Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

Chương 46: Thu thâp đoàn tụ tán




Lăng Triệt nói với người trên triều hắn bệnh nên trở về phủ không ra ngoài mà rời đi, có lẽ cũng chỉ có Long Vân Thấm biết hắn đang đi tìm một người, vì ngày đại tế của Nam Hoàng quốc.

Nếu không phải một lần nàng vô tình nói với Tống Miễn về việc này, e rằng đến hiện tại nàng cũng không biết thân phận người kia là ai.

“Hắn đi tìm người?” Tống Miễn vừa gật đầu vừa vuốt vuốt chòm râu bạc trắng, “Thời gian mười năm trôi qua nhanh như vậy, ngày đại tế gần ngay trước mắt mà ngươi hiện tại còn nhỏ đương nhiên không được biết việc này. Ngày đại tế Nam Hoàng quốc tổ chức mười năm một lần, vô cùng long trọng. Hơn nữa, đại tế đều được đế vương đời đời vô cùng coi trọng, này còn liên quan đến vận mệnh yên ổn của quốc gia, hơn nữa đại tế đều do một tay đại quốc sư đích thân chủ trì thì mới được. Mười năm trước quả thực chính lão quốc sư đó rat ay, bất quá sau đó tuổi tác không sai, hắn liền mang theo đồ đệ rời đi rồi. Từ đó về sau đều không nghe nói hắn xuất hiện trên giang hồ. Ta nói này nha đầu, ngươi phải nhớ dù cho quốc sư có xuất hiện hay không, danh tiếng ra sao thì đối với một quốc gia thì hắn đều là sự tồn tại vô cùng trọng yếu, đơn giản là hắn có thể nhìn thiên tượng đoán vận mệnh, phụ tá vận mệnh đế vương. Lão quốc sư mười năm trước chỉ thu một đồ đệ, nếu là qua mười năm, dựa theo ước định lúc trước thì hắn hẳn là sắp quay về Nam Hoàng quốc tiếp tục trách nhiệm của mình.”

Dứt lời Tống Miễn liền có một loại xúc động muốn khóc: “Nói trắng ra thì lão thần côn đó quả thực xảo trá, lão thần côn dưỡng ra tiểu thần côn, còn mình thong dong tự tại không vướng bận việc gì. Lăng Triệt hiện tại chính là đi đón vị tiểu thần côn kia đi!”

Khóe miệng Long Vân Thấm không nhịn được giật giật, mặc dù nàng chưa chứng kiến khả năng của quốc sư gì gì đó nhưng dám nói sau lưng quốc sư một nước như vậy, e chỉ có lão nhân trước mặt đủ can đảm! haha…

“Quốc sư có địa vị rất cao sao?”

Tống Miễn gật đầu, “Cũng không tính là có quyền lực gì, địa vị quốc sư từ khi Nam Hoàng quốc khai quốc đến nay đều đã có, lời nói của hắn có trọng lương tựa như đan thư thiết chỉ, chỉ cần hắn tinh thông thiên mệnh thần tượng, cùng so sánh với thánh chỉ có đôi khi còn quan trọng hơn.” Tống Miễn nói đến đây đột nhiên nhìn thật sâu vào đáy mắt Long Vân Thấm, “Còn có ngươi chú ý một chút, đối với người thừa kế tiếp theo Nam Hoàng quốc, quốc sư hoàn toàn có quyền quyết định.”

Mang theo một bụng tâm sự nặng nề quay trở lại phủ công chúa, Long Vân Thấm trong lòng lo lắng sự tình này phát sinh quá mức bất ngờ, nàng có chút trở tay không kịp. Ở giữa đường nhảy ra thêm một người, không biết là địch hay bạn, nàng còn chưa tìm ra cách ứng phó như thế nào!

Nàng nhanh chóng tìm người mang đến sử kí những niên triều trước.

Bất quá dù nàng muốn tra cái gì cũng đều không có, thông tin hữu ích đề cập về quốc sư địa vị chỉ có mấy chữ ít ỏi. Vứt đống sổ sách sang một bên, tinh quang trong mắt chợt lóe, Tống Miễn không phải là đang gợi ý cho nàng sao, quốc sư rời thế sự mười năm không rõ, nói như vậy thế lực trong triều chưa có người động được đến hắn, tại sao nàng không nhân cơ hội này cùng hắn kết giao đâu?

Nhưng là…tâm đột nhiên nhảy nhảy, nghĩ đến Lăng Triệt nam nhân kia dường như đối với nam tử bên người nàng không có mấy phần hảo cảm thì phải! Nàng cùng Văn Nhân Mặc một chút dây dưa cũng không có liền bị hắn coi như lí do suốt ngày đề cập, ngay cả tam ca nàng đều bị hắn tùy thời nhắc tới.

Nếu nàng cố ý tiếp cận quốc sư đại nhân, Lăng Triệt liệu có rat ay ngăn cản hay không?

Lại nhắc đến Lăng Triệt, hắn rời đi đã muốn nửa tháng, nửa tháng này nàng đều không nhận được bất cứ tin tức gì từ hắn, nàng cố ý để Ảnh đi tìm hiểu tin tức sau lại phát hiện ngay cả Mị cũng bị hắn ném ở lại Kinh thành, lúc này nàng mới biết, hành tung lần này của hắn là mười phần thần bí a.

Buông những quan niệm nhiễu loạn tâm trí, Liễu Thần Phong một lần nữa lấy lại tinh thần xử lí muội muội Liễu Mộ Hi, muội muội này của nàng càng ngày càng không biết an phận.

Hỏa Hồ lúc trước có mạng về cho nàng một loại bột ở chỗ Long Mộ Hi, là đàon tụ tán.

Trên mặt ngưng một tần hàn khí, đoàn tụ tán này cùng với mị dược căn bản không cùng một đẳng cấp. bên trong còn không biết bỏ bao nhiêu ngũ thạch tán, có thể làm cho nạn nhân ở lúc dục tiên dục tử trực tiếp mất mạng. Thông thường chỉ có chợ đen mới sử dụng giao bán loại bột này, hiện thời không ngờ lại bị một cái quốc gia công chúa thu thập.

“Chủ tử, lượng bột Ngũ công chúa thu thập cũng không nhiều, nhưng độ tinh thuần rất cáo, tác dụng phản ứng mười phần mười, ta thấy Lí ma ma bên người nàng mang đến cho nàng.” Ảnh đem tin tức Hỏa Hồ thu thập được báo cáo lên Long Vân Thấm, trong lòng đối với Long Mộ Hi ngoại trừ khinh bỉ cũng chỉ có khinh bỉ, thân là công chúa lại đi thu thập mấy thứ này, quả thực là không từ thủ đoạn, nàng tính làm cái gì tưởng không người nào biết chắc?

Hiện tại đã độc địa như vậy, không biết khi nàng về hậu viện còn quậy đến gà bay chó sủa như thế nào.

“Lí ma ma có động tĩnh gì không?

Ảnh lắc đầu. " Gần đây thì không có động tác gì quá lớn. Bất quá ba ngày sau Ngũ công chúa xuất cung cầu phúc, Hoàng thượng đã hạ lệnh làm cho Nhị hoàng tử cùng Văn Nhân Mặc đi cùng, lấy cớ là bảo hộ an toàn cho nàng. "

" Phải không? " Trong tay Long Vân Thấm còn cầm một đạo thánh chỉ Tào công công vừa đưa đến, là Long Hạo Thiên gửi đếnc cho nàng, muốn nàng ba ngày sau cùng Long Mộ Hi đi Quốc An tự dâng hương, xem ra là hai tỷ muội tình cảm khăng khít cùng nhau đi một đường luôn. "

" Vậy để ta nhìn xem, Long Mộ Hi có thể làm ra cái sự tình gì? " Bồi nữ nhân kia đi dâng hương, nghĩ một chút thôi liền không dậy nổi hứng thú.

Đoàn tụ tán kia khẳng định là nàng chuẩn bị cho nàng đi, bất quá, đối tượng kia là ai?

Ba ngày sau, Long Vân Thấm cùng Long Mộ Hi xuất phát đi Quốc An tự, dưới sự bảo hộ của Long Thanh Dương cùng Văn Nhân Mặc, đoàn người cũng không có bao nhiêu phô trương xuất phát.

Long Vân Thấm cùng Long Mộ Hi được an bài ngồi cùng một xe ngựa, cung nữ hầu hạ bên người cũng chỉ có hai cái, Long Vân Thấm nhìn thấy cung nữ thiếp thân bên người Long Mộ Hi cư nhiên là Hỏa Hồ thì âm thầm tán thành năng lực nữ tử này, không hổ là người từ Thanh y vệ xuất ra.

Long Mộ Hi khẽ hừ một tiếng, sai sử Hỏa Hồ hậu hạ, Hỏa Hồ lại hoàn toàn sắm vai tiểu cung nữ ngoan ngoan vâng lời, mười phần trung thành với chử tử, thậm chí nàng còn giống như Long Mộ Hi hừ mũi khinh thường đôi chủ tớ trước mặt. Làm đến Xuân Lan suýt chút nữa cũng không kiềm chế được lửa giận muốn bộc phát, người đối diện là người nào? Cư nhiên dám dùng thái độ như vậy đối với công chúa điện hạ nhà các nàng?

" Xuân Lan, ta có chút mệt mỏi. "

" Công chúa liền an tâm nghỉ ngơi, nô tỳ bên cạnh trông chừng giúp người. "Xuân Lan gật gật đầu, liền chuyển lực chú ý sang Long Vân Thấm không nhìn Hỏa Hồ nữa.

Long Mộ Hi vốn muốn châm chọc đùa cợt các nàng một phen, không nghĩ tới Long Vân Thấm nói ngủ liền trữ tiếp ngủ, nhất thời tức giận cũng vô pháp phát tác. Bất quá, nàng ghé tai Hỏa Hồ nói vài câu, sau đó liền nở nụ cười quỷ dị, Long Mộ Hi nhìn chằm chằm Long Vân Thấm nửa ngày, sau đó cũng nhắm mắt nghỉ ngơi.

Nửa canh giờ sau xe ngựa liền dừng lại trước cửa Quốc An tự, Long Vân Thấm bị đánh thức thì Long Mộ Hi đã muốn xuống xe.

" Công chúa điện hạ, Ngũ công chúa này cả ngày vênh váo tự tác, địa vị điện hạ cao hơn nàng nàng có phải hay không đã quên? "

Long Vân Thấm cho Xuân Lan một cái ánh mắt ngăn lại, " Tùy nàng đi, muốn vênh váo liền vênh váo, chúng ta nên phối hợp diễn với nàng một chút mới phải. " Nàng ta nếu dám hạ đoàn tụ tán với nàng hôm nay, nàng đảm bảo sẽ làm cho Long Mộ Hi cả đời đều không thể quên ngày này.

Đoàn tụ tán, tất nhiên muốn giải quyết sẽ cần nam nhân, cảm tình giữa Long Mộ Hi cùng Văn Nhân Mặc đương nhiên không quá tốt, hắn hẳn sẽ không ra tay giúp nàng, Long Vân Thấm hiện tại muốn nhìn một chút, đến lúc đó Long Mộ Hi giải quyết chính mình như thế nào.

Buổi dâng hương cầu phúc tiến hành vô cùng thuận lợi, Long Mộ Hi phá lệ ngoan ngoãn không bày ra sự tình gì, đến phút cuối cùng mọi việc xong xuôi lại đột nhiên không khống chế được thân mình té xỉu, Hỏa Hồ bên cạnh nàng một bên vừa đưa tay ra đỡ một bên vừa kêu to lên: " Công chúa, công chúa… "

" Dìu Ngũ công chúa về sương phòng phía sau viện nghỉ ngơi. " Long Thanh Dương mặc dù chán ghét nhưng vẫn phải tiến lên phân phó cho nàng.

Nhìn sang bên này liền bắt gặp một thân bình yên vô sự Long Vân Thấm, Long Thanh Dương liền tiến lên hỏi han, " Lục muội, có sao không? "

Nàng lắc đầu, nàng có thể xảy ra chuyện gì chứ? " Tam ca, ta không sao? "

Văn Nhân Mặc luôn luôn đi phía sau hai người, khi Long Thanh Dương hỏi thăm tình hình thân thể Long Vân Thấm không tự chủ được nghiêm cẩn nghe nghe một chút, nghe được Long Vân Thấm nói không có việc gì mới nhẹ nhàng thở ra.

Mọi người đi ra ngoài đại môn, chờ hồi lâu vẫn không thấy Long Mộ Hi đi ra thì có chút nóng ruột, hồi lâu liền nhìn thấy Hỏa Hồ vội vàng chạy tới, gấp gáp nói: " Công chúa điện hạ, Ngũ công chúa thỉnh điện hạ đi qua một chút, thân thể Ngũ công chúa giống như có chút không thoải mái. "

" Lục muội? " Lomg Thanh Dương tựa hồ nghi hoặc nhìn tiểu cung nữ trước mặt, hắn tự nhiên nhìn được ánh mắt của Hỏa Hồ, Long Mộ Hi đây hoàn toàn không có ý gì tốt đẹp hết.

Long Vân Thấm ngược lại không một chút lo lắng trấn an hắn: " Theo lí thuyết hắn là Văn tướng quân nên lo lắng mới đúng, dù sao tướng quân cũng là hôn phu của Ngũ muội, ngũ muội bị bệnh tại sao ngươi không tìm đến Văn tướng quân đâu? "

Tiểu cung nữ sửng sốt, gương mặt đột nhiên gấp đến đỏ lên, " Nhưng là, nhưng là…. Văn tướng quân đi qua có chút không tiện lắm… "

Long Vân Thấm giống như hiểu rõ gật đầu: " Ân, vậy bản cung đi nhìn xem nàng một chút. "