Thần Vô Chi Nguyệt

Chương 72: Mâu thuẫn




Edit: bé Na

Chu Luật cho rằng, chỉ cần Mã Lệ thật tâm hướng tới Cách Lãng Địch Á , như vậy, vô luận thân phận của cậu ta là ai đều không sao cả.

Bất quá, ý nghĩ này cũng không thể áp dụng cho tất cả mọi người.

Cảm xúc của Mã Lệ từ ngày đó, càng ngày càng kỳ quái.

Không phải loại kỳ quái vì thay đổi rất lớn, mà là……

Một ngày đẹp trời, một vài người trong hội rảnh rỗi thời gian liền ngồi nói chuyện phiếm. Trò chuyện trò chuyện, bắt đầu đàm luận tới chuyện bát quái gần đây trên diễn đàn.

Hồng Trà tính cách tùy tiện, nói đến hưng phấn, có chút không suy nghĩ.

“Nghe nói Ken gần đây muốn ly hôn với bà xã? Bà xã của anh ta thậm chí còn yêu cầu ‘Chi phí bồi thường?”

“Đúng vậy, bà xã của anh ta bình thường rất kiêu ngạo , không nghĩ tới khi đối mặt với chồng mình, vẫn là không muốn chịu thiệt.” Núm Vú Cao Su trả lời,“Gặp gỡ loại nữ nhân này,Ken cũng thật là không hay ho . Những món đồ nữ nhân đó mở miệng yêu cầu, đều là rất đắt tiền.”

“Chẳng lẽ Ken lại coi trọng mỹ nữ mới sao?”

“Không biết. Hình như là bà xã anh ta có người yêu mới thì phải?”

“Theo tớ thấy, mỹ nữ bị anh ta coi trọng cũng thực không hay ho.” Hồng Trà vui sướng khi có người gặp họa nói,“Con người âm trầm như vậy, nguyện ý làm nữ nhân của anh ta không phải là vì tiền tài cùng địa vị sao? Bị vợ ngoại tình sau lưng cũng thực bình thường đi…… Ha ha ha.”

“Hồng Trà, cậu hưng phấn như vậy để làm gì……”

Ken và toàn bộ Ngân Cánh, đều là đối thủ và kẻ thù lớn nhất của Cách Lãng Địch Á, Hồng Trà có loại phản ứng này cũng thực bình thường. Nhưng là……

Mã Lệ đang ngồi một bên làm thuốc bỗng nhiên dừng công việc, thản nhiên nói:

“Hồng Trà, cậu có thể câm miệng lại, đi làm chuyện của cậu được không?!.”

“A?”

Câm miệng?

Đây là lời Mã Lệ vừa nói sao?

Hồng Trà vừa mới chấm dứt luyện tập, thật sự không biết mình còn chuyện gì phải làm.

Hai người lẳng lặng giằng co nửa ngày, Mã Lệ bỏ lại một câu “Tôi logout, Tiểu Tình, em tiếp tục”, sau đó nháy mắt không thấy bóng dáng đâu.

“……”

Hồng Trà không nghĩ ra được mình đến tột cùng là đã trêu trọc vị đại gia Mã Lệ này thế nào, tức giận nói thầm:“Quả thực là chả hiểu gì cả……”

Những người chung quanh khuyên bảo, rồi lại thở dài, rồi lại không biết nói gì.

Chu Luật ý thức được, đây là từ khi cậu trở về Cách Lãng Địch Á tới nay, lần đầu tiên thấy mọi người trong hội có chuyện không thoải mái.

Hơn nữa, người đầu tiên lại là Mã Lệ tính tình trước nay vốn nổi tiếng là dễ chịu.

Mã Lệ rốt cuộc làm sao vậy?

Chu Luật thấy tất cả, nhưng lại không nghĩ ra được đáp án.

Những chuyện làm người khác mê hoặc, còn diễn ra sau đó.

Công thành ngày thứ 6, Mã Lệ được bổ nhiệm làm đội trưởng đội năm. Đội viên đội năm có Hồng Trà.

Thái độ của Mã Lệ thực bình thường, giống như ngày đó chưa bao giờ phát sinh mâu thuẫn với Hồng Trà.

Chu Luật cho rằng mình có thể yên tâm .

Mục tiêu của đội năm lần này là trung ương địa khu Hồng Vũ, tránh không được cùng Ngân Cánh tiến hành chiến đấu một phen.

Sau vài lần tranh chấp đứng ở thế yếu, bọn họ dần dần bắt đầu quen thuộc, đoạt lại quyền chủ động.

Tình thế vốn đang tốt, không nghĩ tới lại mau chấm dứt như vậy, Hồng Trà thông báo gấp……

“Trời ơi! Mã Lệ không thấy đâu!!”

“Sao lại thế?” Chu Luật cả kinh,“Cậu ta rời mạng?”

“Không! Trạng thái tổ đội cho thấy cậu ấy vẫn đang online, nhưng tìm khắp nơi thế nào cũng không thấy!”

“……”

Đội trưởng tạm thời rời cương vị công tác, ở công thành chiến là hành vi không thể tha hành vi. Mã Lệ như thế nào biết rõ không thể làm mà vẫn làm?

Chu Luật tự mình gửi tin mật cho Mã Lệ, nhưng là đối phương cự tuyệt tiếp nhận tất cả các tin tán gẫu. Ở kênh hội kêu gọi, cũng không có chút phản ứng.

Cậu ta rốt cuộc đang làm gì?

“Không Thể.” Chu Luật ra mệnh lệnh,“Cậu lập tức trở về, sau đó tới Hồng Vũ hỗ trợ bọn họ.”

“Ok, tới đây.” Đối phương rất nhanh hồi đáp.

Bởi vì Không Thể tới đúng lúc, mới không tạo thành hậu quả Hồng Vũ thất thủ. Nhưng Mã Lệ nửa đường mất tích, đã gây ấn tượng xấu cho rất nhiều người, “Không có trách nhiệm”.

Thảo luận trong hội sau khi thành chiến kết thúc, Hồng Trà phát biểu rõ ràng cái nhìn của mình.

Trọng điểm của cuộc nói chuyện, đương nhiên là Mã Lệ.

“Tôi không biết cậu ta rốt cuộc là có vấn đề gì, nhưng cho dù có chuyện ngoài ý muốn, cũng phải thông báo cho chúng ta một câu? Nhưng cậu ta không làm thế…… Rõ ràng vẫn online lại một câu cũng không nói, thái độ như vậy còn có thể làm đội trưởng sao?”

Người bổ nhiệm Mã Lệ làm đội trưởng là Chu Luật. Cậu thản nhiên tiếp nhận kháng nghị vừa rồi của Hồng Trà.

“Mã Lệ hôm nay không có lý do rời cương vị công tác. Nếu trong thời gian ngắn không đưa ra được giải thích cụ thể, sẽ bãi miễn chức vụ đội trưởng.”

Thấy Chu Luật nói như vậy, Hồng Trà mới miễn cưỡng bình tĩnh lại.

“Thời điểm nào Mã Lệ rời đi ?”

“Đại khái là lần thứ ba cửa bị tấn công. Lúc ấy Ngân Cánh lão đại đến Hồng Vũ, thời điểm đó chúng tôi đang rất khẩn trương, Mã Lệ lại bỗng nhiên mất tích.”

“Sau đó thì sao?”

“Sau đó chúng tôi lập tức bắt tay dàn trận, sau một lúc người bên Ngân Cánh rời đi hơn một nửa, tôi đoán là là trở về thủ Tắc Nhĩ Thấm .”

“Ân. Các cậu đều vất vả rồi.”

Hiểu biết tình huống, nhưng vẫn không biết chân tướng.

Không hiểu có chuyện gì.

Mã Lệ đêm đó không xuất hiện, ngày hôm sau đúng giờ login đến làm thuốc . Hỏi cậu ta ngày hôm qua xảy ra chuyện gì, cậu ta ngậm miệng không đáp.

“Tiểu Luật nên xử lý thế nào thì xử lý như thế đi, tớ không có ý kiến.”

“Kỳ thật tôi cũng không muốn hỏi cậu nguyên nhân.” Chu Luật nhíu mày nói,“Tôi chỉ hỏi cậu một câu, công thành chiến tiếp theo, cậu có thể tiếp tục thật sự đánh không?”

Mã Lệ sửng sốt, mỉm cười nói:“Tớ có thể.”

“Được rồi, cứ như vậy đi.”

Nhận được lời hứa của đối phương, Chu Luật không tiếp tục nhiều lời.

Mã Lệ với Ngân Cánh có sự liên hệ không rõ ràng…… Nếu không có một căn cứ xác thực để xác minh, như vậy ai cũng không thể giải thích rõ ràng.

Mà căn cứ đó nếu có ngày xuất hiện, cũng không phải là một chuyện tốt. Ít nhất…… sẽ ảnh hưởng tới cảm xúc của rất nhiều người.

****

“Mẹ nó, tôi thực chịu không nổi .”

Lưu Tinh lại một lần nữa phát tiết với bạn bè, nói.

“Tiểu tử, biết Lão đại không ở đây liền kiêu ngạo ?” Khoai Tây lé mắt nhìn cậu, “ Nói số lần cậu làm Lão Đại tức giận trong tuần này, thật sự có điểm làm người ta thấy xấu hổ đó……”

“Nếu là bình thường, Ken lão đại đã sớm bóp chết tớ , đúng không?” Lưu Tinh tự giễu nói,“Tớ hiện tại không nghĩ ra, cho dù anh ấy có tức giận thế nào, cũng như trước không mắng tớ một câu.”

“Lưu Tinh…… thì ra cậu là người thích ngược cuồng sao?”

“Cái gì mà ngược cuồng? Cậu là con heo hả!” Lưu Tinh cả giận nói,“Anh ấy không mắng tớ, chứng tỏ trong lòng anh ấy cũng rõ ràng việc mình làm không đúng, cậu rốt cuộc hiểu hay không?”

“Ý của cậu là trong lòng Lão Đại có vấn đề?”

“Đúng.”

“Ha ha ha……Ken lão đại mà cũng như vậy thì thật đúng là kỳ lạ a……”

“……”

Lưu Tinh trợn mắt lắc đầu, quyết định sẽ không bao giờ cùng tên ngu ngốc năng lực lý giải thấp này nói chuyện lần nữa.

Khoai Tây cũng thực thức thời, điều khiển nhân vật tới nơi khác, chạy tới diễn đàn hóng chuyện bát quái.

Lưu Tinh rất rõ ràng, những điều Ken quý trọng…… Là lý tưởng của anh, cùng với những thành viên của Ngân Cánh.

Cậu trước nay làm việc không ngại khó ngại khổ, lúc này lại cảm thấy do dự.

Do dự, sẽ không thể quyết đoán chính xác được. Lần trước không thành kế thất bại, kéo toàn bộ sĩ khí trong hội giảm xuống. Nhưng anh ấy vẫn đang sử dụng những phương thức không hữu hiệu đi ứng phó.

Công thành chiến hôm trước…… lại càng khoa trương hơn. Không chỉ trên đường mất tích, mà sau khi trở về tâm tình lại không tốt. Mỗi một lời anh ấy nói với mọi người, đều có thể cảm giác được anh ấy đang phiền não.

Lưu Tinh không phải không thể lý giải tâm tình của anh, dù sao, đó vẫn là một loại phản bội. Chẳng qua Lưu Tinh vẫn nghĩ, những phản ứng người thường sẽ có, anh đều có thể tránh.

Cách Lãng Địch Á…… Thật sự rất đáng giận. Người đó ở Cách Lãng Địch Á, lại càng đáng giận hơn.

Vì Ngân Cánh, Lưu Tinh quyết định tự mình sẽ làm cái gì đó.

“Lưu Tinh Lưu Tinh!”

Khoai Tây bỗng nhiên gọi cậu.

“Uh?”

Người này không phải đã rời đi sao?

“Cậu mau lên diễn đàn mà xem! Những chuyện Ken lão đại không cho bọn mình nói, không biết đã bị ai làm sáng tỏ trên đó rồi! Hiện tại nơi đó quả thật rất náo nhiệt!”

“Cái gì……”

Lưu Tinh hơi chấn động. Bỗng nhiên không biết mình là nên cao hứng hay là nên lo lắng.

hương 73: Lên tiếng ủng hộ

Edit: bé Na

Ken trước giờ vẫn bình tĩnh, bởi vì sự kiện này mà hoàn toàn nổi giận.

Anh ta triệu tập các thành viên trong hội đang online. Từ đầu đến cuối, khẩu khí lạnh như băng .

“Là kẻ nào lắm miệng ở diễn đàn nói lung tung, ngoan ngoãn đứng ra cho tôi.”

“Thật ra…… cũng không nhất định là chúng ta đi?” Khoai Tây sợ hãi mở miệng.

“Tốt nhất nên như thế.” Ken cười lạnh nói,“Là người trong một nhà, tôi lại càng không mong muốn như vậy.”

“……”

Ken lão đại phản ứng thật sự rất kỳ quái. Rõ ràng là người kia đối với anh ta bất nghĩa, anh ta vì sao còn muốn suy nghĩ cho người kia?

Lưu Tinh nghĩ vậy, rầu rĩ nói:

“Nói ra thì có quan hệ gì? Nhiễu loạn quân tâm của Cách Lãng Địch Á chẳng lẽ lại không tốt? Lão đại…… Không phải em nói, nhưng lần này anh thật sự mềm lòng một cách không thể hiểu nổi.”

“……”

Ken nhất thời không nói gì, mọi người sợ hãi chờ đợi trận bão táp tiếp theo tiến đến.

Thiên Tùng trong lúc này lại bỏ đá xuống giếng:“Lưu Tinh…… Chẳng lẽ, chuyện này chính là cậu nói ra ngoài?”

“Cậu……!”

Lưu Tinh chán nản.

“Lưu Tinh.” Ken lạnh lùng hỏi,“Là cậu làm ?”

“……”

Lưu Tinh không nghĩ tới Ken thật sự lại hoài nghi mình. Nhưng là cẩn thận nghĩ lại, mình gần đây vì chuyện của Cách Lãng Địch Á, đã chọc Ken xác thực không ít.

Trong hội mọi người biết, đối mặt dây dưa với Cách Lãng Địch Á, mình là người nôn nóng, sầu lo nhất. Cho nên, cũng có thể là người duy nhất…… không từ thủ đoạn?

Anh ta hoài nghi mình, là chuyện thực bình thường.

Lưu Tinh có chút buồn bực suy nghĩ.

“Không phải tôi.” Cậu dừng một chút, tiếp tục nói,“Kỳ thật có phải tôi hay không thì có quan hệ gì? Nếu tình trạng công hội không cải thiện, tôi chỉ sợ còn có thể làm những chuyện quá phận hơn nữa.”

“…… Lưu Tinh!”

Mã Lệ của Cách Lãng Địch Á cùng Ken của Ngân Cánh là anh em. Hơn nữa, còn là anh em ruột.

Thật ra quan hệ giữa hai người vốn dĩ rất bình thường, nhưng đặt vào hoàn cảnh như hiện tại, lại cực kì không bình thường .

Vì danh ngạch tham dự Quốc chiến mà Cách Lãng Địch Á đối đầu với Ngân Cánh. Mã Lệ sáng sủa, đáng yêu, cùng Ken âm lãnh, nham hiểm.

Có thù không đợi trời chung, Cách Lãng Địch Á cùng Ngân Cánh. Mã Lệ “chính nghĩa”, cùng Ken “tà ác”.

Mấu chốt là ở chỗ, mỗi người ở Ngân Cánh cơ bản đều biết Mã Lệ là em trai bảo bối của Ken. Mà Cách Lãng Địch Á, lại không có mấy người biết chuyện này.

Sóng to gió lớn.

Hai anh em đến tột cùng lại dụng tâm kín đáo phản bội lẫn nhau? Trong thành chiến hai người đồng thời mất tích dẫn đến rối loạn.

Hội viên Ngân Cánh suy nghĩ, tiểu tử Mã Lệ kia thật sự là ‘Ăn cây táo, rào cây sung’, không biết phân biệt phải trái.

Hội viên Cách Lãng suy nghĩ, Mã Lệ…… Rốt cuộc còn đáng giá để bọn họ tín nhiệm hay không?

**

“Tiểu Luật!”

“Đừng kích động, Hồ Ly.”

“Chẳng lẽ cậu đã biết?”

“Không.” Chu Luật lắc đầu,“Tớ vừa mới biết được. Khi tìm Sera mượn người, tớ cái gì cũng không hỏi.”

“Nếu mọi người không biết thì cũng coi như thôi. Hiện tại nói ra, mọi người trong hội sẽ nghĩ thế nào đây?” Hồ Ly thở dài,“Lần trước công thành đã có một số người oán giận, lần này chỉ sợ……”

“Tớ phải tìm Mã Lệ nói chuyện trước đã. Hội viên có hỏi, thì phiền cậu nói đỡ trước một chút .”

“Tớ thì không có vấn đề gì…… Bất quá Tiểu Luật ah, cậu đã xem những gì người ta thảo luận về cậu chưa?”

Chu Luật đương nhiên đã thấy .

“Mã Lệ là gián điệp của Ngân Cánh” Loại kết luận này được đưa ra, thì theo sát sau đó chính là một đống ngôn luận phỉ báng mình.

Mã Lệ là do mình tiến cử tới Cách Lãng . Trên diễn đàn xuất hiện loại dự đoán này, cũng là thực bình thường.

“Tớ thấy rồi.” Chu Luật thản nhiên nói,“Bọn họ nói khó nghe như vậy cũng không phải là một hai lần. Đều là những chuyện vô nghĩa không căn cứ, tớ sẽ không để trong lòng.”

Hồ Ly trầm mặc một hồi, nói:

“Lại một lần mọi người nói những lời thật có lỗi với cậu, nếu không phải vì giúp tớ……”

“Cho dù không giúp cậu, tớ cũng là khách quen hay bị phỉ báng trên diễn đàn đi?” Chu Luật cười cười,“Đôi khi cũng cảm thấy những chuyện này có tí giá trị giải trí. Xoay chuyển tứ đại công hội, xưng bá Bi Luyến Hồ?…… Nếu có thể thực hiện đơn giản như vậy, tớ cũng thực sự muốn thử sức.”

Hồ Ly cũng cười nói:“Phỏng chừng là bọn họ đang viết tiểu thuyết châm biếm thì đúng hơn.”

Vì chuyện Mã Lệ, Chu Luật sau đó liền đi tìm Sera.

Thực rõ ràng, Sera ngay từ đầu đã rõ ràng hết thảy.

“Quả nhiên vẫn là bị lộ ra ngoài rồi…… Tiểu Mã Lệ thật đáng thương.” Sera bất đắc dĩ nói,“Đừng nhìn bộ dáng cà lơ cà phất bình thường của đứa nhỏ đó, kỳ thật trong lòng nó rất sợ bị các cậu bài xích.”

“Sao cậu ta lại không muốn giải thích cái gì với chúng tôi?”

“Có lẽ là cậu ấy cảm thấy giải thích cũng vô dụng.”

“Sao giải thích lại vô dụng? Chẳng lẽ cậu ta đối với chúng tôi không tin tưởng như vậy?”

“Điều này……”

Chu Luật trịnh trọng nói:“Hiện tại là thời điểm mấu chốt, Cách Lãng Địch Á không thể thiếu Mã Lệ.”

“Cậu không sợ những người khác không tín nhiệm cậu ta?”

“Tôi sẽ làm cho bọn họ tín nhiệm. Tôi nghĩ Mã Lệ cũng không thích tình trạng này đi?”

“Cậu không sợ quân tâm không đồng tình?”

“Chỉ có chuyện ấy mà quân tâm không đồng lòng, còn tiếp tục quốc chiến cái gì?” Chu Luật cười.

Sau khi Sera nhìn Chu Luật một lúc lâu, cảm thán nói:

“Từ khi quen biết cậu đến nay, tôi hình như luôn sợ hãi cái cường thế của cậu…… Được rồi, ngày mai, tôi sẽ nghĩ biện pháp bảo Mã Lệ đến tìm cậu.”

“Cám ơn.”

Chuyện làm cho người ta phiền lòng, tất nhiên càng giải quyết nhanh càng tốt.

Cách Lãng Địch Á còn muốn tiếp tục tới dự tuyển. Đương nhiên, cũng sẽ tiếp tục tranh chấp cùng Ngân Cánh.

Ý nghĩ trong lòng Mã Lệ, cùng với nguyên nhân cậu ta đến hỗ trợ Cách Lãng Địch Á, ngày mai chắc chắn sẽ rõ ràng toàn bộ.

Chu Luật cảm thấy trong đầu có chút mờ mịt , quả nhiên là do tối hôm qua không ngủ tốt sao?

Cậu đi rót một cốc cà phê.

Sau đó, có điện thoại gọi đến.

“Luật, anh vừa xem qua diễn đàn…… Em vẫn tốt chứ?”

“Em chắc là không yếu ớt như vậy chứ?” Nghe được quan tâm thân thiết của Thanh Dạ, trong lòng thực ngọt ngào.“Trận xôn xao này em sẽ mau chóng xử lý tốt.”

Từ trước đến giờ, trên diễn đàn đồn đại đủ loại chuyện nhảm, có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của Chu Luật…… Có lẽ cũng chỉ có tin tức Trà Trà cùng Độc Bộ kết hôn.

Đơn giản là vì, chuyện đó có liên quan tới Thanh Dạ.

“Vấn đề giữa Ngân Cánh và Cách Lãng thật sự rất phức tạp……”

“Ân…… Bị những người hiểu chuyện tung tin, lại càng phức tạp hơn.”

“Luật, không muốn xem mấy trang sau của topic có liên quan đến em, viết những gì sao?”

“Úc? Có cái gì?”

Chu Luật bắt đầu mở topic.

Người mở topic có giọng điệu làm người ta phiền chán, tiếp theo, là ý kiến của những người đọc…… Ân?

Từ câu trả lời thứ hai mươi, xuất hiện tin nhắn của hội viên Ánh Sáng.

Ly Ca, Đu Đủ, Cá Chết, Mèo Lười, Ngàn Dặm, Trà Trà, Khả Nhạc…… Thậm chí còn có Tiểu Hàn.

Khách khách khí khí phản kích, làm người ta cảm động lên tiếng ủng hộ.

“Này……”

“Thấy rồi chứ?” Thanh Dạ cười,“Sau khi topic đó xuất hiện, hơn phân nửa hội viên đều đến đây trả lời lại. Đây cũng không phải là do anh tổ chức .”

“Kỳ thật không cần để ý tới.” Chu Luật tinh tế xem qua topic, cảm khái nói,“Dù sao cũng sẽ sớm bị khóa lại……”

“Khóa topic là một chuyện, ủng hộ em lại là một chuyện khác.” Thanh Dạ mỉm cười,“Em đến trang cuối cùng nhìn xem.”

Cuối cùng là một lời nhắn…… của Thanh Dạ.

Vô Dụng Mã Giáp, là id của anh, thực trực tiếp sáng tỏ thân phận mà.

Thanh Dạ nói:

“Chúng ta tin tưởng cách Luật làm người. Vô luận cậu ấy trở lại Cách Lãng Địch Á, hay là đi bất cứ nơi nào, làm bất cứ chuyện gì, Ánh Sáng đều ủng hộ. Mặt khác tôi muốn nói rõ ràng một chút, Luật là người của tôi. Muốn phỉ báng bạn bè cậu ấy, thì nên chuẩn bị tinh thần làm địch nhân của toàn bộ Ánh Sáng.”

“Luật là người của tôi”……

Lời nói quang minh chính đại, thẳng thắn vô cùng. Thật đúng là không sợ bị người khác hiểu lầm mà……

“Xem xong rồi chứ?” Thanh Dạ mỉm cười hỏi,“Luật, em cảm thấy thế nào?”

Người này thật sự là……

“Thanh Dạ……”

“Uh?”

Bên môi không kìm nén được ý cười cùng trong lòng tràn đầy cảm giác hạnh phúc, cuối cùng lại biến thành hai chữ đơn giản mà vô cùng thân thiết:

“…… Đầu heo.”