Thần Cấp Anh Hùng

Chương 20: Sách kỹ năng trong phòng thủy thủ




- Hệ thống nhắc nhở: Bạn cố tình đánh chết người chơi Huyết Hải Cuồng Đào cùng phe, danh tiếng – 60! Tên bạn biến thành chữ đỏ!

- Nhắc nhở người mới: Chữ đỏ sẽ biến mất nếu bạn đến nhà thờ sám hối, đến chỗ quan viên xin quyên tiền, hoặc cống hiến danh tiếng v…v Giết người quá nhiều sẽ làm danh tiếng xuống thấp, không thể đi vào thành. Xin người chơi hãy yêu quý thanh danh của mình.

- Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã lên cấp 10, có quyền được đổi nghề, mời tìm thầy dạy kỹ năng để xin đổi nghề. Người chơi loài Người có thể đổi thành Kỵ sĩ (Knight) hoặc Tu sĩ (Cleric). Sau khi đổi nghề, mỗi một lần lên cấp sẽ có 1 điểm thuộc tính tự do, 1 điểm hệ thống tự phân phối. Kỵ sĩ mặc định tăng vào phòng thủ, Tu sĩ mặc định tăng vào tri thức.

- Hệ thống nhắc nhở: Thành tựu “dũng sĩ can đảm 10” 8/10.

...

Đại Phi không kịp nhìn một đống tin tức văng ra. Hắn tranh thủ ngắm xe tên tiếp tục bắn giết xác sống. Do Huyết Hải Cuồng Đào quấy rối, nên giờ xe tên chỉ còn 30 HP, thật sự là đáng ghét, mà càng đáng ghét là ca chữ đỏ rồi! Năm xưa ca chữ đỏ là chuyện bình thường, còn lấy làm tự hào, nhưng giờ thì khác rồi! Ca bây giờ là người chơi chuyên nghiệp, ca muốn làm lương dân, làm thương nhân kiếm tiền nhiều cơ!

Nhìn qua xe tên sắp hết HP, lại nhìn về phía một điểm kỹ năng dư thừa, Đại Phi vô cùng phân vân, nên hay không tăng cấp thuật điều khiển cỗ máy chiến tranh? Má nó, được rồi, xe tên bị đập thành cái hình dạng này rồi còn hi vọng gì nữa? Giữ điểm lại xem tình hình thế nào đã.

Nhưng trong cái rủi cũng có cái may, ca cuối cùng cũng hiểu tác dụng của độc tố tê liệt rồi, toàn bộ thuộc tính đều giảm, lại còn gián đoạn hành động, quả nhiên là quỷ dị! Theo như vừa rồi tính toán, thì nó chém 4 nhát, còn gián đoạn giúp mình bớt đi một nhát! Như vậy coi như giảm 25% sát thương! Đã vậy còn cho phép mình đánh thêm một nhát, là tăng 25% sát thương luôn! Một cái hiệu quả đi kèm có thể đạt tới mức này sao? Điều kiện hạn chế là gì nhỉ? Dù sao cũng không tác dụng với hải quỳ và vong linh.

Cơ mà nhìn hải quỳ kịch độc có nhiều xúc tu như vậy, một khi bị nó chạm phải một phát tức là sẽ bị vô số xúc tu đập tiếp, tức là đứng yên đến chết hả? Không đánh trả nổi một phát nào sao? Như vậy thì hải quỳ hẳn là quái vật cận chiến vô địch? Như thế thì giá trị hạt giống hải quỳ sẽ cao đến mức nào?

Ha ha! Ca quả thật trúng đậm rồi! Tưởng tượng như vậy khiến cho Đại Phi cảm thấy an tâm hơn.

Khi con xác sống cuối cùng quỳ xuống, thì xe tên cũng chỉ còn 8 HP!

Đại Phi lập tức tiến hành tháo dỡ xe tên, có trời mới biết thằng trẻ trâu kia khôi phục xong có tìm ca báo thù không?

Ớ từ từ…! Không được tháo! Ca tháo mất 10 phút, trạng thái suy yếu của nó cũng là 10 phút, đã vậy ca còn tốn thời gian đánh xác sống, giả sử nó khôi phục xong lập tức chạy đến tìm ca, mà ca đang ngồi loay hoay tháo dỡ xe thì nát à?

Thằng này rất giống ca năm xưa, nếu là ca thì ca cũng sẽ báo thù đấy, dù sao vừa nãy là ca lợi dụng lên cấp hồi máu, ca đâu thể lên cấp mãi được?

Tính toán cẩn thận xong Đại Phi liền đẩy xe tên vào trong khoang, sau đó chĩa mũi ngắm về phía cầu thang.

Đến đây đi, ca chờ cưng!

Thời gian chậm rãi trôi đi, khoảng 10 phút sau, trên đỉnh đầu lại truyền đến tiếng bước chân! À há! Đúng lúc lắm! Chạy đến đây là hết luôn suy yếu đúng không! Thời gian tính chuẩn vãi, ca quả không nhìn nhầm chú!

Phù phù, Huyết Hải Cuồng Đào đằng đằng sát khí nhảy xuống chân cầu thang.

Đại Phi liền cười: “Há há! Tạm biệt!”

- Pặc pặc! Xe tên rít lên hai tiếng, Huyết Hải Cuồng Đào chỉ kịp chửi một tiếng, sau đó lại về thành dưỡng sức!

- Hệ thống nhắc nhở: Bạn cố tình đánh chết người chơi Huyết Hải Cuồng Đào cùng phe, danh tiếng – 50!

Hứ! Lại giảm danh tiếng của ca, coi như mày giỏi! Ơ? Mới vừa rồi là – 60, sao giờ còn 50? Chẳng lẽ là chết mất cấp? Aizzz, sao lại phải khổ thế? Oa ha ha ha!

Bây giờ tháo xe tên được rồi!

...

Ở một phòng ngủ xa hoa nào đó, Huyết Hải Cuồng Đào đang đập phá nón chơi trò chơi. “Đậu xanh rau má vãi xoài!”

Nện mũ chưa làm hắn hả giận, hắn quyết định nện thêm vài món đồ gia dụng nữa! Sau đó hắn móc điện thoại ra, điên cuồng bấm số, có điều hắn nghĩ nghĩ một tí lại thôi. Đây là chơi trên mạng, có phải ngoài đời gọi hội đi bụi đời chợ Lớn đâu, gọi anh em làm cái quái gì? Hơn nữa mới chơi ngày đầu tiên, bọn kia đang mải mê tìm tài khoản, tự dưng gọi cho chúng nó xong bảo tao bị thằng khác hiếp, chúng nó không cười thối mũi mới là lạ!

Nói tóm lại, lần này mình phải tự tìm lại mặt mũi. Chỉ cần lấy được quyển sách phép thuật kia, thì mặc kệ nó có thương độc cũng phải chết. Còn xe tên? Ờm đó là một vấn đề lớn, nhưng có điều tại khoang thứ nhất không đủ chỗ bày xe tên, nên tầng thứ nhất vẫn là địa bàn của bố!

Nhịn! Tăng cấp giết Boss! Sau này ông mày thành lập phòng công tác sẽ truy nã mày trên toàn server!

...

Đại Phi tháo xong xe tên, liền cảm thấy nhẹ nhõm thư thái. Cái thuyền này còn một tầng dưới cùng, thử đi xem thế nào.

Đại Phi đi tới cầu thang, bỗng nhiên thấy nước vỗ dập dình!

Hở? Nước tràn vào rồi à? Thế thuyền này bị thủng đáy à? Vậy thì ca còn hi vọng gì nữa?

À từ từ, trên kia có vật liệu, công cụ sửa thuyền đấy, ca giết Boss còn kiếm được một cái búa, hiển nhiên là muốn ca tự sửa tàu rồi! Ca chờ buổi tối, thủy triều rút đi xem thế nào. Thủy triều xuống thì chắc nước ở đáy thuyền cũng sẽ lui đi nha?

Còn bây giờ làm gì? Đương nhiên là lên trên tầng một nhìn mấy cái căn phòng chứ sao, giết Boss được 6 cái chìa khóa mà! Lũ xác sống tiến hóa thành Boss này chắc lúc sinh thời cũng phải rất mạnh mẽ nhỉ? Bên trong phòng của bọn họ không biết sẽ giấu bảo vật gì! Oa ha ha ha!

Đại Phi sử dụng trong suốt, quay trở lại tầng thứ nhất. Bên ngoài kia loáng thoáng có tiếng chém giết. À há, biết xấu hổ sau đó nhịn nhục đi luyện cấp sao? Giống hệt ca năm đó, ha ha!

Đại Phi bắt đầu thử tra chìa khóa vào gian phòng đầu tiên, sau đó, lạch cạch, cửa phòng mở ra. Một mùi mốc meo lập tức xộc vào mũi Đại Phi. Không có mùi hôi thối là tốt rồi! Đại Phi lặng lẽ tiến vào.

Căn phòng này không lớn, chỉ rộng khoảng bảy tám mét vuông. Đồ đạc cũng không có nhiều, chỉ có một chiếc giường đơn, một bộ bàn ghế. Trên tường có gắn giá sách, khung chứa đồ, tủ quần áo. Đầy đủ mà gọn gàng!

Đại Phi không thể chờ đợi được nữa, bắt đầu lật từng cuốn sách, bỗng nhiên hắn thấy một cuốn sách vàng óng ánh lơ lưng trước mắt! Đại Phi mở to mắt!

- Hệ thống nhắc nhở: Bạn thu được sách kỹ năng thuật phòng thủ, bạn có thể sử dụng một điểm kỹ năng để học tập thuật phòng thủ cơ bản.

- Thuật phòng thủ: Giảm bớt sát thương nhận phải của anh hùng và quân đội. Mỗi một cấp giảm 10%.

Chuẩn rồi! Ca đã biết rõ mà, cái thôn người mới này mặc dù không có giáo viên kỹ năng, không có NPC, nhưng chắc chắn có sách kỹ năng! Phòng này có sách, thì các phòng kia chắc cũng có chứ? Kỹ năng đã có, vậy thì trang bị ban thưởng cho người mới cũng không thể thiếu đúng không? Đại Phi bắt đầu tìm kiếm từng li từng tí một. Ca không tin, cán bộ lớn lại không có trang bị!

Nhật ký hàng hải, ngọn đèn dầu, ly, bút máy, tiểu thuyết, thơ ca, kèn Harmonica, vãi xoài! Không ngờ con xác sống này cũng từng là một thanh niên yêu văn nghệ!

A! Thấy rồi!

- Lễ phục của hải quân: Trang phục đặc biệt của các thủy thủ, chỉ được mặc trong những ngày lễ, điểm trang trọng: 80, điểm thời trang: 50. Độ bền 96/100.

- Điểm trang trọng của trang phục: Mức độ trang trọng của một trang phục. Điểm trang trọng quá thấp sẽ không thể trao đổi được với những NPC đặc biệt, không được phép ra vào hoàng cung.

- Điểm thời trang: Có thể che dấu một ít khuyết điểm của người mặc. Cho dù bạn là một gã thủy thủ thô bỉ, thì mặc trang phục này vào cũng sẽ khiến bạn trông nhã nhặn hơn một chút.

Đại Phi kinh ngạc hồi lâu, chỉ có thế thôi à? Không có nổi một điểm phòng thủ? Vãi xoài! Ca hiện tại không cần thứ này, ca muốn có giáp sắt tăng hàng tấn phòng thủ cơ! Thân là thủy thủ có thuật phòng ngự mà không có nổi một bộ giáp sắt dự bị à?

Đại Phi lục lọi một lúc, cuối cùng cũng phải đầu hàng. Nói đi cũng phải nói lại, thủy thủ mặc giáp sắt làm quái gì, một khi rơi xuống biển có phải là ọc ọc không. Nếu mặc giáp da cũng sẽ nát rất nhanh, nên thôi chắc là không có giáp đâu. Nếu như trang bị bình thường đều không có, thì trang bị chiến lược cũng đừng nghĩ rồi. Thôi kệ, đi các phòng khác xem thế nào.

Đại Phi đi ra khỏi phòng, nhẹ nhàng khóa cửa lại. Sau đó tiến sang gian phòng bên cạnh.

Sau khi bỏ nguyên một buổi sáng tìm kiếm, kết quả cuối cùng là, ngoại trừ phòng đầu tiên cho một bộ trang phục vô cùng gân gà ra, các căn phòng còn lại không nằm ngoài dự tính của Đại Phi. Hắn tìm được sách kỹ năng thuật tấn công, thuật hậu cần (Logistic), thuật lãnh đạo (Leadership), thuật may mắn (Luck), thuật bắn tên (Archery)!

Về cơ bản mà nói thì kỹ năng chiến đấu, kỹ năng mạo hiểm đều có đủ! Nếu tính cả căn phòng của Markal thì chắc sẽ có thêm sách kỹ năng phép thuật ánh sáng (Light Magic), phép thuật hủy diệt (Destructive Magic), phép thuật triệu hồi (Summoning Magic) v…v Tóm lại, tất cả kỹ năng mà người mới có thể học được ở thôn người mới, thì chỗ này đều có! Nói cho cùng, ngoại trừ không thể đổi nghề, còn đâu nơi này và thôn người mới giống hệt nhau về bản chất.

Đại Phi bất đắc dĩ nhìn qua mớ sách này, hắn không còn hưng phấn như lúc mới tìm được thuật trinh sát nữa rồi.

Lúc không có kỹ năng, cần sách sách chẳng tới, giờ không cần thì lòi ra một đống. Sách nhiều để làm cái quái gì? Mỗi một người chơi, ai chẳng muốn học đủ tất cả các kỹ năng? Nhưng mà phải có điểm kỹ năng mới học được chứ! Ở đây học kỹ năng còn phải vật lộn liều chết với Boss, người khác ra nói vài câu với giáo viên là xong! Coi như không có thu hoạch! Đừng có bảo là trong nhật ký lại có kỹ năng gì nhé? Đừng hành hạ ca nữa mà! Ít nhất đội trưởng hàng hải Juan, đội trưởng pháo binh Grint còn có tên tuổi, 6 cái thằng này đến tên còn không có, ca không tin chúng nó nghiên cứu được ra cái gì.

Cơ mà…! Phòng thuyền trưởng đâu?

Bình thường cán bộ không có trang bị, còn thuyền trưởng, trùm cuối chắc chắn phải có trang bị chứ? Phòng thuyền trưởng ở đâu? Tầng trên phòng điều khiển? Có điều phòng thuyền trưởng rất đặc biệt, đó là khu vực riêng tư của chủ thuyền, giống như người chơi mua bất động sản trong trò chơi vậy đó. Trừ phi được chủ nhân cho phép, còn không thì bất cứ ai cũng không thể tiến vào. Là tài sản riêng thần thánh, bất khả xâm phạm!

Giờ này trời bắt đầu tối, thủy triều lại rút. Thử xem đáy thuyền thế nào đã.

Đại Phi vòng vèo một hồi trở lại đáy thuyền. Quả nhiên nước đã rút, một mùi tanh tưởi đập vào mặt Đại Phi. Phía dưới có gì? Nếu như gặp Boss, xe tên của ca còn 8 HP có tác dụng gì? Có điều, nếu như phía dưới đã ngập nước, thì theo truyền thống, sẽ là quái vật biển hả?

Kệ! Đằng nào cũng phải xuống! Đại Phi hít sâu một hơi, mở trong suốt, từ từ bước xuống.

Vừa tiến vào đáy thuyền, Đại Phi bỗng giật mình. Ánh sáng đỏ lấp lánh trong bóng tối, đây chẳng phải là … ông bạn cũ, vua hải quỳ ư!