Tạp Đồ

Chương 295: Thích nghi




- Tất cả tư liệu về Tây Trạch đều đã truyền tới theo lệnh ngài. Đường đại nhân, chuyện về Tây Trạch thuộc về an ninh trong giáo cấp bậc an toàn cao nhất, rất xin lỗi đã phải báo lên trên mà không đợi ngài đồng ý.

Đường Hàm Phái lắc đầu:

- Không sao, đây là chức trách của ngươi, ta cần nhìn qua tư liệu một chút.

Tiếng nói vừa dứt, giáo sư kia thở phào nhẹ nhõm.

Nói xong Đường Hàm Phái liền chuyên tâm xem những tư liệu có liên quan đến Tây Trạch. tư liệu về Tây Trạch quả thật nhiều hơn Đường Hàm Phái tưởng tượng, bất quá cũng may hắn còn có hơn mười mấy giờ, cũng đủ dùng để tìm hiểu.

Liên bang tổng hợp học phủ đối với Tây Trạch rất chịu tốn hao nhân lực vật lực để nghiên cứu, đặc biệt đối với nghiên cứu vật luyện pháp tắc.

Với những truyền thừa mà trường học bảo tồn nhiều năm, trước Tây Trạch, không người nào hỏi đến nên khá hẻo lánh vắng vẻ đại khái chỉ có mấy người quản lý mới biết được.

Song Tây Trạch đã chứng minh rằng những truyền thừa này không phải không cường đại, mà chỉ là người khác tu tập không đúng cách. Hạng nhất truyền thừa không đủ cường đại, ném đi không tiếc. Nhưng nếu như hạng nhất truyền thừa đủ cường đại mà chỉ bởi vì phương pháp tu tập không phát huy ra uy lực, đó là chuyện không dễ dàng tha thứ.

Mà khi thấy tận mắt truyền thừa này thậm chí có thể đạt tới truyền thừa cao nhất liên bang, liên bang tổng hợp học phủ từ trên xuống dưới làm sao dám để nó tiếp tục chôn vùi trong đống giấy, cùng tro bụi mạng nhện làm bạn?

Thời kỳ của Tây Trạch là những năm tháng điên cuồng, đem liên bang tổng hợp học phủ đẩy lên một độ cao mới, mà thân thủ lại đem liên bang tổng hợp học phủ biến thành đối thủ với mọi người. Chính hắn cũng vì liên bang tổng hợp học phủ, trở thành dịch nhân của lục đại!

Chuyện này, làm cho liên bang tổng hợp học phủ chịu nhục nhã thật lớn. Hiệu trưởng hiện tại của liên bang tổng hợp học phủ là Mạt Phu Sát Khoa khi ấy thề giết chết Tây Trạch, bởi vậy vận dụng toàn sức lực của liên bang tổng hợp học phủ để nghiên cứu về Tây Trạch, hay đúng hơn là nghiên cứu vật luyện pháp tắc.

Đường Hàm Phái đang xem báo cáo kết quả nghiên cứu. Tây Trạch khi còn trong trường, không có lưu lại thông tin gì về tu tập vật luyện pháp tắc. Điểm này, là tiếc nuối hàng thừ nhì tại Liên bang tổng hợp học phủ từ trước tới nay. Bởi vậy có thể thấy được liên bang tổng hợp học phủ đối với chuyện này oán niệm sâu nặng đến cỡ nào.

Nội dung báo cáo nghiên cứu này cơ bản đều là từ trên học thuật phân tích vật luyện pháp tắc, trong đó cũng bao gồm một ít nhận xét của những tạp tu của liên bang tổng hợp học phủ đã cùng Tây Trạch giao thủ. Thậm chí ngay cả hiệu trưởng Mạt Phu Sát Khoa cũng có ba trang báo cáo liên quan, cao thủ như Mạt Phu Sát Khoa, khi giao thủ cảm giác cực kì nhạy cảm. Cảm giác bọn họ có đôi khi còn chuẩn xác hơn cả dụng cụ đo lường.

Rèn luyện vật luyện pháp tắc tạo ra cảm giác cực kì đặc thù. Khi bị nó dò xét cảm nhận khác với kiểu dò xét thường thấy. Trong những báo cáo này, Mạt Phu Sát Khoa thuật lại chi tiết rõ nhất.

Mạt Phu Sát Khoa dùng nhiều nhất một từ để diễn tả đó là “Cực kỳ khó chịu”. Khi Tây Trạch còn chưa thành danh, Mạt Phu Sát Khoa cùng hắn gặp gỡ liền đã có loại cảm giác này. Vật luyện pháp tắc có tính đối kháng rất mạnh, nhất là đối với loại cảm giác khác sẽ không tự chủ xuất ra địch ý.

Từ ngữ này cũng không chỉ xuất hiện trong báo cáo của Mạt Phu Sát Khoa mà còn xuất hiện trong tất cả báo cáo hoặc nhận xét của những tạp tu từng cùng Tây Trạch giao thủ.

Trong báo cáo của Mạt Phu Sát Khoa cũng đưa ra một ước đoán can đảm, Tây Trạch rất có có thể đã bị vật luyện pháp tắc ảnh hưởng, mới có thể dần dần vô thức sinh địch ý với các tạp tu khác. Lâu dần hình thành tình tình quái dị sau này.

Mà ngay cả Đường Hàm Phái cũng đồng tình với ước đoán này của Mạt Phu Sát Khoa.

Vật luyện pháp tắc cùng cảm giác bình thường rất khác nhau, nó là do vô số tia cảm giác xúc tích lại tạo thành, mà cũng không phải như cảm giác bình thường.

Đây cũng là lý do tại sao hắn hoài nghi Tào Đông tu tập chính là vật luyện pháp tắc. Hắn lần đầu tiên nhìn thấy Trần Mộ liền phát giác cảm giác của Trần Mộ phân bố thành từng tia, mà loại hiện tượng này hắn nghe chỉ xuất hiện sau khi tu tập vật luyện pháp tắc.

Nhưng khi hắn đọc xong báo cáo của Mạt Phu Sát Khoa, hắn cảm thấy không đúng. Hắn cùng Tào Đông cùng nhau hàn huyên lâu như vậy, hoàn toàn không nhận thấy đối phương có địch ý. Hắn tin tưởng. Nếu như Tào Đông tu tập thật sự là vật luyện pháp tắc, mình sẽ không có lý do gì mà không phát hiện được.

Hắn chỉ liếc mắt liền phát hiện hình thức cảm giác đối phương, thì làm sao mà phát hiện không ra cảm giác đối phương bài xích cảm giác của hắn chứ?

Chẳng lẽ, chỉ là giống nhau?

Càng xem Đường Hàm Phái càng cảm thấy khả năng này là lớn nhất.