Thần Phục

Chương 41: Có thể đi sao?




Khiến Hứa Diệp ngoài ý muốn là, sau bữa tối nam nhân lại dẫn cậu đi Bờ Đông.

Lần này hai người đều mặc trang phục thoải mái tùy ý.

Sở Dục không yêu cầu cậu mang vòng cổ, cũng không dắt cậu bằng dây thừng. Thấy biểu tình ngoài ý muốn đầy mặt cậu, anh cười nói: "Dấu hiệu hôm nay lại càng xinh đẹp." Hứa Diệp bị ánh mắt trêu tức nhìn đến mức đỏ mặt. Hiện tại cậu đã biết vì cái gì nam nhân chọn cho cậu cái áo len cổ tròn màu trắng này, vài vết hôn ngân trên cổ kia chỉ cần nhìn thoáng qua đã thấy không sót một cái gì, xinh đẹp rực rỡ tuyên bố rằng địa vị của cậu là người phải thần phục.

Vừa đúng dịp cuối tuần, bên trong câu lạc bộ tựa hồ còn náo nhiệt hơn ngày hôm qua. Dù cho không có dây thừng trói buộc, Hứa Diệp vẫn theo quy củ bảo trì cự ly một mét phía sau Sở Dục, tập trung tinh thần quan sát động tác của chủ nhân, so với ngày hôm qua trầm ổn hơn rất nhiều.

Ngồi trong khu vực hội viên cao cấp, Sư Tử, Pharaoh, hai người Tom và Jerry cũng có ở đó, còn có ba gương mặt lạ chưa từng thấy qua. Sở Dục ngồi xuống, nhìn Hứa Diệp dừng bước bên ngoài khu vực, vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh.

Hứa Diệp ngẩn ra, trong mắt có chút kinh ngạc.

Khu vực hội viên cao cấp không tính là lớn, khi nhân số tương đối nhiều, chủ nhân sẽ yêu cầu nô lệ chờ bên ngoài. Hứa Diệp vốn tưởng rằng mình cũng sẽ quỳ cùng các nô lệ của những người khác, nhưng mà mệnh lệnh vừa rồi nam nhân cho cậu chính xác là "Ngồi bên cạnh anh". Cậu suy nghĩ lại mấy lần, xác định mình không hiểu sai mệnh lệnh, dời bước đi tới, ngồi xuống bên cạnh Sở Dục.

Trong hội trường nhất thời nổi lên một trận nghị luận, không ít người kinh ngạc nhìn về bên này. Chung quy, tình huống DOM trong câu lạc bộ cho SUB lấy địa vị bình đẳng rất ít. Hứa Diệp có chút co quắp nhìn chủ nhân của cậu. Nam nhân cười nhẹ, đem cánh tay khoát lên chỗ tựa lưng trên sô pha phía sau cậu, vô thanh đem cậu đặt trong phạm vi của mình.

Sư tử huýt sáo, trêu chọc nói: "Xem tinh thần của Bá Tước tiên sinh hôm nay phấn chấn, tối hôm qua hẳn là ngủ rất ngon."

"Cũng không tệ lắm." Sở Dục nhếch môi cười.

"Là chất lượng giấc ngủ không tồi, hay là vận động trước khi ngủ không tồi?" Jerry cười, đôi mắt cong cong, câu hỏi càng thêm lộ liễu: "Vị này hôm nay còn có thể xuống giường, xem ra lượng vận động không lớn nha."

"Nắm chắc lực khống chế cũng là một loại khảo nghiệm đối với DOM." Bá Tước mặt không đổi sắc, ứng đối tự nhiên: "Ở điểm này, tôi luôn luôn thực vừa phải."

Đề tài kiểu này khiến Hứa Diệp xấu hổ đến mức ngay cả lỗ tai đều đỏ, chỉ cúi đầu ngồi, tầm mắt dán trên mặt đất, không dám ngẩng mặt lên nhìn. Biểu tình như vậy khiến nhóm DOM này càng cảm thấy thú vị.

Tom cố ý hỏi: "Hứa Diệp, chủ nhân của cậu trên giường cũng tỏ ra thân sĩ như bây giờ sao?"

Bị điểm danh Hứa Diệp mặt đỏ tai hồng nâng mặt lên, không biết nên trả lời như thế nào, vì thế xin giúp đỡ nhìn nam nhân bên cạnh cậu. Sở Dục cười cười, giải vây cho cậu: "Muốn biết như vậy, không bằng vứt bỏ Jerry đến nơi này của tôi, thân thiết với tôi một hồi sẽ biết tôi trên giường là cái dạng gì."

"...... Miễn." Tom quét mắt liếc nhìn mĩ nam đang nhướn mày bên cạnh, nhanh chóng rút lui có trật tự.

Trò chuyện một hồi, ánh đèn trong hội trường tối xuống. Toàn bộ ngọn đèn tập trung tại giá hành hình bằng gỗ đặt ở trung tâm hội trường. Tiếp, một nam nhân trần trụi cúi đầu đi đến dưới ngọn đèn. Thấy rõ gương mặt hắn, Hứa Diệp ngoài ý muốn mở to hai mắt.

Hội trường an tĩnh lại, bốn gã nam nhân khôi ngô mặc áo đen mặt không chút thay đổi đứng hai bên giá hành hình, người chủ trì cầm microphone nhìn nhìn tờ giấy trong tay, mở miệng với nam nhân: "An Hạ. Hội viên phổ thông. Nhập hội hai năm, phải không?"

"Vâng."

"Ngày hôm qua ngươi công bố một vị nô lệ vô cớ mạo phạm ngươi, khiến đối phương nhận trừng phạt mười roi. Trải qua điều tra của các quản lý ban chấp hành câu lạc bộ, sự việc ngày hôm qua là do ngươi chủ động cố ý khiêu khích đối phương. Ngươi chẳng những trái với "Quy tắc hội viên", khoản mục quy định "Nghiêm cấm khơi mào hành vi xung đột", hơn nữa còn ngang nhiên nói dối lừa gạt mọi người, có phải hay không?"

"...... Đúng." Thanh âm cậu có chút run rẩy.

"Rất tốt." Người chủ trì hướng bên này đi tới, hỏi: "Bá Tước tiên sinh, bởi vì hành vi không đúng của An Hạ tiên sinh làm cho ngài và nô lệ ngài mang đến không hài lòng. Dựa theo quy củ, trừng phạt cậu ta cần dựa theo ý kiến của ngài......"

Sở Dục thờ ơ đảo qua đám người trong hội trường, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng: "Nhuyễn tiên. Hai mươi roi."

"Tiên sinh. Tất cả đều là sai lầm của tôi. Tôi không dám cầu xin ngài tha thứ, tôi chỉ cầu ngài có thể một lần cuối cùng thành toàn tơi." An Hạ hướng về y quỳ xuống: "Trừng phạt tôi, thỉnh ngài tự mình động thủ."

"Tôi cự tuyệt." Nam nhân đáp lại dứt khoát mà trực tiếp, không lưu đường sống.

"Tiên sinh!" An Hạ nhịn không được hô to: "Tôi yêu ngài, vẫn luôn yêu ngài, chỉ cầu ngài để tôi trở lại bên cạnh ngài......" Thanh âm dần mơ hồ trong cổ họng, hai gã nam nhân thực lưu loát tiến lên, niết cằm hắn, đem một quả cầu của khóa miệng nhét vào miệng hắn, sau đó đem hắn treo lên giá hành hình, chặt chẽ chế trụ tay chân. Giá hành hình kia được trải qua thiết kế đặc biệt, kiễng mũi chân mới có thể miễn cưỡng chạm sàn, sức nặng của thân thể đều là dựa vào hai cánh tay bị treo chống đỡ, thập phần khó chịu.

Tiếp theo, roi da màu đen chuyên dùng để trừng phạt xé không khí mà đến, mười phần lực đạo rơi trên lưng cậu, mỗi một roi đánh vào da thịt phát ra tiếng vang khủng bố khiến người ta ê răng, theo đường roi hạ xuống, trên lưng không ít địa phương bị chảy máu. An Hạ đau đến mức sắc mặt tái nhợt, nước mắt rơi làm ướt mặt.

Hứa Diệp trầm mặc nhìn. Cậu biết đây là Sở Dục cho cậu một cái công đạo, nhưng trong lòng không biết vì cái gì mà có chút khó chịu.

"Cậu ta đi theo ta hai tháng." Nam nhân như muốn giải thích cái gì, mở miệng: "Bởi vì cậu ta gây ra số sự tình không đứng đắn, ta đã giải trừ quan hệ chủ nô."

Hứa Diệp nhìn thoáng qua nam nhân bị đánh giữa hội trường, nhẹ giọng nói: "Chủ nhân, em có thể tạm thời rời đi một lát sao?"

Cậu thật sự không muốn xem cái loại trừng phạt bạo ngược này.

Bên môi nam nhân có một tia mỉm cười hiểu rõ, đứng dậy nói: "Đi thôi, cùng nhau trở về."

Kết quả hai vị đương sự ngay cả hai mươi roi trừng phạt cũng chưa xem xong liền rời đi. Sau lần lộ diện đó, cái tên Hứa Diệp có được danh hiệu mới "Bá Tước chuyên sủng", truyền khắp toàn bộ giới.