Tạp Đồ

Chương 464: Cường đạo tới




Tạp tu ở căn cứ Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn phát hiện, mấy ngày nay mấy vị tổng quản cười nhiều hơn trước nhiều. Ngay cả Khương Lương luôn nói năng thận trọng khuôn mặt cũng trở nên hòa hoãn. Điều này khiến cho bọn họ kinh ngạc mà thở dài một hơi nhẹ nhõm. Trên cơ bản, hiện giờ mọi việc huấn luyện đều do Khương Lương phụ trách, hắn đã trở thành chỉ huy chiến đấu đứng thứ hai.

Trong suy nghĩ của rất nhiều tạp tu, Ba Cách Nội Nhĩ sau khi phát biểu tuyển mộ bọn họ lập tức khôi phục khuôn mặt thật của mình, mọi việc đều giao cho Khương Lương phó tổng quản. Hắn mỗi ngày ngoại trừ ngủ thì chẳng có việc gì, mười ngày nửa tháng không thấy hắn cũng là một chuyện rất bình thường. Ngoại trừ thường xuyên nói giỡn với mọi người thì có thể tính là ưu điểm tương đối thân thiết, còn lại rất khó nhìn được một chút sáng sủa gì trên người đại thúc lười biếng này.

Nhưng trong mắt bọn họ, Khương Lương có thể nói là quân nhân điển hình, hắn luôn ăn mặc chỉnh tề, cử chỉ lễ độ, ánh mắt sắc bén, nói năng ngắn gọn quả quyết. Lúc làm việc thì mạnh mẽ dữ dội, chỉ là hắn chưa bao giờ nói chuyện cảm tình, tạp tu dưới tay hắn vừa kính vừa sợ, tuy huấn luyện vô cùng nghiêm khắc nhưng Khương Lương cũng là một tấm gương tốt, tất cả các bài huấn luyện hắn đều hoàn thành, không bỏ sót một mục nào.

Đám lão đại tâm tình đang tốt, các tạp tu bên dưới cũng thầm nghĩ cuộc sống những ngày sau của họ cũng sẽ tốt hơn nhiều. Bọn họ sớm đã không còn là những tay mơ vừa vào đoàn nữa rồi, huấn luyện ma quỷ cường độ cao đem đám tạp tu này hành hạ chết đi sống lại. Trong số bọn họ có rất nhiều người trước đây là thanh niên do tạp tu đoàn khác bồi dưỡng ra. Nhưng so với tạp tu đoàn này, số lượng hạng mục huấn luyện nhiều hơn, lượng huấn luyện nhiều hơn, tính nguy hiểm cao hơn, đều là chuyện bọn họ chừa từng nghĩ tới. Nhiều người trong số bọn họ còn lén lút thảo luận, thầm đoán Khương Lương phó tổng quản có phải do quân đội đưa tới không.

Lý lịch của Khương Lương phó tổng quản sớm đã không còn là bí mật gì ở căn cứ. Sau khi cảm giác của hắn được khôi phục, đám tạp tu càng ngày càng cảm thụ rõ nét khí chất quân nhân nghiêm khắc tỏa ra từ người hắn. Bất quá, hình như quân đội huấn luyện cũng không phiền phức như vậy, lượng huấn luyện cũng không nhiều như vậy. Nhất là Tuyết Khanh pháp biến thái kia thường bị đám tạp tu lén gọi là phép chôn sống.

Tất cả những điều này có vẻ như chẳng hề liên quan gì tới vị đại thúc đang ngáy pho pho kia.

Thế nhưng cho dù là ai, cho dù trước đây bọn họ tự tin vào thiên phú của mình ra sao, họ đều cảm nhận được thực lực của mình tăng trưởng với tốc độ ra sao. Điểm này được thể hiện vô cùng rõ ràng khi bắt đầu thực chiến.

Thời gian trước căn cứ đột nhiên xuất hiện rất nhiều tạp tu không rõ lai lịch, bọn họ lén lút di chuyển xung quanh căn cứ. Sau khi một chuyến vận tải chở dịch Tử Huỳnh tinh chế bị cướp, Ba Cách Nội Nhĩ quyết định hạ lệnh càn quét tạp tu xung quanh.

Không có gì bất ngờ, lần này dẫn quân chính là Khương phó tổng quản.

Ngoại trừ ban đầu bởi thiếu kinh nghiệm chiến đấu nên bọn họ mất đi một ít nhân thủ, nhưng rồi kinh nghiệm của bọn họ không ngừng tăng lên, huấn luyện ma quỷ ngày thường nhanh chóng phát huy tác dụng, mỗi trận chiến đều dễ dàng thu được thắng lợi. Trong thời gian ngắn, xung quanh căn cứ được quét sạch, còn các tạp tu du đãng trước đây cười nhạt với bọn họ, sau này nghe thấy hơi Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn lập tức bỏ chạy, điều này cũng khiến đám tạp tu trong lòng vô cũng kiêu hãnh.

Bất quá Khương phó tổng quản hình như cũng không thỏa mãn, ngay cả một câu khen ngợi cũng không có. Ba Cách Nội Nhĩ thì đừng nói tới khen ngợi, thậm chí còn không nhìn tới những tạp tu này.

Mà Hề Bình lúc nào cũng vẻ mặt đau đớn như người ta cắt một miếng thịt trên người hắn.

Nhưng biểu tình của Khương phó tổng quản dịu xuống chưa được vài ngày lại một lần nữa căng lên, theo từng mệnh lệnh phát ra không khí trong căn cứ đột nhiên trở nên căng thẳng. Trong một sơn cốc nho nhỏ có thể thể thấy đội ngũ bay qua bay lại như con thoi, mà các toa xe chở hàng lớn không ngừng vận chuyển vào trong sơn cốc. Sơn cốc vốn không rộng rãi càng thêm chật chội.

Cũng theo đó, nhân số tuần tra bên ngoài sơn cốc không ngừng tăng lên, những tạp tu dù chậm hiểu cũng nhanh chóng nhận ra tình hình.

#$%^&

Không khí trong phòng hội nghị cũng trở nên vô cùng ngưng trọng.

“Từ tin tức của Tuyết Hoa tạp tu đoàn truyền tới, lần nay có chủ ý với chúng ta là Huyết Sắc tạp tu đoàn.”

Hề Bình phụ trách liên lạc cùng Tuyết Hoa tạp tu đoàn, hắn tiếp tục giới thiệu tình huống: “Quy mô của Huyết Sắc tạp tu đoàn rất lớn, nổi danh với sức mạnh chiến đấu, là một đại tạp tu đoàn cùng cấp bậc với Tuyết Hoa tạp tu đoàn.” Khuôn mặt mọi người vốn bất hảo lại càng thêm khó coi. Nếu như trước đây bọn họ còn không rõ cấp bậc của Tuyết Hoa tạp tu đoàn, không biết thực lực của bọn họ ra sao thì theo thời gian hợp tác ngày càng lâu, bọn họ ngày càng hiểu sâu sắc hơn.

“Tuyết Hoa tạp tu đoàn đã biểu lộ thái độ, bọn họ sẽ chỉ trợ giúp cung cấp tình báo, lý do là đội trưởng của họ chính thức bế quan huấn luyện.” Hề Bình cười lạnh nói: “Bọn họ thật ra đang tính toán.”

“Chúng ta vốn cũng không định nhờ cậy bọn họ. Ừm, phương diện tình báo cũng là khuyết điểm của chúng ta.”

Ba Cách Nội Nhĩ lười biếng nằm trên ghế sô pha: “Tình báo bọn họ đưa tới ra sao?” Bên cạnh hắn là Khương Lương ngồi ngay ngắn giữa ghế, hoàn toán trái ngược với hắn.

“Huyết Sắc tạp tu đoàn lần này điều động chủ lực của bọn họ, Huyết Chùy bộ. Đây là lực lượng tinh nhuệ của bọn họ, nhân số khoảng ba ngàn, đều là tạp tu có kinh nghiệm thực chiến phong phú, cường độ cảm giác bình quân đều trên cấp năm. Ngoài ra, để chuyên đối phó với Hải Tinh bảo của chúng ta, bọn họ còn chuẩn bị tạp phiến chiến tranh chuyên môn nữa. Huyết Chùy bộ có một trăm hai ngươi tạp tu cảm giác trên cấp sáu, cảm giác cấp bảy có mười một người.” Hề Bình sắc mặt rất khó coi.

“Lực lượng quả rất mạnh, xem ra bọn họ muốn tốc chiến tốc thắng đây.” Ba Cách Nội Nhĩ vẫn giữ điệu bộ lười biếng như cũ, nhưng mọi người nhìn bộ dạng vô lại này của hắn, trong lòng ngược lại lại bớt căng thẳng hơn nhiều.

Hề Bình gật đầu: “Ừ, đúng. Hơn nữa bọn họ còn vận chuyển rất nhiều tài nguyên, nhiều thế lực xung quanh chúng ta bị yêu cầu phong tỏa lãnh địa, cấm bất cứ ai đi qua. Đây rõ ràng là phòng ngừa chúng ta chạy trốn.”

“Tạp tu đoàn lớn như vậy, không ngờ lại động thủ với nhân vật nhỏ bé như chúng ta.” Ba Cách Nội Nhĩ lấy tay che miệng ngáp.

“Huyết Sắc tạp tu đoàn nổi danh nhờ sức mạnh chiến đấu, nhưng cũng nổi danh vì nhược điểm không am hiểu kinh doanh. Trong số những tạp tu đoàn hàng đầu, nó là tạp tu đoàn thiếu thốn tài chính nhất, điểm này so với Tuyết Hoa tạp tu đoàn kém xa. Bọn họ hẳn rất thèm thuồng kỹ thuật tinh chế quặng Tử Huỳnh trong tay chúng ta. Với thực lực của bọn họ, có thể tìm được rất nhiều quặng Tử Huỳnh. Đáng tiếc, không có kỹ thuật thì quặng Tử Huỳnh cũng chỉ là một đống đá, không ai muốn cả.” Hề Bình nghiến răng nghiến lợi nói.

Thu nhập lớn nhất của căn cứ là tiêu thụ dịch Tử huỳnh tinh chế, đây là khoản lợi nhuận sản xuất lớn nhất. Đối với Hề Bình mà nói, lấy tiền trong túi hắn khác nào xẻo thịt hắn đi, không ngờ Huyết Sắc tạp tu đoàn không chỉ muốn xẻo thịt mà muốn đem toàn bộ dây thịt đó nuốt sống. Việc này đối với hắn mà nói, là chuyện vô pháp tiếp nhận.

“Ông chủ còn lười hơn ta, không ngờ lại phủi tay mặc kệ việc này!” Ba Cách Nội Nhĩ lầm bầm bất mãn. Bọn họ báo cáo tình huống với Trần Mộ, được câu trả lời là Ba Cách Nội Nhĩ toàn quyền chỉ huy, có thể sử dụng bất cứ biện pháp nào.

Khó khăn ngồi thẳng dậy từ ghế sô pha, Ba Cách Nội Nhĩ vuốt vuốt cằm nói: “Kỹ thuật đương nhiên không thể giao cho bọn họ, thứ này không đổi được đường sống. Với đám ăn cướp này, chúng ta sau khi giao ra kỹ thuật còn chết nhanh hơn. Tuyết Hoa tạp tu đoàn cũng không thể trông cậy được, chúng ta chỉ có thể dựa vào chính mình. Cố tử thủ thôi. Nhưng không thể làm theo bài bản được, Hải Tinh bảo dù là công cụ phòng thủ hữu hiệu, nhưng đám người này đã đem chiến tranh tạp phiến đến, có lẽ cũng đã sớm nghĩ biện pháp đối phó. Trận này thật khó đánh a!”

Mọi người im lặng, Ba Cách Nội Nhĩ không hề nói quá. Ba ngàn tạp tu của đối phương mới là một đội quân tinh nhuệ chân chính. Xét tới thực lực binh sĩ, đối phương mạnh hơn. Xét số lượng cao thủ, đối phương cũng nhiều hơn bọn họ nhiều lắm. Luận về tài nguyên chiến tranh, đối phương càng mạnh mẽ hơn họ không biết bao nhiêu. Về minh hữu, bọn họ hiện giờ là một kẻ cô độc, không ai dám ra tay giúp họ trong lúc mấu chốt này mà Huyết Sắc tạp tu đoàn lại có thể dễ dàng hoàn thành vòng vây, chặt đứt đường rút lui của họ. Bất luận xét trên phương diện nào, bọn họ đều bị vây trong tình thế xấu, lần này phải đánh ra sao?

“Tình huống hiện tại của chúng ta thì sao?” Ba Cách Nội Nhĩ hỏi Hề Bình.

“Chúng ta vẫn liên tục tiến hành dự trữ vật tư, vì vậy hiện giờ vật tư kể cả thẻ năng lượng đều vô cùng đầy đủ. Hơn nữa, theo yêu cầu của chúng ta, những dư khoản Kiều Phi đều dùng những vật tư chiến lược như thẻ năng lượng và toa xe để thay thế. Ừm, nàng vẫn còn là bạn tốt, chúng ta thiếu nàng một cái nhân tình.” Hề Bình cảm khái nói, lúc bình thường rất khó nhìn ra tốt xấu thật giả của người khác, nhưng trong thời điểm mẫn cảm như vậy vẫn nguyện ý giúp người, chỉ có thể nói Kiều Phi đích xác là người trượng nghĩa.

“Đáng giá nhất trong kho hàng là dịch Tử Huỳnh tinh chế, ta đoán bọn họ hẳn là nghe tin tức này nên mới tới làm cường đạo. Hèn gì nghèo như vậy, tới một chút kinh doanh cũng không hiểu. Sản lượng của chúng ta có thể liên tục tăng, hơn nữa để không ảnh hưởng tới giá cả của dịch Tử Huỳnh tinh chế trên thị trường, chúng ta vẫn không bán ra với số lượng lớn. Tiếp đó là các loại tạp phiến, cái này cũng không chiếm bao nhiêu chỗ, còn như nguyên vật liệu đều không đáng giá bao nhiêu tiền. Đáng tiếc là những thiết bị này, chúng ta không cách nào mang đi.” Hề Bình tiếc nuối nói.

Ba Cách Nội Nhĩ gật đầu: “Ừm, không có nhiều gánh nặng lắm, đây là ưu thế của chúng ta.”

Khương Lương hiểu ý bật tạp ảnh truyền hình trong phòng hội nghị, một bản đồ không gian ba chiều lớn xuất hiện trước mắt mọi người, bên trên có ghi rõ thực lực đại khái của các thế lực xung quanh. Tuyệt đại bộ phận là bọn hắn âm thầm thu thập, còn có một chút là tình báo do Tuyết Hoa tạp tu đoàn cung cấp.

Nhìn bản đồ lập thể trước mắt, Ba Cách Nội Nhĩ trầm tư. Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu nói: “Thành Đông Thụy ở đâu?”

Khương Lương lập tức chỉ vào vị trí của thành Đông Thụy: “Ở đây.”

“Ồ, xa như vậy sao.” Ba Cách Nội Nhĩ vuốt chòm râu. Nửa ngày sau hắn chậm rãi nheo mắt, động tác của tay ngày càng chậm, cặp mắt híp toát lên vài phần giảo hoạt.

“Ừm, bọn họ đã có dục vọng mãnh liệt như vậy, mà chúng ta thì luôn muốn bọn họ được sảng khoái nhất. Hắc hắc.. hắc hắc..”