Thầm Mến Có Chút Phiền

Chương 3




Khi An Hiểu Hiểu đi vào phòng kế toán, thấy những vách ngăn đều đặn, không khí làm việc khẩn trương trong phòng khiến bước chân của nàng bỗng trở nên phù phiếm.

Nghĩ muốn vừa lâm trận đã lùi bước, trời lại sắp tối, một nhân viên gọi An Hiểu Hiểu: “Mời cô đến vách ngăn thứ hai bên phải, tìm cô Lí làm việc.”

An Hiểu Hiểu gật gật đầu, đi đến bàn thứ hai, dè dặt cẩn trọng đem hóa đơn trình lên: “Cô Lí, tôi là nhân viên tiếp tân An Hiểu Hiểu, đây là hóa đơn.”

“Trên hóa đơn ghi tên mặt hàng là gì?” Cô Lí đang vội tính toán sổ sách, mắt nhìn chằm chằm vào máy tính không thèm liếc An Hiểu Hiểu lấy một cái.

“Là bao, bao….” An Hiểu Hiểu run run cắn chặt môi.

“Thật là phiền toái, đừng cản trở ta làm việc.”

“Chính là bao… Bao cao su!”

Trong nháy mắt, âm thanh gõ bàn phím lập tức ngưng bặt, tất cả nhân viên phòng kế toán đều nhìn về phía bàn số 2.

Rõ ràng là thấy chết mà không biết sợ, An Hiểu Hiểu bị mọi người dùng ánh mắt khinh bỉ đâm xuyên qua người.

Cô Lí khóe miệng co giật: “Bao cao su khi nào lại được tính vào công quỹ? Đầu óc ngươi hồ đồ rồi phải không?”

“Nhưng đây là bao cao su tổng tài phân phó ta mua!”

Lời này vừa nói ra, mọi người trong phòng kế toán đều thở dốc vì kinh ngạc, trong đầu xuất hiện mối nghi ngờ về quan hệ của 2 người, tổng tài bắt nhân viên nữ đi mua bao cao su, đến người mù cũng nhìn ra được hai người khẳng định có gian tình!

Tổng tài phong lưu hoa tâm đã không phải là chuyện gì lạ lẫm, nhưng là chưa từng gặp qua hắn đụng vào oa biên thảo, hiện tại bỗng nhiên xuất hiện một nhân viên tiếp tân tiểu đinh ốc, cầm một tờ hóa đơn bao cao su, đưa tới phòng kế toán nhờ thanh toán, cái này nghe đồn không ném đi “Khang Linh” mái nhà mới là lạ!

Tình huống này rất đặc biệt, tờ hóa đơn này lại gây ra chấn động lớn đến vậy, 2 phút sau liền bị trình lên trưởng phòng kế toán.

Nghe cấp dưới báo cáo xong, trưởng phòng kế toán miệng đang ngậm trà ô long liên phun thành dòng, thiếu chút bắn trúng người An Hiểu Hiểu đang ngây ngốc đứng trước mặt.

Không sai, chết tử tế không xong, vị chủ nhiệm này chính là người hôm qua ở bãi đỗ xe thấy An Hiểu Hiểu đưa bao cao su cho tổng giám đốc.

Làm An Hiểu Hiểu càng chết thảm hơn nữa là, vị trưởng phòng kế toán này chính là bà con xa của Hạng Thanh Lỗi, tuy rằng quan hệ huyết thống không gần, nhưng lúc trước có thể dựa vào quan hệ ở “Khang Linh” làm được đến chức trưởng phòng, như vậy quan hệ với Hạng gia cũng không phải tầm thường.

Vì vậy, cả tờ hóa đơn lẫn cô nàng ngốc An Hiểu Hiểu cùng bị đưa lên tầng cao nhất, cũng chính là sào huyệt của đại ma vương.

Mười phút sau, An Hiểu Hiểu khuôn mặt đờ đẫn ngồi ngây ra ở sofa dành cho khách, bên cạnh là trưởng phòng kế toán, đối diện là Hạng Thanh Lỗi đang giương mắt phượng vẻ khó chịu.

Trưởng phòng kế toán kêu cô Lí càu nhàu gì đó, Hạng Thanh Lỗi mày càng chọn càng cao, đang chán ghét vì công việc cả ngày chất ngập đầu, đặc biệt thấy An Hiểu Hiểu đang cúi đầu, đã chẳng mảy may tỏ ra hối lỗi, lại còn có vẻ cao hứng lạ thường.

Vì hơn một ngàn tiền bao cao su, nàng thế nhưng còn nháo đến tận phòng kế toán? Thật sự là ăn xong nàng!

An Hiểu Hiểu vừa ngẩng đầu liền thấy Hạng Thanh Lỗi ánh mắt tràn ngập chế nhạo, bất giác lại cúi gằm mặt xuống, không thể tưởng được lần đầu tiên bước vào tầng cao nhất trong truyền thuyết, dĩ nhiên là dưới tình huống như vậy, thật sự là không khỏi cảm thấy khẩn trương!

“Diệp trưởng phòng muốn ta xác nhận hóa đơn này không có lầm?” Hạng Thanh Lỗi ngược lại nhìn phía trưởng phòng kế toán.

Trưởng phòng kế toán lau mồ hôi gật gật đầu, một bên An Hiểu Hiểu cũng gật mạnh đầu, mắt to sáng lấp lánh, si ngốc nhìn Hạng Thanh Lỗi như một đấng cứu thế.

Có thể gần gũi người mình thầm mến như vậy, thật sự là rất tốt đẹp! Chờ chút nữa trở lại quầy tiếp tân có thể hảo hảo khoe khang một phen, ha ha…

Hạng Thanh Lỗi nở nụ cười: “Khoản tiền này ta sẽ tự mình trả, Diệp trưởng phòng vất vả rồi!”

Ngụ ý chính là thừa nhận? Trưởng phòng kế toán ngẩn người, định thần lại liền nhanh chóng bỏ của chạy lấy người.

Văn phòng trống trải trên tầng cao nhất chỉ còn lại An Hiểu Hiểu cùng đại boss, không khí đột nhiên trở nên loãng đi, nàng cảm thấy giống như đang nằm mơ, nhưng mộng đẹp này lại gặp trở ngại chính là một trăm ba mươi tám đồng đáng ghét kia.

“An Hiểu Hiểu, vì hơn một ngàn đồng, ngươi thật sự là hao tổn tâm cơ.”

“Tổng tài quá khen, một ngàn này đối với ta mà nói là rất quan trọng.”

“So với ta còn muốn quan trọng hơn?” Hắn đem nàng trong mắt lưu luyến si mê nhìn xem nhất thanh nhị sở, cũng không biết nàng thích hắn bao nhiêu.

“Đương nhiên –” Thấy Hạng Thanh Lỗi mắt phượng híp lại, An Hiểu Hiểu rụt cổ, gió chiều nào theo chiều ấy liền sửa lại.

“Không có.”

Nàng không sai chính là thích Hạng Thanh lỗi, nhưng là nằm mơ cùng thực tế nàng phân biệt thực rõ ràng, tuyệt đối sẽ không lẫn lộn, lại càng không tin tưởng chuyện chim sẻ biến thành phượng hoàng sẽ phát sinh trên người mình, kia rất không thực tế!

“Ngươi thích ta sao?” Hạng Thanh Lỗi cũng không biết chính mình sao lại thế này, vừa thấy đến An Hiểu Hiểu đã nghĩ chấm nàng, quả thực liền giống như mèo nhìn thấy chuột.

“Không ai lại không thích tổng tài.” Bị hắn hỏi như vậy, An Hiểu Hiểu cả trái tim giống như rơi vào chảo nóng, đập phốc phốc vang lớn.

“Ý là ngươi cũng thích ta?” Hạng Thanh Lỗi không cho nàng cơ hội úp mở, muốn hỏi đến cùng.

“Chính là vụng trộm thầm mến mà thôi…” Phật tổ a, nàng nói ra mất rồi!

“Vậy ngươi còn nguyện ý giúp ta mua bao cao su?”

Xem nàng không chút ngại ngùng nói ra nàng thầm mến chính mình, hướng đến loại bày tỏ này đối với Hạng Thanh Lỗi thực giống như ma túy, không biết vì sao đột nhiên cảm thấy hăng hái, bắt đầu tò mò tra hỏi tâm tính của nàng.

“Bởi vì ngài là tổng tài.” Đừng nhìn nàng như vậy, nàng vẫn là ở trong lòng có chút ghen tị, chính là biết thế nào đều sẽ không đến phiên mình, cho nên ghen tị cũng vô dụng, đành phải ngoan ngoãn làm theo.

“Đừng có lấp liếm, ta nghĩ muốn nghe tâm ý trong lòng của ngươi.” Hạng Thanh Lỗi dựa ra sau, hai tay khoác lên sofa, chân dài cao cao gác lên bàn, mắt phượng chăm chú nhìn nàng.

An Hiểu Hiểu nhất thời bị mê hoặc, đừng nói là tâm ý trong lòng, muốn nàng moi tim ta cho hắn xem đều được!

“Thầm mến là thầm mến, ta là nhân viên quầy lễ tân, nếu không giúp tổng tài mua bao cao su, ta sợ ngài mất hứng sẽ đuổi việc ta.”

“Luôn luôn đuổi theo ta, cũng chỉ là đơn thuần vì muốn đòi lại tiền bao cao su đi?”

“Đúng vậy.”

“Không có nửa điểm ý tứ khác?”

“Thực sự không có.”

Xem An Hiểu Hiểu cực lực phủ nhận, Hạng Thanh Lỗi tâm đột nhiên thực không dễ chịu, không thể tưởng được địa vị của mình lại không bằng một ngàn tám trăm ba mươi đồng, vậy mà nàng còn mặt mũi nói thầm mến hắn, này cũng gọi là một loại thầm mến?

Hắn gặp qua nhiều nữ nhân mãnh liệt, nhưng kiểu như An Hiểu Hiểu thì hắn chưa từng ngộ qua, cùng những nữ nhân hắn quen trước kia khác biệt rất nhiều, muốn không đặc biệt lưu tâm thực rất khó.

Xem sắc mặt Hạng Thanh Lỗi không được tốt, An Hiểu Hiểu nghĩ lầm hắn không tin nàng, lo lắng hắn cho rằng nàng là giả mượn cớ để dây dưa, vội vàng phủ nhận.

“Chỉ cần tổng tài nhanh trả tiền cho ta, ta cam đoan tuyệt đối sẽ không xuất hiện ở trước mặt tổng tài lần nữa.”

Dù sao thì nàng chỉ là một nhân viên tiếp tân nhỏ bé, ngoại trừ được phân phó đi tiếp khách bên ngoài, thì cơ hội gặp được tổng tài rất chi là nhỏ.

“Chẳng lẽ ngươi không muốn gặp lại ta?” Nói đến cùng chính là cảm thấy một ngàn đồng so với hắn quan trọng hơn rất nhiều, này An Hiểu Hiểu nói sự thật làm cho hắn thực khó chịu.

Đã dám nói nàng thầm mến hắn, vậy hẳn là biểu hiện mưu cầu danh lợi một chút a! Biểu hiện ra loại bộ dáng này, thật là triệt để phạm đến tối kỵ của hắn.

Vô luận An Hiểu Hiểu là đặc biệt thật hay chỉ là giả vờ, tóm lại nàng đã thành công khiến cho hắn phải chú ý.

“Tổng tài không muốn thấy ta, ta đương nhiên là…”

“An Hiểu Hiểu, ngươi có biết chọc ta mất hứng thì sẽ gặp kết cục gì không?”

An Hiểu Hiểu liều mình lắc đầu, thực sự không hiểu chính mình nói sai cái gì, chọc hắn sắc mặt lúc trắng lúc đen, tổng tài hẳn sẽ không nhỏ mọn như vậy đi? Ngay cả muốn trốn ở một nơi bí mật gần hắn để âm thầm mến mộ cũng không được đi.

“Ngươi thảm.” Hạng Thanh Lỗi bỗng nhiên đứng dậy, đi đến trước mặt nàng, hai tay cho vào túi tiền, chậm rãi khom người hướng về phía nàng, nàng thuận thế lui về phía sau, hô hấp càng ngày càng dồn dập.

“Thảm thế nào cơ?”

“Ta đối với ngươi có hứng thú!”

Bình thường nữ nhân nghe thế, hẳn là mừng rỡ như điên, nếu không chính là thẹn thùng mặt đỏ, nhưng là An Hiểu Hiểu ngốc nghếch, không có biểu hiện hai loại biểu tình trên, ngược lại là biểu hiện đại họa lầm đầu liền trốn.

“Xin hỏi tổng tài, là cái dạng gì hứng thú?” Nàng thực sự không đoán ra!

Trước mắt nàng là khuôn mặt tuấn tú phóng đại, chậm rãi lộ ra một nụ cười giả tạo của ác ma vương, đôi mắt phượng sáng rực như đá quý thẳng tắp nhìn chằm chằm nàng.

“Muốn lấy lại tiền bao cao su sao?” Hắn cười cười hỏi, khẩu khí tuy rằng ôn nhuận, lại ẩn hàm từng trận sát khí, khiến nàng không lạnh mà run.

Sợ thì sợ, những nghĩ đến khoản tiền kia, An Hiểu Hiểu vẫn là dũng cảm gật đầu, theo sau liền thấy Hạng Thanh Lỗi cười lớn, lộ ra một tia tà khí.

“Tốt lắm, ngay từ bây giờ, mỗi khi ta cần, ngươi phải ngay lập tức có mặt!”

Một lời đồn đại giống như bom nguyên tử, ở tòa nhà “Khang linh” lập tức nổ tung.

Không cần hoài nghi, này khỏa lời đồn đãi bom nguyên tử dẫn bạo khí, chính là may mắn ở bãi đỗ xe thấy “Bao cao su sự kiện” Cùng “Bao cao su mời khoản sự kiện” phòng kế toán chủ quản.

Không có biện pháp, chuyện này thật sự rất kinh ngạc, tưởng không hỗn loạn một chút đều rất khó.

Kết quả là, qua cái miệng bát quái của nhân viên nào đó, Hạng Thanh Lỗi cùng An Hiểu Hiểu có quan hệ với nhau, từ phòng kế toán lan truyền đến các phòng ban khác, nội dung tràn ngập lung tung đủ loại gian tình, nào là cầm bao cao su đuổi theo xe tổng tài, một đống lời đồn kì quái tựa như bệnh truyền nhiễm lan truyền trong không khí, không ai có thể miễn nhiễm.

An Hiểu Hiểu ăn xong cơm trưa vào công ty liền nhận thấy mọi người dùng ánh mắt khác thường nhìn mình, một mực cúi đầu nghĩ lấy túi xách che chính mình, chạy giống như trốn đến quầy tiếp tân.

“Hiểu Hiểu, ngươi đỏ mặt kìa!” Thường Nhạc đẩy đẩy cái kính dễ đến tám trăm độ.

“Ta sắp phát điên rồi, ngươi còn có tâm tình chê cười ta!”

“Trước mắt tin đồn mới nhất là nhân viên tiếp tân An Hiểu Hiểu bởi vì quá mức cơ khát, mua quá lượng bao cao su, nhưng là tổng tài thử qua một lần không muốn nhận, nàng này không cam lòng, vì trả thù, cho nên đem hóa đơn bao cao su lên phòng kế toán đòi trả tiền.”

“Điên rồi! điên rồi! Đây là cái loại đạo lí gì a?” An Hiểu Hiểu ôm đầu khổ sở kêu.

“Không có biện pháp, chính là đi làm như vậy thường sinh ra nhàn cư vi bất thiện, đành phải dựa vào lời đồn bát quái giải buồn.”

“Này không phải trọng điểm, Thường Nhạc, ta chọc tới đại ma vương! Cái này mới khổ sở!” An Hiểu Hiểu vẻ mặt cầu xin, một bộ dáng tưởng như ngày tận thế sắp buông xuống.

Hạng Thanh Lỗi câu kia “Ta cần là phải có mặt!” thật sự rất giống sấm động, cho tới bây giờ nàng vẫn là lòng còn dư âm, lại không hiểu cái gọi là “Ta cần” là dụng ý gì?

Thường Nhạc nghe xong sau cười to ba tiếng.“Ngươi thực ngốc a! Này đại biểu ngươi trở nên nổi bật.”

“Có ý tứ gì?”

“Ý tứ chính là hoàng đế chuẩn bị sủng hạnh, tiểu cung nữ cứ gọi là phải đến.” Thường Nhạc vỗ vỗ vai nàng.

“Ngươi mới ngốc a! Ngươi nhìn khuôn mặt của ta xem, lại còn dáng người, có điểm nào có thể khiến cho hoàng đế sở hữu hậu cung ba ngàn người chú ý đến ta?”

Thường Nhạc nghe nàng giảng giải như vậy, ánh mắt sau gọng kính dày lóe lên, đem nàng đánh giá qua một lần, gật gật đầu: “Kia cũng đúng!”

Tuy rằng trong lòng biết rõ ràng chính mình không có mấy trọng lượng, nhưng An Hiểu Hiểu vẫn là tương đối mất hứng hướng Thường Nhạc liếc mắt một cái, tuy là bằng hữu lâu năm, cũng không cần phải thành thực như vậy đi? Khi tất yếu vẫn là có thể nói dối một hai câu, khiến nàng vui một chút đi!

“Nói không chừng là ngươi không cam tâm nên mới cố tình chuyện bé xé ra to, cho nên hắn mới hù dọa ngươi, chờ xem đi! Trước đừng tự loạn đầu trận tuyến.” Thường Nhạc trấn an nàng, sau đó còn nói: “Tốt lắm, hiện tại miêu tả cụ thể tình hình ngươi gần gũi cùng tổng tài một chút, làm cho ta cũng ngửi thấy có mùi thịt.”

Không muốn Thường Nhạc đem chuyện của nàng cùng Hạng Thanh Lỗi cải biên thành nam nam tiểu thuyết , kia thật sự rất thất vọng, An Hiểu Hiểu đối Thường Nhạc liếc mắt một cái, rồi xoay người sang chỗ khác tiếp tục lo lắng.

Bất quá nàng có chút may mắn, cả buổi chiều coi như là gió êm sóng lặng, thẳng đến sau khi tan tầm một giờ, làm An Hiểu Hiểu ngồi trên chiếc xe mình tự mua bằng tiền tiết kiệm, chuẩn bị trở lại phòng trọ nhỏ ấm áp, di động đột nhiên vang.

“Uy?” Nàng đem xe tấp vào lề đường, ánh mắt phiêu đãng nhìn về hướng phố ăn vặt ngoài cửa sổ xe, suy nghĩ xem bữa tối nay sẽ ăn gì.

“An Hiểu Hiểu.”

“Ai vậy?” Nàng không yên lòng trả lời, không cam lòng xoa xoa cái bụng bị đói! Ai lại chọn thời gian này gọi điện vậy chứ? Thật đáng ghét mà!

“Ta Hạng Thanh Lỗi.”

“A!” An Hiểu Hiểu thiếu chút nữa tắc thở, lại nghe thấy bên kia di động truyền đến tiếng cười.

Đại boss làm sao có thể biết số di động của nàng? Khẳng định là đã đọc qua lí lịch nhân sự của nàng, nhưng… thực sự này tất yếu sao? Nàng chính là nhân viên nhỏ bé nhất trong số các loại nhỏ bé của quầy tiếp tân a!

“Ngươi đang ở nơi nào?” Hạng Thanh Lỗi nghe thanh âm trong điện thoại có chút ầm ỹ, hình như cần nàng đi xã giao sao?

“Báo cáo tổng tài, đang trên đường về nhà.” Tổng tài gọi điện thoại đến tra hỏi, nàng gì đức gì năng a!

“Ta cần, ngươi hiện tại lại đây.” Hạng Thanh Lỗi lười nhác hừ nhẹ.

“Cái gì cần?” Đi xã giao không phải là mỹ nữ như mây, nơi nào sẽ cần loại tiểu nhân vật như nàng?

“Nhớ mang theo túi bao cao su, địa chỉ ta cho ngươi.”

“Nga, hảo!” An Hiểu Hiểu nhanh chóng lấy ra giấy bút chuẩn bị tinh thần…