Ta Chỉ Là Phường Nhan Khống

Quyển 1 - Chương 4: Kiếp đầu tiên 31-40




31. Ừm, có chảy tí máu. Thiếu niên kích động hàng to xài không thạo đi khai bao cho người, vốn đã là bi kịch của nhân gian. Nhưng xét đến chuyện người nào đó không chỉ nam nhân mà đến nữ nhân còn chưa từng động, tôi quyết định tha thứ. Huống chi tôi còn đek phải cái người hắn nhớ thương kia.

32. Cho nên suốt quá trình hắn đều dùng tư thế tiến vào từ phía sau, bắt tôi quỳ bò trên giường cả đêm, khối thịt thô dài đâm tới ra ra vào vào ở phía sau, còn hắn thì không nhìn mặt tôi lấy một lần.

33. Tôi cảm thấy có chút thiệt thòi. Chưa nói chuyện kĩ thuật nát bét còn nghiến răng nghiến lợi đâm sâu, cũng bỏ qua vụ liên tục gào tên anh tôi gào đến tôi cũng mệt rũ cả lòng mề, thế nhưng lên giường với hắn được mỗi cái phúc lợi nhìn mặt dzai đẹp, hắn cũng không cho, tôi thật đúng là quá thiệt thòi. Có điều, làm thế thân cho anh trai vốn đã là chuyện lấy thân nuôi hổ, tôi nào dám đòi hỏi gì hơn.

34. Vẫn là phải đòi hỏi một tí đi. Đồ to xài kém thì đừng kéo dài như thế có được không?! Đối với một thế thân, còn là em ruột của chính chủ mà vẫn có thể lên được lâu như thế, tôi thật không hiểu nổi cái gọi là tình cảm của đám elite các người.

35. Ngày hôm sau tỉnh lại, tôi thấy rõ hắn có chút ngại ngùng, nói gì thì nói tôi vẫn là thằng bạn độc ở bên hắn từ thời còn ở đông cung. Lên giường với người quen, bất luận ở thời đại nào đều khiến người ta khó xử. Nhưng hắn rốt cuộc cũng là kẻ từng làm thái tử 16 năm, giờ lại ngồi lên bảo vị, vẻ mất tự nhiên trên mặt không bao lâu đã biến mất vô ảnh vô tung. “Quân An ngươi về phủ nghỉ ngơi đi, chuyện đêm qua…” – Giọng điệu hắn trầm xuống một chút – “Chuyện hôm qua coi như chưa từng có gì xảy ra.”

36. Đúng rồi, quên nói với mọi người. Anh tôi tên là Liễu Quân Bình, tôi là Liễu Quân An, còn kẻ xxx tôi tối qua họ Sở, tên húy Duệ Uyên, niên hiệu Thừa Hoà. Không nhớ được cũng không sao, nhớ có 3 thằng: tôi, anh tôi và Sở Tra Đế là được.

37. Nghe Sở Tra Đế nói vậy, tôi đương nhiên là mong còn chẳng kịp. Vốn dĩ tôi thấy hắn đẹp trai như vậy, đêm qua trước lúc lên giường còn ôm ý tưởng không làm tình nhân cũng có thể làm bạn giường. Kết quả kĩ thuật hắn nát bét như thế, lại không thể nói ra làm hắn tổn thương lòng tự tôn, lúc làm lại còn không cho tôi nhìn mặt; đêm qua lúc hắn bắn vào trong tôi lần thứ hai, ý tưởng nọ đã sớm tạ thế rồi.

38. Đến lúc về phủ, tôi nói với người nhà rằng quá vui mừng trước đám cưới anh trai nên uống rượu hơi nhiều, mơ mơ màng màng chạy ra ngoài ngủ một đêm. Người nhà trông tôi lem nhem không giống đi làm chuyện xấu xa gì, nên cũng dễ dàng chấp nhận lời giải thích của tôi. Chỉ có tân đại tẩu nhìn dáng đi dáng ngồi rón ra rón rén của tôi, lúc rót trà cho tiểu thúc tôi đây mắt cứ sáng lập loè (hủ detected =]]]). Đại tẩu này lớn hơn tôi một tuổi, từ nhỏ đã băng tuyết thông minh, tâm tư kín đáo. Nếu không phải cô ấy chưa từng ngâm Đường thi Tống từ, chưa từng chế tạo thủy tinh xà phòng, tôi còn nghi ngờ cô ấy cũng là người xuyên không đến. Tuy nhiên, dù cô ấy có thông minh tinh tế hơn nữa cũng chẳng thể nào đoán được tối qua tôi đã thay chồng cô ấy chịu một trận xx của hoàng đế. Mà dù sao, tôi cũng chẳng thấy mình đáng thương hay vĩ đại bao nhiêu. Một thằng gay hiện đại xuyên không đến như tôi bị nam nhân quy tắc ngầm thì tối đa cũng chỉ là đau mông vài bữa, chứ anh tôi một người cổ đại chân chất, nếu ngay đêm tân hôn gặp phải chuyện như thế, thật không dám tưởng tượng sau đó sẽ xảy ra việc gì. Tôi đã ăn bám nhà họ Liễu chừng ấy năm, văn dốt võ dát mà sống được tiêu dao sung sướng, xét cho cùng vẫn nên hồi báo tí ti.

39. Huống chi, nếu không phải kĩ thuật của tên họ Sở kia quá kém thì tôi cũng đâu phải thiệt thòi gì.

40. 3 tháng đầu sau khi anh tôi kết hôn, mọi chuyện sóng yên biển lặng. Sở Duệ Uyên làm hoàng đế của hắn như thường, Liễu Quân Bình làm quan của anh ấy như thường, mà tôi vẫn như thường làm một thằng công tử ăn chơi. Trừ việc hoàng đế không còn triệu thằng bạn thời thơ ấu vào cung thì mọi thứ vẫn y sì lúc trước. Đáng tiếc, vào tháng thứ tư sau khi anh tôi kết hôn, chị dâu tôi được thầy thuốc báo có tin mừng, hơn nữa lại còn được gần 3 tháng. Tin mừng truyền đến, mí mắt tôi bỗng dưng giật giật. Quả nhiên, chiều hôm sau có thái giám đến phủ thừa tướng, mang theo khẩu dụ của hoàng đế tuyên triệu tôi tiến cung.