Tâm Chi Sở Hướng

Chương 40




0o0——–0o0

Cal lộ ra nụ cười nguy hiểm, hắn đuổi toàn bộ người hầu ra khỏi phòng, trực tiếp đem Jack áp lên giường dùng sức hôn lên môi y

————–



Jack không tham dự bữa tối của nhóm quý tộc cùng Cal, vì điều này Cal thở dài nhẹ nhõm một hơi, lúc trước trên tàu Titanic Jack có thể thành công toàn thân trở ra, trong đó không thể không kể đến sự giúp đỡ của Brown phu nhân và Rose tiểu thư. Nhưng hiện đang trên tàu Carpathia tình hình hoàn toàn bất đồng, có thể chạy trốn khỏi cái quần thể các quý tộc vừa mới tổn thất vô số tiền tài, trước mắt người mà bọn họ không hy vọng nhìn thấy nhất đại khái chính là Brown phu nhân và Rose tiểu thư.

Brown phu nhân trong nhà có một mỏ vàng lượng khai thác ổn định, hơn nữa mọi người đều biết, bà cũng không phải cổ đông công ty Whitestar, nói trắng ra, Brown phu nhân trừ bỏ đã bị một ít kinh hách thì không có bất cứ tổn thất nào cả. Về phần Rose tiểu thư, chỉ có thể phi thường tiếc nuối mà nói, mọi người không hẹn mà cùng nhớ tới nguyên nhân chấm dứt hôn ước giữa Cal và Jack trước khi tàu chìm — thời điểm tâm tình không tốt thì thường có thói quen xấu là đem người khác ra giận chó đánh mèo.

Thời điểm tiệc tối diễn ra quả nhiên là một mảnh mây đen mù sương, Cal nhìn bộ dạng ưỡn ngực mỉm cười của quần thể quý tộc phải đền không ít gia sản, chỉ cảm thấy nực cười. Kẻ khiến cho Cal cảm thấy nực cười nhất đại khái chính là quý ngài Guggenheim, gã còn lại bao nhiêu tài sản Cal là người rõ nhất, nếu Guggenheim tiếp tục ôm người tình xinh đẹp hưởng thụ ăn chơi như vậy,  không đến hai năm, mớ gia sản cuối cùng còn sót lại của gã sẽ bị ném vào vực thẳm không đáy.

“A, Cal, cậu Dawson sao lại không ra cùng ngài?” Astor như cũ xem Jack là một quý tộc mới, khi hắn phát hiện bên người Cal không có Jack trôi chảy hỏi một câu.

DeWitt phu nhân lập tức dùng xoang mũi “Hừ” một tiếng, Cal làm bộ như không nghe thấy, nếu bàn về da mặt hắn có thể dày hơn DeWitt phu nhân. Cal tự nhiên nuốt xuống thịt cá trong miệng: “Jack đang ở trong phòng tiến hành sáng tác, cậu ấy bình thường đam mê rất nhiều công việc tay trái , hơn nữa luôn bận rộn đến mức quên chính sự.”

Ngài Astor vô cùng chấp nhận, chính hắn trừ bỏ là một thương nhân có tiền thì đồng thời cũng là một nhà phát minh và tác giả xuất sắc. Astor tiên sinh hoàn toàn ủng hộ Jack “không làm việc đàng hoàng”, hắn đồng ý gật đầu cười nói: “Điểm này tốt lắm, mấy người trẻ tuổi bây giờ trừ bỏ kiếm tiền ra thì không có đam mê gì khác, tôi luôn luôn không thích những người như vậy.”

Cal giống như bất đắc dĩ cười: “Trừ bỏ kiếm tiền, tôi chỉ thích cưỡi ngựa, bất quá trên tàu thật sự là không thể làm.”

Astor ôm lấy vòng eo cô vợ trẻ, tự đắc nói: “Cal, tôi nói ngài nên tham gia vũ hội nhiều một chút, không cần chỉ vì phi ngựa thoải mái liền nổi hứng về ở nông thôn, ngài xem Madeleine của tôi, nàng xuất sắc cỡ nào.”

Astor phu nhân có chút thẹn thùng mỉm cười gỡ bàn tay ông chồng đang vuốt ve bên bụng mình, Cal giơ lên ly rượu hướng Astor kính rượu, Astor lập tức hiểu hàm ý trong ly rượu này, hắn dương dương tự đắc nâng cốc uống một hơi cạn sạch, không có một gã đàn ông nào lại không vì chính mình càng già càng dẻo dai mà không cao hứng, sinh mệnh bé nhỏ trong bụng Madeleine chính là chứng minh tốt nhất cho sức thanh xuân của quý ngài Astor đây.

Bữa tối kết thúc dưới khuôn mặt gắng gượng tươi cười thổi phồng nhau của phần đông các quý tộc lớn nhỏ, Cal vừa lòng trở lại phòng nghỉ ngơi của mình. Jack đang lật xem một quyển sách ngồi đợi, Cal thay bộ quần áo mặc ở nhà thoải mái chủ động bươc đến sau lưng Jack. Hắn ngoài ý muốn phát hiện đây là một quyển sách kinh tế học.

“Em cảm thấy hứng thú với cái này?” Cal cảm thấy kinh ngạc hỏi, Jack đem sách ném Cal, y thả lỏng thân thể lười biếng vặn eo.

“Không, tôi đối với những thứ  này không hề hứng thú, nhưng giá sách của anh chỉ có thứ sách này, ngẫu nhiên rút ra đọc vẫn có thể xem.” Jack nói xong nhìn đến ánh mắt kinh ngạc của Cal, y cười nói với hắn: “Anh không tin sao?”

“Quả thật có chút khó có thể tin, tôi tin tưởng trước đây em được dạy qua, nhưng đây đều là những bộ sách có chút chuyên nghiệp, bên trong có rất nhiều từ ngữ lạ.” Cal nói xong đem sách thả lại giá sách, lúc hắn quay đầu lại phát hiện Jack đã nằm trên giường.

Jack ghé vào gối đầu lười biếng nhìn Cal, khóe miệng y hàm chứa ý cười thản nhiên, bởi vậy hắn đoán y cũng không có giận. Jack chỉ vào một quyển sách nói: “Tôi từng trải qua cuộc sống ở rất nhiều nơi, công việc tính toán linh tinh tôi cũng làm qua, nhưng mà loại công tác này thật không dễ tìm.”

“Jack, em rất có tài năng.” Cal cũng đồng dạng nằm trên giường, hắn thuận tay đem cậu nhóc kéo vào trong lòng.

“Đây là đương nhiên, bằng không tôi như thế nào khả năng từ năm mười lăm tuổi tự mình nuôi sống chính mình cho đến bây giờ.” Jack có điểm đắc ý củng củng thân thể, nhưng  mắt y càng ngày càng không mở ra được, thẳng đến cuối cùng hô hấp cũng trở nên mềm nhẹ đều đều.

Cal nhìn bộ dạng này của Jack không tiếng động lộ ra tươi cười, hắn nhẹ nhàng đứng dậy tắt đèn, sau đó một lần nữa nằm bên người Jack. Bắt đầu từ ngày hôm đó, Cal mỗi ngày cố định rút ra một ít thời gian xử lý sản nghiệp của mình, đem toàn bộ buổi chiều và buổi tối, dùng thuyết pháp sinh động thú vị giảng  giải cho Jack một ít nội dung dễ hiểu về kinh tế học và quản lý tài chính chuyên nghiệp.

Cal trong quá trình dạy phát hiện Jack đối với quản lý cũng có thiên phú, lại nói thật sự làm người ta cảm thấy thần kỳ, Jack thế nhưng như là trời sinh đối với quản lý học tràn ngập lý giải cá nhân, hơn nữa có thể thần kỳ từ một suy ra ba. Tựa hồ nhìn ra  ý đồ của Cal, Jack mấy ngày nay học tập vô cùng nghiêm túc.

Hai ngày sau, tàu Carpathia cuối cùng cũng cập bờ, nó ngừng ở cảng New York đem toàn bộ hành khách trên tàu Titanic an toàn đưa lên, sau lại nhanh chóng quay về tuyến vận hành vốn có của nó. Toàn bộ tài sản của Cal chỉ còn lại quản gia Lovejoy ôm theo một rương đồ , đương nhiên những tư liệu quan trọng, con dấu đều bình yên vô sự.

Một thuyền viên của cảng giúp phần đông hành khách có tiền đăng ký, hơn nữa chúc mừng bọn họ may mắn sống sót sau tai nạn trên biển. Cal mang theo hai bé gái đi đến quầy đăng ký địa chỉ của hắn, hơn nữa nhắc nhở đăng ký viên nếu có người nhà tìm đến mời bọn họ đến nhà riêng của Cal nhận lãnh con, hơn nữa hy vọng đăng ký viên nhấn mạnh rằng hai bé gái đều được chăm sóc tốt. Ô tô của nhà Hockley chở Cal ba người hướng về tòa nhà chính của gia tộc Hockley, Cal quay đầu nhìn Jack chưa suy xét được tương lai gian nan bất đắc dĩ thở dài, hắn chỉ có thể quay đầu phân phó lái xe đi đến chỗ ở khác trên danh nghĩa của hắn.

“Gibran, đi đến số 19 Manhattan, tư trang của tôi.”

Lái xe dựa theo lời Cal phân phó, quay đầu xe, hắn dùng ánh mắt lo lắng quan sát biểu tình trên mặt Jack, cậu nhóc tựa hồ sực hiểu ra, may mắn, không có bất cứ âm trầm nào. Cal vươn tay nắm lấy bàn tay Jack, làn da tay y cũng không nhẵn nhụi, tựa như Jack đã từng nói qua y lúc trước làm không ít công việc lao động dùng sức, Jack cũng nắm lấy tay Cal, mười ngón đan vào nhau, Cal yên tâm tươi cười.

Không hổ là cậu nhóc hắn chọn.

Cal dựa theo trí nhớ quen thuộc đi đến phòng ngủ chính, hắn lập tức phân phó Lovejoy bảo nữ hầu dọn dẹp lại phòng ngủ nữ chủ cách vách, đem những thứ viền hoa lúc trước chuẩn bị cho Rose tháo sạch, đổi thành những món đồ trang trí, vật phẩm sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái. Jack ngồi ở trên giường lớn trong phòng nam chủ nhìn Cal vì y bận trước bận sau, bộ dáng sứt đầu mẻ trán không lương tâm cười ha ha.

Cal lộ ra nụ cười nguy hiểm, hắn đem người hầu toàn bộ đuổi ra khỏi phòng, trực tiếp đem Jack áp lên giường dùng sức hôn môi y: “Thành thật một chút, bằng không cho em ngày mai không xuống giường được!”

Cal làm ra bộ dáng hung ác uy hiếp, Jack không có chút lĩnh hội trình độ thật của Cal, y chỉ lo cười ha ha trốn tránh bàn tay Cal đang cù nách y.

*************