. Nếu cậu thất bại thì không chỉ cậu mà cậu ta cũng sẽ phải chết.

Nicolas lạnh giọng cảnh cáo càng làm Sakura thêm hoảng sợ. Nicolas thực sự thay đổi rồi. Ngay lúc đó Sakura còn chưa kịp nói gì thì ba bóng đen khác lại xuất hiện. Nicolas đứng đó hơi nghiêng mặt lại phía sau nhìn ba người vừa xuất hiện kia.

- Yami thật chậm trễ.

- Là cháu nhanh chân hơn thôi Nicolas. Vậy mọi chuyện thế nào rồi?

Yami mỉm cười phe phẩy chiếc quạt giấy của mình. Theo sau là Shiro và Joon đều yên lặng không nói gì cả. Dolly lúc này là nhìn chằm chằm vào Joon có phần kinh ngạc không tin được, sao đối tượng yêu thích của cô bé lại là một Thánh Thần được chứ?

- Sakura làm ngay đi, mau đưa bọn tôi vào trong đó.

Nicolas lên tiếng đề nghị nhưng nghe ra ai cũng biết đó là mệnh lệnh bắt buộc. Sakura đứng dậy giúp cả Dolly nữa, cô nhóc mím môi nhìn Nicolas.

- Tôi, không có đủ sức mạnh để làm việc đó. Hiện tại tôi chỉ có thể nhìn thấy thông qua chạm vào họ còn việc đưa cả người khác theo thì...

- Vậy sao?

Nicolas vẻ suy tư mà quay ra nhìn Yami đang đứng bên cạnh mình kia.

- Yami cô có người nào khuếch đại sức mạnh của cậu ta tạm thời không?

- Shiro được chứ?

Yami mỉm cười nhìn Shiro đứng phía sau. Ngay lúc đó Shiro tiến tới chạm vào ngực trái của Sakura mà ngay lập tức Sakura cảm thấy sức mạnh của mình đang dâng trào, đang gào thét đòi khai phá. Người trước mặt này đến cuối cùng là có năng lực thế nào đây?