Tây Du Nhất Mộng

Quyển 6 - Chương 5: Ca sờ, ca sờ a




Dịch & Biên: †Ares†

oOo

Lại tiếp đoạn nam nhân vật chính của chúng ta ở tình huống "cửu tử nhất sinh" đã kịp cái khó ló cái khôn, thành công nhảy lên trên lưng Thủy Kỳ Lân, hai tay bám chặt lấy mấy điểm gờ trên lân giáp.

Thủy Kỳ Lân này cũng coi như xui xẻo, tắm rửa một cái bị vạn người quần ẩu không nói, hiện tại vốn định trước khi chạy trốn làm thịt thêm một người chơi nữa để đòi lại chút thể diện, ai ngờ bị hắn nhảy tới trên lưng của mình — đây chính là công kích điểm mù công kích của nó, căn bản đánh không đến, huống chi còn phải né tránh truy binh công kích không ngừng ở phía sau.

Kỳ Lân động tác linh hoạt, tốc độ hạng nhất, mà bản thân thì đang nằm trên phần khuất tại lưng nó, bởi vậy Đại Nhiệt tạm thời an toàn. Hắn bắt đầu động não phương án tiếp theo.

Hiện tại dùng gạch độc mà đập rõ ràng không lý trí: sinh mệnh của Thủy Kỳ Lân đã chẳng còn bao nhiêu, nếu bây giờ mình đập chết nó thì cũng chẳng qua làm giá áo cho người, bởi vì Kỳ Lân Ngọc Tí thuộc về vật phẩm đặc thù, sẽ chuyển vào hành trang của người gây sát thương lớn nhất.

Nếu không thể giết, vậy còn làm gì được?

Có thể trộm!

Đúng, chính là trộm!

Đã rất lâu Đại Nhiệt không có dùng cái skill dâm đãng Thập Bát Mô kia, bởi vì không có cơ hội, mà giờ cơ hội được đưa đến, không “sờ mó” thì đợi đến bao giờ?

Ở trong Tây Du Nhất Mộng, người chơi học được pháp thuật phụ trợ chủ yếu qua ba con đường: thứ nhất, sau khi khai khiếu sẽ được hệ thống tự tặng cho mấy pháp thuật phụ trợ cơ bản như là Ngự Phong Hành, Tị Thủy Pháp (cưỡi gió mà đi, đi lại hít thở được trong nước); thứ hai, dưới cơ duyên xảo hợp, được NPC chỉ điểm, giống như Phi Thăng Thuật của Hồ Ly; thứ ba, làm một vài nhiệm vụ đặc thù cần được NPC truyền thụ thêm skill, ví dụ Thập Bát Mô của Đại Nhiệt.

Thập Bát Mô thuộc về kỳ thuật thượng cổ, tục truyền là khi Tề Thiên Đại Thánh đại náo Thiên Cung đã ngẫu hứng sáng chế ra để tiện trộm tiên đan thần tửu, có mười tám kiểu “lần sờ” nên gọi là Thập Bát Mô. Skill này chẳng những thủ pháp tinh chuẩn, mặt khác còn khiến người bị hại không hề có cảm giác gì, quả là thần kỹ!

Đương nhiên, không phải là tùy tiện cái gì cũng có thể động vào, đầu tiên hạn chế không thể sử dụng với người chơi, đây là vấn đề công bình cùng đạo đức; tiếp theo, tuy rằng có thể sử dụng đối với NPC cùng quái vật nhưng xác suất thành công không cao, hơn nữa dưới tình huống bình thường cũng sẽ không thó được thứ gì tốt, nguyên nhân như sau:

Trong Tây Du Nhất Mộng, ở phương diện rớt đồ, trang bị đạo cụ chia làm hai loại lớn:

Một loại là rơi ra mặt đất, trang bị đạo cụ này thống nhất do hệ thống quản lý phân phối, sau đó ngẫu nhiên tạo ra theo từng phạm vi. Nói cách khác, khi quái chết đi, hệ thống theo xác suất nào đó tạo những vật phẩm bất kỳ để rơi xuống đất cùng xác của quái vừa chết gọi chung là vật phẩm trang bị, do vậy dù bạn có được thuật ăn trộm lợi hại cao minh tới đâu cũng trộm không đến, bởi vì bạn chỉ có thể trộm quái vật mà không thể trộm hệ thống!

Một loại khác là trực tiếp rơi vào trong hành trang của người chơi, loại này được gọi là vật phẩm đặc thù, có tỷ lệ xuất hiện 100%. Ví dụ đơn giản, mỗi con Thú Vương sẽ nhất định cho Thú Vương Đan, mà mỗi con Kỳ Lân cũng nhất định sẽ cho Kỳ Lân Ngọc Tí… Cho nên hệ thống định nghĩa, vật phẩm đặc thù do quái vật mang theo bên mình. Mà cũng chỉ có loại hình này mới có cơ hội trộm được.

Mặt khác, NPC bình thường cũng sẽ không mang thứ tốt ở trên người. Đương nhiên, làm gì có chuyện một đoàn NPC mang theo một thân cực phẩm để đợi bạn đến ‘khoắng’? Mơ đẹp lắm, quần lót, áo yếm, tất thối còn may ra có phần! Nhưng trừ phi là biến thái, trộm thứ đó có ích gì?

Trở lại chuyện chính, kỳ thật Thập Bát Mô vẫn rất có công hiệu, ở tình huống đặc thù sẽ phát huy ra được tác dụng không ngờ tới.

Ví dụ hiện tại.

Chỉ tiếc bởi vì mãi vẫn không có cơ hội thực tế, cho nên hiện tại cấp bậc của skill này vẫn là 0, khi ở Tân Thủ Thôn Đại Nhiệt mới trộm thành công hai món đồ lót cùng một cái Trảm Long Lệnh đạt được 30% exp, còn cần khoảng 7 lần như thế nữa mới có thể thăng cấp skill.

Thần thú ở dưới thân hắn hiện tại đúng là vật để luyện tập tốt nhất.

Đại Nhiệt không chút do dự, một đòn Thập Bát Mô lần sờ tìm mò được tung ra.

"Bạn sử dụng Thập Bát Mô đối với thần thú Kỳ Lân, kết quả thất bại; bạn không đạt được vật phẩm nào!"

Vạn sự khởi đầu nan, lần đầu tiên luôn rất khó đạt được thành công!

Đại Nhiệt tiếp tục xuống tay: ca sờ, ca sờ!

Thủy Kỳ Lân kia cảm thấy "kỵ sĩ" trên người mình đang làm cái gì đó rất "mờ ám", không khỏi vừa sợ vừa giận, gầm lên giận dữ liên tục, kia là ý nói:

- Con mẹ nó! Cấp chút mặt mũi được không? Nói như thế nào ta cũng là Thần thú a! Bị ngươi sờ tới sờ lui như vậy, sau này ta còn mặt mũi nào mà đi gặp người?

- Thần bà mẹ mi!

Lần thứ hai thất bại, Đại Nhiệt có chút khẩn trương, mi dám gầm rú ca sẽ chửi tiếp.

Lại nói, Thập Bát Mô một ngày có thể dùng ba lượt, hiện tại chỉ còn một cơ hội cuối cùng. Không thành công thì thành nhân, vì thế hắn lấy tay đập một cái thật mạnh lên lưng Kỳ Lân, cố ý chọc giận nó.

Kỳ Lân quả nhiên tức giận đến nổi trận lôi đình, cũng không tính đến chạy nữa mà đột ngột phanh lại, muốn thông qua quán tính hất "kỵ sĩ" xuống.

Đại Nhiệt quả nhiên bị ném xuống — nhưng trước khi té, một lần Thập Bát Mô cuối cùng đã kịp dùng ra.

"Bạn sử dụng Thập Bát Mô đối với thần thú Kỳ Lân, kết quả thành công, bạn đạt được một cái Kỳ Lân Ngọc Tí. Điểm kinh nghiệm để thăng cấp Thập Bát Mô gia tăng 10%."

Ha ha, quả thế, khi quái vật nóng nảy là dễ lộ ra sơ hở nhất.

"Âm mưu" thực hiện thành công, Đại Nhiệt nhân quán tính lộn thêm mấy vòng trên mặt đất, đã tránh ra xa được hơn mười mét, đề phòng Kỳ Lân đuổi giết.

Hắn "xuống ngựa" cũng đã làm đám người chơi đuổi đằng sau nhẹ nhàng thở ra — gã áo đen bí ẩn này không biết là quái thai gì, đột nhiên xuất hiện, bị vài trăm người quần ẩu lại có thể sống quá mười giây, công pháp hộ thể thật sự cường hãn; sau đó lại có thể bật lên trên người Kỳ Lân như võ sĩ đấu bò tót Tây Ban Nha, khống chế thần thú Kỳ Lân chạy trốn. Bất quá may mắn thần thú cuối cùng là thần thú, không có bị hắn nhân thể “làm nhục giết thịt”.

Đám Yến Cuồng Đồ cũng đấm ngực mà than thở, thay Đại Nhiệt cảm thấy tiếc hận: thất bại trong gang tấc a, không có đem Kỳ Lân xử lý, lại bị đánh xuống, xem ra lần này vô duyên với Kỳ Lân Ngọc Tí rồi. Vì thế bọn hắn cũng không đuổi theo nữa mà đi qua định an ủi Đại Nhiệt.

- Hiền đệ, xem ra chú cưỡi ngựa không tinh thông lắm nhỉ! Trong trò chơi thì không sao cả, nhưng ở trên giường đừng có để ngã ngựa đấy!

Yến Cuồng Đồ trêu ghẹo, làm cho đội viên Cuồng Nhiệt Giả phát ra một tràng cười thiện ý.

Đại Nhiệt vỗ vỗ bùn đất trên người, cười hắc hắc nói:

- Kỳ thật không phải em ngã xuống, mà là nhảy xuống.

- Tự chú nhảy xuống? Sao vậy?

Đại Nhiệt xuất ra Kỳ Lân Ngọc Tí, cười nói:

- Vật tới tay, còn ở lại chịu khổ làm gì?

Kỳ Lân Ngọc Tí, tín vật cần có cho người chơi muốn xây dựng sơn trại, từ trên người thần thú Kỳ Lân tuôn ra; sau khi có được tín vật này, tìm đến NPC Sơn Đại Vương trong thành đóng 50 vạn đồng là có thể xây dựng sơn trại.

Thấy Kỳ Lân Ngọc Tí trong suốt lấp lánh, mọi người nhất thời mắt choáng váng, có một loại cảm giác không thể tin nổi.

Yến Cuồng Đồ rất bội phục nhìn Đại Nhiệt, tự đáy lòng thở dài:

- Hiền đệ đã làm thì đúng là thuyền ngược dòng cũng có thể chèo, anh thật sự không tưởng tượng nổi!

Đại Nhiệt đắc ý cười, như một đứa bé vừa đạt điểm 10:

- Đó là đương nhiên! Nếu dễ dàng bị người đoán được thì làm sao em nhận vai nam chính?

- Nhị Lang Thần! Nhị Lang Thần về nhà!

Trong đám người đuổi theo Kỳ Lân, đột nhiên có người phát hiện trên bầu trời xuất hiện Nhị Lang Thần mang theo Mai Sơn huynh đệ và Hao Thiên Khuyển nổi giận đùng đùng cưỡi mây trở về.

Thân chưa tới, pháp thuật đã tới, Cửu Chuyển Thần Công đánh ra chọn góc đông người chơi nhất mà giáng. Hiện tại người chơi có người nào có thể kháng? Chỉ cần bị đánh trúng, đều là trực tiếp miểu sát — Nhị Lang Thần có đẳng cấp tương đương Trấn Nguyên Tử, đều thuộc cấp bậc chuẩn Thánh Nhân, hơn nữa giờ còn là chân thân.

Các người chơi gây ra đại họa, không dám tiếp tục đứng ở Quán Giang Khẩu, Kỳ Lân cũng không thèm đuổi, giữ mạng quan trọng hơn, nhao nhao chạy trối chết về thành Trường An.

Về phần thần thú Kỳ Lân kia, trong lúc hỗn loạn sớm đã không biết chạy đi nơi nào.

-----oo0oo-----