Tây Lam Yêu Ca

Quyển 1 - Chương 3: Thức Tỉnh




Địa cung.

Sắc mặt Hắc Nguyệt tái nhợt nhìn quan tài băng ở xa xa, cơ thể run rẩy kịch liệt.

“Vì cái gì, vì cái gì lại như vậy? Đây là hàn băng vạn thiên, sao lại tan chảy? Chẳng lẽ…..” Nghĩ tới tình huống có thể xảy ra, Hắc Nguyệt không tự chủ mà lo lắng.

“Thần nhi, ngươi sắp tỉnh lại sao? Vì cái gì không đợi thêm một thời gian nữa, đợi ta tìm được biện pháp cứu ngươi?” Nhìn quan tài băng lạnh lẽo không ngừng tan chảy, lòng Hắc Nguyệt tràn ngập chua xót. Hắn không nghĩ Thần nhi sẽ tỉnh lại sớm đến vậy.

Hôm nay Hắc Nguyệt như bình thường yên lặng ngắm nhìn đứa bé trong quan tài, không ngờ mới thất thần một chốc, quan tài đã kịch liệt chấn động. Lúc Hắc Nguyện phản ứng lại thì hết thảy lại khôi phục bình thường.

Không, không bình thường. Hắc Nguyệt chăm chú nhìn mặt đất bên dưới quan tài, thật lâu không thể hoàn hồn. Nơi đó, một vũng nước chậm rãi lan rộng. Hàn băng đang tan chảy!

“Thần nhi……..” Hắc Nguyệt vội vàng chạy tới, mở nắp quan tài, lo lắng nhìn đứa bé lẳng lặng nằm bên trong.

Hoàn hảo, Thần nhi tựa hồ vẫn chưa thức tỉnh, tình huống bây giờ có lẽ chỉ mới báo hiệu trước đi. Hắn vẫn còn thời gian.

Hắc Nguyệt nhìn quan tài băng nhíu mày. Sao lại thế này? Bất quá chưa được bao lâu quan tài đã tan chảy hết phân nửa? Không được, phải ôm Thần nhi ra. Nhưng không đợi Hắc Nguyệt hành động, đôi mắt đang nhắm chặt của đứa bé yêu dị đột nhiên mở ra.

Đôi mắt màu tím! Thật sự là một đôi mắt màu tím! Đôi ngươi tràn ngập yêu dị kia nhìn chằm chằm Hắc Nguyệt, không có một tia tình cảm, lạnh như băng, thấu đến tận xương. Đây còn là thiếu niên luôn thích mỉm cười trước kia sao? Thần nhi đã hoàn toàn bị tộc trưởng phá hỏng rồi.

“Thần nhi…….” Vì sao ngươi phải tỉnh lại? Tuy đã sớm biết lúc tỉnh lại ngươi sẽ có bộ dáng này, nhưng hắn vẫn ôm hi vọng, hi vọng thật xa vời, cho dù hắn không bao giờ tin vào những thứ mơ hồ như vậy. Nhưng mà sự thật đang diễn ra trước mắt, trái tim dần chìm vào tuyệt vọng.

Đế Luyện Thần không nói gì, chỉ hờ hững nhìn thiếu niên đang chìm đắm trong tình tự phức tạp, ánh mắt không có một tia dao động, như một oa nhi không có linh hồn. Đột nhiên, thiếu niên còn mang vẻ mặt tuyệt vọng, bi thương kia trở nên vô cùng kinh ngạc.

Hắc Nguyệt thật sự chấn động. Nhìn ấn kí cổ xưa chợt lóe trên trán Thần nhi mà khiếp sợ. Tuy nó chỉ hiện lên trong chớp mắt, nhưng hắn vẫn thấy được, nó là đồ án chỉ xuất hiện trên trán tộc trưởng.

“Ngự ấn, là ngự ấn của tộc trưởng……..” Đồ án ba lăng, chân chân thật thật xuất hiện ngay giữa trán Thần nhi. Hắn tuyệt đối không nhìn lầm. Chẳng lẽ, Thần nhi mới thực sự là tộc trưởng bộ tộc Đế Luyện.

Khó trách, khó trách hắn luôn có cảm giác đồ án trên trán Đế Luyện Tà là lạ, hóa ra là giả. Vậy không thể trách ‘hắn ta’ vội vàng giết tộc trưởng như vậy. Nếu đợi tới lúc biểu tượng xác nhận tộc trưởng tiếp theo xuất hiện, ‘hắn ta’ chỉ có thể trơ mắt nhìn chức vị tộc trưởng bộ tộc Đế Luyện rơi vào tay người khác.

Nghĩ tới đây, Hắc Nguyệt đã thấu hiểu mọi chuyện. Vì sao Đế Luyện Tà lại vội vàng hủy hoại Thần nhi như vậy? Bởi vì Thần nhi là đứa con út của tộc trưởng chính là mối uy hiếp lớn nhất của ‘hắn ta’.

Nếu ngự ấn của Đế Luyện Tà là giả, như vậy người duy nhất có thể xuất hiện ngự ấn vào năm 16 tuổi chỉ có mình Thần nhi. Ngự ấn của bộ tộc Đế Luyện đại biểu cho quyền thế, chỉ có thể xuất hiện lúc trưởng thành. Theo hắn biết, Đế Luyện Mạch tuyệt đối không có. Như vậy chỉ có mình Thần nhi vẫn còn chưa trưởng thành. Hiển nhiên, Đế Luyện Tà cũng biết chuyện này.

Với một người có dã tâm như ‘hắn ta’, làm sao có thể chắp tay dâng địa vị này cho người khác. Nếu vậy, Thần nhi nhất định phải biến mất. Nếu không vì ‘hắn ta’ muốn mở Thí luyện Thượng cổ, muốn có sức mạnh cường đại, có lẽ Thần nhi đã sớm bị giết.

May mắn, ngự ấn ba lăng trên trán Thần nhi chỉ xuất hiện trong nháy mắt, người thấy cũng có một mình hắn. Bằng không không biết Đế Luyện Tà sẽ làm ra chuyện gì nữa? Hiện tại Thần nhi đã thức tỉnh, như vậy có nghĩa Thần nhi đã bị nam tử kia khống chế. Cho dù tộc nhân biết ai là người có ngự ấn, cũng không thể cứu được Thần nhi. Ngược lại Đế Luyện Tà lại càng không cố kị gì nữa, bởi vì người mang ngự ấn đang nằm trong tay ‘hắn ta’!

“Thần nhi, ta có nên thấy may mắn vì ngươi vẫn chưa trưởng thành không?” Biết được sự thật, Hắc Nguyệt cười khổ. Bây giờ còn có ai có thể cứu Thần nhi a. Lão tộc trưởng đã sớm chết vì ngăn cản Đế Luyện Tà, còn ai đủ sức để ngăn cản ‘hắn ta’ đây?

Đương nhiên, Hắc Nguyệt đang hỏi đứa bé, nhưng mà hắn không hi vọng có câu trả lời. Linh hồn Thần nhi đã bị giam cầm, hiện tại chỉ lắng nghe mình nam tử đã hủy hoại bé. Mà bây giờ, nam tử kia có lẽ đã biết tin tiểu oa nhi của ‘hắn ta’ đã thức tỉnh. Kết giới bố trí xung quanh quan tài băng có liên kết với nam tử kia. Quan tài băng đã bị hủy, có muốn giấu cũng không được.