Thần Ma Thiên Tôn

Chương 1124: Phá Giới Châu




Nhạc Minh Tùng cười hề hề, tay lôi ra một cái bình ngọc lấp lánh lắc lư trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.

- Thiên Nhất Thánh Thủy!

Nhìn thấy cái bình nhỏ này Ninh Tiểu Xuyên lập tức nhận ra, đồng thời cũng trợn mắt nhìn Nhạc Minh Tùng:

- Nếu ngươi muốn dùng Thiên Nhất Thánh Thủy đối phó Đạm Đài Huyết Trầm thì vẫn nên từ bỏ ý định đi. Diệt Thế Đạo của Đạm Đài Huyết Trầm đã tu luyện có thành tựu, cho dù là bị trúng độc của Thiên Nhất Thánh Thủy thì sau khi giải được độc hạ thủ với chúng ta vẫn không hề khách khí.

Nhạc Minh Tùng lại gần trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, vẻ mặt gian xảo nói:

- Một giọt đương nhiên là không được. Vì thế ta đã chuẩn bị cho ngươi mười vạn giot Thiên Nhất Thánh Thủy. Đến lúc đó cứ cách vài ngày ngươi lại cho nha đầu đó một giọt, uống mười vạn giọt cho dù là truyền nhân Diệt Thế Đạo thì cũng phải chậm lại vài nghìn năm.

- Ngươi có mười vạn giọt Thiên Nhất Thánh Thủy?

Ninh Tiểu Xuyên vẻ mặt bất lực nói.

Thiên Nhất Thánh Thủy là thánh vật của Âm Dương Thánh Giáo, cả Đại Diêm có được vài viên là không tồi rồi. Mười vạn giọt đúng là nằm mơ.

- Đúng vậy!

Nhạc Minh Tùng trả lời chắc nịch, lắc lắc đầu:

- Ta không quan tâm cách thực hiện cụ thể, ta chỉ muốn nói suy nghĩ. Thật ra ngươi có thể mạo hiểm dùng một giọt Thiên Nhất Thánh Thủy thử xem. Vạn nhất nàng ta thành nữ nhân của ngươi, biến đổi nhân cách, chồng hát vợ khen hay thì sao. Đến lúc đó ngươi chính là anh hùng cứu vớt cả Đại Diêm!

- Ta vẫn là tiếp tục đi phong ấn Đạm Đài Huyết Trầm thôi.

Ninh Tiểu Xuyên trừng mắt nhìn Nhạc Minh Tùng rồi định bay đi.

Nhạc Minh Tùng lại kéo Ninh Tiểu Xuyên lại:

- Ngươi vội thế làm gì? Ta đang bàn cách với ngươi còn gì. Thật ra ngoài cách này thì ta còn một cách khác. Chỉ là xem ngươi có dám làm không thôi.

Lần này Ninh Tiểu Xuyên chỉ nhìn mà không nói gì, nhưng trong lòng hắn đã quyết tâm, nếu Nhạc Minh Tùng vẫn cứ kiểu vớ vẩn thế này thì hắn sẽ quay người đi ngay.

Nhưng Nhạc Minh Tùng lúc này lại nghiêm túc hơn nhiều, gương mặt nhìn chỉ muốn đánh lúc trước cũng trở nên nặng nề hiếm thấy.

Đưa tay chỉ lên đỉnh đầu, Nhạc Minh Tùng nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, giờ trên đầu chúng ta thật ra có vô số ngôi sao. Mỗi ngôi sao có thể coi là một thế giới. Hơn nữa mỗi thế giới đều không nhỏ hơn Đại Diêm chúng ta là bao. Điều này chắc ngươi đã biết cả rồi, điều ta muốn nói là một số thứ khác đặc biệt trong những ngôi sao đó.

- Thứ đặc biệt?

Ninh Tiểu Xuyên có vài phần hứng thú.

Ninh Tiểu Xuyên nói tiếp:

- Đúng, trong những ngôi sao này rất có thể sẽ sinh ra một loại thiên thể đáng sợ. Loại thiên thể này khác với những ngôi sao kia, có hấp lực cường đại, thậm chí những ngôi sao bên cạnh cũng có thể bị những thiên thể này hấp thụ. Cách ta muốn nói đó là ngươi tìm một thiên thể như vậy rồi ném vị truyền nhân Diệt Thế Đạo đây vào đó. Chắc chắn nàng ta sẽ chết.

- Lẽ nào hắn muốn ta tìm lỗ đen.

Ninh Tiểu Xuyên thầm thấy kinh ngạc.

Ninh Tiểu Xuyên không hứng thú với thiên văn như về những thứ như những vì sao hay lỗ đen thì hắn vẫn biết. Cái mà Nhạc Minh Tùng nói căn bản chính là lỗ đen.

Nhưng cách mà Nhạc Minh Tùng nói vẫn không thực tế. Tuy giờ thực lực Ninh Tiểu Xuyên cao siêu nhưng muốn tìm được một cái lỗ đen trong vũ trụ bao la thì đúng là không thể thực hiện được.

Hơn nữa chỉ sợ Ninh Tiểu Xuyên mới tới gần lỗ đen thì đã bị nó nuốt chửng rồi.

Nhạc Minh Tùng dường như nhìn thấu suy nghĩ của Ninh Tiểu Xuyên, cười hề hề xong lấy ra một cái đĩa tròn màu bạc.

Nó mỏng giống chiếc đĩa, được Nhạc Minh Tùng cầm trong tay.

- Ninh Tiểu Xuyên, đây là bảo bối dưới đáy hòm của ta rồi đấy. Nó tên là Phá Giới Châu. Có thứ này ngươi có thể di chuyển tùy ý trong hư không, thậm chí có thể từ Đại Diêm trực tiếp tới văn minh Thần Hà cũng không phải không thể. Muốn tìm một thiên thể đặc biệt còn không phải chuyển nhỏ sao?

Ninh Tiểu Xuyên chấn kinh nhìn cái đĩa tròn trong tay Nhạc Minh Tùng, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói có bảo vật lợi hại vậy.

Phải biết rằng chỉ có thần linh mới có thể xuyên qua hư không từ Đại Diêm tới văn minh Thần Hà. Dưới thần linh thì cho dù là Thứ Thần cũng không thể.

- Không phải ngươi đang gạt người đấy chứ?

Ninh Tiểu Xuyên hồ nghi nhìn Nhạc Minh Tùng. Hắn vẫn chưa tin lắm chiếc Phá Giới Châu này lại có thể đưa hắn tới văn minh Thần Hà.

Sự nghi ngờ của Ninh Tiểu Xuyên lập tức khiến Nhạc Minh Tùng bạo nộ:

- Nhạc Minh Tùng, ngươi đang sỉ nhục ta, hàng xóm của đệ tử của thiên hạ đệ nhất luyện khí sư. Ngay cả đệ tử của thiên hạ đệ nhất luyện khí sư cũng vì nhân phẩm của ta quá tốt mới chọn làm hàng xóm của ta. Ngươi lại nghi ngờ ta, nếu vậy thì ta giữ Phá Giới Châu lại, đến khi nào có đủ khả năng ta còn phải nhờ nó để tới văn minh Thần Hà cơ mà.

- Cần, đương nhiên ta cần chứ.

Ninh Tiểu Xuyên đương nhiên sẽ không để Nhạc Minh Tùng cất Phá Giới Châu đi, giằng lấy xong nhíu mày:

- Vừa rồi ngươi nói đợi khi có đủ khả năng mới tới văn minh Thần Hà. Nói vậy để điều khiển Phá Giới Châu còn cần điều kiện khác?

- Đây là xuyên qua hư không, không có thực lực cấp Thứ Thần ngươi muốn đi nộp mạng hay sao? Với thực lực hiện nay nếu ngươi toàn lực sử dụng nó thì tới văn minh Thần Hà cần hai ngày. Nhưng nếu thứ năng lượng kia của ngươi biến mất thì cho dù có Phá Giới Châu, muốn tới văn minh Thần Hà ít ra ngươi cũng mất vạn năm.

Nhạc Minh Tùng xòe tay tính.

- Một vạn năm? Sao không nói sớm!

Ninh Tiểu Xuyên đầy vẻ kinh ngạc rồi cuống cuồng biến mất.

Giờ năng lượng trong cơ thể hắn đã mất đi hai phần ba. Theo Nhạc Minh Tùng nói thì việc hắn điều khiển Phá Giới Châu đều phải dựa vào luồng năng lượng này. Nếu nó biến mất thì tốc độ sẽ chậm đi không biết bao nhiêu lần.

Vì thế Ninh Tiểu Xuyên căn bản không có thời gian để chậm trễ nữa rồi.

Hắn xuất hiện bên cạnh mấy người Ninh Hinh Nhi. Lúc này bọn họ đã tỉnh lại hết, hơn nữa còn đã biết rõ những việc đã xảy ra mấy ngày nay.

- Ca ca!

Thấy Ninh Tiểu Xuyên, Ninh Hinh Nhi mừng rỡ chạy lại lao vào lòng Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên vuốt tóc Ninh Hinh Nhi đầy cưng chiều, lấy ra hai viên Nguỵ Thần cách đưa cho lão hầu gia:

- Gia gia, đây là hai viên Nguỵ Thần Cách, luyện hoá xong sẽ thành Thứ Thần, gia gia và Hinh Nhi mỗi người luyện hoá một viên.

- Luyện hoá xong sẽ thành Thứ Thần? Có bảo vật như vậy sao?

Lão hầu gia chấn kinh nhận lấy Nguỵ Thần Cách từ tay Ninh Tiểu Xuyên rồi có chút do dự nói:

- Tiểu Xuyên, thiên phú của con hơn hẳn mọi người, viên Nguỵ Thần Cách này con dùng đi.

- Con đã có một viên rồi. Hai viên này gia gia xử lý, ngoài ra còn có một số bảo vật khác, gia gia cứ giữ hết lại.

Ninh Tiểu Xuyên vung tay để lại một chồng bảo vật rồi quay người, tới bên cạnh Đường Thư Dao.

Là tuyệt thế thiên nữ của Đường tộc, thiên phú của Đường Thư Dao chắc chắn không thua kém thiên tài trong Thần Trữ Cung.

Nhưng vì Ninh Tiểu Xuyên ma nàng cũng bị phong ấn trong địa lao Thiên Đình, không theo Tử Kim Hoàng Chủ tới văn minh Thần Hà được.

Lúc này tuy đã được giải cứu nhưng thần sắc Đường Thư Dao rõ ràng có chút ảm đạm.

Đến khi Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện trước mặt thì thần sắc của nàng mới tốt hơn một chút.

- Đây là Nguỵ Thần Cách của tiền bối Đường tộc để lại. Nếu luyện hoá nó có thể trở thành Thứ Thần ngay. Giờ ta giao cho nàng.

Trong tay Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện Nguỵ Thần Cách hắn có từ Quy Khư.

Ninh Tiểu Xuyên đã quyết định rời khỏi Đại Diêm, tìm lỗ đen phong ấn Đàm Đài Huyết Trầm và vào văn minh Thần Hà.

Vì thế bây giờ Ninh Tiểu Xuyên muốn cố gắng sắp xếp hết thoả đáng mọi việc ở Đại Diêm.

Đại Diêm hiện giờ đã không còn Thứ Thần nữa, ngoài hai cao thủ cao thêm khó lường là gia gia của Tiểu Kim Tham và Tuế Hàn Vũ ra thì không còn ai có khả năng uy hiếp tới những người trong Kiếm Các Hầu phủ đã luyện hoá Nguỵ Thần Cách nữa.

Huống hồ Đại Diêm còn có Ngọc Ngưng Sênh, Phong Thần Sứ Giả đang luyện hoá Thần Cách trông coi.

Có những sự chuẩn bị này Ninh Tiểu Xuyên cũng yên tâm rời khỏi Đại Diêm.

Nhưng giờ hắn có Phá Giới Châu, theo kế hoạch của hắn thì chỉ cần ở văn minh Thần Hà hắn tu luyện tới Thứ Thần thì sẽ có thể trở lại Đại Diêm ngay.

Đường Thư Dao nhìn viên Nguỵ Thần Cách trong tay Ninh Tiểu Xuyên, nàng có thể cảm nhận được sự kết nối tới huyết mạch của mình.

Nhận lấy viên Thần Cách rồi Đường Thư Dao ngẩng lên nhìn Ninh Tiểu Xuyên:

- Ngươi định rời khỏi Đại Diêm?

Không chỉ là Đường Thư Dao, lão hầu gia và Ninh Hinh Nhi cũng tới gần.

Họ đều nhận ra Ninh Tiểu Xuyên đang sắp xếp những việc cuối cùng.

- Đúng vậy, giờ ta phải rời khỏi Đại Diêm một thời gian. Nhưng mọi người yên tâm, ta sẽ quay lại sớm thôi.

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu nói.

Hắn không định giấu mọi người việc mình rời khỏi Đại Diêm.

- Vậy ta đợi ngươi về.

Vẻ mặt Đường Thư Dao lại có vài phần ảm đạm, hạ giọng nói.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn mọi người, thấy ai sắc mặt cũng ảm đạm.

Nhưng giờ hắn đã không có thời gian để xoa dịu mọi người rồi.

Miễn cưỡng giải thích vài câu, Ninh Tiểu Xuyên liền xuất hiện luôn ở ranh giới Đại Diêm.

Chỉ cần đột phá bức vách đại lục trước mặt thì Ninh Tiểu Xuyên có thể vào trong khoảng không mênh mông rồi.

- Ngươi muốn đi sao?

Ngọc Ngưng Sênh đột nhiên xuất hiện.

Từ ban nãy Ngọc Ngưng Sênh vẫn luôn chú ý về hướng đi của Ninh Tiểu Xuyên.

- Sau khi ta rời đi mọi việc ở Đại Diêm giao cả cho nàng.

Ninh Tiểu Xuyên thần sắc nặng nề khẽ ôm Ngọc Ngưng Sênh một chút rồi buông ra, phá vỡ tấm màng phía trước rồi biến mất.

Ngọc Ngưng Sênh vẫn đỏ mặt vì hành động của Ninh Tiểu Xuyên vừa rồi, mãi lúc lâu sau mới bình tĩnh lại, lặng lẽ nhìn lên tấm màng kia chúc phúc cho Ninh Tiểu Xuyên.

Tại một nơi trong Đại Diêm lúc này, Nhạc Minh Tùng nghiêng đầu, liếc nhìn lên phía trên đỉnh đầu một cái rồi vỗ đầu:

- Thôi chết, quên mất nói cho Ninh Tiểu Xuyên cái Phá Giới Châu của ta chỉ dùng được một lần.

Đứng tại chỗ ảo não một lúc rồi hắn lại trở lại bình thường:

- Giờ ta có đuổi cũng không kịp nữa... Thôi vậy, dù sao khi thành thần rồi hắn cũng quay về được.