Sự Trả Thù Của Cô Gái Vô Cảm (The Revenge Of Emotionless Girl)

Chương 32: Dự tiệc - Tình




Tại phòng làm việc của Tử Anh, nơi diễn ra cuộc đối thoại giữa 2 người con gái.

- Mọi chuyện sao rồi? - San Chi hỏi

- Yên tâm, chỉ cần thành công thì cậu sẽ đổi đời. 

- Cậu chắc chứ?

- Chắc chắn, dù Ryan k chấp nhận cậu nhưng ba hắn cũng k chấp nhận đứa cháu của mình ở bên ngoài đâu. Vì thế cậu cố gắng mà thể hiện. - Tử Anh nói xong nở một nụ cười tạo sự chắc chắn dành cho San Chi.

- Khoán, để tránh nghi ngờ giờ cậu sẽ là trợ lý của tôi, tối mai cậu chuẩn bị kỹ một chúc nhé...Săn Chỉ gật đầu sau đó rời khỏi phòng về làm việc của mình. Tử Anh nhìn theo mà nở nụ cười hiểm độc, nó hạnh phúc, quyền cao chức trọng, cô sẽ đạp đổ mọi thứ của nó.

......................................................................................................

- Ông chủ, cậu hai mới về. - từ trong nhà nó đã nghe cô Hạ (người làm) nói thì biết hắn và ba hắn đã về, nó cũng thôi đọc báo và bước ra ngoài nhẹ nhàng chào hỏi.

Vào bàn ăn, để chuẩn bị ăn tối thì ba hắn đã lên tiếng

- Tối mai Mạc thị có tổ chức kỉ niệm 10 năm thành lập Mayza, chúng ta cũng nên đến đó 1 chúc. 

- Cả 3 chúng ta luôn sao? Nhưng sức khỏe của An...

- Ryan, em đã khỏe hẳn rồi vả lại lúc trước em cũng đại diện VIVIAN kí hợp đồng với Mayza, chúng ta không nên vắng mặt. - Nó nhẹ nhàng nói nhưng trong thâm tâm nó lại nghĩ khác.

- An nói đúng đó, nếu con lo cho sức khỏe của An thì đến 1 chúc rồi về..- ba hắn hài lòng với cách làm việc cũng như cách xử lí của nó.

- Vâng...

.......................................................................................................

Hôm nay, là ngày diễn ra kỉ niệm 10 năm thành lập Mayza của Mạc thị. Tại I.E. được trang hoàng hoành tráng, những nhân viên phục vụ được bố trí tất cả mọi nơi, thức ăn nước uống được bày trí khắp mọi nơi, khung cảnh tại đây cũng rất lãng mạng và thoáng đãng. Quỳnh Mai sang trọng quý phái diện trang phục dạ hội cổ tim trước và sau, phần eo chéo phối ren vừa tôn dáng vừa sang trọng, mái tóc bà búi cao, chân mày kẻ đậm cùng với chiếc ví cầm tay, trông bà rất có khí chất của 1 người đứng đầu của Mạc thị. Bà đang tiếp đón những người khách quý ở cổng, lúc nào bà cũng tươi cười trông khi con gái bà vẫn còn ở spa.

Đã hơn 18g mà nó vẫn nằm ngủ ngon lành trên chiếc giường trắng tinh, hắn nhìn nó mà đau lòng. Chắc nó đã quá mệt mỏi trong thời gian hắn và ba mình đi công tác. Hắn đã chuẩn bị gần xong, nhưng trong thiệp mời 19g nhưng đến lúc này nó vẫn chưa dậy. Hắn thấy nó ngủ rất ngon rất yên bình nên không nỡ gọi nó dậy, nên cứ ngồi cạnh ngắm nó ngủ, trông nó rất xinh đẹp, một vẻ đẹp thuần khiết. Điện thoại hắn đổ chuông, thì ra là ba hắn gọi, hắn khẽ cười. Đúng thật là rãnh mà, chỉ cách có 2 tầng mà phải dùng đến điện thoại ư..Hắn chuẩn bị đứng lên và rời khỏi thì người nó cử động, hắn định để nó tiếp tục ngủ. 

- Em xin lỗi....sao anh không gọi em dậy..- nó nhìn đồng hồ cạnh quyển sách, là do nó đọc sách nên ngủ quên. Nó xem thì biết là đã gần 19g kém 15p.

- Anh k nỡ phá giấc ngủ của em. 

- Anh đợi em 1 chút. - nó nói sau đó bước xuống khẽ nhìn hắn một cái, sau đó lại bước đến đủ đồ chọn cho mình 1 chiếc váy ngắn.

10p sau, nó bước ra với chiếc váy lúc nãy đã chọn. Hắn mỉm cười ngọt ngào, ôm nó từ phía sau khi nó đang buộc tóc.

- Em chọn nó, vì muốn diện trang phục cặp với anh sao? - giọng hắn cực ngọt ngào với nó.

- Chỉ là vô tình thôi mà, em đang..- nó đang định buộc tóc thì hắn đã giúp nó.

- Anh giúp em..- nói xong hắn chọn 1 sợi ruy băng nhỏ cùng màu với váy và cavat của anh, tay anh luồn vào tóc nó và buộc thấp ở phía sau. Trông hắn rất khéo tay bằng chứng là nụ cười hài lòng của nó. Nó mang giày vào và định rời đi thì hắn nói theo.

- Em k trang điểm sao?

- Anh hiểu tính em mà...- nó quay sang đưa ngón tay lên như muốn cốc vào đầu hắn, hắn biết tính nó không thích phấn son vậy mà còn hỏi nó câu đó.

.......................

Lúc này đã đúng 19g, mọi thứ như đã sẵn sàng không khí ngày càng náo nhiệt. Tử Anh và San Chi luôn đi cùng nhau. Cả hai người hôm nay rất nổi bật. Mái tóc vàng của Tử Anh nay cô đã đổi sang màu đen óng ánh, cô diện trang phục dạ hội màu cam đỏ dài chấm đất, điểm nhất là những viên đá được đính dày và chặt ở phần eo. San Chi cũng không thua kém khi mái tóc đỏ vẫn giữ nguyên nhưng hôm nay lại thắt bím lệch vai, chiếc đầm dạ hội màu xanh lá nhạt cúp ngực, đuôi váy phồng và dài phủ chân, chiếc nơ to bảng thắt ngang eo, cả hai cùng chọn cách trang điểm đậm càng tôn lên vẻ đẹp sắc sảo của 2 người. 

Ba hắn, hắn và nó đến chắc buổi tiệc vừa mới bắt đầu vì thấy Quỳnh Mai vừa đọc diễn văn xong. Ba hắn vẫn phong độ và điềm nhiên như thế, theo sau là hắn và nó. Nó khoác tay hắn, hai vợ chồng diện đồ cặp với nhau khi chồng thì vest sang trọng chiếc vavat màu xanh demin lạnh. Nó cũng không khác hắn gì mấy khi màu của bộ váy và giày cao gót thì hệt màu cavat của anh, chỉ có điều tất cả phụ nữ ở đây đều ngạc nhiên khi thấy bộ váy nó khoác lên người. Trông khi mọi người lại chăm chút cho sự hiện diện của mình phải hoàn hảo, phải váy dài chấm đất, ngủ cả chân, váy càng dài càng đẹp, màu càng nóng thì càng nổi, trang điểm càng đẹp thì càng nổi bật, nhưng khi nhìn thấy sự xuất hiện của nó thì những người đó đều nhận ra rằng quan điểm đó quá sai lầm. Khi đối chiếu với nó, chiếc váy đuôi cá ngắn đơn giản chỉ là sự kết hợp giữa phần ren và lưới, mái tóc buộc nhẹ phía sau đặc biệt là ngoại trừ đôi bông tai và chiếc nhẫn cưới trên tay thì trên người nó chẳng có phụ kiện nào khác, ngay cả ví cũng không. Điều khiến tất cả họ phải ngỡ ngàng chính là khuôn mặt của nó, hầu như không có một chút lớp trang điểm nào, ngay cả thoa một chút son hồng trên môi cũng không. Vậy mà báo chí đăng tin rầm rầm về việc nó nhập viện,.....những điều đó điều vớ vẫn. Bằng chứng là họ đã thấy một TRiệu Tử An và là 1 CCO đang khoác tay CEO của VIVIAN đang dự tiệc ở đây. Phóng viên thấy sự xuất hiện đặc biệt của "tam giác vàng" thì tập trung vào ba người mới vào. Xem ra hôm nay tiệc của Mạc Thị nhưng nhân vật trung tâm là người của Phó gia..San Chi đứng kế bên Tử Anh định tiến tới nhưng Tử Anh đã ngăn cản.

Đúng là lúc này đã chính thức nhập tiệc bởi không khí vô cùng ồn ào náo nhiệt, điều này làm nó khá khó chịu nhưng vẫn phải tươi cười khoác tay hắn theo sau ba hắn chào hỏi. Trong lúc hắn nghe điện thoại thì ba hắn và nó lại tiếp tục chào hỏi.

- Oh...chào chủ tịch Phó..- Quỳnh Mai cùng con gái đến chào hỏi Phó Lâm.

- Chào chủ tịch Quỳnh, tiểu thư Tử Anh....ah...giới thiệu với 2 người đây là con dâu tôi cũng là CCO của VIVIAN Tử An...- ba hắn giới thiệu rất chi tiết về nó, điều này làm Tử Anh nghĩ rằng ông đang tân bóc nó, càng làm cô ghét hơn. Quỳnh Mai nghe thế trong lòng cũng không mấy vui vẻ, riêng nó thì nghĩ gì đó. "Xem ra PL đã xem trọng mình rồi."

- Aiza.....đúng là tuổi trẻ tài cao mà...Tử Anh cũng nên chào hỏi đi con..- QM nói Tử Anh liền hiểu ý nhưng cái bắt tay giữa nó và Tử Anh không như mọi người nhìn thấy, lực đạo ở tay Tử Anh rất mạnh nhưng cũng chính cái bắt tay này Tử Anh cũng nhận ra, tay nó rất lạnh và nó chẳng có biểu cảm gì. Quay lại phía nó, nó nhìn ánh mắt của Tử Anh cũng đủ hiểu Tử Anh hận nó thế nào, nên nó cũng chẳng biểu hiện gì.

- Phục vụ...- Tử Anh lên tiếng, tên phục vụ bưng khay thức uống đến, trên khay có 4 ly rượu đỏ, Quỳnh Mai nhận lấy đưa cho con gái mình, sau đó lại đưa cho PL.

- Ah...xin lỗi..huyết áp tôi vẫn còn cao nên không uống được rượu hay An..con uống giúp ca có được không..Ryan nó vẫn chưa quay lại..- PL quay sang nó, nó không thể từ chối nên đã nhận và uống nhưng không ngờ..

- Mời cô...đây là tôi mời CCO của VIVIAN, lúc nãy chỉ là uống thay chủ tịch Phó thôi....còn đây là phần của cô mà..- Tử Anh vẫn kiên trì đưa ly rượu còn lại trong khay được Tử Anh cầm lên đưa cho nó, nhưng nó chưa nhận lấy. Ánh mắt Tử Anh vẫn bình tĩnh, thấy chưa có động tĩnh Quỳnh Mai bồi thêm 1 câu.

- Vậy để tôi kính tiểu thư đây 1 ly...

- Ba...Ryan sẽ không cho con uống nhiều thế đâu...- lời nói của nó như muốn từ chối nên mới lấy hắn ra làm lí do..nhưng ba hắn dường như k để ý đến ý tứ trong lời nó.

- Không sao đâu...ta sẽ nói đỡ cho con...Ryan trước giờ vẫn luôn nghe ba...nó sẽ không giận đâu con.- Nó miễn cưỡng nhận lấy ly rượu nhưng vẫn tự nhiên trong khi Tử Anh vui mừng.

- Hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ. - 

- Hợp tác vui vẻ..- lời nó nói lạnh tanh sau đó là tiếng va chạm của 2 ly rượu và cuối cùng là chiếc ly của nó trống không. "Vui vẻ nhé Tử An....hahaha" Tử Anh thích thú khi thấy nó uống hết, mọi thứ cô đã sắp đặt sẵn nhưng không ngờ lại thành công đến vậy.

- Ba...con tìm Ryan để lấy điện thoại..xin phép...- nó tìm cớ đi, nhưng thực chất là tìm toilet, thứ chất lỏng đó vào người làm nó khó chịu, nó biết ly rượu vừa rồi là rượu thường, không mạnh nhưng sao nó lại khó chịu đến vậy. Nó dùng nước lạnh khoác vào mặt nhưng vẫn không thoải mái, liền đi ra ngoài tìm hắn...Nó muốn về nhà ngay lập tức. Nhưng mỗi bước đi của nó càng loạn choạng,nó biết mình không say nhưng..."chết tiệt...cô dám bỏ thuốc tôi...." Người nó càng lúc càng khó chịu.

.................................

- Ryan...lâu quá không gặp..có thể uống một ly không..- San Chi đã theo hắn từ lúc hắn nghe điện thoại, hắn quay lại thì trên tay của San Chi có 2 ly rượu, chủ động đưa cho hắn nhưng hắn không để mắt đến ngay cả một ánh nhìn cũng không. Theo hắn biết thì Khưu gia đã sụp đổ, nhưng sao giờ San Chi lại xuất hiện ở đây? Hắn nhận ra rằng mình nghe điện thoại đã rất lâu nên hắn muốn đi tìm nó nhưng hắn chỉ thấy mỗi ba hắn.

- Ba...An đâu rồi..- hắn khẽ cúi đầu khi thấy QM, nhưng sao đó lại nóng lòng tìm nó.

- Nó nói tìm con lấy điện thoại mà..con k gặp nó sao? - ba hắn nói làm hắn ngó quanh sau đó bỏ đi tìm nó khắp nơi. Cuối cùng tiếng đổ vỡ từ đâu đó làm hắn phải quan tâm. Hắn bất ngờ khi thấy nó đang loạn choạn và đụng phải nhiều phục vụ. Tính ra nó cũng rất thông minh khi chọn nơi mà mình muốn quậy. Trái với ý muốn của Tử Anh.

- An...em sao vậy...? - hắn đỡ nó, người nó nóng hừng hực, nó cảm nhận được sự mát lạnh từ tay hắn. 

- Em muốn về nhà...- giọng nói như say làm hắn nghĩ nó đã say và gọi xe đến cổng sau để đón.

..............................................................................

Hắn đưa nó về phòng và lấy chăn đắp lại cho nó nhưng nó hất chăn ra, miệng nó nói không ngừng.

- Nó..g....- giọng nói nó đứt quãng, đến giờ hắn hiểu ra, nó đã bị bỏ thuốc.

- Anh Ji Hoon...Ji Hoon..- hắn định lấy khăn cho nó nhưng hắn đã khựng lại, hình như hắn đã nghe cái tên này ở đâu rồi..

- An...An...Ji Hoon là ai..

- Anh không nhớ Vy sao..chúng ta...là thanh mai....áh...khó chịu quá...- nó trả lời không mấy tròn câu nhưng chỉ thế là hắn đủ hiểu, hắn bắt đầu khó chịu..

- An mở mắt ra...xem anh là ai...

- R..y...a..n...Ryan...- 

- Ryan là ai...// là người em yêu...-

- Đây là do em chọn..- hắn hôn nó,cái hôn mạnh mẽ như trút giận nhưng sau đó lại nhẹ nhàng...như yêu thương cưng chiều nó, ích ra hắn biết được trong lòng nó hắn đang ở vị trí nào?? Còn nó, vừa nó vừa khó chịu, nhưng có cái hôn của hắn nó như 1 sự giải tỏa trong nó, thế là nó mãnh liệt đáp trả và giờ đây lý trí nó đã đi xa...đi thực xa..đi đến 1 nơi mà sau này khiến nó phải hối hận.